Vẻ hào nhoáng sang trọng là thứ mà mọi người luôn ao ước, nhưng chính sự trưởng thành trong khó khăn mới thực sự làm người ta ngưỡng mộ.

Francis Bacon

 
 
 
 
 
Tác giả: Quan Kỳ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: Oanh2
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1424 - chưa đầy đủ
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2104 / 8
Cập nhật: 2016-08-03 12:22:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 255 : Đông Hán
iêm Xuyên trầm giọng nói:
- Đúng vậy. Một trung vị tông môn, trăm hạ vị tông môn, năm đó vì giết Đại Hà tông, bức chết phụ mẫu của trẫm, thù này phải trả. Trẫm phải mau chóng cắm rễ chỗ này, phải nhanh chóng lấy thế lôi đình một hơi tiêu diệt trăm tông, có như vậy mới chấn nhiếp được hạng xấu xa đó!
Dịch Phong gật đầu, nói:
- Tuân lệnh!
Thanh Long ngạc nhiên hỏi:
- Cái gì? Diêm công tử, ngươi muốn tiêu diệt Đại Vũ Thiên tông và trăm tông? Điều này sao có thể? Đệ tử của Đại Vũ Thiên tông có mười vạn, đệ tử trăm tông là mấy chục vạn, ai nấy tu vi cao siêu, làm sao ngươi có thể?
Một trung vị tông môn phức tạp rắc rối, lực lượng này cực kỳ khủng bố, quốc mới vừa dựng sao mà so được với trung vị tông môn?
Diêm Xuyên cười nói:
- Vài chục vạn? Đại quân của ta nhiều hơn nó thì được rồi.
Thanh Long khó hiểu hỏi:
- A?
Diêm Xuyên hít sâu một hơi, nói:
- Mười vạn đại quân đệ nhất quân đoàn, ta khiến Hoắc Quang mang đi sáu vạn bao vây tiễu trừ mười đại tông môn. Còn có bốn vạn đại quân, một vạn đóng giữ Vô Ưu thành, một vạn đóng giữ nguyên Đại Hà tông, một vạn theo Túy Kiếm Sinh tiêu diệt Triệu quốc, rất nhanh sẽ trở về. Còn lại một vạn giao cho Dịch Phong ngươi, thời gian tiếp theo sẽ để Thanh Long mang ngươi đi các đại thành trì.
Thanh Long khó hiểu hỏi:
- Các đại thành trì? Để làm cái gì?
Diêm Xuyên cười nói:
- Chiêu binh mãi mã!
Thanh Long giật mình kêu lên:
- A? Lại là dong tu?
Diêm Xuyên hít sâu nhìn hướng Dịch Phong, nói:
- Đúng vậy. Tiên quốc của ta hải nạp trăm xuyênchính mình bồi dưỡng nhân tài, cũng muốn thu nạp cường giả bốn phương. Dịch Phong, tiếp theo phải vất vả ngươi rồi, phân biệt tướng sĩ là một quá trình phức tạp.
Dịch Phong hỏi:
- Xin vương của ta yên tâm, nhưng vương của ta cần bao nhiêu binh?
Diêm Xuyên hít sâu, nói:
- Trăm vạn đại quân!
Thanh Long giật mình kêu lên:
- Trăm vạn đại quân?
Thanh Long hít sâu, kinh sợ hỏi:
- Diêm công tử, ngươi xác định là trăm vạn đại quân? Chiêu binh này là phải phát lương, trăm vạn đại quân cần bao nhiêu linh thạch nuôi dưỡng?
Diêm Xuyên cười nói:
- Linh thạch? Chẳng phải Hoắc Quang đã đi lấy sao?
- A?
Diêm Xuyên cười nói:
- Có trăm vạn đại quân, tiêu diệt Đại Vũ Thiên tông thì chẳng phải là linh thạch càng nhiều sao?
- A?
Diêm Xuyên hít sâu, nói:
- Còn nữa, chuyến đi này nhớ đem việc trầm khai quốc truyền đi bốn phương!
Một tháng sau, Yến Kinh.
Dân chúng Yến Kinh di dời, xung quanh xây dựng rầm rộ, hoàng cung có cường giả Vô Ưu thành xây dựng nhanh chóng hiện ra từng tòa cung điện to lớn.
Trong hoàng cung, đằng trước cung điện lớn nhất.
Diêm Xuyên nhìn thật nhiều tu giả lùi xuống, một tòa cung điện to lớn nguy nga lộng lẫy hiện ra.
Điện cao trăm trượng, là Yến Kinh đệ nhất điện.
Diêm Xuyên mang theo Lưu Cương đứng trước đại điện, nhìn cung điện hùng vĩ.
Lưu Cương kinh thán nói:
- Cung điện thật lớn, vương, đây chính là đại điện triều hội sau này?
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Đúng vậy.
Lưu Cương hỏi:
- Tên của điện này là gì?
Phía không xa có mấy tướng sĩ nâng một tấm bảng to đi đến, trên tấm biển có ba chữ lớn tỏa ánh sáng vàng.
Ba chữ kia ẩn chứa khí thế khí thôn sơn hà, từ xa nhìn lại khiến người sợ hãi.
Lưu Cương hít sâu, đọc ra:
- Triều Thiên điện!
Lưu Cương tán thán hỏi:
- Đây là chữ của vương?
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Ừm!
Lưu Cương khen rằng:
- Chữ của vương trong thiên hạ này hiếm ai sánh bằng.
Diêm Xuyên cười khẽ, nhìn đám tướng sĩ treo tấm biển lên đại điện.
Diêm Xuyên lạnh nhạt nói:
- Lưu Cương!
Lưu Cương cung kính nói:
- Có thần!
Diêm Xuyên hỏi:
- Ngươi có biết Dịch Phong đi vì cái gì không?
Lưu Cương gật đầu, nói:
- Thần biết, Dịch Phong đi vì chiêu binh mãi mã cho vương.
Diêm Xuyên thản nhiên nói:
- Ngươi thấy sao?
Lưu Cương nghiêm túc nói:
- Mười vạn đại quân đệ nhất quân đoàn của Hoắc Quang đại nhân đã ma hợp nhiều năm, hơn nữa đều là tu giả Vô Ưu thành, đã hiểu tận gốc rễ. Nhưng lần này Dịch Phong đại nho đi triệu trăm vạn đại quân, thần sợ là quá hỗn tạp, trong thời gian ngắn khó thể hoàn toàn hiệu trung với vương.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Đúng vậy. Không chỉ là trăm vạn đại quân, tiếp theo còn có quần thần, thậm chí tiếp đến khoa cử sẽ có nhiều người gia nhập vào triều của trẫm. Trẫm có thể cho bọn họ quyền lợi nhưng chưa chắc không có gian tế vài tông môn phái tới.
Lưu Cương tò mò hỏi:
- Đúng vậy. Thế thì vương có tính toán gì không?
Diêm Xuyên thản nhiên nói:
- Trẫm chuẩn bị dựng một hán!
- Hán?
Diêm Xuyên ánh mắt lạnh lùng nói:
- Chỉ trung với trẫm, nội giám sát quần thần, ngoại giám sát thiên hạ!
Lưu Cương đánh rùng mình, khoảnh khắc hiểu được từ 'hán' trong miệng Diêm Xuyên. Giám sát quần thần? Giám sát thiên hạ? Đây là cơ cấu đặc biệt, cũng là một tổ chức tình báo!
Trái tim Lưu Cương đập nhanh, tại sao vương nói lời này với gã?
Diêm Xuyên thản nhiên nói:
- Nó tên là 'Đông Tập Sự Hán', trẫm muốn cho ngươi đảm nhiệm chức 'tổng đốc chủ'.
Bùm!
Lưu Cương quỳ xuống, vẻ mặt kích động nói:
- Vương của ta yên tâm, thần sẽ dốc hết sức vào Đông Tập Sự Hán, để đền đáp hơn thưởng thức của vương!
Diêm Xuyên thản nhiên nói:
- Ừm! Hãy đi lập kế hoạch dựng Đông Hán đi, đừng khiến trẫm thất vọng.
- Tuân lệnh!
Lưu Cương ôm hưng phấn dạt dào lùi ra.
Chỉ để lại một mình Diêm Xuyên nhìn tòa cung điện hùng vĩ nhất, Triều Thiên điện.
Trong một góc cung điện.
La Hán lúc trước bỏ trốn khỏi Đại Hà tông, Giang Nam phản đồ của Đại Hà tông cung kính bái một người đàn ông trung niên ngồi trên bồ đoàn.
Người đàn ông trung niên mặc áo cà sa, đầu đội mũ liên hoa pháp, mặt trắng bệch, mắt mở có vẻ từ bi.
La Hán nhíu mày nhìn người đàn ông trung niên, kêu lên:
- Sư phụ!
Giang Nam cung kính nói:
- Vãn bối Giang Nam, bái kiến Đại Trí Bồ Tát!
Đại Trí Bồ Tát nhìn hai người.
Đại Trí Bồ Tát thản nhiên nói:
- Kiếm linh? Diêm Xuyên có được một thanh bảo kiếm?
La Hán cung kính nói:
- Đúng vậy.
La Hán kia nhíu mày nói:
- Sư phụ, Diêm Xuyên trở về rồi, bây giờ có cần?
Đại Trí Bồ Tát khép hờ mắt suy tư một lát, lắc đầu, nói:
- Lại chờ đi. Nếu các ngươi đã không làm thỏa đáng, xem ra Diêm Xuyên hơi khác với trong tưởng tượng. Sai người tìm hiểu tình hình gần đây của Diêm Xuyên đi. Còn nữa, mấy năm nay Diêm Xuyên rốt cuộc đi những đâu!
La Hán cung kính nói:
- Tuân lệnh!
Lại qua hai tháng, vẫn là đại điện này.
Đứng trước mặt sư đồ Đại Trí Bồ Tát có Giang Nam, cũng có Hắc Vũ chân quân.
Hắc Vũ chân quân cười nói với Giang Nam:
- Giang Nam? Ngươi thật may mắn, có thể bái sư Đại Trí Bồ Tát.
Giang Nam lập tức cười nói:
- Nhờ ơn sư phụ không ghét bỏ tại hạ mới có cơ hội nghe sư phụ dạy bảo!
Hắc Vũ chân quân gật đầu, nhìn hướng Đại Trí Bồ Tát.
Hắc Vũ chân quân hít sâu, nói:
- Thượng sử, tin tức về Diêm Xuyên chắc ngươi cũng trông thấy rồi?
Đại Trí Bồ Tát nhìn Hắc Vũ chân quân, mỉm cười nói:
- Hắc Vũ chân quân khách sáo, gọi ta Đại Trí là được.
Hắc Vũ chân quân khách sáo nói:
- Như vậy sao được, ngươi là chủ thượng phái tới, tự nhiên là thượng sử!
Quyển 3: Khai Triều Lập Quốc
hương 104: Ngày Chín Tháng Chín
Đại Trí Bồ Tát gật đầu, nói:
- Vậy được rồi.
Hắc Vũ chân quân trầm giọng nói:
- Trong thiên thụ đại hội ở Cự Lộc thư viện Diêm Xuyên nổi bật hơn người, không ngờ mới mấy năm ngắn ngủi mà hắn trưởng thành đến mức này. Ài, sớm biết như vậy năm đó nên nhổ cỏ tận gốc!
Đại Trí Bồ Tát hít sâu, nói:
- Diêm Xuyên trưởng thành như vậy làm ta rất kinh ngạc, nhưng cái gọi là đối kháng Mão Nhật đạo quân đúng là buồn cười. Kim Long khí vận? Ha ha, xem ra năm đó Khổng Tố Tố vẫn là truyền lại tin tức cho nhi tử của mình.
Hắc Vũ chân quân bất ngờ hỏi:
- Kim Long khí vận? Thượng chủ, không lẽ chủ thượng cũng biết?
Đại Trí Bồ Tát nhìn Hắc Vũ chân quân, gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Chủ thượng ở trong quyển tàng của Khổng gia tìm được một quyển sách tàn phá 'Chú Thiên Đình', trong đó ghi lại cách xây dựng tiên quốc. Vì điều này mà chủ thượng dựng phật quốc tại tây phương. Khổng Tố Tố từng thấy qua, vốn tưởng nàng ta chết, chuyện xong xuôi. Không ngờ nàng ghi lại, để Diêm Xuyên có được!
Hắc Vũ chân quân giật mình kêu lên:
- Diêm Xuyên muốn dựng tiên quốc?
Đại Trí Bồ Tát thản nhiên nói:
- Ngươi không biết sao?
Hắc Vũ chân quân lộ vẻ ngạc nhiên hỏi:
- Ta biết, lúc phía tây truyền đến tin tức ta còn tưởng rằng Diêm Xuyên điên rồi. Lập quốc? Xây dựng quốc quốc gia phàm nhân, nhưng thì ra là tiên quốc!
Hắc Vũ chân quân hít sâu, nói:
- Thượng sử, vậy ta sẽ phái người đi tru sát Diêm Xuyên.
Đại Trí Bồ Tát cười hỏi:
- A? Ngươi phái ai đi?
Hắc Vũ chân quân cười khổ nói:
- Ài, Đại Vũ Thiên tông ta còn có hai trưởng lão trung Hư cảnh. Đáng tiếc là họ không nghe theo ta điều khiển, hiện tại bế quan không ra, nếu không thì...
Đại Trí Bồ Tát cười nói:
- Không cần lo, hiện tại Diêm Xuyên chỉ là Khí cảnh, hắn chỉ là Khí cảnh. Ở thiên thụ đại hội hắn nổi bật đều chỉ do Kim Long khí vận, không tính là gì, nếu không phụ thân khí vận Kim Long thì Diêm Xuyên sẽ yếu ớt không chịu nổi một kích. Còn về thành bảo kiếm, a, pháp bảo của Đại Vũ Thiên tông ngươi chưa chắc kém hơn kiếm kia.
Hắc Vũ chân quân gật đầu, nói:
- Đúng vậy.
Hắc Vũ chân quân nghiêm túc nói:
- Vậy thì thượng sử, ta đây sẽ phái người đi, làm ngã Yến Kinh của hắn, diệt Diêm Xuyên!
Đại Trí Bồ Tát lắc đầu, nói:
- Lại chờ chút.
- A?
Đại Trí Bồ Tát trầm giọng nói:
- Ta muốn xem hắn lập quốc, sau này ta còn phải bẩm báo lên chủ thượng.
Hắc Vũ chân quân gật đầu, nói:
- Vậy được rồi.
Đại Trí Bồ Tát trầm giọng nói:
- Không cần lo, mấy năm nay Diêm Xuyên gặp nhiều kỳ ngộ nhưng nội tình quá mỏng, làm sao là đối thủ của Đại Vũ Thiên tông ngươi?
Chủ thượng cho ngươi nhiệm vụ gì là cố thủ phương đông, chờ khi chủ thượng càn quét thiên hạ thì phối hợp là được.
Hắc Vũ chân quân nghiêm túc nói:
- Thượng sử yên tâm, Đại Vũ Thiên tông ta nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của chủ thượng!
Đại Trí Bồ Tát híp mắt, cảm thán nói:
- Ngày chín tháng chín cũng sắp đến rồi.
Ngày chín tháng chín, ngày trùng dương, Yến Kinh.
Ngày đại điển khai quốc phong thần rất nhanh đã đến.
Yến Kinh, Triều Thiên điện.
Cửa đại điện đóng chặt, ngoài điện bốn phía đứng ngay ngắn trăm vạn đại quân, ai nấy mặc áo giáp, cực kỳ uy vũ. Dù có mấy người nhìn đông ngó tây, nhưng trong tình trạng yên tĩnh thế này thì cũng điều chỉnh lại trang trọng hơn.
Trăm vạn đại quân đều là Dịch Phong chiêu dong binh từ nhiều thành trì, thời gian gấp rút, chỉ làm quy phạm đơn giản.
Xung quanh trăm vạn đại quân, trong nhiều rừng núi đang tụ tập rải rác tán tu gần mười vạn tu giả. Có đa số là nho tu được Diêm Xuyên mời từ Cự Lộc thư viện, cũng có tu giả tông môn các đại thành trì.
Dù sao thì tuyển nhận trăm vạn đại quân, tình cảnh quá lớn, xung quanh có nhiều tu giả đến xem lễ.
Một nho tu khó hiểu hỏi:
- Đại điển phong thần? Tại sao biến thành khai quốc?
Lại một nho tu khó hiểu hỏi:
- Đúng vậy. Đại hiền Diêm Xuyên được Phong Thần Sách không phải định mở tu giả viện sao, khai quốc là sao?
Đến bây giờ thì các nho tu đều lộ vẻ khó hiểu.
Trong bầy nho tu có một sự tồn tại siêu nhiên.
Đám nho tu nhìn hướng ông lão áo trắng, nói:
- Kính chào viện chủ Cự Lộc thư viện!
Ông lão này chính là viện chủ của Cự Lộc thư viện, Mạnh Tử Thu.
Mạnh Tử Thu mỉm cười, lắc đầu, nói:
- Các vị, hiện tại lão hủ đã không phải là viện chủ của Cự Lộc thư viện, viện chủ hiện nay là đại hiền Nhạc Nghị!
Một đại nho cung kính nói:
- Vâng, lão viện chủ có đạo đức cao cả, là hình mẫu cho chúng ta mạnh tiền bối, người xem, Diêm Xuyên khai quốc như vậy là sao?
Đám nho tu cùng nhìn Mạnh Tử Thu.
Mạnh Tử Thu lắc đầu, nói:
- Lão hủ không hiểu cụ thể, chúng ta cứ trông chờ đi.
Đám nho tu gật gù.
Bên kia đệ tử các đại tông môn từ xa nhìn.
- Khai quốc? Diêm Xuyên điên sao?
- Đúng vậy. Tuyển nhận trăm vạn đại quân, cái này cần bao nhiêu linh thạch?
- Quốc thì có tác dụng gì? Thứ đồ phàm nhân!
............
......
...
Tiếng tò mò liên tục vang lên.
Phía chính nam, trên một sơn cốc gập nghềnh có hai mươi mấy người áo đen đứng.
Dẫn đầu chính là Hắc Vũ chân quân, Đại Trí Bồ Tát.
Hắc Vũ chân quân sắc mặt quái dị nói:
- Thật sự khai quốc, còn tuyển nhận trăm vạn đại quân?
Đại Trí Bồ Tát nheo mắt nói:
- Chú Thiên Đình? Chắc chắn lúc trước Khổng Tố Tố có để lại cho Diêm Xuyên!
Hắc Vũ chân quân trầm giọng nói:
- Thượng sử, bây giờ ra tay được chưa?
Đại Trí Bồ Tát lắc đầu, nói:
- Lại chờ đi, ta muốn xem vân hải khí vận của hắn.
- Tuân lệnh!
Quảng trường Triều Thiên điện.
Phía trước có một đài cao to lớn.
Trên đài cao trải thảm đỏ kéo dài tới Triều Thiên điện.
Lưu Cẩn tay cầm phất trần đứng trên đài nhìn lên trời, bỗng nhiên hét lên:
- Đã tới canh giờ!
Một tiếng rống to.
- U u!
- Thùng thùng thùng!
Vang lên tiếng trống trận, tiếng sừng thú thổi. Yến Kinh chìm trong không khí long trọng.
Két!
Cửa Triều Thiên điện mở ra.
Trong điện có mấy chục thần tử đứng, cung kính lạy Diêm Xuyên ngồi trên long ỷ. Diêm Xuyên mặc long bào màu vàng đen, chân mang ngũ long ủng, đầu đội hắc ngọc bình thiên quan, trông cực kỳ uy nghiêm.
Cửa mở rộng, Diêm Xuyên chậm rãi đứng dậy, đạp xuống long đài, từ từ đi hướng cửa đại điện.
Đám quan viên cung kính chấp lễ chờ, đợi Diêm Xuyên đi tới cửa mới có trật tự nối đuôi theo sau.
Vèo!
Diêm Xuyên phất long bài, đạp bước ra khỏi Triều Thiên điện, từng bước một đi lên đài cao phía xa.
- Thùng thùng thùng!
- U u u u!
Tiếng trống trận, tiếng thổi sừng thú, trăm vạn đại quân nhìn chăm chú vào Diêm Xuyên từng bước một đi lên đài cao, quần thân theo sau.
Hoàng cung, trong một đại điện.
Sau lưng Mặc Vũ Hề đứng 4lt, Bạch Long, Chu Tước, Huyền Vũ, Miêu Miêu nhảy lên vai của nàng.
Miêu Miêu hưng phấn nói:
- Meo! Hắn mặc long bào thật là uy vũ!
Mặc Vũ Hề cười nói:
- Đúng vậy.
Thanh Long cảm thán nói:
- Diêm công tử rốt cuộc khai quốc!
Mặc Vũ Hề chắc chắn nói:
- Quốc? Quốc này đã khai thì sẽ không kém bất cứ hạ vị tông môn nào!
Thanh Long lắc đầu, cười khổ nói:
- Có lẽ thánh nữ còn không biết, Diêm công tử khai quốc, chuyện thứ nhất là muốn diệt Đại Vũ Thiên tông.
Quyển 3: Khai Triều Lập Quốc
Tiên Quốc Đại Đế Tiên Quốc Đại Đế - Quan Kỳ Tiên Quốc Đại Đế