Số lần đọc/download: 2358 / 25
Cập nhật: 2016-08-06 13:48:03 +0700
Chương 295 : Kiệt Sâm? Trùng Tên? (1)
Đ
ối mặt với công kích như bài sơn đảo hải của Lạp Đế Tư, Bố Lỗ khinh thường cười lạnh một tiếng, trong ánh mắt không khỏi xẹt qua một tia hàn quang lạnh lẽo. Trọng kiếm màu đen trong tay hắn điên cuồng được quán chú linh lực màu vàng kim toả mang theo tiếng xé gió trùng trùng điệp điệp bổ mạnh tới phía trước.
- Oanh!
Hai thanh cự kiếm lập tức chém thẳng vào nhau phát ra kình khí hung mãnh cùng với một tiếng nổ mạnh thật lớn.
Khi hai người đối chiêu thì trọng kiếm màu vàng kim trong tay Bố Lỗ cơ hồ rất dễ dàng phá huỷ kiếm chiêu của Lạp Đế Tư, sau đó còn nện thật mạnh lên ngực Lạp Đế Tư một cái.
- Bành!
Dưới một kích này, Lạp Đế Tư cũng không cầm cự nổi nữa, cả người bị đánh bau ra ngoài, miệng phún huyết đập mạnh xuống đất.
- Đoàn trưởng!
Đám thành viên của Thạch Bạc mạo hiểm đoàn lập tức kinh hô lên.
- Ha ha, Lạp Đế Tư, chết đi!
Thân ảnh Bố Lỗ nhanh chóng lướt tới, trong ánh mắt mang theo một tia ngoan lệ, nhấc trọng kiếm trong tay lên muốn chém xuống...
- Dừng tay!
Đúng lúc này, một tiếng quát cực lớn đột nhiên từ bên ngoài huấn luyện tràng vang lên, thanh âm của người này vang vọng không ngừng bên tai tất cả mọi người nơi đây.
Thanh âm này vừa vang lên lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người, ngay cả Bố Lỗ cũng phải dừng động tác lại đưa mắt nhìn xem đến tột cùng là tên gia hoả nào dám cả gan phá hư chuyện tốt của mình.
Ngay cửa vào huấn luyện tràng, ba nhân ảnh chậm rãi bước tới, đi đầu là một thiếu niên với ánh mắt lạnh như băng, tiếng quát vừa rồi chính là từ hắn mà ra. Một trong hai người đi theo phía sau hắn là một trung niên nhân có ánh mắt sắc bén như đao quang, người còn lại là người duy nhất được nhiều người ở nơi này biết đến nhất chính là nhi tử của Lạp Đế Tư đoàn trưởng Thạch Bạc mạo hiểm đoàn - Tạp La Đặc.
- Phụ thân!
Thấy phụ thân của mình miệng đầy máu tươi nằm trên mặt đất, Tạp La Đặc hoảng hốt thốt lên nhưng hai mắt làm hàm chứa sự phẫn nộ đến cùng cực.
- Tạp La Đặc, ai bảo ngươi trở về?
Nghe được thanh âm của Tạp La Đặc, Lạp Đế Tư thân đang trọng thương nằm đó nhưng ánh mắt quật cường lúc này của hắn lại không kiềm được vẻ chấn động, trong miệng gần như điên cuồng gào lên.
- Khục... khục...
Gào lớn tiếng như vậy làm cho thương thế của Lạp Đế Tư càng thêm nặng há miệng phun ra một ngụm máu lớn.
Những thành viên của Thạch Bạc mạo hiểm đoàn cũng nghi hoặc nhìn nhau:
- Tạp La Đặc thiếu gia? Tại sao thiếu gia lại quay về? Không phải lão gia đã đưa thiếu gia đi rồi sao?
- Ha ha ha...
Khi nhận ra người đến là ai, Bố Lỗ đang nghi hoặc tên gia hoả nào lớn gan như vậy thì không nhịn được ôm bụng cười ha hả nói:
- Ta cứ tưởng là ai, nguyên lai chính là Tạp La Đặc thiếu gia, ha ha... ta còn đang lo không biết làm sao để tìm ngươi đây. Tiểu tử ngươi lại ngoan ngoãn tự đưa mình tới cửa, thật đúng là ông trời cũng giúp ta a ha ha ha...
- Ài...
Mông Kỳ đứng giữa đám người trong tràng cũng nhịn không được thở dài một hơi.
- Lão thiên a, ngươi đây chính là muốn diệt tuyệt Thach Bạc mạo hiểm đoàn sao?
Lạp Đế Tư ở giữa tràng cũng nhịn không được dùng đầu đập xuống đất, nắm tay phải đấm thùm thụp xuống nền nham thạch cứng rắn thành một cái hố sâu. Một hắn tử vừa rồi đối mặt với cái chết cũng không nhíu mày như hắn lúc này hai mắt lại phiếm đỏ...
Ánh mắt Lạp Đế Tư lúc này chỉ còn lại một màu tro tàn, tâm tình vô cùng chán chường, thở dài:
- Bỏ đi, bỏ đi, đây đúng là thiên ý a, thiên ý a!
- Kiệt Sâm, Vi Ân đại nhân!
Thấy vẻ thống khổ của phụ thân mình, Tạp La Đặc lập tức hai mắt nhoè lệ nhìn về phía hai người Kiệt Sâm khẩn cầu.
- Ha ha, Tạp La Đặc, hai người này chính là nguyên nhân khiến ngươi trở lại sao?
Ánh mắt Bố Lỗ loé lên vẻ cảnh giác nhưng miệng vẫn cuồng ngạo cười nói:
- Hôm nay Bố Lỗ ta muốn giết người, cho dù là thiên vương lão tử tới cũng không cứu được các ngươi!
Ngay sau đó, hai mắt Bố Lỗ loé lên tinh quang, lãnh đạm nói:
- Hai vị bằng hữu, Bố Lỗ ta thân là Ngũ giai trung kỳ Tông Linh Sư thống lĩnh đội hộ vệ thành phủ chủ Uy Thạch Thành, hai vị nếu thật sự muốn đồng thời là địch nhân của ta cùng với tất cả các mạo hiểm giả trong Uy Thạch Thành thì ta cũng không cần biết các ngươi từ đâu tới và tại sao lại tới, ta chỉ muốn nhắc nhở hai vị một câu là đừng nên xen vào việc của người khác, đừng rỗi hơi nhúng mũi vào chuyện nơi này miễn làm cái thớt trút giận cho người khác mà cũng góp luôn tính mạng của mình vào, vậy thì được không bù nổi mất đâu!
Tuy Bố Lỗ không biết thân phận của hai người Kiệt Sâm nhưng bất kể là Kiệt Sâm hay Vi Ân, trên người đều tản mát ra khí tức của thượng vị giả, loại khí tức này chỉ xuất hiện ở những người có thân phận và địa vị cao lâu ngày được nuôi dưỡng mà thành nên khiến cho Bố Lỗ cũng đôi chút kiêng kị.
- Tạp La Đặc, hai vị bằng hữu này là ai? Mau bảo bọn họ chạy nhanh đi, Thạch Bạc mạo hiểm đoàn chúng ta trước giờ bao giờ để cho bằng hữu bị liên luỵ!
Lạp Đế Tư với vẻ mặt đầy trịnh trọng lên tiếng.
- Phụ thân, đây là Kiệt Sâm, còn đây là Vi Ân đại nhân, lúc trước chính là hai người bọn họ cứu ta từ tay của Ba Thác. Phụ thân yên tâm, có Kiệt Sâm và Vi Ân đại nhân ở đây thì Thạch Bạc mạo hiểm đoàn chúng ta nhất định sẽ không có chuyện gì!
Tạp La Đặc lúc trước đã chứng kiến thực lực của Vi Ân nên trong lòng minh bạch chỉ cần cường giả Thất giai Hoàng Linh Sư như Vi Ân chịu ra tay thì việc tiêu diệt một tên như Bố Lỗ là vô cùng dễ dàng.
- Kiệt Sâm?
Sau khi nghe tên của Kiệt Sâm, Bố Lỗ, Lạp Đế Tư cùng với đại bộ phận đám mạo hiểm giả lập tức nhíu mày, trong ánh mắt đều lộ ra vẻ nghi hoặc tại sao cái danh tự này lại nghe quen tai như vậy?
- Kiệt Sâm? Kiệt Sâm?
Đám người Lạp Đế Tư và Bố Lỗ thì thào tên Kiệt Sâm vài lần, sau đó dường như nhớ tới cái gì cả đám đều lộ vẻ hoảng sợ.
Khi mọi người ở đây như nghĩ ra cái gì đó thì nhất thời đều dùng bộ mặt như gặp quỷ đưa ánh mắt vừa nghi hoặc vừa sợ hãi vừa khó tin nhìn lên người Kiệt Sâm.
Ta nói tại sao cái tên Kiệt Sâm này lại nghe quen như vậy. Đây không phải là tên của vị thiên tài mà vương quốc phái đi tham gia Linh Dược Sư đại hội và đạt được giải quán quân sao? Hẳn là...
Bố Lỗ không khỏi vì ý nghĩ vừa toát ra trong đầu mình mà giật mình kinh sợ, ngay cả Lạp Đế Tư và những mạo hiểm giả tin thông tin tức cũng há hốc mồm.
Việc Kiệt Sâm đoạt được quán quan trong đại hội Linh Dược Sư sớm đã được một ít người chứng kiến truyền ra, sự tích uy phong vang dội như thế tự nhiên sẽ được mọi người lưu truyền rộng rãi, bởi vậy tuy Kiệt Sâm còn chưa về nước, vương quốc Áo Lan Đa vương quốc còn chưa đưa ra công văn chính thức nhưng một số người có thông tin linh hoạt đều đã nhận được tin tức này.