Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Chương 290: Gặp Gỡ Nguyên Ma
N
hưng mà dùng tâm tính của Liễu Minh chuyện này nhanh chóng có quyết định.
Pháp khí đặc thù cấp linh khí quá khó tìm, sau khi trở về phải toàn lực mua mấy miếng linh phù chống đoạt xá, chậm rãi tìm kiếm pháp khí tương quan.
Nếu như Đại Huyền không có thì hắn sẽ đi vài quốc gia khác, nếu cả Vân Xuyên đại lục không có, vậy hắn đi ra biển tìm kiếm một hai.
Mặc dù linh khí khắc chế đoạt xá thưa thớt, nhưng còn chưa tới mức cả Vân Xuyên đại lục khôn có.
Nhưng mà bên ngoài Vân Xuyên là thiên hạ của hải tộc cùng động vật biển, hắn vì an toàn của bản thân phải chờ bản thân đạt tới Ngưng Dịch Cảnh trung kỳ và tăng thêm vài thủ đoạn bảo vệ tính mạng mới dám một mình ra biển.
Trong lòng Liễu Minh tự định giá xong rồi, cũng ném chuyện này ra sau đầu, vừa cẩn thận dò xét đoản kiếm màu vàng trong tay của mình xong, lại cắt nó vào trong cơ thể.
Chỉ thấy kiếm phôi màu vàng nhạt hiện ra, còn lẳng lặng dừng ở gần Linh Hải.
Liễu Minh hơi dùng thần niệm xúc động một cái, lúc này mặt ngoài kiếm vàng có tinh quang hiện ra, thoát ra hàn ý kinh người, thần niệm của hắn kích linh, vội vàng lui vào trong thân thể, nhìn lại Kim Nguyệt Kiếm của mình và sau đó cười khổ một tiếng.
Theo lý thuyết uy năng Thái Cương Kiếm Phôi trong cơ thể của hắn tăng vọt, hơn nữa trong tay đã có được cực phẩm linh khí, tự nhiên có thể luyện chế nguyên linh phi kiếm chân chính.
Nhưng trên đường trở về, hắn phát hiện ra phiền não, kiếm phôi chi linh không biết gia tăng gấp bao nhiêu lần cũng dễ dàng thu nạp vào trong cơ thể, nhưng còn phải dựa vào Thái Cương Kiếm Quyết thúc dục nữa, lại phát hiện kiếm phôi này ở bên ngoài Linh Hải không chút sứt mẻ, căn bản không cách nào khu động được.
Nhưng mà thần niệm của hắn vẫn thuận lợi câu thông với kiếm linh này.
Chuyện này làm cho Liễu Minh giật mình và trầm tư suy nghĩ thật lâu, mơ hồ có được đáp án.
Thái Cương Kiếm Phôi chính là hai kiếm phôi biến mất dung hợp mà thành, cho nên trong hạch tâm ấn ký vẫn còn thần niệm của hắn, nhưng mà bởi vì từ bên ngoài quán chú năng lượng vào quá nhiều làm cho uy lực của kiếm phôi vượt qua khả năng điều khiển của hắn, lúc này mới giống như cảnh con nít muốn vung đại chùy nhưng không đủ lực lượng vậy.
Hắn sở dĩ có thể cho kiếm phôi thuận lợi tiến vào trong cơ thể của hắn, có lẽ có quan hệ lớn tới việc hai kiếm phôi hắn bồi dưỡng trong Linh Hải lúc trước. Kết quả kiếm phôi mới vẫn bị nguyên lực của Linh Hải hấp dẫn, chỉ cần kiếm quyết dẫn dắt một chút là có thể hút vào trong cơ thể của hắn ngay.
So với hắn thả kiếm phôi ra ngoài thì muôn vàn khó khăn.
Liễu Minh tìm ra kết luận như vậy thì trợn mắt há hốc mồm.
Nếu hiện tại hắn muốn thuận lợi thúc dục kiếm phôi, chỉ sợ phải đợi tới khi pháp lực của hắn đại tiến, tu vị đạt tới trình độ nhất định mới được.
Dù sao xuất hiện tình huống này chủ yếu chính là tu vi của hắn và uy năng của kiếm phôi chênh lệch quá lớn.
Về phần cần tu vi gì mới có thể thúc dục kiếm phôi này cũng còn khó nói.
Có lẽ cảnh giới Ngưng Dịch trung kỳ lập tức có thể thuận lợi thúc dục, có lẽ có khi hắn tới Hóa Tinh Kỳ cũng không nhất định đủ.
Liễu Minh mặc dù cảm thấy bất đắc dĩ thật lớn, nhưng mà so vơi chuyện mình nhiều ra một cực phẩm linh khí thì uy năng Thái Cương Kiếm Phôi tăng vọt thì tự nhiên vẫn là một chuyện đại hảo sự.
Sau khi hắn ném phiền muộn ra sau đầu, liền đem đoản kiếm màu vàng ném ra trước người, hai tay bấm niệm pháp quyết bắt đầu tế luyện kiếm khí.
Thanh Kim Nguyệt Kiếm này được đề thăng đến cực phẩm linh khí, cấm chế trong đó cũng bắt đầu cải biến rồi, nếu hắn muốn thúc dục như ý thì vẫn phải tế luyện lại một lần nữa.
Về phần linh khí này có thêm nhiều cấm chế mới không phải tu vi của hắn hiện giờ có thể luyện hóa, nhất định phải tiến giai Ngưng Dịch Cảnh hậu kỳ chỉ sợ mới có thể phát huy uy năng của nó hoàn toàn.
Thời điểm hắn tiến giai tới Ngưng Dịch trung kỳ cũng có thể luyện hóa toàn bộ hai mươi bảy cấm chế trong đó.
Nhưng chính là như vậy, uy năng của nó không phải thượng phẩm linh khí có thể đánh đồng được.
Cứ như vậy, Liễu Minh trong vài ngày kế tiếp tất cả đều đều tập trung tế luyện Kim Nguyệt Kiếm và cấm chế "Trọng Thủy Châu" mới.
Ở trong lúc này, cũng có những người quen khác nghe tin tức hắn bình yên quay về, cố ý qua tới bái phỏng một phen.
Trong đó có cả Dương Kiền, thanh niên họ Vân của Cửu Khiếu Tông.
Liễu Minh từ trong miệng bọn họ biết được Trương Tú Nương từng bị cường giả Giả Đan của hải tộc tên bắt được nhưng do Nguyên Ma cứu trở về, hơn nữa không biết nguyên nhân gì nàng sau khi trở về đã lâm vào hôn mê bất tỉnh.
Hiện tại Thiên Nguyệt tông chăm sóc nữ nhân này cực kỳ nghiêm ngặt, rất nhiều người muốn tới vấn an nhưng không được phép tiến vào chỗ nàng đang nghỉ lại.
Liễu Minh nghe xong rất kinh ngạc, đối với nữ tử hào khí bừng bừng này cũng xuất hiện một ít quan tâm.
Ngày hôm nay hắn đang ở trong nhà đá tế luyện bảo vật, bỗng nhiên bên hông có âm thanh ông ông vang lên.
Liễu Minh khẽ giật mình, tay áo của hắn run lên, liền thu hồi viên châu màu đen mới tế luyện một nửa thu vào, sau đó lấy một cái mâm tròn màu bạc ra.
Mặt ngoài mâm tròn màu bạc có hào quang chớp động, thình lình hiện ra một đám chữ nhỏ.
Liễu Minh hai mắt nhíu lại quét mắt nhìn qua một lượt, trên mặt lúc này hiện ra thần sắc kinh ngạc.
- Không ngờ là Thiên Nguyệt tông thông tri cho mình, đây là chuyện gì?
Hắn thì thào hai tiếng sau đó thu hồi mâm tròn lại, đứng dậy đẩy ra cửa đá đi ra ngoài.
Một lát sau, Liễu Minh đã cưỡi mây đen bay tới khu vực của Thiên Nguyệt Tông.
Không có bao lâu hắn đã hạ mây đen xuống trước một đại điện to lớn, đang muốn bước đi vào thì bỗng nhiên có cảm ứng liền quay người nhìn ra phía sau.
Chỉ thấy trên bầu trời xa xa, một một con chim gỗ màu xanh bay tới, sau mấy lần chớp động đã hiện ra trước người Liễu Minh.
Nhìn thấy bóng người kia hiện ra, thanh niên mặt đen từ trên người con khôi lỗi nhảy xuống.
- Liễu huynh đệ, tại sao ngươi tới nơi này, hẳn là có triệu hoán tới à?
Thanh niên mặt đen nhìn qua Liễu Minh, cũng có chút kinh ngạc hỏi.
- Liễu mỗ đúng là nghe lệnh của Ngạn sư thúc mà tới đây, Vân huynh tới có chuyện gì?
Ánh mắt Liễu Minh lóe lên hỏi.
- Ta đang luyện chế một con khôi lỗi, nhận được tin của Linh Ngọc sư bá đưa tin thì vội vàng chạy tới, cũng không rõ là nguyên nhân gì.
Thanh niên mặt đen sờ đầu, cũng rất là buồn bực nói ra.
- Đã như vậy chúng ta cùng đi vào đi, đến bên trong có lẽ biết được nguyên nhân đấy.
Liễu Minh gật gật đầu, như có điều suy nghĩ nói ra.
Thanh niên mặt đen đáp ứng, hai người lúc này sóng vai đi vào trong điện.
Bên ngoài cửa điện có hai nữ tử Thiên Nguyệt tông lưng mang trường kiếm đứng gác, sau khi nhìn thấy hai người thì một nữ tử tú lệ trong đó khom người thi lễ, nói:
- Nhị vị sư thúc, các vị tiền bối đang chờ trong đại điện, ta sẽ dẫn hai vị đi qua.
- Đi, dẫn đường đi.
Thanh niên mặt đen không do dự trả lời.
Vì vậy hai người được nữ tử này dẫn đường, đi sâu vào trong đại điện.
Một lát sau hai người xuất hiện trong đại sảnh lớn, nhìn thấy người ngồi trong đại sảnh thì kinh ngạc "|A" một tiếng.
Chỉ thấy người ngồi trong đại sảnh không nhiều lắm, đại khái có năm người.
Trong đó bốn người là Thiên Nguyệt tông Diệp Thiên Mi, Lãnh Nguyệt sư thái, Cửu Khiếu Tông Linh Ngọc thượng nhân cùng với Man Quỷ Tông Ngạn sư thúc.
Nhưng cường giả Hóa Tinh Kỳ này ngồi ở hàng ghế hai bên, chủ vị chính giữa do một nam tử trung niên mặc áo đen, eo mang đai lưng ngọc, xương gò má của hắn cao cao, nhưng hai mắt sáng ngời có thần quang, mang cho người ta cảm giác uy nghiêm không hiểu.
- Vãn bối, bái kiến sư thúc, chư vị tiền bối!
Liễu Minh và thành niên mặt đen nhìn thấy mọi người, tuy trong nội tâm cảm thấy giật mình nhưng vẫn bước lên chào hỏi.
- Hai người các ngươi đứng lên đi, cùng tới bái kiến Nguyên Ma đạo hữu!
Ngạn sư thúc nhìn qua hai người cười nói, trên mặt hiện ra ý cười, cũng chỉ vào nam tử trung niên ngồi ở giữa.
- Bái kiến nguyên Ma tiền bối!
Liễu Minh hai người nghe xong lời này lại dọa kêu to một tiếng, trăm miệng một lời thi lễ lần nữa.
- Ân, tuổi còn nhỏ mà đã tiến giai Ngưng Dịch Cảnh, quả nhiên không tệ. Hai người các ngươi đứng lên đi.
Nam tử áo đen dò xét hai người vài lần sau đó cười nói.
- Nguyên Ma đạo hữu, người thấy hai người này được không?
Đột nhiên Lãnh Nguyệt sư thái mở miệng nhìn qua Nguyên Ma hỏi.
- Ta đây không thể xác định, cần kiểm tra một chút mới được. Nhị vị sư điệt, ta nghe Linh Ngọc thương nhân nói, tinh thần lực của hai người các người hơn xa cùng giai. Hiện tại các ngươi dùng toàn lực phóng xuất tinh thần lực ra ngoài đi, ta sẽ xem xét kỹ một hai, đúng rồi, nếu tinh thần lực các người có thể làm cho lão phu thỏa mãn, tự nhiên sẽ có chỗ tốt cho các ngươi.
Nguyên Ma nhìn qua Diệp Thiên Mi nói hai câu sau đó hòa ái nhìn Liễu Minh hai người nói ra.
Liễu Minh được nghe lời ấy, tự nhiên ngẩn ngơ, ánh mắt lúc này nhìn qua Ngạn sư thúc.
- Liễu sư điệt, ngươi làm hết sức mà thôi.
Chỉ thấy cường giả Hóa Tinh của Man Quỷ Tông này nhìn qua hắn mỉm cười gật đầu.
- Vâng, vậy vãn bối sẽ bêu xấu.
Liễu Minh lúc này mới an lòng, hiện giờ cung kính trả lời.
Thanh niên họ Vân bên cạnh cũng nghe được Linh Ngọc thượng nhân ám chỉ, cũng vội vàng đồng ý.
Vì vậy sau một khắc, hai người phân biệt bắt đầu thi pháp.
Chỉ thấy Liễu Minh một tay bấm niệm pháp quyết, bên ngoài thân lúc này có hắc khí cuồn cuộn, trong hai mắt của hắn có linh quang chớp động, lúc này một cổ năng lượng vô hình kinh người tuôn ra, sau đó lại quay tít một vòng, mơ hồ có vòng xoáy vô hình đang xoay tròn.
Thanh niên mặt đen bên cạnh thì một ngón tay điểm lên trán của mình, trong thân hình có âm thanh trầm đục như pháo nổ, đột nhiên thân hình của hắn tăng trưởng, cũng thả một cổ tinh thần lực mạnh mẽ ra ngoài, biến thành khí lãng vô hình không ngừng vây quanh người của hắn, lại mơ hồ hóa thành một đạo vòi rồng trùng thiên bay lên cao.
- Tốt, quả nhiên tinh thần lực mạnh vượt qua Ngưng Dịch sơ kỳ.
Nguyên Ma thấy tình hình này, hắn lập tức khen một câu.
- Như thế nào, hai người này có được hay không?
Bên cạnh Lãnh Nguyệt sư thái được nghe lời ấy lại biến sắc hỏi.
Những người khác được nghe lời ấy cũng hiện ra vẻ mặt ngưng trọng nhìn qua Nguyên Ma.