Books serve to show a man that those original thoughts of his aren't very new after all.

Abraham Lincoln

 
 
 
 
 
Tác giả: kingbin
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 398 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 302 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:55:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 288: Hắc Phượng Kinh Ngạc
à càng bất ngờ hơn là Hắc bang còn được sự bảo kê của chính phủ và quân đội. Lăn lộn trong hắc đạo nhiều năm Hắc Phượng đương nhiên biết việc chính phủ thầm khống chế một phần nào đó của hắc đạo, đây cũng là điều dễ hiểu bởi hắc đạo là bao gồm các hoạt động ngầm, phi pháp, không thể đường đường chính chính, nếu như chính phủ không nhúng tay vào kiểm soát mà để cho những hoạt động như thế này thoải mái phát triển thì lúc đó chắc chả còn cái gì gọi là trật tự xã hội nữa. Nhưng cũng không phải vì như vậy mà chính phủ ra tay triệt để xóa sạch hắc đạo được bởi vì hắc đạo mang đến lợi ích rất lớn, đủ khiến cho rất nhiều kẻ liều cả mạng, nếu chính phủ làm quá căng quá sít sao ngược lại khiến những kẻ trong hắc đạo chó cùng rứt dậu, điên lên mà cắn liều, lúc đó hậu quả sẽ vô cùng nạng nề. Vì vậy không riêng gì chính phủ Việt Nam mà còn chính phủ nhiều nước trên thế giới đều áp dụng phương thức mắt nhắm mắt mở, vừa đấm vừa xoa, họ vẫn để hắc đạo tồn tại nhưng thỉnh thoảng lại tiến hành vài đợt càn quét nhằm suy yếu thưc lực của giới hắc đạo xuống mức độ cho phép. Vì vậy có người nói rằng chính phủ chống lưng cho hắc đạo cũng có chỗ đúng mà cũng có chỗ sai
Nhưng nếu chỉ là có chính phủ chống lưng thì là điều quá bình thường, Hắc Phượng thấy nhiều rồi. Điều khiến nàng chấn kinh chính là không ngờ Vương Minh lại còn nối thông được với quân đội. Phải biết rằng quân đội mặc dù không quản đến việc của giới hắc đạo như chính phủ nhưng chính là lực lượng mà toàn bộ giới hắc đạo e dè nhất, cũng chính vì sự có mặt của quân đội mới khiến cho giới hắc đạo ngoan ngoãn cúi đầu phục tùng trước sự kiểm soát của chính phủ. Vậy mà bây giờ cái lực lượng khiến cho bất cứ tên trùm hắc đạo nào cũng phải e dè lại ở đằng sau âm thầm chống lưng ột bang phái hắc đạo. Hắc Phượng hơn chục năm lăn lộn nhưng đây là lần đầu tiên nghe được việc này. Lúc này sự đánh giấ của nàng về Vương Minh lại cao lên một bậc, bởi vì hắn có thể câu thông với người trong quân đội điều này chứng tỏ mạng lưới của hắn ở quân giới không phải là tầm thường. Hắc Phượng càng lúc càng cảm thấy mình đã quyết định sáng suốt a, chọn được một chỗ dựa mạnh mẽ vào vững chắc.
“Có phải rất kinh ngạc không?”
Vương Minh nhìn Hắc Phượng cười cười. Hắn không ngờ mới chỉ nói ra hắn có quan hệ với quân đội mà nàng đã sợ hãi đến như vậy nếu như vậy không hiểu điều sắp tới hắn nói nàng nghe xong sẽ còn có biểu hiện gì nữa
Hắc Phượng không nói gì, cũng không phải là nàng không muốn trả lời mà nàng hiện giờ không tìm được một từ ngữ nào thích hợp trong vốn từ điển tiếng Việt của nàng để có thể miêu tả chính xác được sự kinh ngạc của trong nội tâm của nàng vào lúc này. Vì vậy nàng không lên tiếng chỉ gật đầu lia lịa mà thôi
“Nếu vậy thì hãy chuẩn bị tinh thần đi, điều anh sắp nói còn kinh khủng hơn thế nữa cơ”
Vương Minh làm bộ thần thàn bí bí nở nụ cười nói
Hắc Phượng thật sự càng kinh ngạc. Nhưng nàng rất nhanh có thể bình tĩnh được, có lẽ vì lần kinh ngạc trước đã cho nàng có chút kinh nghiệm rồi. Đồng thời nàng nghĩ đến Vương Minh không e sợ gì Nguyễn gia Nam Hải chắc chắn lực lượng trong tay hắn không thể chỉ có là quân đôi. Đột nhiên nàng nhớ đến một điều gì đó, khuôn mặt xuất hiện sự sợ hãi, môi run run mãi mới nói thành lời
“Vương Minh chẳng lẽ trong tay anh có một lực lượng dị năng giả?”
Vương Minh lắc đầu nói
“Anh không có dị năng giả bất quá khí giả thì hình như có khoảng gần ngàn người thì phải”
“Ngàn khí giả”
Hắc Phượng sợ hãi nói. Nàng biết mặc dù khí giả không phải là ít ỏi như dị năng giả nhưng muốn có được một đội quân có một số lượng khí giả lớn đến như vậy thì cũng không phải là điều dễ dàng. Hắc Phượng nghĩ với thực lực như vậy đừng nói đến Nguyễn gia Nam Hải cho dù là cả một quốc gia cũng phải kiêng kị, dè chừng. Càng nghĩ Hắc Phượng càng hưng phấn, càng cảm thấy cơ hội chiến thằng càng lúc càng lớn
Thực ra Vương Minh nói lời này có chút quá. Hắc quân dựa vào phương thức tu luyện gia truyền Lê Minh Đức cùng với các phương thuốc uống, thuốc ngâm của Vương Minh mới kích phát ra được nội khí, có thể tạm gọi là khí giả cũng không sai nhưng mà nội khí của Hắc quân là nhân tạo chứ không phải là từ bẩm sinh vì vậy nội khí mặc dù có nhưng khá là yếu ớt, chất lượng của loại nội khí nhân tạo này cũng không tốt nhưng hàng chính gốc. Thế nên sẽ chính xác hơn nếu gọi các thành viên trong Hắc quân là bán khí giả. Bất quá Hắc quân nếu như chiến đấu thực sự xảy ra thì Hắc quân cũng không có gì phải sợ hãi vì để khắc phục yếu điểm của nội khí nhân tạo, Vương Minh đã đẩy nhanh việc phát triển số lượng thành viên của Hắc quân. Chẳng phải người xưa có câu: Kiến đông cũng có thể cắn chết với sao. Nhưng nếu như vậy thì cũng chưa đủ, để bồi dưỡng được một thành viên của Hắc quân cần tốn rất nhiều thời gian và sức lực, nếu như cứ chỉ dùng nhân số mà đè đối thủ thì dù có thắng cũng là thẳng thảm, nhân lực tổn thất thảm trọng vì vậy Vương Minh còn chút trọng bồi dưỡng những thành viên Hắc quân về khả năng tác chiến theo nhóm để tăng cường sức chiến đấu đồng thời cũng tăng thêm tỉ lệ sống sót trong chiến đấu cho những thành viên này.
Tiếp theo đó, nhờ được Vương Minh tiếp thêm tự tin nên Hắc Phượng đã còn còn quá mức e sợ như trước, khôi phục được sự điềm tĩnh, cơ trí và sự sát phạt quyết đoán thường ngày. Nàng liên tiếp trình bày các phương án và kế hoạch hành động thời gian tới. Vương Minh đã muốn giao toàn bộ mọi việc liên quan đến Liên Minh cho nàng toàn quyền xử lý vì vậy không có ý kiến gì thêm về kế hoạch của nàng, chỉ nói một câu duy nhất
“Em toàn quyền xử lý, có việc gì khó cứ liên lạc trực tiếp với anh hoặc không thì liên lạc với Hầu Ba”
“Vâng em đã biết. Để em tiễn anh ra cửa”
Hắc Phượng gật đầu. Nàng nhìn thấy Vương Minh chuẩn bị đứng dậy liền biết hắn muốn rời đi vì vậy muốn tiễn hắn một đoạn
Vương Minh cũng không có từ chối, hắn để cho nàng cùng đi với hắn đến cửa biệt thự thì ngăn nàng lại nói
“Đến đây được rồi, ngoài kia có rất nhiều kẻ đang giám sát, em phải cần thận. Chắc vài hôm nữa anh sẽ phái vài thêm vài người trong Hắc quân đến gia tăng bảo vệ cho em”
“Vâng, em cảm ơn”
Hắc Phượng cúi người cảm tạ. Loại sự việc này nàng cũng không tiện từ chối mà sự thật là nàng cũng không muốn từ chối, nàng cũng nhận ra mấy kẻ theo dõi không phải là tầm thường, nàng đã thử phái thuộc hạ ra bên ngoài tiêu diệt bọn chúng nhưng tất cả đều một đi không trở lại. Vì vậy mấy ngày gần đây nàng có chút lo lắng về sự an toàn của mình, không phải là Hắc Phượng sợ chết, nàng từ khi bước chân vào hắc đạo đã chuẩn bị sẵn tinh thần rồi chỉ là nàng không muốn chết một cách vô vị như kiểu bị ám sát, nàng muốn có một cái chết oanh oanh liệt liệt.
Vương Minh thấy Hắc Phượng đồng ý thì gật đầu hài lòng, thực sự nếu Hắc Phượng không đồng ý thì hắn cũng cử người lén bảo vệ nàng. Dù sao nàng từ lúc này đã là một trong những thành viên cao tầng của Hắc bang, là một trong những thuộc hạ của hắn, nếu đến cả tính mạng của thuộc hạ hắn cũng không bảo vệ được thì còn ngồi cái ghế thủ lĩnh làm cái gì nữa chứ.
Tạm biệt Hắc Phượng, Vương Minh vận hắc ám nội khí, đạt đến trạng thái cực hạn của lưu tinh bộ pháp, như một bóng má thoáng cái đã biến mất trước mặt Hắc Phượng. Hắc Phượng cũng không quá ngạc nhiên hay sợ hãi bởi vì một buổi nói chuyện này đã làm nàng quá mức ngạc nhiên sợ hãi rồi, nàng lắc đầu thở dài, nàng lúc quả thật sự là tâm thần không được quá tốt. Thứ nàng cần lúc này chính là một giấc ngủ thật sâu thật ngon.
----------------------------o0o-------------------------------
Kỳ hạn ba ngày đã hết, sáng sớm hôm nay Vương Minh đã lái xe đến tổng bộ của Hắc quân. Ngồi trong phòng họp, nhìn Lê Minh Đức, Lê Linh và bốn người đội trưởng của Hắc quân, Vương Minh thấy một lúc lấy mà cả sáu người đầu đều cúi thấp, không ai mở miệng thì hắn đành phải lên tiếng đầu tiên
“Thế nào, ba ngày đã hết, mọi người đã quyết định thế nào?”
“Em sẽ tham gia”
Lê Minh Đức ngẩng đầu lên, hắn là người đầu tiên lên tiếng.
“Em cũng vậy”
Tiếp theo đó là Lê Linh
Vương Minh khẽ gật đầu, Lê Linh và Lê Minh Đức đồng ý là không ngoài dự đoán của hắn rồi. Vương Minh quét mắt về phía Nguyễn Đại Dương, đội trưởng đội một. Nguyễn Đại Dương lúc này cũng vừa ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của Vương Minh biết Vương Minh điểm danh hắn là người tiếp theo nói đáp ăn. Nguyễn Đại Dương rất bình tĩnh nói
“Đội một gồm có 200 thành viên, tất cả mọi người đều tán thành tham gia”
Siêu Cấp Ác Ma Siêu Cấp Ác Ma - kingbin