Số lần đọc/download: 302 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:55:41 +0700
Chương 278
V
ương Minh nói xong mới để ý đến dị quang trong mắt sáu người. Lúc đầu nghe thấy Vương Minh nói đối phương chỉ cần một lần phục kích đất điều ra vài chục tên dị năng giả thì trong lòng hơi run sợ nhưng khi nghe đến cái thứ thuốc biến người thường thành dị năng giả thì đột nhiên không hiểu dũng khí từ đâu đột nhiên xuất hiện, sợ hãi dần dần bị sự khao khát thay thé. Sáu người nghĩ nếu như tham gia nhiệm vụ, trong lúc làm việc trộm vài lọ để dùng lúc đó sáu người sẽ là dị năng giả kiêm khí giả, thực lực sẽ tăng lên gấp bội. Đúng là một điều đáng mơ ước
Vương Minh chẳng cần dùng quá nhiều chất xám để nghĩ cũng biết được sáu người này đang nghĩ gì, hắn lập tức lên tiếng đánh tan mộng đẹp của sáu người
“Con người truy cầu lực lượng là không có gì sai, đó là một điều đáng quý bởi chỉ có khát khao lực lượng mới giúp chúng ta có được động lực để tiến lên phía trước. Bất quá nếu như truy cầu thứ lực lượng mà không phải thuộc về mình thì đó là một điều hoàn toàn sai lầm”
Vương Minh dừng lại một chút quét mặt nhìn sáu người rồi nói tiếp
“Thứ thuốc này gọi là thuốc Siêu nhân, không thể phủ nhận nó có sức hấp dẫn rất lớn, có thể ban cho người thường sức mạnh của dị năng giả nhưng mọi người nghĩ xem, trên đời này há đồ ăn ngon lại dễ dàng. Thứ thuốc đó ban cho người ta dị năng chẳng lẽ lại không lại không có tác dụng phụ gì sao”
Lúc này sáu người mới tỉnh ngộ, đúng vậy mọi thứ trên đời đều có hai mặt lợi và hại. Thứ thuốc kia có thể giúp cho người dùng có được thực lực, có được sức mạnh không kém gì dị năng giả thì chắc chắn tác dụng phụ cũng sẽ rất ghê gớm. Nếu như quả thật thứ thuốc này hoàn mỹ đến mức cho người sức mạnh mà không có hậu quả gì chắc giờ đây dị năng giả đã đầy rẫy đi lại khắp nơi trên đường rồi. Bất quá tỉnh thì tỉnh nhưng lại nghĩ đến cái công dụng thần kỳ của thứ thuốc kia, sáu người vẫn còn có chút vương vấn
Vương Minh thấy mấy người đã ngấm được một chút nhưng vẫn chưa dứt bỏ được cái suy nghĩ kia thì không chậm trễ, tiếp tục đề tình sáu người
“Thực ra nếu mọi người cố gắng luyện tập, khi đạt đến thành quả thì nội khí cũng không thua kém gì dị năng giả đâu”
“Nói khoác không biết ngượng mồm, ai mà chẳng biết dị năng giả luôn luôn mạnh hơn khí giả, bằng không tại sao chính phủ các nước lại coi trọng dị năng giả hơn khí giả cơ chứ”
Lê Linh bĩu môi nói. Năm người Lê Minh Đức mặt dục không nói gì nhưng cũng gật đầu tỏ ý tán đồng lời nói của Lê Linh. Vương Minh cũng không có biểu hiện mất hứng vì mấy người không tin lời hắn nói, Vương Minh cười nói
“Nếu vậy thì chúng ta xuống dưới sân luyện tập, để anh làm vài trò chứng minh sự cường đại của khí giả”
Nói xong Vương Minh cũng không quản mấy người có đi không, lập tức đứng dậy bước ra ngoài phòng họp
Sáu người người nhìn ta ta nhìn người, thật không ngờ Vương Minh lại hành động như vậy. Nhìn nhau một lúc như muốn hỏi ý kiến của những người còn lại, cuối cùng sáu người cũng đứng dậy lục đục rời khỏi phòng họp đuổi theo Vương Minh xuống dưới sân bãi
Đuổi kịp Vương Minh xuống sân luyện tập, lúc này sân luyện tập rất vắng người bởi các thành viên của Hắc quân đã hoàn thành xong thời gian huấn luyện buổi sáng, lúc này đang tập trung hết ở nhà nhà ăn, chuẩn bị cho bữa cơm trưa. Vương Minh đợi sáu người đến thì chỉ vào mấy cái hình nhân dùng cho tập bắn súng ở phía bên trái nói
“Mọi người thấy mấy cái bia kia không”
“Có”
Sáu người đồng thời đáp, trong lòng cảm thấy rất hiếu kỳ không biết Vương Minh chỉ vào mấy cái bia hình nhân kia có dụng ý gì.
“Mọi người chú ý kĩ vào nhé, những thứ tiếp theo sẽ rất đặc sắc đó”
Vương Minh nhe răng cười cười, hắc ám nội khí tiếp nhận mệnh lệnh của Vương Minh vận chuyển đến tay trái. Lập tức mọi người giật mình bởi trong tay Vương Minh không biết từ lúc nào xuất hiện một khẩu súng phóng lựu xách tay. Cái khẩu súng này nhìn thì trông giống với khẩu súng phóng lựu bình thường chỉ là màu của nó là màu hắc huyết đồng thời sáu người cảm giác khẩu súng này tỏa ra một thứ sát khí hết sức lạnh lẽo khiến sáu người tâm có chút sợ hãi, bất tri bất giác lùi về phía sau một hai bước chân. Vương Minh giơ khẩu sung lên, nhắm vê hướng mấy cái bia, bóp cò. Một đầu đạn tên lửa nhỏ như cái bút chì phóng ra bay nhanh về phía những tấm bia
Ầm…
Một tiếng nổ vang trời, khói bụi bay mùi mịt đầy trời. Chứng kiến cảnh này cả sáu người trợn mắt há hốc mồm. Chưa kịp để sáu người tỉnh lại, thân thể Vương Minh lại động. Nhanh như lưu tinh, thoát ẩn thoát hiện như bóng ma Vương Minh đột nhiên xuất hiện trước một tảng đá lớn cách nơi hắn vừa đứng gần chục mét, khẩu súng phóng lựu trên tay lúc này đã biến mất, thay vào đó là một thanh đao tỏa ra huyết quang sáng ngời. Đao giơ lên rồi chém mạnh xuống, rất gọn ngàng và nhẹ nhàng lập tức tảng đá bị chẻ đôi
“Thế nào? Đặc sắc không”
Vừa chém xong tảng đá, Vương Minh lại lập tức sử dụng Lưu tinh bộ pháp, thân thể nhoáng cái biến trở lại về vị trí ban đầu hướng sáu người đang kinh ngạc nhe rẳng hỏi
“Đặc sắc, rất đặc sắc”
Sáu người lúc này không cần hẹn trước đều gật đầu như gà một thóc cùng đồng thanh nói. Vương Minh còn định tiếp tục biểu diễn thêm một vài trò nữa nhưng thấy bốn phía bắt đầu tụ tập đông người rồi, cũng không trách vừa rồi Vương Minh làm ra đông tĩnh lớn như vậy há lại không thu hút sự chú ý của những người tại căn cứ này. Cảm thấy có chút không tiên, Vương Minh xoay người trở về phòng họp.
“Đi, thế là đủ rồi, trở về phòng họp thôi”
Sáu người nhìn nhau trong mắt có chút tiếc nuối, quả thật màn diễn vừa rồi quá đặc sắc khiến sáu người rung động muốn tiếp tục xem nhưng Vương Minh đã nói như vậy thì sáu người cũng biết là không thể xem được nữa rồi. Vì vậy sáu người sau khi đuổi hết những người đang tụ tập tại sân huấn luyện đi trở về thì nhanh chóng đi vào phòng họp
Trở lại phòng họp từ sân huấn luyện, Vương Minh ngồi lại xuống vị trí ghế chủ tọa, không vội nói gì mà hai tay chống cằm híp mắt tươi tươi cười nhìn sáu người Lê Minh Đức. Sáu người Lê Minh Đức quả thật lúc này vẫn đang trong trạng thái rất kích động. Vương Minh nhìn sáu người ánh mắt tràn ngập kích động và khát khao thì lém mỉm cười, hắn biết mục đích của mình đã thành công rồi. Ý định ngay từ ban đầu của Vương Minh là dùng mấy cái kỹ năng hiếm có của bản thân, giúp cho sáu người kiến thức được sức mạnh của khí giả là như thế nào, cũng là cho sáu người thấy được một chút mục tiêu để phấn đấu vươn tới đồng thời cũng là một liều thuốc an thần cho sáu người nếu như tham gia vào chiến dịch lần này.
Trong sáu người thì có lẽ lúc này hai anh Lê Minh Đức và Lê Linh nội tâm là rung động dữ dội nhất. Hai người vốn biết Vương Minh cường đại nhưng thật không thể tưởng tượng được chỉ có gần hai tháng không gặp thực lực của Vương Minh đã tăng lên đến mức bá đao như thế này. Nếu như là lúc trước, trong kiến thức của hai người thì Vương Minh với Hắc huyết đạo và Lưu tinh bộ pháp khiến cho sức mạnh cận chiến của hắn đã rất mạnh mẽ rồi, gần như không tìm được đối thủ nhưng hiện nay với kỹ năng tạo vũ khí nóng từ hắc ám nội khí, phương diện tấn công của Vương Minh đã được nâng lên một tầm ới. Cận chiến thì có Hắc huyết đao, tấn công cự ly xa thì có súng ống, quả thật về phương diện tấn công Vương Minh đã tiếp cận đến ngưỡng hoàn mỹ. Còn về phương diện phòng ngực, không nói đến Hắc huyết khiên, chỉ cần Hắc huyết giáp muốn gây tổn thương cho Vương Minh cũng đã khó khăn lắm rồi. Có thể nói Vương Minh lúc này thực lực đã đạt đến cảnh giới công thủ hoàn mỹ, công như sóng cuộn biển gầm thủ thì vững như thái sơn.
“Anh Minh, những gì vừa rồi chính là thực lực thật sự của một khí giả sao?”
Lê Minh Đức mở miệng hỏi
Vương Minh lắc đầu nói
“Đó chưa phải là tất cả, Đức em nên biết rằng nội khí là một thứ rất trừu tượng không thể lý giải rõ ràng vì vậy tiềm năng của nó là vô hạn, những thứ anh vừa thực hiện lúc nãy chỉ là một phần nhỏ mà thôi”
Vương Minh nói lời này không có sai, chỉ nhớ đến đống sách về kỹ năng khống chế nội khí ở trên đảo mà lão Tà sưu tập được, tính sơ sơ cũng đã có vài trăm kỹ năng rồi. Vì vậy nói nội khí là vô biên cũng không quá sai
Sáu người ngồi dưới không hẹn cùng nhau hít một hơi lãnh khí, đồng thời cảm thấy sợ hãi. Trong mặt sáu người này những kỹ năng mà Vương Minh vừa thực hiện phải nói là quá mức kinh hãi nhưng nay nghe Vương Minh nói những kỹ năng vừa rồi chỉ là một phần nhỏ không đáng kể thì trong lòng vừa sợ hãi lại vừa rung động, lúc này mọi người đều đã lý giải tại sao lúc trước Vương Minh lại nói khí giả không thua dị năng giả rồi.