Vấn đề không phải ở chỗ bạn đang gặp khó khăn mà chính ở chỗ bạn xem khó khăn là một vấn đề.

Theodore Rubin

 
 
 
 
 
Tác giả: Mục Đan Phong
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 754 - chưa đầy đủ
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 803 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:35:01 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 278: Quỷ Đánh Tường 3
hững binh lính này vốn được huấn luyện nghiêm chỉnh, mặc dù đang trong sương mù dày đặc, nhưng đội hình không hề bấn loạn chút nào.
Nhưng cho dù Long Phù Nguyệt đang ở giữa đội ngũ, nhưng gần như không thể nhìn thấy người đang đnưgs trước mặt và phía saucura mình. Chỉ dùng bước chân làn mò dò đường từng bước. Trong đầu nàng buồn bực cứ một mực đi tới, bịch một tiếng va vào người phía trước. Mà nguwoif phía trướ mặt khôi giáp trên người nên trong yên lặng tiếng kim loại khua lên ầm ĩ khi bị nàng va chạm.
Bổ nhào, người ở phía sau lại vấp lên người nàng, người nọ thấy rõ dung mạo của Long Phù Nguyệt, cuống quít xin lỗi: "Xin lỗi, quận chúa, đụng phải người......"
Long Phù Nguyệt không hề nhìn đến hắn, nàng bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ ngây người.
Phía trước cách đó không xa, xuất hiện một tòa thành, tường thành bằng đá, nguy nga cao ngất. trong sương mù mờ mịt này lại hiện lên rõ ràng một cách kì dị.. Đúng là quái thành mà bọn hok muốn tránh đi!
Không phải nói phải đi về sao? Tại sao lại vòng trở lại?!
Mỗi người đối diện nhìn nhau, tuy rằng không nói chuyện, nhưng có thể đọc được trong mắt nhau, nét hoảng sợ cùng bối rối.
Khi ngôi thành trì này xuất hiện, sương mù tan đi nhiều hơn một chút. Long Phù Nguyệt thậm chí có thể nhìn thấy sắc mặt nghiêm trọng của Phượng Thiên Vũ dẫn đầu đội ngũ.
Người dẫn đường sa mạc cười khan hai tiếng: "Là thuộc hạ, là lỗi của thuộc hạ, thuộc hạ đã đi sai đường...... Chúng ta, chúng ta tiếp tục quay về."
Thần sắc Phượng Thiên Vũ vẫn thản nhiên, vung tay lên: "Mọi người không cần nghi hoặc, là người dẫn đường đi lầm đường, chúng ta sẽ quay về doanh địa."
Nhìn thấy thần sắc của hắn vẫn rất nhạt, đột nhiên bình tĩnh, các binh sĩ thế này mới hơi yên lòng một chút, có Chiến thần của bọn họ ở đây, vậy bọn họ cũng không còn có gì đáng sợ!
Đội ngũ lại lần nữa máy móc đi, chung quanh, lại lần nữa bị sương mù dày đặc bao phủ.
Lại không biết đi bao lâu rồi, chân của Long Phù Nguyệt gần như gần như không nhấc lên nổi, người phía trước bỗng nhiên lại ngừng lại.
Chẳng lẽ đã trở lại doanh địa rồi?
Long Phù Nguyệt ngẩng đầu nhìn lên, bỗng nhiên trong lúc đó, liền ngơ ngác đứng im!
Tòa quỷ thành kia lại xuất hiện! Lần này giống như cách gần hơn, Long Phù Nguyệt gần như có thể thấy rõ trên cửa thành có mấy đinh đồng to lớn!
Tại sao có thể như vậy?! Chẳng lẽ là đụng phải quỷ đánh tường? trong truyền thuyết
Mày Phượng Thiên Vũ nhíu lại, không biểu hiện gì nhìn người dẫn đường, thanh âm của người dẫn đường đã có chút run lên: "Phải..... Là lỗi của thuộc hạ, chúng ta, chúng ta tiếp tục đi, nhất định có thể trở về......"
Nghịch Ngợm Cổ Phi Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong