Số lần đọc/download: 2358 / 25
Cập nhật: 2016-08-06 13:48:03 +0700
Chương 273 : Phong Ấn Linh Tâm (1)
M
ạt Lạp Khắc cũng thiệt là, hảo hảo làm vương tử không đi làm, lại đi đắc tội với thị nữ của Kiệt Sâm làm gì. Hiện tại người ta không có việc gì, chính mình lại bị giết, chuyện này không khỏi cũng quá xui xẻo.
Những người này tại cảm thán Mạt Lạp Khắc không may đồng thời trong lòng cũng âm thầm khuyên bảo chính mình, ngàn vạn đừng mắc phải sai lầm đồng dạng như Mạt Lạp Khắc, tới lúc đó có chết cũng chẳng ai thương.
Trong chớp mắt, ba ngày vội vàng qua đi, rất nhanh, đại hội trao đổi của Linh Dược Sư đại hội long trọng nhất đã bắt đầu.
Loại phương thức cử hành đại hội trao đổi này cũng không phải là như một loại đấu giá hội, mà là dùng phương thức tự do trao đổi, tổ chức một cái chợ, sau đó Linh Dược Sư bọn họ có thể tự do thảo luận trả giá, nói đơn giản giống như đi mua thức ăn vậy.
Sáng sớm, các thương nhân cùng Linh Dược Sư đến từ các nơi Tây Bắc đều đã bày sạp hàng tại vương thành Tạp Mai bên ngoài Linh Dược Sư công hội, không khí lộ ra vẻ vô cùng náo nhiệt.
Những thương nhân này cùng đám Linh Dược Sư đều là đến từ các quốc gia ở Tây Bắc, những món đồ mà họ bày ra trên cơ bản đều một ít tài liệu cùng Linh Dược Tề quý trọng.
Thường thường tại đấu giá hội một vương quốc cỡ lớn sẽ có không ít vật phẩm áp trục, ở chỗ này, xác thực nhìn mãi mà quen mắt.
Dù sao đấu giá hội tiến tới đấu giá những vật phẩm quý hiếm ở ôột vương quốc chưa chắc sẽ có giá cao bởi vì cũng không có nhiều người có thực lực đấu giá, nhưng mà tại đây thịnh hội bốn năm một lần, những Linh Dược Sư này đều đến từ những người nổi bật từ Tây Bắc chư quốc, tiền tài trên người tự nhiên là không thể ít được.
Nếu là thật sự nhìn thấy một món đồ tốt thì đám người cũng tuyệt đối sẽ không keo kiệt, nếu là có vài tên Linh Dược Sư cường đại đồng thời vừa ý bảo bối đó thì thương nhân kia xuất ra bảo bối sẽ phải cười tới mức không ngậm miệng được rồi.
Mà Kiệt Sâm đã sớm chờ mong lần giao dịch hội này, dĩ vãng đều trốn trong phòng yên lặng tu luyện lúc này đây thì sớm đi tới trên quảng trường, như là thợ săn sưu tầm con mồi ánh mắt tại tất cả quầy hàng dò xét.
Ngược lại mà nói, sau khi đi dạo hơn phân nửa quảng trường, thật đúng là bị Kiệt Sâm thấy được không ít thứ tốt.
Hôm nay trong linh tạp có tiền, Kiệt Sâm tự nhiên không chút khách khí, hết thảy đem những vật này mua sạch. Trong chốc lát trong linh tạp Yên Cơ cho Kiệt Sâm sáu ngàn một trăm vạn linh tệ, đã bị hắn dùng hế hơn hai ngàn vạn, nhưng mà Kiệt Sâm lại không có chút nào đau lòng.
Ồ!!!
Ngay tại Kiệt Sâm đi dạo bốn phía thì trong lúc này một cái quầy hàng hấp dẫn chú ý khiến hắn không tự chủ được mà tiến tới.
Đây là một viên cầu màu hổ phách to cỡ nắm tay, chính giữa viên cầu có một giọt nước giống như Huyết Tích Tử đỏ rực, tuy nó nằm yên lặng giữa viên cầu, nhưng lại ẩn ẩn tản mát ra một cỗ khí tức vô cùng cường đại.
- Đây là? Phong ấn linh tâm?
Hai mắt Kiệt Sâm nhìn kỹ vào viên cầu, trên mặt hắn lập tức lộ ra một tia thần sắc kinh ngạc, trong miệng nghi hoặc tự hỏi.
Huyết Tích Tử hình giọt nước bên trong viên cầu rõ ràng chính là linh tâm của một đầu Linh Thú sau khi tử vong mà thành.
Nói như vậy, linh tâm chính là năng lượng trong ơ thể Linh Thú sau khi Linh Thú tử vong chừng một canh giờ, còn chưa ngưng kết thành linh hạch, năng lượng ẩn chứa trong đó đầy sinh mạng và sức sống, không có năng lượng cuồng bạo như là bên trong hạch.
Đúng lúc này, nếu như Linh Sư giết chết Linh Thú có cấp bậc giống nó thì có thể hấp thu linh hoàn hoàn, nhưng mà theo thời gian trôi qua, bình thường ở trong một canh giờ, nếu như không hấp thu thì như vậy linh tâm sẽ ngưng tụ trở thành hạch thể rắn.
Chính là bởi vì có nhiều điều kiện hạn chế như vậy, hơn nữa thời điểm hấp thu linh tâm phải thừa nhận phong hiểm cực lớn, vì thế tuyệt đại đa số Linh Sư đều không có linh hoàn.
Nhưng mà một ít thuật sư luyện kim vì vượt qua nan đề này đã từng nghiên cứu chế tạo qua không ít phương pháp xử lý, phong ấn linh tâm chính là một loại trong những phương pháp xử lý đó.
Đây là một loại kết quả luyện kim thuật của thời cổ đại, một thuật sư luyện kim trong lúc vô tình phát hiện, lợi dụng một loại tài liệu Thánh Hoàng Ngọc Tinh đặc thù có thể ngăn cản linh tâm hóa thành linh hạch, khiến cho linh tâm một mực bảo trì trạng thái lỏng. Hơn nữa Linh Thú sư bọn họ cũng đồng dạng phát hiện, Linh Thú tự nhiên tử vong hoặc là bởi vì có chút nguyên nhân đặc thù tử vong thì linh tâm sau khi được hình thành sẽ có thể để cho mọi Linh Sư hấp thụ được.
Chỉ là bởi vì trên cái thế giới sản lượng Thánh Hoàng Ngọc Tinh rất hiếm, thuật sư luyện kim bọn họ đồng dạng phát hiện, chỉ có một chút linh tâm của Linh Thú cường đại bị phong ấn mới có thể bảo tồn công năng linh hoàn, càng quan trọng hơn là nếu gặp phải một đầu Linh Thú cường đại nhiên tử vong hoặc là tử vong đặc thù thì xác suất thật sự là quá thấp, bởi vậy toàn bộ đại lục tồn tại phong ấn linh tâm vẫn rất ít, hơn nữa tuyệt đại đa số đám Linh sư, đều không biết trên cái thế giới này còn có phong ấn linh tâm tồn tại.
Kiếp trước Kiệt Sâm là cửu giai Thánh Linh sư cũng đã từng hấp thu một phong ấn linh tâm, bởi vậy Kiệt Sâm mới có thể hiểu rõ đối với nó, chỉ liếc mắt là nhìn ra.
- Bằng hữu ngươi quả nhiên biết hàng!
Thấy có người nhận ra viên cầu này, người bán hàng lập tức ngẩng đầu lên, trên mặt lộ ra một tia tươi cười, bất quá khi nhìn thấy người đối diện là ai thì người bán hàng thoáng cái ngây ngẩn cả người.
- Kiệt Sâm đại nhân?
Trên mặt người nọ lộ ra một tia kinh ngạc, lập tức thần sắc cũng có chút kính cẩn.
Hôm nay thanh danh của Kiệt Sâm tại vương thành Tạp Mai có thể nói không người nào không biết, không người nào không nghe thấy. Danh hiệu quán quân Linh Dược Sư đại hội lần này để cho hắn đã trở thành mục tiêu cùng thần tượng phấn đấu của tất cả Linh Dược Sư tuổi trẻ Tây Bắc chư quốc. Mà hai ngày trước đánh chết Tam vương tử điện hạ Mạt Lạp Khắc Uy Tư vương quốc càng khiến trong lòng tất cả mọi người lòng đối với hắn sinh ra một tia sợ hãi.
- Sao? Đây quả nhiên đúng là phong ấn linh tâm.
Chứng kiến trên mặt người bán hàng lộ vẻ kinh ngạc, Kiệt Sâm nhếch miệng mỉm cười, ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng đem viên cầu màu hổ phách cầm vào trong tay.
Kiệt Sâm vừa tiếp xúc với viên cầu màu hổ phách, một cỗ cảm giác quen thuộc khó hiểu lập tức sinh ra trong đầu Kiệt Sâm. Ở bên trong cảm giác của Kiệt Sâm, linh tâm phong ấn trong viên cầu này tựa như là có sinh mạng, không ngừng hấp dẫn lấy Kiệt Sâm khiến cho hắn có cảm giác cực kì quái lạ.
Càng làm cho Kiệt Sâm giật mình chính là thời điểm phong ấn linh tâm rơi vào trong tay hắn thì thân thể của hắn lại có loại xúc động muốn trực tiếp đem nó hấp thu. Loại phản ứng bản năng này trực tiếp đến từ ở trong chỗ sâu trong óc Kiệt Sâm mà căn bản không chịu sự khống chế của hắn