Số lần đọc/download: 5865 / 83
Cập nhật: 2016-08-02 12:49:32 +0700
Chương 270: Quyết Chiến Hải Tộc (1)
- Ân, nếu không có gì ngoài ý muốn, Đổng mỗ cho rằng có tám phần nắm chắc. Cho nên tại hạ mới nói đây là cơ hội cuối cùng cho các tông của Đại Huyền. Nếu mấy tông các ngươi rời khỏi Đại Huyền, vẫn đang có thể bảo tồn phân nửa lực lượng tông môn, dù cho đến các quốc gia nhân tộc khác nghĩ đến cũng có nơi sống bình yên.
Lão giả áo tím nhàn nhạt nói ra.
Lãnh Nguyệt sư thái nghe xong lời này, bỗng nhiên trong nội tâm nhảy lên hai cái, hai mắt nhìn chằm chằm vào lão giả áo tím hồi lâu và lạnh lùng nói:
- Thân là tông môn nhân tộc, nếu không thể che chở dân chúng nhân tộc của quốc gia, năm tông chúng ta có mặt mũi nào mà sống ở Vân Xuyên đại lục. Không cần nói nhảm nữa, trận chiến này nếu không phải năm tông diệt môn thì hải tộc trọng thương.
Lão giả áo tím nghe lời này, trên mặt không khỏi có chút thất vọng mà thở dài nói ra:
- Tuy lão phu đã sớm dự liệu được đạo hữu hồi phục, nhưng vẫn cảm thấy cực kỳ đáng tiếc. Đã như vậy hai tộc chúng ta đao kiếm gặp nhau đi, quyết định Đại Huyền chính thức thuộc về ai!
Lão giả áo bào tím nói ra lời này, lúc này cũng không nói thêm gì nữa, tay áo run lên và thân hình phiêu nhiên lui ra sau.
Lãnh Nguyệt sư thái lạnh lùng nhìn qua lão giả áo bào tím trở lại trong trận doanh của hải tộc, mới quay người lại, đồng dạng lui vào trong nhân tộc.
Một lát sau trận doanh hai bên như có hẹn trước và dị động.
Trong trận doanh của nhân tộc có tiếng trống vang lên, lúc này tất cả âm thanh chú ngữ vang lên từng hồi, đủ màn sáng hiển hiện ra ngoài, cũng chia làm làm từng mảnh bao phủ lấy nhân tộc.
Hải tộc ở đối diện cũng có tiếng kèn vang lên, bỗng nhiên nước biển bên dưới cuồn cuộn. Cũng nhao nhao bay lên quấn lấy người của hải tộc, hóa thành một tầng tầng màn nước màu xanh da trời.
Mà dựa theo tu vi cao thấp khác nhau, trên người mỗi tên hải tộc cũng có màn sáng bao phủ.
Một ít kẻ tu vi thấp thì màn sáng chỉ một tầng.
Một ít kẻ tu vi cao thì màn sáng bốn năm tầng, cơ hồ thân thể có màn nước màu xanh da trời bao phủ.
Bên hải tộc thi pháp cực nhanh, vượt qua nhân tộc bên kia.
Màn nước hộ giáp bao phủ lên người của hải tộc xong thì có từng đoàn từng đoàn ánh sáng màu lam từ trong mặt nước phóng lên trời, ngưng tụ thành tùng bàn tay màu xanh lớn, lăng không đập vào phía đối diện.
Đồng thời động vật biển rậm rạp chằng chịt cũng một miệng lớn lên, lập tức từng đạo thủy tiễn nhỏ cùng các loại pháp thuật thủy hệ bắn ra ngoài.
Lập tức trong nhân tộc âm thanh ầm ầm vang lên. Vô số hào quang hơi lăng không nổ tung ra chung quanh, khiến cho phòng ngự liên tục chấn động mạnh.
Một ít màn sáng phòng ngự yếu kém thì bị chấn nát tại chỗ, nhân tộc bên trong sau đó bị vô số pháp thuật nhấn chìm.
Đúng lúc này một gã Linh Sư nhân tộc gào thét, lúc này bỗng nhiên mười người trong màn sáng của Thiên Nguyệt tông bỗng nhiên bỏ qua công kích phóng lên trời, hơn nữa đồng thời giương một tay lên.
Nhao nhao thả ra một lưỡi phi kiếm bay tới trước. Sau đó kiếm quang cuồn cuộn ngưng tụ lại, một đạo kiêm quang dài vài chục trượng chỉ thoáng cái lao thẳng vào trận doanh của hải tộc, như ẩn như hiện.
Vô số động vật biển da dày thịt béo hai là hải tộc có màn nước dày đặc, mỗi lần bị kiếm quang khổng lồ chém tới thì nhao nhao hóa thành huyết vũ tán đi.
Trong nháy mắt có mấy trăm động vật biển và hải tộc bị chém giết.
- Muốn chết!
Cường giả hải tộc trong một tòa phủ đảo thấy vậy lúc này giận dữ quát khẽ một tiếng, một tay bấm niệm pháp quyết.
Lập tức kiếm quang chém lên nước biển. Một bàn tay khổng lồ đầy lân giáp bay tới, bắt lấy kiếm quang vào trong tay, sau đó năm ngón tay dùng sức bóp một cái, lúc này bóp kiếm quang thô to vỡ vụn, một lần nữa hóa thành mười lưỡi phi kiếm tản ra chung quanh.
Mà mười Linh Sư thúc dục phi kiếm của Thiên Nguyệt Tông lúc này thân hình run lên và phun ra một ngụm máu tươi.
Hiển nhiên một kích của cường giả hải tộc này làm bọn họ bị thương không nhẹ.
Nhưng vào thời khắc này trong cung điện huyết sắc của nhân tộc bỗng nhiên có huyết vụ dài tỏa ra, lăng không hiện ra một thanh đao huyết sắc dài bảy tám chục trượng, chém mạnh vào trong hư không.
"Phốc" một tiếng.
Mảng lớn huyết sắc nhận quang cuốn tới và biến mất, lọt vào trong trận doanh hải tộc.
Lúc này tiếng kêu thảm thiết nổi lên!
Một mảng lớn động vật biển và hải tộc hóa thành huyết vụ, hơn nữa động vật biển ở gần đó tiếp xúc với huyết vụ thì da thịt cũng bị hòa tan, nhao nhao mất mạng.
- Huyết Đao đại pháp! Huyết Linh đạo hữu, ngươi thực khi dễ trong hải tộc chúng ta không có cường giả Hóa Tinh hay sao?
Vừa dứt lời, hải tộc trong tòa nào đó phù ở trên đảo, một đạo màu bạc bóng người phóng lên trời, đưa tay tựu hướng Nhân tộc bên này hư không một chưởng đánh ra.
Lúc này trên không giữa hai trận doanh chấn động, một hư ảnh cự chưởng màu bạc giống như ngọn núi đánh xuống, vỗ vào phía nhân tộc.
Nhưng mà cùng lúc này trên một ngọn núi màu đen của nhân tộc có một cổ khí tức cường đại phóng lên trời, sau đó ánh sáng màu đỏ hiện ra, một cột sáng màu đỏ bắn ra và thoáng một cái trực tiếp đánh lên cự chưởng màu bạc kia.
"Oanh" một tiếng vang thật lớn.
Cự chưởng màu bạc giống như bị hỏa diễm thiêu đốt, sau đó hư không tiêu thất.
- Xích Dương, thì ra là ngươi. Vừa vặn, lần trước ta và ngươi đại chiến còn chưa tận hứng, hiện tại vừa vặn lại giao thủ một phen.
Cường giả Hóa Tinh dùng cự chưởng kia lúc này nhìn qua cột sáng màu đỏ, lúc này giận quá mà cười nói ra.
- Hừ, Ngân Lân đạo hữu tương mời, Xích Dương làm sao dám không tuân lời. Đi theo ta!
Trong ngọn núi màu đen có âm thanh nam tử vang lên, sau đó ánh lửa lại hiện ra ngoài, một quang cầu hai màu xanh đỏ hiện ra, bay thẳng về phía chân trời.
Cường giả hải tộc nhìn thấy một màn này thì cười hắc hắc, lúc này cũng hóa thành một đạo hào quang màu bạc bay đi.
- Đổng đạo hữu, ta và ngươi và những người khác nếu giao chiến ở đây sẽ ảnh hưởng tới đại chiến, nếu là vậy thì tất cả cường giả Hóa Tinh rời khỏi nơi này, chúng ta tìm nơi khác giao thủ, thế nào?
Âm thanh Lãnh Nguyệt sư thái từ trong núi ngòn xanh nói ra.
- Hắc hắc, lão phu cũng đang có ý này.
Trên một ngọn núi của hải tộc có thân ảnh bay ra, đúng là lão giả áo bào tím mặt không biểu tình trả lời.
Cứ như vậy tất cả cường giả Hóa Tinh của nhân tộc và hải tộc đồng loạt bay thẳng lên trời, nhao nhao hóa thành các loại động quang bay ra xa xa.
Bọn họ cũng không cần lo lắng sẽ có cường giả Hóa Tinh ở lại gây bất lợi cho đại chiến, bọn họ đã mở sát trận ra rồi. Bởi vì chiến tuyến bọn ho rời đi cũng không quá xa, chỉ cần vừa nhận được tin tức sẽ lập tức quay trở về.
Huống hồ đối với những cường giả Hóa Tinh như bọn họ mà nói, có thể liên lụy hoặc trọng thương diệt sát một gã cường giả Hóa Tinh Kỳ đối thủ thì tốt hơn việc tiêu diệt một đám đệ tử yếu kém của đối phương.
Vì vậy sau khi cường giả của hai tộc rời đi, người ra lệnh của nhân tộc bên này chính là chưởng môn, mà hải tộc bên kia là đám Ngưng Dịch Cảnh hậu kỳ gần với cường giả Hóa Tinh Kỳ ra lệnh.
Song phương nhìn thấy bóng dáng cường giả trong tộc rời đi, cơ hồ đồng thời triển khai thủ đoạn của riêng mình.
Chỉ thấy bên phía Cửu Khiếu Tông bỗng nhiên môn hạ đệ tử ném ra các viên cầu, sau đó âm thanh cơ quan khởi động vang lên, liền biến thành từng con hình thú khôi lỗi, hung hãn không sợ chết xông thẳng vào trong trận doanh của hải tộc.
Đồng thời những con khôi lỗi trên thành trì có hình dạng con người cũng xông lên, linh quang bên ngoài chớp động, nhao nhao hóa thành từng đội hình chỉnh tề bay lên, cùng nhau phóng về phía hải tộc đối diện.
Chúng chưa vọt vào trong trận doanh của hải tộc, phối hợp với hình thú khôi lỗi thả ra mũi tên rậm rạp chằng chịt.
Mà bản thân đám khôi lỗi màu xanh thì có âm thanh trầm đục vang lên, đối mặt với đám hải tộc vậy mà lăng không vỡ từng lỗ thủng đen, cũng từ đó ra ra cái ống bạc.
Tiếng sấm vừa vang lên!
Từng đoàn từng đoàn lôi cầu cực lớn bắn ra ngoài, hướng trận doanh hải tộc bay tới, từng đám lôi điện rậm rạp đánh tới.
Mà huyết vụ gần cung điện huyết sắc thì có một con dơi màu máu bay ra ngoài.
Mỗi một con dài rộng hơn một xích, rậm rạp chằng chịt chừng bốn năm trăm con như ông vỡ tổ bay về phía đối diện.
Chỉ có bên phía Man Quỷ Tông động tác chậm nhất, nhưng mà thần sắc chưởng môn Man Quỷ Tông nghiêm nghị ra lệnh một tiếng và sau đó từng tên đệ tử nhao nhao ném phù văn lên trời, sau đó nhao nhao hai tay bấm niệm pháp quyết thúc giục.
Lúc này những phù lục này đón gió vỡ ra, hóa thành từng đoàn âm khí màu đen.
Trong nháy mắt cả trận doanh của Man Quỷ Tông đều bị âm khí cuốn vào.
Nhưng mà sau một khắc, một tiếng gầm mang theo âm khí nặng nề vang lên, sau đó từng đạo phù văn màu xanh hiện ra ngoài.
"Phanh" một tiếng!
Một cự trảo đen nhánh không ngừng dò xét phù văn, sau đó một cánh tay màu xanh hiện ra, một con quỷ không đầu cao bảy tám trượng nằm sấp trong phù văn.
Mặc dù con quỷ này không đầu, nhưng trên người trải rộng lân giáp thô to, đồng thời cánh tay đùi tư chi có một cây gai đen nhánh, phần lưng thì có những cây cờ màu xanh lá.
Con quỷ không đầu này vừa hiện ra, hai tay của nó mở ra, một tiếng hô từ trong cơ thể của nó truyền ra ngoài.
Cùng một thời gian, trên một cự đạo ở vùng biển gần Vân Xuyên đại lục, tại một chỗ có phù văn phong ấn chấn động mạnh, một đầu lâu có hai cái sừng dữ tợn bỗng nhiên có chút rung rung, hào quang phong ấn không ngừng tỏa sáng.
Mấy tên hải tộc phụ trách giám sát điều khiển trận pháp thấy vậy lúc này sắc mặt đại biến, cuống quít từ trong người lấy ra từng chồng phù lục, giống như ong vở tổ dán lên đầu lâu.
Sau đó hào quang trong cấm chế đang chớp động, đầu lâu của con quỷ cũng không còn dị động, lần nữa khôi phục lại bình tĩnh.
Mà ở biên giới trên chiến trường Đại Huyền có một màn kinh tâm động phách hiện ra.
Thời điểm con quỷ phát ra tiếng rống to, âm khí bốn phía cuồn cuộn cuốn tới, trong khoảng khắc ngưng tụ mười cây trường côn màu đen.
- Đi!
Chưởng môn Man Quỷ Tông ở trên thuyền lớn, trong tay đã nhiều ra một lệnh bài màu đen, vừa thấy cảnh này thì tay bấm pháp quyết, nhìn qua cự quỷ phân phó một tiếng.
Cự quỷ không đầu này dĩ nhiên là Man Lực Quỷ Vương mất tích nhiều năm của Man Quỷ Tông, giờ phút này có lệnh bài và pháp quyết thúc dục, lúc này bàn tay khẽ động phân phó cho nó.