Số lần đọc/download: 714 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:20:55 +0700
Chương 261: Mỗi Ngày Đều Là Ngày Tình Nhân(2)
V
ừa sáng sớm, Tô Niên Niên không còn cảnh ngủ nướng vật vã nữa, mà là dậy vệ sinh cá nhân, thay quần á, còn và nhà vệ sinh trang điểm mãi. Khi xuống lầu, thấy Trần Nguyên đang ngồi trước bàn ăn đọc báo, nhìn thấy cô trang điểm còn ăn mặc khác thường, cậu không khỏi ngạc nhiên, “ Niên Niên, em định đi phá lô cốt à.......hai má có phải đánh phấn hơi đỏ không?”
Tô Niên Niên cảnh giác lùi lại về sau một bước, hổi: “ Không đẹp sao ạ?”
Trần Nguyên khóc dở mếu dở, Tô Niên Niên đánh phấn má đến là đỏ, giống như nữ chiến sĩ cách mạng mang hai cân thuốc nổ đi phá lô côt vậy.
“ uhm, cũng không phải không đẹp, sợ chụp ảnh lên thì hơi đậm. Có điều không hợp với bộ quần áo em mặc lắm.” Trần Nguyên đắn đo một lát, chọn cách nói tương đối dễ nghe.
Tô Niên Niên vội đi lau chỗ má đỏ đó đi, thực ra cô trang điểm theo cái gọi là “ trào lưu hoa đào hẹn hò”, đáng tiếc tay nghề kém, hiệu quả lại thành ra thảm họa thế này.
Ăn sáng xong, Tô Niên Niên lấy lại tinh thần, sắp ra cửa đi hẹn hò rồi.
“ Anh, em đi đây! Không cần đợi em ăn trưa và ăn tối nhé!”
Trần Nguyên cay cay sống mũi, run rẩy cầm tờ báo: “ Không đợi! tuyệt đối không đợi! ăn một miếng cũng không phần em.”
Tô Niên Niên cười hì hì, “ Anh, moa, anh là tốt nhất, phần em đồ ăn đêm nhé! Em đi đây.” Gửi cho Trần Nguyên nụ hôn gió, Tô Niên Niên vui vẻ đi ra cửa.
Trong tưởng tượng, Cố Tử Thần lái xe đợi ở cổng, đĩnh đạc mở cửa xe cho cô, chuẩn bị bó hoa hồng 99 bông cho ngày tình nhân lãng mạn lại không hề xuất hiện, thay vào đó đập vào mắt là một chiếc xe đạp----
Không, chính xác là, là một chiếc xe địa hình leo núi, đằng sau còn có thêm chỗ ngồi, bị sửa thành chiếc xe đạp.
Cố Tử Thần mặc quần áo rộng rẫi, ngồi trên chiếc xe đạp, một chân chống xuống đất, càng toát lên thân hình cao lớn.
Tô Niên Niên hoảng loạn hỏi: “ Cố Tử Thần, xe của anh đâu?”
Cố Tử Thần điềm tĩnh liếc nhìn cô, “ Ngày tình nhân sẽ tắc đường, lái xe đạp có thể tiết kiệm thời gian, lên đi, anh đèo em.”
Mặt Tô Niên Niên cau lại giống hình cậu bé bút chì Shin, cuối cùng vẫn trèo lên xe, lí nhí lẩm bẩm: “ Nhưng sách lược của em không phải viết như thế.”
Giọng nói rất khẽ, nhhưng lại bị Cố Tử Thần tai thính nghe thấy. “ Anh có sửa một chút, em xem đi.”
Cậu lấy điện thoại từ trong túi đưa cho Tô Niên Niên, Tô Niên Niên nghi ngờ cầm xem, khóe miệng không kìm được giật giật.
Cái gì thế này, đây là sách lược sao! đây đơn giản gọi là sách giáo trình! Thời gian chính xác đến từng phút, địa điểm rõ ràng đến cả cái nhà vệ sinh, đến đi công viên ngồi ghế nào cũng nghĩ xong rồi!
Đây là thế giới của mọt sách, cô thật sự không hiểu........
“ Em cảm thấy thế nào? Còn chỗ nào không chu toàn không?” Cố Tử Thần hỏi.
Tô Niên Niên mặt mày méo xệu nhét điện thoại lại chỗ cũ cho cậu, “ Rất hay, không cần sửa nữa........”
Sửa nữa cô cũng đến phát khóc mất.
Cố Tử Thần cười khẩy mấy tiếng, sau đó nói: “ Tô Niên Niên, giữ phía trước hay phía sau đều được, em tự chọn đi.”
Hả? Tô Niên Niên không hiểu vội quan sát.
Ghế ngồi sau có chỗ nắm tay, cô có thể nắm vào đó tránh ngã từ trên xe xuống, còn phía trước......đương nhiên là ôm vào eo Cố Tử Thần rồi.......
Là một thiếu nữ hiền lành trong sáng chăm chỉ học hành tiến lên phía trước tích cực ngoan ngoãn, đương nhiên phải dè dặt phải xấu hổ phải điềm tĩnh!
Uhm, thế là Tô Niên Niên chọn ôm Cố Tử Thần!
Eo của thiếu niên hơi gày, không có chút thịt thừa, cảm giác vòng tay ôm cực thích.
Tô Niên Niên vòng tay ôm eo cậu, mặt ửng đỏ.
Nhưng trong lòng vừa ấm áp vừa vui sướng.