Tôi biết giá trị của thành công: cống hiến, làm việc chăm chỉ, và sự hy sinh không cần bù đắp cho những việc bạn muốn nó xảy ra.

Frank Lloyd Wright

 
 
 
 
 
Tác giả: Thập Tam Xuân
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 271 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1890 / 7
Cập nhật: 2017-09-25 00:02:09 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 262:Luyến Tiếc Đứa Nhỏ Bộ Không Sói???
ừ chương này bạn edit đã khóa, mình tìm được nguồn edit khác post tiếp nên có thể văn phong có hơi khác nhé
------------------
Khổng Khánh Tưởng nổi giận đùng đùng trở về nhà. Người hầu thấy ông về thì dâng trà, ông vừa cầm chén trà đã ném thẳng xuống bàn phát tiết, người hầu bị dọa cho hoảng sợ, vội dọn dẹp rồi lui ra, không dám vào đại sảnh nữa.
Khổng Khánh Tường đi tới lui trong đại sảnh, sắc mặt đáng sợ, nhớ tới lúc nãy Hoàng Thao cùng Brian cùng nhau uy hiếp mình lại càng tăng thêm mối hận.
Lúc này, Triệu Chân Chân đón Khổng Ngọc Long tan học về. Khổng Ngọc Long đã 9 tuổi, ở lớp 3 một trường quý tộc.
Nó vừa vào đại sảnh thấy Khổng Khánh Tường liền lao tới, hét lớn: “ Ba, ba, ba ba!”
Khổng Khánh Tường đang lúc không vui nhưng nhìn thấy con trai mình sắc mặt vẫn dịu đi đôi chút, ông nhìn Khổng Ngọc Long ôn hòa” Ngọc Long ngoan, con với … “. Ông vốn định nói “ với dì à”, nhưng lại nghĩ đến quan hệ hiện nay với Triệu Chân Chân, từ dì tới miệng lại không thành lời. Khổng Khánh Tường càng thêm phiền chán, nhìn về Triệu Chân Chân, tức giận nói: “ Sao không đưa Ngọc Long đi làm bài tập? Còn đứng đó làm gì? “
Triệu Chân Chân thấy sắc mặt ông không tốt, không dám trêu chọc, liền trả lời rồi kéo Ngọc Long rời đi, nhưng Khổng Ngọc Long lại giãy nãy, sau đó chỉ vào cô ta lớn tiếng nói: “ Ba à, dì nói với con, dì là mẹ hai của con, mẹ con đâu rồi? Mẹ con đâu mất rồi, sao dì là trở thành mẹ hai của con? “ Nó ra sức túm lấy quần áo Khổng Khánh Tường “ Con muốn mẹ à, không cần dì, không cần mẹ hai, ba nói với dì đi”
Triệu Chân Chân nghe Khồng Ngọc Long nói xong, sắc mặt tái đi, lúc ấy, bạn của Khổng Ngọc Long tò mò hỏi cô là ai, cô ta buộc miệng nói ra những lời này, lúc ấy Khổng Ngọc Long ở trên e, cô ta còn tưởng nó không nghe gì. Không ngờ bây giờ trước mặt cha nó lại tố cáo mình.
Khổng Khánh Tường giận tím mặt, ông ta xoay người gọi người hầu đưa Khổng Ngọc Long vào trong, lúc Khổng Ngọc Long đi vào còn quay lại nhìn Triệu Chân Chân làm mặt quỹ trêu chọc, Triệu Chân Chân nhìn bộ dạng thằng nhóc vui sướng khi thấy mình gặp họa hận đến mức nghiến răng.
Quay đầu lại thấy sắc mặt Khổng Khánh Tường đen xì đáng sợ, lại bỗng nhiên nhớ lúc Khổng Khánh Tường đá vào bụng mình, trong nhất thời không không chế, toàn thân phát run
Cô ta gượng cười, ấp a ấp úng nói: “ Khánh Tường, em chỉ vô ý …”
Khổng Khánh Tường đang hận không có chỗ phát hỏa. Triệu Chân Chân lại đụng tới, ông ta trong lòng lửa giận đùng đùng, lao tới bên cạnh Triệu Chân Chân. Triệu Chân Chân thấy vậy liền muốn bỏ chạy, nhưng Không Khánh Tường nhanh chóng bắt được cô ta, sau đó đẩy cô ngã xuống tát mấy bạt tay, đến nỗi Triệu Chân Chân không ngừng kêu la.
Khổng Khánh Tường vừa đánh vừa lớn tiếng nói: “ Tao đã nói với mày cái gì, không được công khai quan hệ của chúng ta.Kêu mày che giấu 1 chút, mày lại đem lời của tao như gió thổi qua tai! Mẹ hai, mày cũng xứng à”
Đánh thêm mấy cái, Không Khánh Tường buông cô ta ra. Triệu Chân Chân ngồi dưới đất, ôm mặt khóc.
“ Em không cố ý, Em không cố ý …”
Khổng Khánh Tường lại đá thêm 1 cái, tiếp tục mắng: “ Đàn bà tụi bây không có đứa nào tốt, lúc nào cũng toàn gây rối cho tao. Cũng không chịu nhìn xem tình hình bây giờ ra sao, cứ mơ mộng hảo huyền, một người thì phiền toán, kẻ thì ngoại tình! Còn một đứa thì tính trăm phương ngàn kế đối phó đàn bà của tao! Chẳng ai tốt cả!”
Triệu Chân Chân nghe ra, đầu tiên chắc là mình. Còn thứ 2 hẳn là Khâu Uyển Di, về phần vế thứ 3. Trăm phương ngàn kế đối phó đàn bà của ông ta… Chẳng lẽ là Trường Khanh?
“ Khánh Tường, có phải Trường Khanh lại làm chuyện xấu à!” Triệu Chân Chân lau nước mắt hỏi, cô ta hy vọng hỏi như vậy, cơn giận Khổng Khánh Tường chuyển sang Trường Khanh.
Nhắc tới Cố Trường Khanh lửa giận Khổng Khánh Tường lại càng tăng lên,ông ta chửi Cố Trường Khanh vài câu, gợi lên oán hận Triệu Chân Chân với Trường Khanh, cô ta cảm thấy, tất cả vì trước kia Trường Khanh lén trộm kết quả kiểm tra, sau đó lại phơi bày công khai, mới hại cô ta thảm như vậy! Cố Trường Khanh thực ra không thật tâm với mình, cô ta chủ yếu chỉ lợi dụng mình!
Nghĩ vậy, Triệu Chân Chân đứng lên, giữ chặt Khỗng Khánh Tường nói: “ Không Khánh Tường, con gái ông phá ông như vậy, chẳng lẽ không có cách nào sao? Cứ để nó tùy ý, không biết sao này còn bày trò gì nữa đây!”
Triệu Chân Chân nói vậy không khác gì đỗ dầu thêm lửa, làm Khổng Khánh Tường càng phẩn nộ, ông ta đẩy Triệu Chân Chân ra, lớn tiếng nói” Tao còn cách nào đây? Hết Hoa Nhã, rồi thêm Stirling che chở nó, nó mà có việc gì, bọn họ chẳng phải tính hết lên cho tao sao! “
Trong lòng ông ta chưa phải chưa từng nghĩ đến việc muốn làm cho Trường Khanh biến mất khỏi thế giới này, như vậy mọi vấn đề đều được giải quyết! Loại chuyện này không phải lần đầu tiên ông ta làm, không có gì làm không được, hơn nữa ông ta lại càng không bận tâm cái gì gọi là cốt nhục tình thâm, con nha đầu chết tiệt kia đã không gọi ông ta là cha thì hà cớ gì ông ta phải coi nó là con?
Suy nghĩ này cũng không phải ngày một ngày hai, nhưng ông ta vẫn do dự, không dám hành động, trong thời gian này chuyện hai người quá ầm ĩ, chỉ cần Cố Trường Khanh có chuyện gì, mọi người đều nhắm vào ông ta, thêm nữa Hoàng Thao cùng Brian lại nói như vậy, càng khiến ông ta không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Mắt Triệu Chân Chân không ngừng chuyển động, bỗng nhiên lóe lên một ý tưởng, vừa nghĩ đến cô ta liền sợ hãi, nhưng lại nghĩ đến bộ mặt giả tạo của Cố Trường Khanh, nhớ tới đứa con đã mất, lòng lại càng thống khổ.
Cô ta đem suy nghĩ của mình nói với Khổng Khánh Tường: “ Khánh Tường, em có một cách, có thể giúp anh đoạt được mục đích, lại không làm mọi người nghi ngờ anh!” Cô ta nhìn Khổng Khánh Tường, hai mắt ánh lên sắc lạnh.
Khổng Khánh Tường nhìn về phía cô ta, hai mắt vụt sáng” Cách gì!”
Triệu Chân Chân nhìn ngang dọc, xác định không có người xung quanh, mới kề sát thấp giọng nói: “ Biên pháp của em chính là “ Luyến tiếc đứa nhỏ bộ không sói”????!
Đây là một trận cá cược của cô ta, nếu thắng, giúp Khổng Khánh Tường đạt được mục đích, nghĩa là nắm giữ được nhược điểm của ông ta, như vậy, Khánh Tường cả đời này phải nghe theo cô ta, nếu Khổng Khánh Tường không đồng ý, cô ta cũng không tổn thất gì.
Nói xong, cô lại ghé vào lỗ tai Khánh Tường nói tóm tắt ý tưởng của mình
Không Khánh Tường càng nghe, mắt càng mở lớn, sắc mặt càng trắng, bỗng nhiên ông ta dứt khoác xua tay: “Không được, cách này không được, rất nguy hiểm, lỡ có xảy ra chuyện gì..."
Triệu Chân Chân lạnh lùng nói: “ Khánh Tường, nếu muốn để người khác không nghi ngờ anh thì chỉ có cách này, chỉ cần kế hoạch hoàn hảo, sao có thể xảy ra chuyện gì được? Mọi thứ đều trong tay anh!
Khổng Khánh Tường hơi lay động, nhưng vẫn nghĩ vài vấn đề mấu chốt, trong lòng không ngừng suy nghĩ! Ông ta trầm mặt, sau đó đẩy Triệu Chân Chân ra, lạnh lùng nói: “ Trước hết, tôi phải suy nghĩ đã …”
Triệu Chân Chân trong lòng vui vẻ, chỉ cần ông ta chịu suy nghĩ, như vậy đã thành công hơn phân nữa!
Khổng Khánh Tường xoay người hướng về thư phòng, mới vừa đi được hai bước lại quay lại chỉ vào Triệu Chân Chân cảnh cáo: “ Cô nghĩ cho ta cách thông minh, nhưng không được nói lung tung, cũng không được tự ý quyết định!”
“ Yên tâm đi, Khánh Tường, em với anh hiện đang cùng ngồi chung một chiếc thuyền, em cũng không hy vọng thuyền của chúng ta bị chìm!” Triệu Chân Chân nhìn ông ta nói
Thiên Kim Trở Về Thiên Kim Trở Về - Thập Tam Xuân