Số lần đọc/download: 892 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:16:29 +0700
Chương 261: Chương 259
T
hân thể mềm mại của Thượng Quan Ngưng Nguyệt lười biếng dựa vào cánh tay Hiên Viên Diễm, môi hồng cong lên, đưa giọng nói quyến rũ vào lỗ tai Ngốc Bảo: "Nếu Ngốc Bảo ngoan ngoãn đi hoàng cung Tây Thần báo tin, đợi sau khi xử lí xong mọi chuyện, trở về trang, Nguyệt chủ tử sẽ nấu bữa khuya đầy mỹ vị cho Ngốc Bảo ăn no nê nha."
Ngốc Bảo dang đôi cánh to ôm thân cây, ló nửa đầu ra -- Bữa khuya mỹ vị? Mỹ vị đến mức nào?
Dưới ánh trăng soi tỏ, có thể thấy lông vũ màu nhung toàn thân Ngốc Bảo ánh lên hình móc câu (*), móng vuốt sắc bén chuyển từ màu đỏ như máu ban đầu thành màu đen như mực.
[(*) Chỗ này hơi khó hiểu, nhưng có thể hiểu như sau: Lông toàn thân Ngốc Bảo chuyển từ màu đỏ thành đen, óng ánh đến nỗi có thể phản chiếu ánh trăng (hình móc câu).]
Từ khi Tư Đồ Kiệt khai quốc, khi ra ngoài săn thú, gặp cự mãng hung ác tấn công thì được một hắc điêu giáng từ trên trời xuống cứu. Kể từ đó về sau, từ Đế vương đến bách tính bình dân của Tây Thần quốc, người người đều tôn kinh hắc điêu làm thần điểu tận tâm can, cho rằng thần điểu mang đến bình an và hạnh phúc.
Điêu và Thứu (diều hâu và đại bàng) đều thuộc họ ưng, ngoại trừ thân hình đại bàng lớn hơn diều hâu một chút thì nhìn qua chúng rất giống nhau.
Trong tiết mục do Thượng Quan Ngưng Nguyệt tỉ mỉ biên đạo, tối nay Huyết Thứu vương Ngốc Bảo giả dạng Điêu vương, tiến vào trong hoàng cung Tây Thần 'mật báo' là bước mấu chốt nhất. Nhưng từ trên xuống dưới Tây Thần, không phải tất cả đều tôn điêu làm thần điểu. Bọn họ chỉ tôn hắc điêu làm thần điểu, cho nên trước đó nàng đã cho Ngốc Bảo uống một viên thuốc. Viên thuốc này giúp toàn thân Ngốc Bảo biến thành màu đen nhánh sau hai canh giờ.
Ngốc Bảo vô cùng lo lắng cho bộ lông vũ đỏ tươi như máu vô tội bị biến thành màu đen như mực, vốn buồn bực đầy một bụng. Hơn nữa sau khi lông vũ đại biến sắc, Cầu Cầu thấy hình tượng mới của Ngốc Bảo, nâng móng vuốt che bụng bự, lăn lộn trên đất, cười nhạo Ngốc Bảo 'Xấu xí xấu xí' làm Ngốc Bảo càng thêm buồn bực. Vì vậy -- Ngốc Bảo bị Cầu Cầu cười nhạo một lúc lâu, mang theo đầy bụng buồn bực bay đến rừng cây, giống như hài tử nhận hết uất ức cáu bẳn với Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Thấy Ngốc Bảo như hài tử đang làm loạn, bị lời hứa hẹn của mình dụ lộ nửa bên đầu, Thượng Quan Ngưng Nguyệt đổi tư thế thoải mái hơn, vòng cung trên môi càng cong, tiếp tục dụ dỗ: "Làm thịt một con gà mái mập mạp, rửa sạch móc xương, nhồi gạo nếp, nấm hương, rau cần, cá trích... vào bụng gà, dùng lá sen thơm gói lại rồi bỏ vào nồi hấp. Đợi đến khi mở nắp nồi. Chẹp chẹp chẹp, mùi vị kia quả thật mê người..."
-- Ực!
Trong đầu Ngốc Bảo bắt đầu tưởng tượng lúc gà thơm ra khỏi nồi hấp, tham lam nuốt nước bọt một cái, ló cả đầu và cổ ra ngoài.
"Một con gà mập chắc không đủ cho Ngốc Bảo ăn, cho thêm một bàn tôm thì sao? Bóc sạch vỏ tôm, cắt tôm thành hình hoa đào đẹp đẽ, sau đó đặt lên lá trà xanh, cuối cùng nhúng vào trứng gà khuấy đều, cho vào chảo dầu chiên thành