Số lần đọc/download: 2358 / 25
Cập nhật: 2016-08-06 13:48:03 +0700
Chương 257 : Ngân Nhãn Ma Nữ (1)
- C
ác ngươi đã làm gì Khắc Lôi Nhã?
Ngả Lệ Ti ngẩng đầu, trong ánh mắt mang theo vẻ phẫn nộ vô cùng.
Nhất thời, hai ngũ giai Tông Linh sư đi theo Ngả Lệ Ti đặt hết một đống thứ đang cầm trong tay sang một bên, rút trường kiếm ngang hông ra chỉ vào Mạt Lạp Khắc, ánh mắt nhìn chằm chặp. Chỉ chờ Ngả Lệ Ti ra lệnh một tiếng sẽ bắt lại toàn bộ đối phương.
- Hiểu lầm, tất cả chỉ là hiểu lầm!
Xa xa, hai gã hộ vệ Đông Dị vương quốc phái tới theo Ngả Lệ Ti cũng vội vàng chạy đến.
Toàn bộ quá trình, lúc trước hắn nhìn thấy rõ ràng, thế nhưng Khắc Lôi Nhã chỉ là một thị nữ nho nhỏ, hắn cũng không đứng ra, nhiệm vụ của bọn họ là bảo vệ Ngả Lệ Ti công chúa. Mắt thấy Ngả Lệ Ti muốn xung đột với đối phương, lúc này mới vội vàng chạy đến.
Cảm thụ được sát khí lạnh lẽo không hề che giấu của hai gã hộ vệ, Mạt Lạp Khắc nhíu lông mày lại, hai tròng mắt chợt lóe, đột nhiên tức giận hừ một tiếng:
- Làm càn!
Theo tiếng quát lớn của hắn vang lên, Thái Sâm đứng phía trước liền động đậy. Toàn thân giống như một khối lao đến trước mặt hai gã ngũ giai Tông Linh sư, mở bàn tay ra hung hăng chộp đến hai cái trường kiếm.
- Muốn chết!
Hai gã hộ vệ nổi giận gầm lên một tiếng, linh lực trong cơ thể kích động ra, linh lực ngũ giai quán thâu vào trong trường kiếm bắn ra quang mang màu trắng, nhanh chóng đâm lên hai tay Thái Sâm.
Thái Sâm lạnh lẽo hừ một tiếng, hai tròng mắt toát ra một đạo tinh mang, trên mặt lộ dáng vẻ tươi cười, ngũ chỉ trương lên, không để ý tới kiếm quang sắc bén kia. Hai bàn tay tạo thành huyễn ảnh vỗ lên trường kiếm của hai gã Tông Linh sư hộ vệ.
- Răng rắc!
Hai tiếng truyền đến, hai thanh trường kiếm của gã Tông Linh sư hộ vệ đứt đoạn, mà hai người căn bản ngay cả động tác của Thái Sâm cũng không thấy rõ. Chỉ cảm thấy một cỗ linh lực cuồn cuộn trào dâng mãnh liệt lên, cảm giác vô cùng đau xót. Dưới một kích của Thái Sâm, cả hai đều bay ngược ra ngoài.
Hầu như chỉ trong thoáng qua, hai gã hộ vệ hùng hổ của Ngả Lệ Ti đã bị trọng thương ngã sang một bên.
Ngả Lệ Ti biến sắc, đối phương cường hãn vượt xa dự liệu của nàng. Nàng biết thực lực của hai gã hộ vệ rất rõ ràng, đều là cao thủ ngũ giai Tông Linh sư, thế nhưng dưới công kích của đối phương lại không thể đánh nổi một chiêu, thực lực đối phương rất mạnh, ít nhất cũng là tồn tại cấp bậc lục giai Tôn Linh sư.
- Khắc Lôi Nhã, chúng ta đi!
Ngả Lệ Ti đỡ Khắc Lôi Nhã đứng đậy, dưới cường thế của đối phương, thực lực của chính mình lại không đủ. Ngả Lệ Ti chọn phương pháp né tránh, về phần trả thù sẽ là chuyện sau này.
- Y phục của Kiệt Sâm thiếu gia, y phục của Kiệt Sâm thiếu gia!
Bị Ngả Lệ Ti đỡ dậy, Khắc Lôi Nhã thì thào trong miệng, nước mắt rơi trên bộ y phục bị đứt đoạn kia, một cỗ thống khổ khó nói thành lời trào ra trong lòng nàng.
- Kiệt Sâm?
Đầu lông mày Mạt Lạp Khắc hơi nhíu lại, đáy mắt chợt lóe hàn mang, từ hôm qua cái tên này đã thành một cây châm cắm sâu trong lòng hắn. Lại không nghĩ rằng nữ nhân kia cư nhiên là thị nữ của Kiệt Sâm, nếu nói như vậy, nữ nhân còn lại hẳn là người của vương quốc Áo Lan Đa.
Một tia âm ngoan toát lên trong lòng, chỉ thấy đột nhiên hắn bước lên phía trước một bước.
- Ba!
Một cái tát trầm trọng đánh lên khuôn mặt của Khắc Lôi Nhã!
Hành động của Mạt Lạp Khắc nhất thời khiến Ngả Lệ Ti không khỏi ngây người. Nàng không thể ngờ rằng vì sao chính mình đã quyết định thoái nhượng mà đối phương còn muốn động thủ.
Đánh xong, Mạt Lạp Khắc cướp lấy trường bào tổn hại trên tay Khắc Lôi Nhã, xoẹt một cái xé rách thêm lần nữa, sau đó ném đi.
- Roạt roạt!
Nguyên bản trường bào bị nứt nhất thời bị phanh thành bốn năm mảnh, hóa thành vô số mảnh nhỏ bay tứ tán khắp trời.
- Cái Kiệt Sâm chó má gì chứ!
Mạt Lạp Khắc hừ lạnh trong miệng, tất cả phẫn hận đối với Kiệt Sâm đều đổ hết lên tấm y phục này.
Ngả Lệ Ti cắn rằng, trong ánh mắt hiện lên phẫn nộ vô biên. Từ bé đến giờ nàng còn chưa bị khinh thường đến vậy, vừa nghĩ đến Kiệt Sâm giao phó thị nữ cho chính mình mà chính mình lại để cho Khắc Lôi Nhã bị ủy khuất lớn như thế. Như vậy làm sao nàng có thể giải thích được với Kiệt Sâm đây?
Thế nhưng người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, người trung niên của đối phương biểu hiện ra thực lực cường đại bên ngoài nhắc nhở nàng không nên xung động.
- Khắc Lôi Nhã, chúng ta đi!
Ngả Lệ Ti cắn răng, nâng Khắc Lôi Nhã dậy, lại phát hiện Khắc Lôi Nhã đứng yên nơi đó, căn bản không động đậy.
- Y phục của thiếu gia!
Khắc Lôi Nhã ngơ ngác nhìn đám vải vụn bay khắp trời, con ngươi trong lệ quang có chút dại ra, sau một khắc, tròng mắt ngân sắc lập tức chiếu trên người Mạt Lạp Khắc.
Vết ban màu đỏ trên má phải Khắc Lôi Nhã vào lúc này càng trở nên đỏ tươi, làm nổi bật đôi con ngươi ngân sắc cùng biểu tình ngây dại của nàng, trong nhất thời vô cùng kinh khủng.
Thấy biểu tình của Khắc Lôi Nhã, không biết vì sao mọi người đột nhiên toát lên một cỗ hàn ý ở trong lòng.
Mà Mạt Lạp Khắc đứng trước mặt Khắc Lôi Nhã càng không tự chủ được lui về phía sau một bước, trên mặt lộ ra một tia thẹn quá hóa giận.
- Y phục của thiếu gia!
Khắc Lôi Nhã lại lần nữa thì thào, chợt một cỗ lực lượng cường đại bạo phát ra trên người khác, nguyên bản hai mắt màu bạc của nàng biến thành màu vàng trong nháy mắt.
- Là ngươi.. là ngươi hủy y phục của thiếu gia!
Khắc Lôi Nhã gầm rú một tiếng thấp trong miệng, nàng chỉ cảm thấy trong đầu chính mình ông ông không ngừng, cảm giác bành trướng vô cùng khó chịu. Vết ban đỏ trên mặt cũng dần dần nhạt đi, sau đó biến mất không còn, một cỗ lực lượng từ trong thân thể chợt bạo phát ra ngoài.
- Khắc Lôi Nhã, ngươi làm sao vậy? Lực lượng cường đại dẫn phát linh nguyên tố trong không khí bạo động quy mô lớn, nguyên bản Khắc Lôi Nhã đứng bên cạnh Ngả Lệ Ti cũng bị ảnh hưởng, không tự chủ lui về phía sau, trong miệng kinh hô.
- Ta muốn ngươi chết!
Khắc Lôi Nhã gầm nhẹ lên, đầu ngón chân ấn xuống mặt đất.
- Phanh!
Nền đá cứng rắn trên mặt đất nhất thời vỡ Tạp Ân, trong nháy mắt thân thể Khắc Lôi Nhã hóa thành một đạo tàn ảnh lao về phía Mạt Lạp Khắc.
- Cái gì?
Mạt Lạp Khắc chợt cả kinh trong lòng, thân hình vội vàng lui về phía sau, trường kiếm bên hông giống như linh xà lao về phía Khắc Lôi Nhã.
- Điện hạ cẩn thận!
Một tiếng thét rống giận dữ vang lên, Thái Sâm mạnh mẽ đánh về phía Khắc Lôi Nhã.
Nhưng chính vào lúc này, nắm tay của Khắc Lôi Nhã và trường kiếm của Ngả Lệ Ti đã giao nhau.
- Phanh!
Dưới ánh mắt giật mình của mọi người, trường kiếm trong tay Mạt Lạp Khắc chợt hóa thành vô số mảnh nhỏ bắn ra bốn phía. Trong tiếng nổ mơ hồ truyền đến tiếng kêu đau đớn, Mạt Lạp Khắc lùi lại mấy bước, sắc mặt tái nhợt, lập tức đặt mông ngồi xuống đất. Một tia mấu tươi lặng lẽ trào ra nơi khóe miệng.
- Lớn mật!
Thái Sâm quát lớn, bàn tay to đánh tới Khắc Lôi Nhã như một tòa núi lớn.