Có tiền và có những thứ tiền có thể mua được là điều tốt, tuy nhiên, đôi khi cũng nên xem lại và đảm bảo rằng mình không mất những thứ mà tiền không mua được.

George Horace Lorimer

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 310 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 892 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:16:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 255: Chương 253
úc Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm xuất hiện, sắc mặt Ma Quân đằng sau chiếc mặt nạ hơi biến sắc. Hắn dẫn theo thi tôn mai phục trong rừng đã lâu, vốn dĩ công lực rất thâm hậu lại không thể cảm nhận được họ cũng đang ẩn nấp trong bụi cây. Điều này đủ cho thấy, hiện tại công lực của bọn họ không những vượt xa hắn, sợ rằng... còn vượt xa phạm vi hắn có thể tưởng tượng.
Thấy Hiên Viên Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt mặc tử y, trong đầu Ma Quân hiện lên bốn chữ: Không chết cũng thương -- Đây là quẻ gương và quẻ tiền hắn tự gieo cho mình. Quái tượng hiện lên hình ảnh Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm mặc tử y giống hệt trước mặt. Chẳng lẽ... mình thực sự sẽ gặp phải kiếp số không chết cũng bị thương nặng như trong quẻ sao? Trước khi đến rừng cây, hắn lại bói cho mình một quẻ, trên quái tượng hiện ra bốn chữ 'khổ tận cam lai' là có ý gì?
Đối diện -- Tiêu Hàn tức giận nhếch lông mày liếc Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm, lạnh nhạt nói: "Hai ngươi rốt cuộc cũng chịu xuất hiện rồi sao?" Tiêu Hàn ngờ rằng nếu mình không nâng cao giọng nhắc nhở họ xuất hiện, liệu bọn họ... có định tìm một đại thụ cành lá rậm rạp để nhắm mắt nghỉ ngơi không? Hoặc là thản nhiên chơi đùa một lát, đợi đến khi hắn chiến đấu mệt lả rồi mới xuất hiện?
Thượng Quan Ngưng Nguyệt khẽ nhún vai: "Bọn hắn người đông thế mạnh, ta và Diễm hơi sợ nên... do dự một lát mới xuất hiện."
Khóe miệng Tiêu Hàn không nhịn được co rút mãnh liệt, suýt chút nữa vì bực mình mà hít thở không thông, lại nâng cao giọng điệu lần nữa: "Ngươi sợ?" Một Tiêu Hàn vạn núi có sụp đổ trước mắt vẫn duy trì được bình tĩnh, một khi gặp phải Thượng Quan Ngưng Nguyệt sẽ tùy lúc sụp đổ.
-- Lỗ tai của mình không có vấn đề chứ? Thượng Quan Ngưng Nguyệt nói gì? Trên đời này lại có chuyện như vậy sao? Tiết mục do nàng sắp xếp, vén màn hay hạ màn đều do nàng thao túng, ngay cả diễn viên cũng do nàng 'dụng tâm' lựa chọn, vậy mà nàng còn nói sợ? Đây giống như... nàng thanh toán một túi bạc lớn cho một đồ tể (*), sau đó giao cho hắn một con dao sắc để hắn giúp nàng đi chọc tiết heo rồi lại nói với hắn: Này, ngươi phanh ngực rạch bụng heo, móc mắt chặt chi, cắt đầu rọc tai nhưng con heo vẫn còn sống, phát ra tiếng gào khóc 'éc éc' dễ nghe nha. Tên đồ tể quanh năm quen thuộc với việc giết bò làm thịt cũng rợn cả tóc gáy ném dao và bạc xuống, nhanh chân chạy mất dép, không dám quay đầu lại, quát: Trả bạc lại cho ngươi, ta không làm việc này, ngươi tự làm thịt đi! Sau đó, nàng hét to với đồ tể: Này, ta nói ai đó, ngươi phải quay lại tiếp tục làm thịt heo cho ta chứ! Cùng lắm ta trả ngươi bạc gấp đôi, ta không dám tự làm thịt heo, bởi ta sợ!!!
[(*) Đồ tể: Người làm nghề sát sinh như giết bò, giết trâu, giết heo...]
"Đúng vậy, rất sợ, trái tim đập loạn liên hồi. Chỉ có điều, dựa vào nguyên tắc có phúc không cùng hưởng, có nạn cùng chịu, ngay cả có sợ chết đi nữa..." Sóng mắt nàng chuyển động, tay phải vỗ 'bộp bộp' lên ngực: "Nhưng chúng ta vẫn dũng cảm nhảy ra ngoài gánh chịu nguy hiểm với ngươi."
Nàng vừa dứt lời, Bắc trưởng lão bỗng ngửa đầu nhìn trời, 'nghiêm túc' tự hỏi -- Chủ tử vừa nhảy ra sao? Hình như là bay ra ngoài chứ? Còn nữa... qua nhiều năm như vậy, khái niệm nhảy với bay đâu có lẫn lộn đâu? Con khỉ ở trên cây bay lên bay xuống, chim ở trên trời nhảy tới nhảy lui hay sao?
Tiêu Hàn cũng cứng đờ cả người.
-- Có phúc không cùng hưởng, có nạn lại cùng chịu? Là mình suy nghĩ nhiều hay là... lời này của nàng có ý nghĩa nào khác? Ám chỉ mặc dù tối nay bọn họ cùng hắn liên thủ diệt trừ kẻ địch chung, nhưng đợi đến khi vận số của Tây Thần và Thương Nguyệt đã tận, khi đó việc mình đối đầu với bọn họ để giành nhau hai miếng thịt béo này là tình thế bắt buộc?
Cùng lúc đó -- Tư Đồ Kiệt đứng đối diện với gương mặt điên cuồng như mãnh thú, trong đầu quay cuồng hình ảnh thân thể bốn người Thượng Quan Ngưng Nguyệt bị xé nát thành ngàn vạn mảnh. Hắn đưa ngón cái và ngón phải lên môi huýt một tiếng sáo xong, ngón tay chỉ về bốn người đối diện, độc ác ra lệnh cho thi tôn: "Giết chúng!"
Thi tôn nghe lệnh, ánh đao bay lóa mắt, đáy mắt hiện lên tia sáng hung tàn, lập tức vung đao điên cuồng xông về phía bốn người Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Mà Hiên Viên Diễm, Tiêu Hàn và Bắc trưởng lão chứng kiến cảnh này đều ôm tay, vẻ mặt sóng nước chẳng xao động thưởng thức tuồng hay. Chỉ thấy Thượng Quan Ngưng Nguyệt vuốt vuốt ngón tay, mười tia sáng bảy màu bắn ra từ mười đầu ngón tay, xông thẳng lên trời nhanh như tia chớp. Đột nhiên bầu trời bị mây đen giăng kín, tiếp đó tiếng sấm 'ùng ùng' vang lên. Mây đen nhanh chóng
Đặc Công Tà Phi Đặc Công Tà Phi - Ảnh Lạc Nguyệt Tâm