Tôi tin những muộn phiền và thất bại đến với mình là nền tảng giúp tôi có thể cảm nhận cuộc sống ở một mức cao hơn.

Anthony Robbins

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Trần Tú
Số chương: 307 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1422 / 3
Cập nhật: 2017-11-07 15:58:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 252: V72.3
ình Tình ngồi đi, chị đi rót cho em ly nước.” Mộc Như Lam vào gian bếp, một lát sau thì đi ra với hai ly nước. Bạch Tố Tình không nhận nên Mộc Như Lam bèn đặt ly xuống bàn trước mặt cô ta, cô cười ôn hòa, “Chà, bây giờ trong này chỉ còn hai chúng ta.”
“Thì sao?” Bạch Tố Tình khoanh tay ngả người ra chiếc sô pha mềm mại, cằm hơi nghênh, cô ta nhìn Mộc Như Lam với vẻ mặt kiêu căng. Trong mắt Bạch Tố Tình, quyền chủ động hoàn toàn nằm trong tay cô ta, Mộc Như Lam chỉ là một tù nhân đã bị nắm thóp mà thôi.
“Cuối cùng chúng ta cũng có cơ hội tâm sự cùng nhau. Chị đã luôn chờ đợi ngày hôm nay. Chị tưởng phải đợi tới lúc chị về thành phố K cơ, không ngờ Tình Tình lại tự mình đến đây, vui thật đấy.” Mộc Như Lam cười dịu dàng, ánh mắt ấm áp hiền hòa.
Vui thật đấy, ban đầu cô đưa chìa khóa hắc ốc cho Bạch Tố Tình là định sau một thời gian nữa khi cô đã về thành phố K rồi, Bạch Tố Tình chạy trốn cùng đường thì mới trú tạm ở hắc ốc rồi phát hiện ra thứ gì đó và đi gặp cô, hoặc là chờ cô đến hắc ốc. Nào ngờ, cô ta lại tự mình tới thủ đô. Thật quá quá thú vị, mọi chuyện chuyển biến đầy bất ngờ mà cuối cùng vẫn về với kết cục đã định sẵn, quả thực chẳng khác gì rối trong tay thượng đế, hễ ông ta nhích ngón tay là thế nhân lại phải long đong chìm nổi.
Đúng là một trò đùa ác.
Bạch Tố Tình nhăn mày, cô ta chẳng hiểu Mộc Như Lam nói gì cả. Có gì mà nó vui thế? Cái gì mà chờ nó về thành phố K? Hai bên có gì để tán gẫu đâu? Rốt cuộc nó đang nói cái quái gì thế?
Mộc Như Lam đang định nói thêm thì điện thoại bỗng dưng đổ chuông. Nhìn màn hình hiển thị, cô đứng dậy đi ra ban công, “Tình Tình chờ chị một lát, đừng đi lung tung nhé.”
Nhìn bóng lưng của Mộc Như Lam, Bạch Tố Tình cau mày đoạn rời ghế từ từ đi quanh. Đây là nơi mà cô ta sẽ ở mấy ngày tới nên đương nhiên là phải xem cho kĩ rồi. Đừng đi lung tung? Mẹ nó, mắc mớ gì tao phải nghe lời
Gia Khẩu Vị Quá Nặng Gia Khẩu Vị Quá Nặng - Hắc Tâm Bình Quả Gia Khẩu Vị Quá Nặng