Số lần đọc/download: 567 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 02:49:30 +0700
Chương 249: Liều Mạng (Lục)
- K
hông! Ta sẽ không để ngươi chết!
Trương Hằng lớn tiếng gầm thét, sau đó lập tức ngẩng đầu nhìn trên nhìn dưới một chút, hắn đã minh bạch lời nói của Lý Cương Lôi rồi, đã không cách nào khiến Trịnh Xá rời khỏi chủ thành, như vậy thì phải khiến hắn chui xuống đất...
- Nataya, đứng vững, niệm động phù du pháo chuẩn bị hạ xuống. Nhớ rõ những gì ta nói, tuyệt đối không được tấn công dưới bất kỳ hình thức nào với Trịnh Xá và những đồng đội của hắn, chờ ta, ta sẽ trở lại cứu ngươi, ta hứa...
Trương Hằng nói với Nataya thông qua tâm linh tỏa liên, đồng thời, độ cao của thanh niệm động phù du pháo dưới chân nàng cũng bắt đầu hạ thấp. Sau khi thả Nataya xuống, thanh niệm động phù du pháo này trực tiếp chui xuống mặt đất, cứ như vậy đâm xuyên vào lòng đất, hướng về khu vực trống rỗng phía dưới chủ thành.
Hai người Trịnh Xá và Minia bên trong chủ thành đều có chút ngạc nhiên, bọn họ vẫn một mực chờ trong chủ thành, mục đích của "hắn" đúng là tòa chủ thành này, như vậy mặc kệ có mồi nhử gì xuất hiện, cứ tiếp tục đợi trong chủ thành là được. Trên thực tế, cách làm này của Trịnh Xá rất chính xác, chỉ là tình huống kế tiếp lại nằm ngoài dự đoán của hắn, không ngờ sau khi thả thiếu nữ phía trên xuống, thanh vũ khí màu bạc kia lại trực tiếp đâm xuyên vào lòng đất.
- Làm sao có thể? Hẳn là mục đích của bọn họ không phải chủ thành, mà là thứ gì đó dưới lòng đất?
Nghe Trịnh Xá nói, Minia lập tức tập trung quét hình tinh thần lực vào niệm động phù du pháo, theo niệm động phù du pháo càng lúc càng xâm nhập, tình cảnh khu vực dưới lòng đất cũng hiện rõ trong đầu hai người. Phía dưới lòng đất có một khu vực trống rỗng rất lớn, ngay phía trên mạch nước ngầm, nhìn thoáng qua giống như được tạo ra do sự vận động bào mòn của dòng nước ngầm.
Thẳng đến khi dùng tinh thần lực tảo miêu quét hình khu vực trống rỗng này một cách cẩn thận, hai người Trịnh Xá và Minia mới kinh ngạc nhận ra, quét hình tinh thần lực có thể phát hiện khu vực trống rỗng, nhưng lại không thể thấy được bên trong có thứ gì... Cũng tức là nói, bên trong khu vực trống rỗng có thứ gì đó tồn tại, mà thứ này được che chắn khỏi quét hình tinh thần lực, khiến cho tinh thần lực khống chế giả tưởng rằng đó chỉ là một khu vực trống rỗng mà thôi!
- Mẹ nó, hóa ra mục đích của "hắn" chính là khu vực trống rỗng này!
Trịnh Xá lập tức nói với Minia:
- Ngươi tự ẩn nấp, đồng thời giúp ta giám sát toàn bộ chủ thành...
Lời còn chưa dứt, Trịnh Xá đã mãnh liệt nhảy lên sau đó đâm thẳng xuống, giống như tuyển thủ nhảy cầu vậy, chỉ khác ở chỗ thứ hắn nhảy vào là một tầng đất đá.
Trịnh Xá vừa đâm sâu vào lòng đất, toàn bộ chủ thành lập tức rơi vào chấn động kịch liệt, nhà cửa phòng ốc đều rung chuyển hoặc sụp đổ, phảng phất như có một trận động đất lớn đang diễn ra. Dĩ nhiên người dẫn phát tất cả những chuyện này không còn ai khác ngoài Trịnh Xá, tốc độ di chuyện của hắn xác thực là nhanh hơn rất nhiều so với niệm động phù du pháo, sau tối đa bảy tám giây, Trịnh Xá đã đến được khu vực trống rỗng dưới lòng đất.
- Ngay lúc này!
Trương Hằng hét lớn một tiếng, tập trung toàn bộ tinh lực vào niệm động phù du pháo, trong nháy mắt đã khiến tốc độ của niệm động phù du pháo đạt đến cực hạn, chỉ sau vài giây ngắn ngủi hắn đã vào đến phạm vi bên trong chủ thành. Cùng lúc đó, Trịnh Xá đang ở dưới lòng đất cũng mãnh liệt giật mình, trên đỉnh đầu hắn bỗng nhiên xuất hiện một phản ứng năng lượng tương đối mạnh, có điều quan sát bằng quét hình tinh thần lực thì lại không thấy gì cả, như vậy chỉ có một khả năng, vị trí đó bị tinh thần lực che chắn, mà người tạo ra phản ứng năng lượng này chính là "hắn"!
- Khốn kiếp!
Trịnh Xá gần như là gào lên, hắn dùng sức đạp mạnh dưới chân, lòng đất dưới sâu lập tức phát nổ kịch liệt, một giây sau hắn đã vọt lên trên, bất chấp tất cả đất đá chặn đường, không ngừng lao về phía trước với tốc độ điên cuồng. Nếu như giờ phút này có người từ trên không trung nhìn xuống, nhất định sẽ thấy trong chủ thành có một vị trí đang dần nhô lên, giống như có một quái vật khổng lồ đang dần thoát ra từ dưới lòng đất.
- Còn 3 giây, 2 giây...
Trương Hằng không ngừng tính toán khoảng cách, mà điểm nhô lên trên mặt đất đã càng lúc càng lớn, nhà cửa phòng ốc trong toàn bộ chủ thành đều đã bị đẩy nghiêng ngả, hắn không biết Trịnh Xá còn cách mặt đất bao xa, nhưng mà hắn có thể cảm giác được lửa giận bừng bừng của Trịnh Xá... Có trời mới biết hắn đã chọc phải Trịnh Xá lúc nào, Trương Hằng có thể thề, từ khi tiến vào Vô hạn thế giới đến giờ, việc đáng nói duy nhất mà hắn làm là giết chết tiểu đội chăn nuôi kia, còn lại hoàn toàn là công dân gương mẫu, tuân thủ kỷ cương pháp luật, chẳng lẽ như vậy cũng khiến cho Trịnh Xá tức giận?
Nhưng mà bất kể là do nguyên nhân gì đi nữa, lúc này chỉ cần hắn dừng lại một tích tắc, vậy kết quả tuyệt đối sẽ là bị một quyền đánh thành hai cái tiểu bánh bánh. Hiện tại đối với Trương Hằng, mỗi giây đều dài như cả một trăm năm, vừa đến vị trí trung tâm của chủ thành, cũng tức là phía trên khu vực trống rỗng, hắn lập tức hét lớn:
- Tôn trọng khế ước viễn cổ, lấy máu và mắt ta làm bằng chứng…
- Cùng ta đồng sinh, cùng ta cộng tử!
Theo đoạn chú ngữ được đọc lên, một luồng năng lượng lưu bỗng nhiên đột ngột xuất hiện trong lòng đất, bắt đầu cuốn về vị trí của hai người Trương Hằng và Lý Cương Lôi. Mà ngay lúc này, một bóng người cũng mãnh liệt lao lên cao, toàn bộ mặt đất đều vỡ tung, bóng người kia căn bản là không hề chần chờ giây phút nào, một chân hắn đạp mạnh lên không trung, lốc xoáy lập tức xuất hiện, lao về hướng hai người Trương Hằng với tốc độ không thể tưởng tượng nổi.
Khi luồng khí thế khổng lồ này xuất hiện, Trương Hằng cũng vô thức quay đầu lại, dùng thực lực hiện tại của hắn mà nói, không có năng lực nhập vi, căn bản không thể nào thấy được thân ảnh của Trịnh Xá, tốc độ của Trịnh Xá đã nhanh hơn tốc độ di chuyển của niệm động phù du pháo mấy chục lần rồi, nhưng trong nháy mắt hắn quay lại, quả thật thấy được Trịnh Xá một cách rõ ràng, có lẽ đây là nháy mắt trước khi chết trong truyền thuyết, có thể để người sắp chết nhìn thấy được toàn bộ cuộc đời của mình. Đồng dạng, với cấp độ thực lực của Trịnh Xá, không đơn thuần là có thể nhìn thấy Trương Hằng, ngay cả Lý Cương Lôi đang được Trương Hằng cõng sau lưng, hắn cũng có thể thấy rất rõ.
( Trịnh Xá, vai chính ta xếp đặt... )
( Tác giả, người sáng tạo ra ta… )
Trong giây lát ánh mắt của hai người gặp nhau, trong lòng mỗi người đều sinh ra ý niệm riêng biệt, bất quá chỉ sau nháy mắt, Trương Hằng đã dứt khoát quay đầu lại, toàn lực bay về hướng luồng năng lượng lưu, mà Trịnh Xá cũng lập tức đánh một quyền về phía trước.
-… Dừng lại!
-... Tuyệt không!
Trương Hằng lớn tiếng gào lên, giờ phút này hắn chỉ còn cách luồng năng lượng lưu mấy mét, cho dù tốc độ của Trịnh Xá nhanh đến mức nào đi nữa, cũng tuyệt đối không kịp ngăn cản. Nhưng khi Trịnh Xá đánh ra một quyền, trong lòng Trương Hằng vẫn xuất hiện cảm giác nguy hiểm cực độ, sức mạnh của một quyền kia vô cùng lớn, tốc độ lao tới cũng nhanh đến mức kinh người, dùng thực lực của hắn căn bản là không thể tránh được.
- Tuyệt không trốn tránh!
Trương Hằng điên cuồng hét lên một tiếng, hắn mãnh liệt xoay người lại, mấy thanh niệm động phù du pháo còn lại cũng lập tức hiện ra, những thanh niệm động phù du pháo này sắp xếp theo bốn góc của hình thoi. Đồng thời từng chùm laser cũng được bắn ra từ trong vết lõm hình chữ U, chỉ là những chùm laser này không sinh ra hiệu quả xuyên thấu hoặc thiêu đốt như trước kia, mà lại giống như nước chảy di chuyển từ vết lõm hình chữ U này đến vết lõm hình chữ U khác, một tấm chắn hình thoi tạo thành từ năng lượng lập tức hiện lên trước mặt Trương Hằng.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, từ lúc Trịnh Xá tấn công, đến khi Trương Hằng quay người lại triệu hồi niệm động phù du pháo, sau đó tạo thành tấm chắn năng lượng, tất cả những chuyện này đều chỉ phát sinh trong nháy mắt mà thôi. Chưa đến một giây sau lực quyền của Trịnh Xá đã lao thẳng vào tấm chắn năng lượng hình thoi, mấy tiếng nổ mạnh xuất hiện, tấm chắn năng lượng chỉ ngăn cản được trong một chớp mắt, sau đó lập tức tan vỡ thành từng mảnh, mấy thanh niệm động phù du pháo cũng đồng thời tan nát.
Trương Hằng mượn lực lượng sinh ra từ vụ nổ lao thẳng vào trong luồng năng lượng lưu, nháy mắt sau hắn và Lý Cương Lôi đã triệt để biến mất, mà khi hai người vừa mới biến mất, Trịnh Xá cũng lập tức nhảy vào bên trong luồng năng lượng lưu, có điều hắn lại trực tiếp xuyên qua luồng năng lượng rồi mãnh liệt đâm vào mặt đất phía dưới. Dùng tốc độ lao đến của hắn mà nói, lần va chạm này quả thực giống như thiên thạch rơi xuống, tòa chủ thành này xem như đã hoàn toàn biến thành bãi đổ nát.
Mà bên kia, sau khi lao vào luồng năng lượng lưu, chớp mắt sau hai người Trương Hằng và Lý Cương Lôi đã xuất hiện trong một không gian cực lớn, bao quanh bởi vô vàn thủy tinh trong suốt tỏa sáng lấp lánh. Do lực đẩy tới quá mạnh nên hai người không cách nào dừng lại, mắt thấy sắp va vào một trụ thủy tinh trước mặt, thanh niệm động phù du pháo dưới chân Trương Hằng lập tức vụt lên, trực tiếp chĩa thẳng vào cánh tay của hắn.
Khi hai người còn cách trụ thủy tinh tầm mười mét, từ trong vết lõm hình chữ U của niệm động phù du pháo chợt bắn ra một chùm laser, sức mạnh cực lớn sinh ra hoàn toàn quán chú lên cánh tay của Trương Hằng, một tiếng nổ nhẹ vang lên, xương tay hắn lập tức gãy làm hai đoạn. Có điều lực đẩy cực mạnh theo chiều ngược lại này cũng khiến cho tốc độ bay tới của hai người chậm lại, vốn có thể tan xương nát thịt khi đâm vào trụ thủy tinh, hiện tại chẳng qua là va đập bể đầu chảy máu, trạng thái như vậy đã là kết quả tốt nhất rồi.
Nếu như Lý Cương Lôi là sắp chết, vậy hiện tại Trương Hằng cũng là cách cái chết không xa, liên tục sử dụng niệm động phù du pháo, toàn lực tạo ra tấm chắn năng lượng, tiếp đó lại va đập mạnh vào trụ thủy tinh, giờ phút này hắn chỉ cảm thấy trước mắt là một mảng vặn vẹo mơ mơ hồ hồ, bất kể là thân thể hay ý thức đều đã đạt đến mức cực hạn. Nếu như là thời điểm bình thường, hắn chắc chắn đã ngất đi từ lâu, bất quá giờ phút này Trương Hằng lại gắt gao kiên trì bằng tất cả nghị lực, hắn cố gắng đứng lên, lấy hết sức ra lệnh:
- Phòng điều khiển, tiến vào trạng thái kết nối, khai mở hình thức vận hành.
- Mục tiêu... Địa ngục đạo!