There is no such thing as a moral or immoral book; books are well written or badly written.

Oscar Wilde, Picture of Dorian Gray, 1891

 
 
 
 
 
Tác giả: Dao Ky
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 499 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 718 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:43:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 246
hương 246 Huyền-Trâm thử tài Tiểu Hỏa Kê
Tử Long Lôi lại thấy Minh trở lại xem hắn lại thấy một tàn ảnh bay vào tam tinh, trong đầu lập tức một long hồn hình ảnh hiện ra. Hắn quát to:
- Ngươi là ai! Mau cút.
- Kẻ phải cút chính là ngươi.
Bên ngoài Minh dùng Nhật Nguyệt Kính theo dỏi diễn biến, hai bên chi trao đổi một câu đã cận kề cuốn vào nhau, ra sức cắn nuốt. Tử Lôi Long hồn tập trung tất cả tinh thần bảo vệ nên thân thể vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra. Sau mười phút đúng như chàng dự đoán Tử Lôi Long hồn hạ phong bị thôn tính một phần, Minh vội một tia nguyên thần xâm nhập vào thu thập trí nhớ của Tử Lôi Long, một đoàn quang ảnh chứa đầy những cổ văn tự kỳ lạ bay ra lượn lờ sau đó bay vào mi tâm chàng.
- Yêu giới, tử lôi long!
Nguyên Tử Lôi Thần Long khi còn nhỏ bị Hồng Mông Linh Châu cố chủ cường đoạt đem vào Hồng Mông Linh Châu giới. Thằng này không phục nên thỉnh thoảng quậy phá, chủ nhân Hồng Mông Linh Châu đời trước chẳng thèm quan tâm để mặc nó hoành hành ngang ngược. Nó tưởng Minh cũng như chủ cũ không làm gì được mình, dè đâu Minh lần đầu ra tay bắt nhốt nó, nó còn hy vọng được thả. Khi bị Lôi Long hồn muốn xâm chiếm long thể, nó mới biết chủ nhân không tha quyết định diệt nó.
Minh nghi nhớ sinh hoạt của nó trong biển cả, các loại cường mãnh yêu thú đã mở trí linh thú, mãng xà (rắn nước), bạch tuộc, cự kình, rùa vàng, vv...., và quả nhiên không có con nào cường mạnh bằng Tử Lôi Long.
Tử Long Lôi sở hữu công pháp truyền thừa của huyết tộc Tử Lôi Long, Tử Lôi Quyết chuyên ngưng tụ lôi năng lượng trong thiên địa đánh ra Lôi Điện màu tím, ngoài sức hủy diệt đốt cháy mục tiêu còn phát ra những sóng âm vô hình âm nhu đánh vào linh hồn tâm trí đối thủ khiến cho tâm ma chỗi dậy cắn trả, lại khiến cho đối thủ tâm đi vào huyễn ảo cảnh, thư giãn buông xuôi tất cả, quên mình đang còn trong cuộc chiến tiện dịp để mặc cho lôi bạo tạc phá hủy.
Minh thấy Tử Lôi Quyết có mấy điểm đáng giá nghiên cứu, lôi âm sóng, tử lôi đại thủ ấn pháp kỹ, pháp kỹ này Tử Lôi Long chưa tu luyện tới vì hắn chưa tiến hóa hình. Chàng nghĩ đem dùng đại thủ ấn này dùng cổ loa thạch hay một loại bảo khí nào đó đánh nện xuống đối thủ cũng có tác dụng kinh người. Nhớ lại, mình đã từng dùng Cổ Loa Thạch nện đối thủ bằng hai thủ pháp căn bản đơn giản tự nhiên, đập, ném. Tử Lôi đại thủ ấn này dùng bàn tay chứa đầy lôi điện năng lượng tạc, nện, tát, đẩy, chém, áp đỉnh, cấm thân, định thân.
Minh không luyện tập ngay chỉ ghi nhớ kỹ rồi, đưa vào đầu trả lại Tử Lôi Long.
- Tạ ơn chủ nhân.
- Ngươi đã khống chế toàn thể long thể nó rồi, cũng đem trí nhớ dung hợp lại sau này tiện lợi rất nhều.
Tử Lôi Long xem trí nhớ thấy phần Tử Long Lôi Quyết thì mừng rỡ, thân thể cựa quậy, múa máy không ngừng nói:
- Tiểu nhân có được Tử Long Lôi Quyết thì từ nay lôi điện thực lực tăng lên ít nhất gấp đôi.
- Gấp nhiều lần cũng không cần mừng rỡ quá mức, ngươi luôn ghi nhớ trong đại thiên địa luôn có cường giả cao siêu không tưởng tuợng được, giả như ngươi thực lực tăng lên gấp hai gấp ba lần nếu gặp cao thủ như ta hay cao hơn chuyên khắc chế lôi điện thì sẽ thảm bại. Ngươit, Lôi Đình Phong ráng tu luyện đi, khi nào tiến hoá hình thì ta có nhiệm vụ giao cho. Bây giờ ngươi có thể đi ra biển cả.
Minh nói xong ý niệm hình thành, Tử Lôi Long, Lôi Đình Phong bay ra khỏi Vạn Cổ Hắc Tháp hiện ra trên mặt biển. Tử Lôi Long biến thành bản thể thành rồng màu tím tía, ngâm lên mấy tiếng rung trời ngụp lặn mà đi.
Thấy hắn từ giã mấy tiếng chàng khẽ cười chửi:
- Thằng này! Còn làm kinh động các sinh vật khác làm chi...
- Ủa! Xin lỗi chủ nhân, Đình Phong quên..
- Trong này ngươi không được giết hại sinh linh tốt lành của ta, khi nào muốn chứng nghiệm thực lực thì ta đem ngươi ra ngoài...
- Vâng!
Minh lại vào Vạn Cổ Hắc tháp nghe qua lí lịch, nghe xong năm trăm lý lịch yêu hồn chàng đi ra ngoài. Chàng không khỏi than khó giải quyết thỏa đáng tất cả yêu hồn, trong năm trăm con chỉ có hai con cường mãnh, một đầu tuyết lang, một bạch hạc, những con còn lại phần nhiều trước kia theo bày, trách nhiệm phức tạp, báo tin, canh giữ hang động vườn tược, trồng trọt, bón phân, bắt sâu. Yêu Hồn trước đây ra ngoài chiến đấu rất ít, hỏi lại thì ra số có khả năng chiến đấu đã bị Bất Diệt Ma Quân thôn phệ rồi.
Trời tờ mờ sáng, vô số linh cầm tụ lại chung quanh cung điện hót đùa nhộn nhịp khác thường. Minh vừa ngồi nghỉ ngơi nửa tiếng thấy vậy bước ra sân hoạt động một lát gân cốt cùng hưởng một ít không khí trong lành, một đêm không ngủ đối với chàng bình thường, chẳng bị ảnh hưởng bao nhiêu. Tiếng chim hót chào gọi như lời chúc điều tốt lành vào buổi sáng khiến bao nhiêu mệt nhọc biến mất, sinh lực bồi bổ, tinh thần phấn chấn.
Vừa luyện xong bài Hùng Kê Quyền, một bóng ảnh đỏ như máu bay đến, Minh cảm nhận hơi thở quen thuộc nhưng không nhận ra thứ gì, bóng đỏ bay đến dừng đậu trên vai phải chàng, lúc này chàng mới nhận ra là Tiểu Hỏa Kê Vương, con chiến kê năm nào của cụ Thứ. Nhớ lại năm đó thọ nguyên của Hỏa Kê đã hết, được mình cứu chữa bổ nguyên, tiến giai nhận thêm thọ nguyên. Hôm nay gặp lại hắn càng khởi sắc, lông đỏ như máu mọc khắp người, cổ đầu trước kia trọc lóc trần trụi, nay lại rậm rạp lông như khoác một chiếc áo choàng đỏ thắm.
- Bảy cấp linh kê, xem như có cố gắng!
- Chủ nhân! Sao lại chỉ chấm điểm xem như. Tiểu hỏa đã cố gắng tối đa rồì mà.
- Mày ba sạo, tối ngày bay nhảy chơi đùa, bao nhiêu lần ta về đây nào có thấy mặt mũi mày đâu.
- Đó là hắn bị dụ theo chúng ta chơi đùa.
Minh nhìn lại thì ra năm con Ngũ Sắc Linh cầm, phía sau còn đậu năm con nhỏ hơn ngạc nhiên hỏi lại:
- Chơi đùa? Hắn hợp tính với Ngũ Sắc Linh cầm hay sao?
- Đúng vậy! Hắn thích đùa với năm đứa con của chúng ta... Năm đứa bay, mau bái kiến chủ nhân..
- Ra mắt chủ nhân!
- Ừ! Bọn chúng giống hệt năm đứa bay thời còn nhỏ..
Minh quan sát Ngũ Sắc Linh cầm thấy bọn chúng đi từng đàn với nhau, chàng ngẫm nghĩ "Linh thú hay có truyền thừa, may ra năm tên này cũng có, biết đâu biết được Dị Giới Yêu Cầm kia" chàng hỏi:
- Các ngươi biết cha mẹ, nguồn gốc các ngươi từ đâu không?
- Cha mẹ thì không biết, nhưng biết ngũ sắc linh cầm tổ tiên của chúng ta bị bách hại diệt chủng, hai đời trước chỉ còn lẻ tẻ hai ba con sống sót.
- Mày nói đúng, mẹ mày ta tình cờ cứu được khi hấp hối, cuối cùng không cứu kịp bị chết. Lúc đó ta phát hiện năm quả trứng còn non trong bụng nên lấy ra dưỡng nở ra các ngươi.
- Thì ra vậy, cám ơn chủ nhân cứu mạng.
- Ừ, Vậy ngươi biết tổ tiên các ngươi đã sống ở đâu không?
- Không rõ lắm, Linh Cầm Giới, nơi đó đa số là Linh Cầm, có cả thần thú Phượng Hoàng, Khổng Tước, Hoàng Ưng, Kim Ưng vv... Chúng ta là cầm tộc lực lượng yếu nhất, sống theo bản năng thiên phú là kiếm, trồng hoa quả cỏ cây hiếm quý, một khi tiến hóa hình mới có thể trồng trọt dưỡng cây, nếu không chỉ có bản năng kiếm tìm dược quả quý hiếm mà thôi.. Tuy chúng ta không mạnh nhưng có bản năng tự vệ khá mạnh, lông da cứng cáp, nhanh nhẹn, đôi chân móng sắc nhọn, có thể móc mắt đối thủ trong chớp mắt..
- Ta cũng không sai khiến các ngươi đi đối địch, các ngươi khỏi lo lắng an ổn sinh sống ở đây. Khi cần thiết sẽ gọi các ngươi..
Minh hỏi tọa độ phương hướng của Linh Cầm Giới thì bọn chúng không biết chút nào mới thôi...
- Các ngươi kiếm một chút quả lạ đem về đây làm bữa điểm tâm sáng.
Minh nhìn Tiểu Hoả Kê Vương cười hỏi:
- Mày đã chấm mấy con Ngũ Sắc Linh cầm phải không? Không dè mày chê tất cả Linh kê lại thích loài Ngũ Sắc Linh cầm này...
- Tiểu nhân...
Thấy nó bí lời, đoán nó đi theo bầy Ngũ Sắc Linh cầm được hưởng nhiều chỗ tốt, chắc chắn ăn được nhiều linh quả mới tiến triển đến mức này. Tên này không ngu, linh kê vương giả thật là biết lợi dụng cơ hội. Minh trầm giọng nói:
- Chờ chút, tao cho mày một nhiệm vụ nhỏ..
Tiểu Hỏa Kê Vương nhảy xuống đất, biến thành cao lớn hơn thước rưỡi, đứng đến ngực Minh, Minh ngạc nhiên hỏi:
- Mày có thể biến dạng lớn như vậy từ bao giờ?
- Tiểu Hoả Kê sau khi tiến cấp sáu thì lớn thêm dần...
Đang nói Minh thấy Huyền-Trâm bước đến. Nàng thấy một con gà khổng lồ đứng bên cạnh chàng thì giật mình kinh hãi vội vàng dừng lại.
- Em không nhận ra con gà nhỏ này à?
Thấy nàng vẫn còn ngẩn ngơ chàng nhắc:
- Nó là con gà nhỏ năm xưa hôm này, anh hay đem vào phòng trọ đó. Khi đó nhờ tiếng gáy của nó chúng ta không cần để đồng hồ báo thức nữa.
Huyền-Trâm kinh ngạc trợn mắt nhớ ra thốt:
- Con gà lửa, nó là con gà chọi lông đỏ như lửa..
- Thực lực của nó bây giờ còn mạnh hơn em nhiều đó, không tin em thử đánh với nó một hồi xem.
Tiểu Hỏa Kê Vương nghe Minh nói vậy, lập tức hưng phấn chiến ý bừng bừng quạt cánh nghênh đầu dương oai. Minh thấy dáng điệu của nó như vậy thì buồn cười, trông hắn ngênh ngang như muốn thử sức ngay vậy.
Huyền-Trâm trái lại giật mình, con gà vừa dương oai nàng liền cãm nhận khí thế của nó bức đến, đôi mắt tinh quang của nó chiếu trên ngườì mình như mắt diều hâu quan sát một con gà nhỏ. Nàng hét một tiếng trên tay cầm một cây côn nhị khúc màu đen múa mấy vòng, hoạt động xương cốt cho nóng người, chân khí cũng vận chuyển ha chu thiên mới xông vào đánh.
Trông nàng múa côn, chỉ thấy quanh người nàng bóng côn ảnh bao bọc như một cái lồng di động kín đáo không một kẽ hở. Minh nhìn khí thế của Tiểu Hỏa Kê Vương thì khen thầm, quả là khí thế của linh thú cấp bảy, uy áp dọa người hung dữ không kém lang sói, hổ báo. Còn Huyền-Trâm luyện côn pháp đến trình độ thu phát như ý, công thủ đều đạt đến tuyệt mạnh.
Huyền-Trâm cả người lẫn côn ảnh đánh ngang một côn mười phần khí thế, côn khí rít lên đáng vụt một tiếng nhằm ngay cần cổ Tiểu Hỏa Kê nhanh như tia chớp, Tiểu Hoả Kê không chậm quạt mạnh đôi cánh, đập vào nhau kêu phạch một tiếng đồng thời hai chân đón lấy chiêu côn Cạch một tiếng.
Minh đứng bên thấy đôi chân Tiểu Hoả Kê cứng chắc như đá Hắc Nham Cương, đụng vào cây côn không hề sứt mẻ thì yên tâm, nếu đôi chân hắn bị đánh gẫy thì hỏng.
Hai bên bị đẩy lui ra sau, vừa đứng vững Tiểu Hỏa Kê phóng tới bay vút lên hay chân tám móng chỉa thẳng vừa tới đỉnh cao mở ra chụp thẳng lên đỉnh đầu Huyền-Trâm. Huyền-Trâm thấy móng sắc đối phương duỗi vào co ra, sắc bén như tám lưỡi đao, nếu tiếp chiêu này vô ý để một tia đao khí lọt vào, nhẹ thì tóc mình sẽ bị hớt, đầu bị gọt thành sư cô, nặng thì móng bấm vào đầu như tám đao bổ vào quả dưa. Nàng vội rùn người xuống bước ra phía trước một bước lớn côn vẫn đánh ra sau bảo vệ hậu não.
Tiểu Hỏa Kê móng chân bị côn ảnh đáng bật ra lại một tiếng cách vang lên, thân hình lảo đão bay xuống, vưà thấy Huyền-Trâm quay người lại đã vung đôi cánh buông một phát, hay bàn chân chụm lại, mu bàn chân đánh vòng lên theo quỹ tích vòng cung tạo ra hai đạo khí kình cong cong đánh tới, đồng thời hai cánh tạo ra hai luồng gió mạnh rít gào, bụi đất cành lá chung quanh bị quét ngả nghiêng. Minh thấy Tiểu Hỏa Kê Vương đáng chiêu buông tát này mười phần khí thế. Huyền-Trâm thấy khí kình áp đến mạnh như bão lớn, chân đứng tấn trụ miễm cưỡng không bị thổi bay, lại thấy hai bên hai đạo khí kình như hai cái búa đỏ như lửa phang đến, côn ảnh chạm liền bị phá tan, chưa biết phải làm gì vì lúc này tránh cũng không kịp thì eo bị nắm, thân hình bị ôm. Minh nhắm Huyền-Trâm không thể chống đỡ được chiêu này, chàng lôi ôm nàng ra ngoài để xuống bên cạnh lại sợ nàng tủi thân nên nhẹ nhàng vỗ vai nàng nói:
- Bảy cấp linh thú, em vừa được cảm nhận một chút rồi. Bảy cấp linh thú thực lực ở Tu Chân Giới ngang hàng với Kim Đan Hậu kỳ hay Nguyên Anh sơ kỳ. Với tu vi của em chỉ có thể đấu với ba bốn cấp linh thú thôi nên em không cần buồn, sau này cố gắng là được.
Minh quay sang Tiểu Hỏa Kê đang ngơ ngẩn nói:
- Còn ngơ ngẩn làm gì, vừa rồi ta để ngươi đánh vào bàn tay ta mà thôi. Ngươi đi chơi thôi.
Tiểu Hoả Kê đá trúng mục tiêu, hắn không hiểu chỉ cảm giác như đá trúng cành mềm, gốc cây chuối, không có kết quả gì, cũng không bị phản lực chấn động. Hắn nghe Minh nói mới biết chủ nhân ra tay đỡ chiêu "Song Phủ đoạn Ngọc" của mình.
Minh chờ Tiểu Hỏa Kê đi rồi mới chỉ điểm thêm cho Huyền-Trâm, dạy nàng luyện côn ý. Chàng lấy đôi Tử Mẫu Kim Hoàn ra nói:
- Em thuộc tính Kim, nếu dùng pháp khí, linh khí hay bảo khí thuộc tính kim thì có thể tăng lên thực lực chiến đấu. Ở đây có kiện pháp khí cực phẩm hợp cho luyện khí hậu kỳ, em cầm lấy luyện tập đi.
- Xem kỹ đây!
Minh cầm Tử Mẫu Kim Hoàn, nhích khẽ. Dùng ý đánh ra, một tiếng Keng thanh thúy vang lên hai bóng kim ảnh khuyên hình vọt ra, một trước một sau, theo quỹ tích đường cong rồi đổi hướng bay thẳng lên, đánh chéo xuống, ngang dọc tung hoành một phút mới thu liễm.
- Em hiểu không, anh vừa dùng ý niệm dùng Tử Mẫu Kim Hoàn đánh ra, hình ảnh vừa bay lượn là Tử Mẫu Kim Hoàn khí ảnh, phải luyện cho nó mạnh mẽ đến độ có thể cương như thực thể đánh trúng mục tiêu mới có nhiều tác dụng. Với thực lực của em hiện nay thì có thể luyện tập đánh ra Tử Mẫu Kim Hoàn khí ảnh xa năm thước, và khí cũng chưa có thể cương cứng như ý được, vậy phải chăm chỉ luyện tập, ý chí, linh hồn lực...mới hy vọng thành công. Tâm động, ý thành, khí ngưng đã đánh tới đích...
Bây giờ bắt đầu luyện tập tử mẩu hoàn pháp từ dễ đến khó để anh nghĩ xem mấy thủ pháp căn bản, mai viết cho em... Còn Tử Mẫu Kim Hoàn em lấy máu nhận chủ sau đó có thể tế luyện khiến khí thể hợp nhất, sử dụng cảm ứng dễ dàng hơn.
Minh đưa cho nàng Tử Mẫu Kim Hoàn rồi về phòng dùng điểm tâm.
Huyền-Trâm theo lời Minh lấy máu nhận chủ Tử Mẫu Kim Hoàn, nàng cảm ứng pháp khí sung sướng vui vẻ như em bé được món quà ưa thích, nàng không nhịn được đem ra tung, ném, bắt chộp không ngừng.
Mọi người ngồi điểm tâm, Minh, Ánh Tuyết và Đinh Dần đã đầy đủ. Minh thấy Huyền-Trâm vẫn còn đắm chìm chơi thử pháp khí thì cười thầm, chàng truyền âm gọi nàng cùng ăn sáng.
Bữa điểm tâm được cô gái người hầu chuẩn bị kỹ càng, một nồi cháo huyết lòng, bánh mì kẹp thịt, một số hoa quả của Ngũ Sắc Linh Cầm chuẩn bị. Mọi người hưởng thụ một bữa điểm tâm đầu tiên sau nhiều năm không gặp. Mỗi người đều có tâm tư khác biệt, Huyền-Trâm hôm nay chẳng những tu vi tăng lên hai cấp lại có pháp khí cực phẩm hợp tay, nàng quên hẳn nỗi buồn cô độc lúc trước, hướng nhìn về tương lai phía trước, gian khổ nguy hiểm nhưng rất hấp dẫn.
Sau bữa điểm tâm Minh gặp riêng Đinh Dần. Đinh Dần ngoài việc muốn cùng Ánh-Tuyết sau đám cưới sẽ về đây ở còn muốn đem hai vị linh mục tuổi già đã về hưu về đây. Đinh Dần cũng là con chiên đạo Thiên Chúa Giáo giống Hồng-Linh, trong Hồng Mông Linh Châu giới hắn rất vừa lòng, chỉ thiếu một điều quan trọng, không thể thiếu Tín Ngưỡng. Thiên Chúa Giáo chỉ có thiên chức linh mục mới có quyền ban các phép bí tích xứng hợp, thông công với giáo hội hoàn vũ, Giáo hội đau khổ (linh hồn người tín hữu đã chết) và các Giáo Hội khải hoàn của các Thánh (gồm cả linh hồn người đã chết thánh thiện) trên Thiên Quốc.
Minh nghe xong ngẫm nghĩ một lúc, chàng không phản đối bất cứ tín ngưỡng hướng người ta sống thiện lương nào, miễn họ không phá hoại, gây tai họa.. Đinh Dần đề nghị hợp ý với Minh, nhất là tương lai mai này Hồng-Linh về đây nàng là người ngoan đạo, có sẵn cơ sở đạo đức ở đây thì rất đáng thực hiện.
- Anh cứ chuẩn bị cho tốt. Khi nào muốn xuất nhập Hồng Mông Linh Châu giới thì báo cho em một tiếng, tiết kiệm được thời gian chạy vòng qua thông đạo.
Đinh Dần không hiểu chàng bây giờ không cần qua thông đạo, trức tiếp dùng Thần Di là có thể ra vào tự nhiên, nhanh chóng.
Hồng Mông Linh Bảo Hồng Mông Linh Bảo - Dao Ky