Số lần đọc/download: 1982 / 1
Cập nhật: 2017-11-16 00:25:20 +0700
Chương 241: Thời Không Vs Luân Hồi. Cách Không Giao Thủ
B
ị ngăn cản mang đi Vũ Thiên Dương khiến Thần Quân khá tức giận, lại thêm kẻ đến là Thần tộc thành viên, đối với chủng tộc này Thần Quân có thể nói là có quan hệ vi diệu, về phương diện nào đó hắn cũng xem như Thần tộc một thành viên ah!
"Hừ! Muốn chết!". Chưa đến một hơi thở qua đi Thần Quân hừ lạnh một tiếng, tay phải hoá trảo mang theo kinh khủng Luân hồi chi lực cộng với tu vi tiếp cận Hư vô cảnh thánh hiền lập tức đập nát hư không đánh lên thời không trường hà của kẻ bí ẩn Thần tộc còn chưa hiện thân đã đánh đến kia.
"Ha ha! Tuy rằng ta tu vi không bằng ngươi nhưng cùng một cấp độ cảnh giới, ngươi muốn phá Thần thông của ta là không có khả năng!". Hư không lại một lần nữa vang lên tiếng cười nói. Người này chưa đến nhưng có thể vận dụng Thời không lực lượng hàng lâm chỗ này công kích, có thể nói hắn vận dụng Thời không lực lượng có bao nhiêu đáng sợ, hay cũng có thể nói Thời không thánh điển của Thần tộc bá đạo cùng huyền diệu.
"Ầm...". Thần Quân một trảo đánh lên Thời không trường hà lập tức vang lên một tiếng nổ mạnh nhưng đúng như tên kia nói hắn không phá được Thời không trường hà đang chắn trước mặt hắn không cho hắn đến chỗ Vũ Thiên Dương. Thời không trường hà chỉ rung lên một trận rồi lại tiếp tục vờn quanh như thế, giống như Luân hồi chi bàn vô cùng cứng rắn mềm dẻo.
"Hừ!". Thần Quân không tách ra được Thời không trường hà thì hừ lạnh một tiếng. "Như vậy ngươi cút ra đây cho ta!". Hắn tay Luân hồi chi lực không chút tán đi mà như hoá thành một cái cự trảo đâm vào khe nứt không gian mà Thời không trường hà đi ra, tên kia nếu là mượn Thời không chi lực là đánh vỡ không gian hàng lâm chỗ này thì hắn một bên kia cũng là hư không hành lang, Thần Quân vận dụng thủ đoạn tương tự tên kia cũng là đánh xuyên vào không gian cùng tên kia giao thủ, trước khi Vũ Thiên Dương biến mất hắn cần đánh lùi tên này Thần tộc thiên kiêu, nếu không để Vũ Thiên Dương tiếp tục như thế này thì không biết tương lai khi gặp lại người sau đã biến hoá như thế nào.
"Hắc Nhật Kim Ô! Ngươi nghe cho kỹ, nếu để ta bắt được ngươi, ngươi đời này đừng mong khá giả!". Đồng thời với đó hắn vận dụng tu vi tối thượng gầm lên đối với hướng tây phương xa đang chạy thục mạng Vũ Thiên Dương nói. Không sai biệt lắm sau khi vận dụng Băng hỏa ngũ trọng thiên kia Vũ Thiên Dương đã đến cực hạn, tuy rằng là lâm trận đột phá nhưng có lẽ vẫn chưa kiểm soát được lực lượng kinh khủng kia nên gặp phản phệ, mặt khác sau lưng hắn hắc hỏa tạo nên đôi hắc dực che thiên kia không sai biệt lắm nên là lực lượng còn sót lại của một chiếc lông của Hắc nhật kim ô, một kích ban nãy còn lại lực lượng khiến hai tên kia tốc độ có chút nhanh vượt qua dự tính của hắn, gần như không kém tốc độ hắn sử dụng Thời không chi thế bao nhiêu! Có thể thấy Hắc nhật kim ô tốc độ không phải chuyện đùa.
"...". Đang chạy chỗ xa Vũ Thiên Dương thân hình chấn nhẹ một cái, đây cũng có thể xem như là do Hắc nhật kim ô giật mình một cái, lấy hắn thân là Hỗn độn cảnh đại năng chuyển thế vẫn đối với Vũ Thiên Quân hay chính là lúc này Thần Quân vẫn vô cùng e ngại, không biết nếu là những vị Hỗn độn cảnh Thái cổ biết chuyện này sẽ có cách nhìn làm sao, nên nhớ Hắc nhật kim ô ở Thái cổ chính là cự đầu cấp đại năng, cùng không ít Thái sơ sinh linh ngang hàng. Dừng lại khoảnh khắc qua đi Vũ Thiên Dương thân hình một lần nữa loé lên biến mất khỏi phía chân trời, nếu lúc này còn không đuổi thì Thần Quân e rằng sẽ mất dấu Vũ Thiên Dương cùng hai kẻ được hắn mang đi là Tà Thần cùng Đông Phương Giang Hạ.
Thần Quân một động thái này không rõ có bao nhiêu tác dụng nhưng nhìn Vũ Thiên Dương thân hình biến mất Thần Quân mặt âm trầm xuống băng sương lạnh lẽo như muốn lan tràn, vẫn biết kết quả Vũ Thiên Dương lưu lại là không cao nhưng hắn tạm thời không tách ra được, con ngươi lạnh lùng nhất chuyển nhìn vào Hư không khe nứt, tất thảy là do tên bí ẩn Thần tộc thiên kiêu kia!
"Xuỳ...". Thần Quân Luân hồi lực lượng như là thủy triều tràn vào hư không khe nứt, từ trong đó muốn xác định vị trí của tên kia là không có khả năng nên hắn chỉ có thể làm dàn trải ra, về phương diện nào đó cùng tên này Thần tộc đánh trong hư không hành lang thì Thần Quân đã thiệt thòi lớn rồi.
"Rầm...". Đột nhiên một tiếng trầm đục vang lên, Thần Quân đưa vào Luân hồi chi lực giống như đánh trúng cái gì đó, xem ra tên kia Thần tộc thiên kiêu duy trì Hư không hành lang đánh ra Thời không trường hà cũng không mấy dễ chịu.
"Xem ngươi còn làm sao trốn!" Thần Quân hừ lạnh. "Luân hồi trùng thiên phá!". Hắn tay trái nắm quyền đấm thẳng vào trong hư không khe nứt, chỉ cần lần theo dấu vết của Luân hồi lực lượng vừa rồi hắn có thể công kích tên kia.
"Thời không xoắn giết! Đi!". Bên trong hư không khe nứt cũng vang lên một tiếng nói, xem ra tên kia biết Thần Quân sẽ hướng hắn công kích nên lập tức cũng đánh ra đại chiêu.
"Ầm!". Thiên không một chỗ cách Thần Quân hơn ba trăm dặm phía nam đột nhiên nổ vang, không gian phá toái đánh ra lỗ đen kịt, hư không loạn lưu lập tức tràn ngập.
"Hắc!". Thần Quân thân hình như điện xẹt cắt ngang bầu trời đi về phía đó, đám Thiên kiêu đang bị hắn một chiêu cầm cố giữa không trung bị bỏ qua không thèm ngó đến, gần đó Vũ Thiên Tình lại là đứng yên quan sát không có ý định nhúng tay Thần Quân cuộc chiến hay chém giết dị tộc Thiên kiêu, không biết nàng ta đang nghĩ gì.
Thần Quân chạy về phía thiên không nổ ra kia đương nhiên biết Thần tộc thiên kiêu vị trí không ở đó, chỉ là chỗ đó có lưu lại một chút khí tức, hắn có thể từ đó truy tung chém giết tên kia ah.
"Đợi bản thánh tử đột phá Đại Thánh cảnh lại đến cùng ngươi chơi, ha ha, Nhân tộc Vũ Thiên Quân bản thánh tử nhớ kỹ!". Trong hư không vang lên tiếng nói, Thần tộc tên kia lúc này đã muốn rời đi rồi, không chắc mục đích hắn xuất hiện là gì nhưng có lẽ không đơn giản chỉ là ngăn cản giúp Vũ Thiên Dương rời đi đơn giản như vậy.
"Muốn đi? Nằm mơ!". Thần Quân lạnh lùng nói. Hắn hai tay mở rộng, tay trái Luân hồi chi lực cùng Vận mệnh chi lực, tay phải Huỷ diệt chi lực cùng Thời không chi lực đều đạt đến Thế chi cảnh tiểu thành hiện lên như muốn quấn quanh thân thể hắn, lúc này hắn muốn đem Thần tộc thiên kiêu thành "Chuột bạch" thí nghiệm thành quả hơn hai năm nay dung hợp lực lượng của hắn!
"...". Bốn loại lực lượng xuất hiện cũng không làm ảnh hưởng đến kẻ khác, cũng không có ai nhìn thấy Thần Quân đồng thời sử dụng bốn loại lực lượng, đây là do Hư không loạn lưu đang tràn ngập, hiệu quả này cũng là Thần Quân muốn có, đây chính là một lá bài tẩy của hắn, nếu Thần tộc tên kia trúng chiêu thì cho dù hắn thân mang Thời không lực lượng đạt đến Chung cực cấp độ cũng không dễ chịu.
"Uỳnh!". Bốn loại lực lượng dung hợp chính thành một cột sáng bốn màu đánh vào hư không khe nứt vang lên một tiếng nổ lớn rồi như muốn xuyên qua hư không đánh đến một nơi nào đó vô định.
"Cái gì...". Hư không bên trong vang lên tiếng kinh hãi không thể tin tưởng rồi im bặt, cả một vùng không gian vẫn đang nhộn nhạo không khép lại kịp bởi lực lượng vẫn còn vô cùng cuồng bạo, Thần Quân chân đạp Luân hồi chi bàn không chút ảnh hưởng hừ lạnh một tiếng.
"Lần tới bổn tọa gặp ngươi sẽ là ngươi tử kỳ!". Thần Quân lạnh lùng nói. "Vốn không muốn đồ sát các ngươi những này Dị tộc thiên kiêu nhưng xem ra lúc này không thể không động thủ!". Thần Quân cũng không nán lại chỗ này mà lạnh lùng nói một câu rồi phóng người về hướng tây để lại đám dị tộc một mặt không hiểu.
"Rắc!". Đột nhiên một tiếng rạn vỡ vang lên, Thái cực đồ vốn đang cố định lại không gian đột nhiên rạn nứt, ban đầu chỉ như một sợi tơ mỏng sau đó bắt đầu lan tràn như mạng nhện, nói thì lâu nhưng từ khi tên kia bí ẩn Thần tộc thiên kiêu hàng lâm lực lượng ngăn cản Thần Quân bất quá mới chỉ hai ba cái hơi thở mà thôi, Vũ Thiên Dương rời đi mới chưa được ba hơi thở thì Thần Quân cũng đã phi thân đuổi theo, chỉ là không biết kết quả làm sao.
if (document.getElementById('DADIV_71659')) {document.write('');}
"Hắn là muốn phá toái không gian dùng không gian loạn lưu chém giết các ngươi!". Lâm vào trầm mặc đã lâu Vũ Thiên Tình đột nhiên lạnh nhạt nói, nàng thân hình uyển chuyển đến bên cạnh Đạo Thanh Tùng cùng Đạo Thanh Huyên, tay phải nhẹ vẫy Luân hồi chi lực không chút kém Thần Quân tràn ra bao khỏa lấy hai người đang định quay đầu rời đi thì quay sang liếc nhìn Sát Hình, chợt lắc đầu. "Vẫn là đem ngươi về cho tộc lão quyết định!".
"...". Sát Hình câm miệng không nói, Thần Quân kinh khủng hắn tận mắt thấy, đừng nói tên kia có hay không thật là không tuân theo tộc quy, cho dù không tuân theo tộc quy đi nữa thì trong tộc đám người tộc lão chắc chắn cũng sẽ bảo vệ hắn, Ngũ tộc bên trong Thần Quân tổng hợp thiên phú chắc chắn trong top ba hạng đầu, về phần có thể hay không vấn đỉnh thì phải xem xét lại, Thái Thương gia quái vật không phải chuyện đùa.
Vũ Thiên Tình đương nhiên không có định cứu giúp đám Dị tộc thiên kiêu mà để bọn hắn tự mình tìm cách rồi, có thể hay không sống sót bên trong Hư không loạn lưu phải xem bọn hắn tạo hoá, nàng đã không nhân lúc này bỏ đá xuống giếng thì Dị tộc một phương cũng đã tạ ơn trời đất rồi.
"Ahhhh....". Đột nhiên phía tây vang lên một tiếng gầm lớn giận giữ, Thần Quân xem ra đã mất đi tung tích của Vũ Thiên Dương rồi.
"Ừm...". Đứng trên một đỉnh núi Thần Quân đang lâm vào trầm tư, Vũ Thiên Dương quả nhiên đã biến mất không lưu lại một chút dấu vết, nơi này không có một chút không gian dao động dấu vết cho thấy người sau chỉ là dựa vào thuần tuý tốc độ phi hành mà thôi, nhanh vượt quá sự tưởng tượng của Thần Quân rồi. "Hắc nhật kim ô...". Thần Quân mày nhíu lại lạnh lùng lẩm bẩm. "Lão ngũ tâm tính làm sao lại biến hoá sai lệch như thế?" Hắn không hiểu.
"Huh...". Thần Quân con ngươi đột nhiên co rút nhìn phía phương xa, nơi đó có gì đó cho hắn cảm giác nguy hiểm, có thể cho hắn cảm giác này, chỉ sợ có đại năng ở đó hàng lâm hoặc có hung vật gì đó, không những thế cảm giác kia ngày càng gần, chính xác hơn thì có "thứ" gì đó đang lao đến chỗ hắn vừa rời đi, chỗ đám dị tộc thiên kiêu đang bị hắn cấm cố kia. "Ồ? Cảm giác này... Tên kia đi ra Hỗn mang lãnh địa rồi?". Cảm nhận một chút Thần Quân nhận thấy khí tức khá quen thuộc, là của tên kia ah! Thần Quân nhếch mép một cái thần hình liền biến mất, ở đây đã không có chuyện của hắn!
"Ồ? Lê huynh đi ra Hỗn mang lãnh địa rồi?". Như phản ứng dây chuyền như thế, Thiên Quân nhận được tin tức cũng tỉnh dậy khỏi trạng thái tu luyện. "Hắc hắc, như vậy ta cũng nén đi sâu thâm nhập bên trong rồi!". Hắn thân thể vốn đang lơ lửng cách mặt đất hơn một mét lúc này mới chậm rãi hạ xuống, cả người khí chất càng thêm huyền bí, hắn quanh thân thay vì các loại lực lượng luân chuyển thì lúc này cả tám loại lực lượng đều đang tràn ra thần kỳ lẫn nhau xen lẫn.
"Huh! Dung hợp bốn thành rồi!". Cảm nhận một chút tự thân lực lượng Thiên Quân nhếch mép cười. "Xem ra đã có thể bắt đầu miêu tả kinh mạch cùng sáng tạo chiến kinh của riêng ta!". Thiên Quân cười nói, không nói thì thôi khi đã nói thì cho dù lấy hắn tâm cảnh vẫn không thể ngăn cản được bản thân hưng phấn, hai bàn tay không tự chủ nắm lại kích động.
Nếu như lúc này có người có thể nhìn vào Thể nội thế giới của Thiên Quân thì chắc chắn sẽ vô cùng kinh hãi, đừng nhìn lúc này Thiên Quân tu vi là Thánh tổ cảnh cực hạn, hắn chân thật tu vi mới chỉ đến Thần chủ cảnh thôi, ở cảnh giới này Thoòng thường Thể nội thế giới chỉ như một đám mây màu xám nhưng Thiên Quân lại khác. Hắn thể nội thế giới như một dòng sông dài vắt ngang hư không không biết điểm đầu cùng điểm cuối, thậm chí nó rộng lớn giống như không giới hạn! Tại trên đó nếu xem một chỗ là trung tâm thì có một chỗ đang đứng một cây đại thụ cao hơn năm mươi trượng, cành là tươi tốt không nói nên lời nồng đậm sinh cơ cùng Thế giới lực huyền ảo vây quanh, phía trên đó lại có tám khối cực lớn hình cầu đủ loại màu sắc đang hấp dẫn cũng có, bài xích cũng có lẫn nhau, thế nhưng ở trong cùng nhất đang có một cái vòng xoáy đen kịt nhỏ bé chầm chậm xoay tròn, vòng xoáy này vậy mà đang như cố hút tám khối cầu lại gần phía nó, không ngừng rút ra những điểm lực lượng sáng nho nhỏ...
"Đi tiếp đã là Vực lãnh địa rồi!". Đứng bên trong điểm dừng chân Thiên Quân tự mình lẩm bẩm, không biết như Phong hậu nói là những lần trước khi có thí luyện giả đi vào thành công thông qua Hỗn mang lãnh địa này thì Hư thiên bí cảnh thí luyện sẽ tự động chấm dứt có đúng hay không nhưng có thể đi vào Hỗn mang lãnh địa chỗ sâu chắc chắn đều là những kẻ vô cùng đáng sợ, không biết bọn hắn kế thừa cái nào truyền thừa, đương nhiên là khi nơi này chưa lâm vào hỗn loạn, bởi lẽ như Phong Hậu nói thì từ khi nơi này lực lượng bắt đầu hỗn loạn lên, có thể đi vào cùng đi ra nơi này chỉ mới có một người đó là Vô Đạo, tu giả cường đại nhất Hư thiên bí cảnh lúc này, đã đạt đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba siêu cấp đại năng!
"Xuy...". Thiên Quân không có bao nhiêu nán lại đã bước ra nơi dừng chân đi vào vùng ranh giới của Vực cấp lực lượng, nơi này lực lượng chính là sánh ngang Hư vô cảnh mới có lực lượng, đối với những kẻ không lĩnh ngộ đến Vực cấp lực lượng mà đi vào nơi này thì không khác đi vào tử vong lãnh địa bao nhiêu, chính như Hư vô cảnh cường giả nếu như chưa lĩnh ngộ được đến Vực chi cảnh đi vào chỗ này cũng chỉ đến nạp mạng mà thôi, đi nhiên cũng có vài cái ngoại lệ ah.
"Khắp nơi đầy dẫy lực lượng, lực lượng phân hoá đều mà không mỏng, khắp nơi như một, đây chính là Vực cấp lực lượng sao?". Thiên Quân cảm nhận một chút xung quanh lạnh nhạt nói. Hắn quanh thân tám loại lực lượng phun trào bảo vệ tự thân, mỗi một loại lại như chồng chéo lên mấy loại khác vô cùng quỷ dị mà hình thành nén liên kết khó hiểu, đây chính là thành quả hơn hai năm này Thiên Quân đạt được, hắn không ngừng phân hoá các loại lực lượng đến nhỏ yếu nhất sau đó đưa đến gần nhau, sau hơn nửa năm thì việc dung hợp mới bắt đầu xảy ra, dần dần lực lượng dung hợp ngày càng nhiều, giống như tằm ăn không ngừng mở rộng, thế nhưng việc hoàn toàn dung hợp lại không dễ như đang nghĩ, chỉ dung hợp đến bốn thành đã không thể tiếp tục nữa, hắn đang kẹt lại chỗ này, đi vào Hỗn mang lãnh địa có lẽ đạt được kết quả mà hắn muốn không biết chừng đây.
Lại nói đến Thần Quân vừa rời đi không lâu, Vũ Thiên Tình đang muốn mang theo Đạo gia huynh muội cùng Sát Hình rời đi thì đột nhiên ngừng lại nhìn về một phía xa xa ngưng trọng.
"Thiên Tình tỷ tỷ, làm sao vậy?". Đạo Thanh Huyên kinh ngạc hỏi. Vũ Thiên Tình chính là một trong hai vị lãnh tụ của Ngũ tộc thế hệ này, nàng chưa thấy Vũ Thiên Tình ngưng trọng như vậy bao giờ, thậm chí khi Thần Quân quái vật kia ở đây Vũ Thiên Tình cũng không có biểu tình như lúc này ah.
"Có đại năng đang đến đây!". Vũ Thiên Tình không nhìn Đạo Thanh Huyên mà vẫn nhìn phía xa xa nói. Người chưa đến nhưng áp lực truyền đến đã cho thấy kẻ đến vô cùng khó chơi, đương nhiên còn chưa biết là bạn hay thù nén nàng vẫn chỉ lặng im quan sát thôi.
"Đại năng? Không phải nói Hư thiên bí cảnh bên trong bản dân Hư vô cảnh tu giả trở lên không thể hướng thí luyện giả xuất thủ sao? Hắn chạy đến đây làm gì?". Đạo Thanh Tùng lúc này mới nhíu mày nói. Thần Quân mới thể hiện ra kinh khủng chiến lực hắn còn chưa tỉnh lại sau kinh ngạc đây.
"Không phải...". Vũ Thiên Tình lắc đầu. "Người đến còn chưa đột phá Hư vô cảnh!". Nàng nhấn mạnh.
"Hả?!?". Lúc này bất kể là Đạo gia huynh muội hoặc là Sát Hình mặt mũi đang âm trầm đều kinh hô một tiếng. Lấy Vũ Thiên Tình thân phận kế thừa giả lại kiêng kị một cái còn chưa đột phá Hư vô cảnh như vậy? Kẻ đến là ai?
"Huh! Cũng thật náo nhiệt!". Đột nhiên một tiếng nói mang theo kinh hỉ từ phía chân trời vang lên. "Luân hồi chi lực?!?".
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: truyencv.com
Số từ: 3466