Số lần đọc/download: 2104 / 8
Cập nhật: 2016-08-03 12:22:03 +0700
Chương 195 : Một Vạn Năm
D
iêm Xuyên trầm mặc một hồi, lẳng lặng nhìn Thiên nữ. Truyện "Tiên Quốc Đại Đế " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Chân Nhu rất giống ta sao?
Thiên nữ hỏi.
Diêm Xuyên cau mày nói:
- Giống nhau như đúc! Trừ ánh mắt!
- Như thế, coi là ta cũng đã biết được dung mạo của mình.
Thiên nữ cười nói.
- Có lẽ, ngươi vốn chính là Chân Nhu...!
Diêm Xuyên mở miệng nói.
- Không!
Thiên nữ lắc đầu.
- Phi thường đáng tiếc, ta có thể suy tính được trong vòng một vạn năm, ta, bao gồm kiếp trước, kiếp nầy của ta, cũng không phải là Chân Nhu trong miệng ngươi vừa nói!
Thiên nữ lắc lắc đầu nói.
- Một vạn năm?
Diêm Xuyên cau mày nói.
- Một vạn năm? Kiếp trước kiếp nầy?
Đám người Đông Phương Chính Phái cũng kinh ngạc nói.
- Tin đồn Thiên Cơ tông chủ, cũng chỉ có thể suy tính được kiếp trước của mình trong vòng ba ngàn năm, Thiên nữ lại có thể suy tính một vạn năm?
Một bên Nhạc Nghị thở dài nói.
Diêm Xuyên ngó chừng Thiên nữ nhìn, một vạn năm? Mình mới bao nhiêu? Hơn nữa kiếp trước Chân Nhu đã chết, đến hôm nay, cũng không có bao lâu sao? Thật giống như hết thảy đang ở trước mắt!
Chẳng lẽ thật không phải là? Trong lòng Diêm Xuyên nổi lên mất mác cực lớn không thể nói hết.
- Meo meo, Diêm Xuyên, ngươi cũng không cần thương tâm, rất nhiều người chúng ta phụng bồi bên ngươi mà! Truyện "Tiên Quốc Đại Đế " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Miêu Miêu nhỏ giọng khuyên nhủ.
- Ồ!?
Thiên nữ bỗng nhiên giật mình.
- Còn có một thanh âm? Là ai?
Thiên nữ nhất thời lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
- Meo meo? Ngươi đang nói ta sao?
Miêu Miêu quay đầu nghi ngờ nói.
- Làm sao có thể? Diêm Xuyên, người nào bên cạnh ngươi nói vậy? Tại sao ta không nhìn thấy?
Thiên nữ kinh ngạc nói.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, đó là một con Tiểu Miêu sao?
- Meo meo? Ánh mắt ngươi cũng không nhìn thấy, làm sao có thể thấy ta?
Miêu Miêu nhất thời im lặng nói.
- Không đúng!
Thiên nữ lắc đầu.
Nàng bước tới một bước.
- Hô!
Lấy Thiên nữ làm trung tâm, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một hư ảnh Thái Cực Bát Quái khổng lồ, trung tâm là Thái Cực Âm Dương Ngư, bên ngoài là một Bát Quái khổng lồ, trong nháy mắt bao trùm cả Bách Thánh chính khí đàn. Mà bốn phía bỗng nhiên biến thành một vùngbóng tối như mực.
Trong nháy mắt, mọi người giống như là đưa thân vào một tế đàn kỳ quái.
Tất cả mọi người vẫn còn, nhưng mà Miêu Miêu ở trên đầu vai Diêm Xuyên đã biến mất.
- A? Miêu Miêu đâu rồi? Biến mất rồi?
Đông Phương Chính Phái cả kinh kêu lên.
- Biến mất cái con em ngươi a, ngươi mới biến mất đây!
Bỗng nhiên một thanh âm nhất thời vang lên.
Tế đàn Thái Cực Bát Quái khổng lồ kia, đột nhiên lại biến mất không thấy đâu.
Nhất thời, mọi người lại nhìn thấy Miêu Miêu.
- Làm sao có thể, làm sao có thể xuất hiện Số mệnh không nằm trong Thiên Địa Âm Dương Ngũ Hành? Làm sao có thể xuất hiện sinh linh không hề bị Thiên Địa Pháp Tắc chế ước? Ngươi là cái gì?
Thiên nữ kinh ngạc nói.
- Meo meo, ta không phải là cái gì, ta là Miêu Miêu, thiệt là, Diêm Xuyên, ta không muốn nhìn thấy nàng nữa, nàng thật là lạ!
Miêu Miêu vểnh lên cái miệng nhỏ nhắn nói.
- Đợi một chút, để cho ta suy tính một quẻ cho ngươi sao!
Thiên nữ nhất thời kêu lên.
Thiên nữ vừa nói ra, mọi người bốn phía lộ ra vẻ kinh ngạc, phải biết rằng, tìm người Thiên Cơ tông coi bói, so với lên trời còn khó hơn, đặc biệt là vị Thiên nữ này, nghe nói đã không biết bao nhiêu cường giả đến Thiên Cơ tông thỉnh cầu, nhưng mà cho đến bây giờ, Thiên nữ cũng chưa từng coi qua một quẻ nào.
Nhưng bây giờ, nàng lại cầu người để được xem một quẻ?
- Meo meo, ta mới không cần ngươi coi!
Miêu Miêu nhất thời nói.
Diêm Xuyên nhìn Miêu Miêu một chút, lại nhìn Thiên nữ một chút, nắm chặt nắm tay, hít sâu một cái nói:
- Ngươi thật có thể suy tính được kiếp trước của mình trong vòng một vạn năm?
- Ừ, đáng tiếc ta thật không phải Chân Nhu, ngươi cũng không cần cưỡng cầu. Nhưng Miêu Miêu này? Có thể hay không để cho ta suy tính một chút?
Thiên nữ có chút chờ đợi nói.
- Xin lỗi, ngươi đã không phải là Chân Nhu, vậy chúng ta cũng cáo lui!
Diêm Xuyên khe khẽ thở dài.
- Đợi một chút!
Thiên nữ có chút lo lắng.
- Xin lỗi, Thiên nữ, ngươi cũng không cần cưỡng cầu rồi!
Diêm Xuyên lắc đầu, mang theo tâm tình mất mác đạp bước nhanh chóng đi ra cửa sơn cốc. Thanh Long theo sát phía sau.
- Này!
Thiên nữ chân mày thật sâu nhăn lại.
- Cái này, viện chủ, viện chính, còn có Thiên nữ, ta cũng nên đi a! Truyện "Tiên Quốc Đại Đế " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Đông Phương Chính Phái cũng cười lui ra ngoài.
Diêm Xuyên ra khỏi sơn cốc, tâm tình vẫn còn mất mác phi thường.
Một vạn năm? Trong vòng một vạn năm, Chân Nhu hẳn là sống ở trong một vạn năm này, tại sao lại giống như vậy?
- Đi ra, tên Đông Phương Gian Nhân kia đã đi ra!
Lão Nghiêm nhất thời hưng phấn kêu lên.
Nhưng mà giờ phút này, Đông Phương Chính Phái còn hưng phấn hơn nhiều so với hắn.
- Ha ha ha, lão Nghiêm, Tiên nhưỡng của các ngươi đâu?
Đông Phương Chính Phái nắm hộp ngọc, đắc ý cười nói.
Mấy người Lão Nghiêm liếc mắt nhìn nhau.
- Không thể nào, tên mặt dày như ngươi, lại thật lấy được phù bình an?
Lão Nghiêm cau mày nói.
- Ha ha ha, đi, cho các ngươi khai mở nhãn giới một chút!
Đông Phương Chính Phái đắc ý vô cùng.
Diêm Xuyên, Thanh Long tự nhiên không cùng Đông Phương Chính Phái du ngoạn rồi, ra khỏi sơn cốc, cứ đi như vậy, mang theo tâm tình thất lạc, nhanh chóng rời đi.
Có lẽ biết tâm tình Diêm Xuyên không tốt, giờ phút này Miêu Miêu cũng không có nói chuyện, chẳng qua là một mình gặm linh thạch.
Diêm Xuyên một đường xuyên qua quảng trường, nhưng không có phát hiện, có một đôi ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào hắn.
Phong Thần điện, cách đó không xa.
Mạnh Dung Dung vốn là vội vã mà đến, thấy Diêm Xuyên như đưa đám rời đi, nhất thời dừng lại thân hình, trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc.
- Cái tên luôn cường thế kia, cũng sẽ có mất mác?
Trong mắt Mạnh Dung Dung hiện lên một cổ hiếu kỳ rất mãnh liệt.
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
——————————————
Ban đêm, trong Cự Lộc điện.
- Cha, ngươi nói Diêm Xuyên đi theo Thiên nữ nhấc lên quan hệ, sau đó bị cự tuyệt rồi? Điều này sao có thể?
Trong mắt Mạnh Dung Dung đều là không tin.
- Ta lừa ngươi làm gì?
Mạnh Tử Thu sắc mặt cổ quái nói, hiển nhiên chuyện này mình cũng là có chút không thể tin được.
- Đây là thật!
Nhạc Nghị gật đầu.
- Quan hệ như thế nào?
Mạnh Dung Dung hiếu kỳ nói.
Lần đầu tiên nghe nói có người dám cùng Thiên nữ nói như vậy.
- Hắn nói Thiên nữ là thê tử của hắn!
Mạnh Tử Thu sắc mặt càng cổ quái hơn.
- A?
Mạnh Dung Dung kinh ngạc nói.
- Là thật!
Nhạc Nghị cười khổ gật đầu.
- Diêm Xuyên cũng quá lớn mật rồi!
Mạnh Dung Dung kinh ngạc nói.
- Ai nói không phải chứ? Ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, có người dám nói Thiên nữ là thê tử của hắn!
Nhạc Nghị cười khổ nói.
- Ách!
Mạnh Dung Dung khẽ kinh ngạc.
Tâm tình Mạnh Dung Dung bỗng nhiên trở nên rất phức tạp, chính nàng cũng không hiểu được vì sao nghe được tin tức này, trong lòng lại có chút lo lắng.
- Vậy bây giờ, một mình Thiên nữ đang ở tại Bách Thánh chính khí đàn?
Mạnh Dung Dung lần nữa hỏi.
- Ừ!
Mạnh Tử Thu gật đầu.
- Viện chủ, lúc ấy tại sao ngươi lại đáp ứng, không phải ngày xưa ngươi đã nói...
Nhạc Nghị cau mày nói.
Quyển 3: Khai Triều Lập Quốc