The walls of books around him, dense with the past, formed a kind of insulation against the present world and its disasters.

Ross MacDonald

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 310 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 508 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:38:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 199: Chương 199
dit: Sóc Là Ta
Bàng Quốc Công nghe đến đó, thở dài một tiếng "Lão phu nhân, người đang làm gì? Không phải con đã nói rồi sao, Tuyết Nhi sẽ không vào cung." Chuyện này không chỉ vì đáp ứng yêu cầu của Dương thị mà bởi vì tính khí ngang tàng của Bàng Lạc Tuyết.
Bàng Sách cũng bỏ bánh ngọt xuống, kiên quyết nói "Tổ mẫu, Tuyết Nhi là tôn nữ của người, chẳng lẽ người muốn đẩy nàng vào hố lửa sao?"
Lão phu nhân cảm thấy bất mãn với cách nói chuyện của Bàng Sách, thì Nhị phu nhân nói " Đại công tử có biết mình đang nói chuyện với ai không? Người lão phu nhân thương yêu nhất chính là Tuyết Nhi, Tuyết Nhi chính là tôn nữ được lão phu nhân sủng ái nhất."
Bàng Sách lạnh lùng nhìn Nhị phu nhân. Mặc dù hắn không tham dự chuyện trong hậu viện, nhưng hắn không phải kẻ dốt nát vô tri, nên đứng lên nói "Lão phu nhân, mặc kệ người nói thế nào, ta sẽ không bao giờ đồng ý để Tuyết Nhi gả vào cung."
Lời nói kiên cường của Bàng Sách khiến Bàng Lạc Tuyết thở dài. Ca ca thật sự rất yêu thương nàng. Tuy nhiên khi đối mặt với công chúa Trường Nhạc lại đứng im bất động.
Nhị phu nhân nói "Việc này thì liên quan gì đến ngươi? Bệ hạ rất anh minh, Tuyết Nhi gả đi cũng đâu có thiệt hại gì."
Bàng Sách bước tới chỗ Nhị phu nhân, từng bước từng bước ép sát Nhị phu nhân, còn Nhị phu nhân theo bản năng lùi về bên cạnh Bàng Quốc Công lắp bắp kêu lên, "Lão gia." Tuy miệng nói vậy nhưng thân thể lại muốn chạy về phía hậu viên.
Bàng Quốc Công cau mày nói "Sách nhi, con chú ý một chút, dù thế nào Nhị Di Nương cũng là trưởng bối của con."
Bàng Sách ngang ngạnh nói "Dạ, phụ thân, nếu trưởng bối hết lòng yêu thương huynh muội chúng con như vậy thì chúng con cũng nên cảm tạ người."
Nhị phu nhân ngẩng đầu lên, nhưng trong lòng đang run rẩy. Bà vẫn đang sợ hãi, dù sao đại công tử này cũng không phải dễ chọc. Dù hắn đối xử thế nào với mình, thì lão phu nhân và Bàng Quốc Công cũng chỉ trách cứ đôi câu rồi cho qua chuyện mà thôi.
Bàng Sách cười nói "Nếu gả cho bệ hạ tốt như vậy, thì Nhị phu nhân gả Đại muội muội cho bệ hạ là được. Ta thấy Tấn vương cũng không có số mệnh làm hoàng đế đâu. Các ngươi đừng tưởng ta không biết ý đồ của các ngươi, các ngươi chỉ muốn Tuyết Nhi làm bàn đạp để Đại muội muội và Tấn vương lên ngôi thôi. Ta khuyên các ngươi đừng mơ tưởng nữa. Các ngươi có quan niệm về tôn ti (ý là địa vị, cấp bậc) không vậy? Dù đại muội muội gả được cho Tấn vương thì cũng không thoát khỏi thân phận nữ nhi thứ xuất đâu, cũng giống như nhị di nương, dù có làm gì cũng không thoát khỏi thân phận thê thiếp."
Những lời này khiến sắc mặt của Bàng Lạc Vũ và Nhị phu nhân thay đổi. Đây chính là đang nói đến tâm lý của các nàng, chẳng khác nào hung hăng cho họ một cái tát.
Bàng Lạc Tuyết cố nhịn không vỗ tay tán thưởng Bàng Sách.
Nàng không ngờ người ca ca vốn nhát gan của mình lại dám đứng ra lên tiếng bênh vực mình. Hắn nhất định là rất yêu thương nàng.
Lão phu nhân suy nghĩ một chút, còn chưa kịp mở lời, thì Bàng Lạc Vũ lên tiếng, nhìn chằm chằm Bàng Sách nói "Lời này của đại ca cũng quá thiên vị, ta cũng là muội muội của ngươi. Làm sao ngươi biết Tấn vương sẽ không trở thành Hoàng đế trong tương lai đây? Nếu có một ngày Tấn vương có thể lên ngôi, vậy ta là hoàng hậu nương nương, mà Tuyết Nhi cũng sẽ trở thành Thái phi. Đến lúc đó ta bảo đảm nàng có thể an ổn cả đời, hưởng vinh hoa phú quý vô tận." Tuy ngoài miệng Bàng Lạc Vũ nói như vậy, nhưng trong lòng lại nghĩ nếu có ngày đó, thì chuyện thứ nhất chính là giết chết nha đầu này, sau đó ép nàng vào lãnh cung để hưởng thụ tuổi già.
Có lẽ ánh mắt oán độc của Bàng Lạc Vũ thể hiện quá rõ trên khuôn mặt nên Bàng Lạc Tuyết có thể nhìn thấy được nàng ta đang nghĩ gì.
Bàng Sách nghe xong lời của Bàng Lạc Vũ nói, không ngừng cười
Khuynh Thành Tiểu Độc Phi Khuynh Thành Tiểu Độc Phi - Bình Quả Trùng Tử