Nên coi những thất bại trong quá khứ là động cơ để hành động, chứ không phải lấy đó làm lý do để bỏ cuộc.

Charles J. Given

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 196: Chương 191
ẹ, con nói cho mẹ, Dương Tam tiểu thư thật lòng thích Nhị ca." Lâm Mậu Dung cười tủm tỉm nhìn Lâm phu nhân: "Mẹ chỉ cần cho người làm mai đi tới đưa sính lễ, Dương gia chắc chắn sẽ không cự tuyệt."
Lâm phu nhân đưa tay nhéo chóp mũi Lâm Mậu Dung một cái: "Làm sao con biết?"
Lâm Mậu Dung cười hì hì làm mặt quỷ: "Ta có mắt oa, nhìn thấy nha!" Nàng dương dương tự hào: "Hôm nay ca ca cũng đi Dương phủ, Dương Tam tiểu thư vừa thấy ca, mặt lập tức đỏ!"
" Nhị ca con đi Dương phủ?" Lâm phu nhân hơi ngạc nhiên: "Bình thường mẹ để cho nó qua nó cũng không muốn qua!"
"Có lẽ là giờ huynh ấy biết mẹ cho chọn không sai, đã nghĩ thông suốt." Lâm Mậu Dung rất muốn giúp Bảo Cầm một lần, chẳng những mình sẽ có một chị dâu tốt, cũng có thể dựa vào đường dây này, sau này đi Dương phủ nhiều hơn mấy lần, được cơ hội nói chuyện với Gia Mậu, không chừng sau này mình thật sự có thể tâm tưởng sự thành đây.
"Nghĩ thông suốt mới đúng." Lâm phu nhân thật dài thở phào nhẹ nhỏm: "Theo lý thuyết mẹ cũng sớm muốn mời bà mai đi Dương phủ cầu hôn, nhưng lại nghĩ đến tâm tư Nhị ca con, luôn muốn chính hắn đồng ý mới đi mở miệng, nếu không cửa hôn sự này không khỏi hơi tiếc nuối, giờ Nhị ca con đã nghĩ thông suốt, ta đây lập tức cho người làm mai qua, sớm đi quyết định hôn sự Nhị ca con."
Lâm Mậu Dung vịn bả vai Lâm phu nhân cười không ngừng: "Mẹ, mẹ mới có trưởng tôn, sang năm chỉ sợ lại phải ôm cháu trai thứ 2."
Lâm phu nhân cười liếc Lâm Mậu Dung: "Ta qua mấy năm nữa còn có thể ôm lên cháu ngoại."
Lâm Mậu Dung không nghĩ tới mẹ lại bỗng nhiên dẫn lời này tới trên người mình, hơi đỏ mặt, bắt được bả vai Lâm phu nhân lắc lắc: "Mẹ, Dung nhi còn muốn theo mẹ mấy năm nữa, sao mẹ lại nhẫn tâm như vậy, muốn gả Dung nhi ra ngoài?"
Lâm phu nhân cười híp mắt vỗ tay của Lâm Mậu Dung một cái: " Dung nhi ngốc, mẹ không nỡ bỏ thì con cũng phải lấy chồng, chẳng lẽ mẹ còn giữ con lại trong phủ làm gái lỡ thì hay sao? Mùa thu năm nay con sẽ cập kê, chờ tới mười sáu tuổi, dù thế nào cũng phải nghị hôn." Nàng nhìn Lâm Mậu Dung, hài lòng thở dài: " Dung mạo Dung nhi như vậy, tính tình lại tốt, chắc chắn người cầu thân sẽ không ít."
Năm nay Lâm thị lang mới điều nhiệm tới kinh thành, Lâm Mậu Dung còn chỉ đi theo nàng tham gia hoa đào yến một lần, chờ sau này gặp gỡ nhiều trong vòng quý nữ kinh thành, chung quy không thể không có phu nhân vừa ý nàng —— lão gia nhà mình giờ chỉ hơn 40 tuổi, đã là quan chính tam phẩm, sau này còn có cơ hội leo lên, người khác sao lại coi thường nhà mình?
Lâm phu nhân vẫn có nắm chắc điểm này, nàng tin tưởng Lâm Mậu Dung nhất định có thể gả nhà tốt, bất kể có thể thông gia với Dương phủ Dung Phủ không, nhưng ít ra nàng biết, Lâm Mậu Dung sẽ gả tốt hơn mình.
Bóng đêm dần dần bao phủ đất đai, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, trong sân nhỏ Lâm phủ giữa ban ngày trồng không ít hoa, lúc này hoa đã khép cánh, giống như mỹ nhân tức giận cong cánh môi lên, thỉnh thoảng chập chờn trong lá xanh. Ánh trăng như nước chiếu trên đầu, tầng tầng lớp lớp bóng dáng chiếu trên phiến lá no đủ, giống như tâm sự thiếu niên kia cứ mãi chập chờn.
Lâm Mậu Chân ngồi trên băng đá, ngửa đầu nhìn trăng sáng, ánh sáng ngọc trắng tinh treo giữa không trung, phảng phất không cảm nhận được u buồn của hắn, vẫn là sáng trong như vậy, tự nhiên triển
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng