Số lần đọc/download: 1717 / 15
Cập nhật: 2016-07-25 18:43:58 +0700
Chương 187 : Phán Quyết Cuối Cùng.
N
hưng vào lúc này, một hồi thanh âm yếu ớt như con muỗi vang lên trong tai Long Băng Nhan:
- Long Băng Nhan, một màn vừa rồi kia ngươi cũng có thể thấy được. Hiện tại Lâm Hi đã là đối tượng chiếu cố trọng điểm của môn phái. Ít nhất trong vòng ba tháng, bổn tọa không muốn nhìn thấy ngươi có bất cứ hành động gì đối với hắn! Tốt rồi, ngươi trước rời đi đi!
Lời nói này, ý tứ liền rõ ràng hơn.
- Ba tháng...
Trong nội tâm Long Băng Nhan tự lẩm bẩm, trong vòng ba tháng không thể động thủ, nhưng sau ba tháng thì sao?
Long Băng Nhan như có điều suy nghĩ, chắp tay vái chào:
- Đệ tử cáo từ!
Dứt lời, chân khí cuốn một cái, bao lấy Lý Vô Cơ hóa thành bạch hồng mà đi.
Trên Tài Quyết phong, lúc này chỉ còn lại Hộ pháp trưởng lão, Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông, còn có Lâm Hi.
Trên Tài Quyết phong hoàn toàn yên tĩnh.
- Lâm Hi, lời ta vừa mới nói ngươi cũng đã nghe được. Quy củ của tông phái chính là mạnh được yếu thua, hết thảy lấy thực lực làm trọng. Tông phái không tuân theo quy củ, không giảng đạo lý, chỉ nói thực lực. Muốn được tông phái coi trọng, nhất định phải chứng minh được giá trị của mình. Ngươi rất thông minh, đã kịp thời tiến hành tấn thăng khảo hạch, hơn nữa một lần hành động mà thông qua, từ ký danh đệ tử đến đệ tử chính thức, đây là bản thân ngươi liền đã chứng minh giá trị của mình. Nếu không phải như vậy, chỉ sợ hôm nay ngay cả ta có tâm, chỉ cần ngươi còn là ký danh đệ tử, ta liền cứu không được ngươi.
Lời nói của Phó chưởng môn, trần trụi khiến cho người ta kinh ngạc, xé mở ngụy trang, trực chỉ bổn nguyên.
- Long Băng Nhan hãm hại ngươi, cái này ta biết, nhưng ta y nguyên sẽ không xử phạt nàng, ngươi nên biết là vì cái gì chứ? Bởi vì phân lượng bây giờ của ngươi còn xa xa không trọng yếu bằng một thánh nữ nào, ta không thể vì một đệ tử Luyện Khí nhất trọng mà đi phạt một thánh nữ của tông phái. Huống chi, Long Băng Nhan còn có thân phận Thần phi. Trên thực tế, nếu như không phải ngươi bỗng nhiên kích phát ra chính thống đạo Nho cường đại trên người, ngươi còn chưa hẳn là đã sống được.
Lâm Hi trầm mặc không nói.
Lời nói của Phó chưởng môn tới một mức độ nào đó, kỳ thật xem như đang che chở cho Long Băng Nhan, nhưng mà hắn lại không thể nói được gì. Bởi vì, lời nói này là lời nói thật, không hề có một chữ lừa hắn. Chính là bởi vì biết rõ, đây là sự thật, là lời nói thật, cho nên Lâm Hi căn bản không phẫn hận nổi.
- Nói như vậy, chỉ cần là thực lực mãnh mẽ, có thể bỏ qua tất cả tông quy giới luật của Thần Tiêu Tông sao?
Lâm Hi lạnh lùng nói.
Người trẻ tuổi áo lam nở nụ cười:
- Không sai! Nếu như thực lực của ngươi mạnh đến nghịch thiên, giá trị của ngươi cũng liền lớn đến nghịch thiên, tự nhiên có thể bỏ qua tất cả tông quy giới luật. Đừng nói là giết hai người, cướp bóc bảo vật của Đâu Suất cung, cho dù ngươi có đem chưởng giáo Thái Nguyên cung giết chết, vơ vét toàn bộ bảo vật của Thế giới tiên đạo, đều là một cái rắm cũng không có, người khác cũng còn không dám thốt lên một tiếng.
Tiếng cười dừng lại, trong song mâu của người trẻ tuổi áo lam bắn ra một cỗ quang mang nghiêm túc, lãnh lệ:
- Bất quá, rất rõ ràng. Ngươi bây giờ còn không có loại giá trị này, Long Băng Nhan cũng không có, cho dù là Thần tử cũng là như vậy. Cho nên, các ngươi hết thảy phải hành sự theo quỷ củ của Thần Tiêu Tông.
Bàn tay của người trẻ tuổi áo lam giương lên, Long đan, trứng rồng trong tay Hộ pháp trưởng lão lập tức bay ra, rơi vào lòng bàn tay của hắn:
- Long đan, trứng rồng do môn phái thu lại, ngày sau trả lại cho Đâu Suất cung, Lâm Hi ngươi có phục hay không?
Lâm Hi trầm mặc, rốt cục gật đầu:
- Đệ tử không có dị nghị.
- Rất tốt, xem ra ngươi đã có cảm ngộ, thật sự là trẻ nhỏ dễ dạy.
Người trẻ tuổi áo lam lộ ra vẻ tươi cười:
- Đoạt lại Long đan, trứng rồng cũng không phải là tông phái không che chở ngươi. Mà là vì ngươi bây giờ còn không đáng để cho tông phái cùng Đâu Suất cung và Thái A tông trở mặt. Ngày sau nếu là ngươi có thể chứng minh đầy đủ giá trị của chính mình. Thần Tiêu Tông cho dù dốc hết lực lượng toàn phái vì ngươi công kích Đâu Suất, Thái A cũng không phải là chuyện không thể!
Lời nói này, liền có chút kinh thế hãi tục. Mà ngay cả Hộ pháp trưởng lão đều là lắp bắp kinh hãi thật lớn.
- Phó chưởng môn...
Hộ pháp trưởng lão nhịn không được nói. Lời này nếu như rơi vào tai Đâu Suất, Thái A chính là khó có thể xác định được!
- Không cần nói, bổn tọa đều có chủ trương!
Người trẻ tuổi áo lam khoát tay áo, ngăn hộ pháp trưởng lão lại.
- A!
Lâm Hi khẽ cười một tiếng:
- Tốt! Rất công bằng!
Thẩm phán ở Tài Quyết phong hôm nay không thể không nói đã cho Lâm Hi một bài học thật sâu. Mà lời nói là Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông, càng khiến cho hắn thắm thiết cảm nhận được pháp tắc của Thế giới tiên đạo.
Thế giới tiên đạo không phải là không có công bằng, hoàn toàn tương phản, mà là vô cùng công bằng. Chỉ là loại công bằng này hoàn toàn khác với khái niệm công bằng trong thế tục.
Phán đoán công bằng hay không đấy, không phải thước đo của đạo đức, mà là thực lực!
Đây mới chân chính là Đại thế giới Tiên đạo!
- Đã có phạt, thì phải có thưởng. Thần Tiêu Tông tuy sẽ không vì ngươi mà đi trở mặt với Đâu Suất, Thái A. Nhưng là tự mình bổn tọa lại có phần thưởng cho ngươi. Ngươi bất quá chỉ là võ đạo thập trọng, lại có thể trong lúc ấy từ trong tay hai gã đệ tử Luyện Khí tam trọng Chu Khác Lễ, Vương Nhân mà đoạt được Long đan, trứng rồng, coi như là sâu sắc nâng lên uy phong của đệ tử Thần Tiêu Tông chúng ta.
Bàn tay của người trẻ tuổi áo lam vươn nhẹ, một hạt kim sắc đan dược lập tức từ trong tay áo bay ra, xẹt qua hư không, rơi vào bàn tay Lâm Hi:
- Đây là Long Nguyên đan, chủ dược là Hỏa Long Long đan của một đầu Pháp lực cảnh, uy lực vẫn còn ở trên viên Long đan kia của ngươi, có thể tăng trưởng 30 năm tuổi thọ, đủ để bù đắp tổn thất của ngươi rồi. Bất quá Thế giới tiên đạo cũng không giảng công bình ở loại hình thức này, hy vọng ngươi nhớ cho kỹ. Đây là ban thưởng cho việc ngươi lấy yếu thắng mạnh, biểu hiện ra trí tuệ cùng mưu lược.
Một hạt "Long Nguyên đan", thuyết pháp bất đồng, ý nghĩa ẩn chưa lại hoàn toàn bất đồng.
Nếu là lúc trước, Lâm Hi có lẽ sẽ cho rằng đây là tông phái bình hành, nhưng bây giờ, Lâm Hi đã hoàn toàn minh bạch.
- Lâm Hi đã minh bạch, đa tạ Phó chưởng môn.
Lâm Hi sâu sắc nói.
Người trẻ tuổi áo lam nhẹ gật đầu:
- Về phần giá họa cho Long Băng Nhan cùng với tàn sát Tào thị huynh đệ, trước đây ngươi đã có thù riêng với Long Băng Nhan, hơn nữa Tào thị huynh đệ cũng là nàng phái đi qua đuổi giết ngươi, như vậy tự nhiên cũng không trách được ngươi. Bất quá, Lâm Hi, ngươi giết chết Tào thị huynh đệ là sự thật. Từng người đệ tử chính thức đều là tài phú quý báu của môn phái. Nếu như muốn môn phái hoàn toàn buông tha cho việc truy cứu chuyện này, ngươi nhất định phải thể hiện ra giá trị viễn siêu Tào thị huynh đệ, hơn nữa đáng giá để tông phái bỏ qua chuyện cũ. Bằng không, ngươi y nguyên phải chết!
- Các ngươi muốn ta làm như thế nào?
Con mắt Lâm Hi nhắm lại, bình tĩnh nói.
- Ba tháng!
Người trẻ tuổi áo lam duỗi ba ngón tay ra:
- Ta chỉ cho ngươi thời gian ba tháng. Trong vòng ba tháng, ta phải nhìn thấy ngươi đột phá đến Khí Tiên cảnh! Như vậy ta mới có thể hướng tới các vị trưởng lão giao phó được. Ta biết cái mục tiêu này có chút khó, nhưng ngươi không phải là đệ tử bình thường, trên người ngươi có được chính thống đạo Nho cường đại. Hơn nữa, sự tình hôm nay ngươi cũng đã thấy. Bởi vì nguyên nhân do ngươi mà các trưởng lão trong lúc này đã có nhiều ý kiến khác nhau. Ngươi nhất định phải thể hiện ra đầy đủ giá trị, lại để cho tông phái coi trọng, khiến cho Trưởng Lão môn đều cảm thấy đáng giá ưu đãi như vậy đối với ngươi. Như vậy, tài quyết hôm nay mới có thể khiến cho người ta tin phục. Kể cả những trưởng lão phản đối ngươi, muốn cướp đạo thống của ngươi!
- Ta hiểu được, ta đáp ứng.
Mí mắt Lâm Hi trầm xuống. Hắn vốn cũng không phải là người ngu xuẩn, cho nên lập tức minh bạch. Cái gọi là ba tháng, kỳ thật cũng là thăm dò đạo thống của hắn phải chăng có đủ cường đại. Bằng không, chỉ sợ y nguyên khó thoát khỏi cái chết!
- Rất tốt!
Người trẻ tuổi áo lam mỉm cười:
- Trong ba tháng này ngươi có thể yên tâm đi tiếp nhận tất cả nhiệm vụ tông phái. Chỉ cần ngươi có thể tiếp, sẽ không bị đẳng cấp hạn chế. Mặt khác, Lộc Đức điện cùng Phúc Đức điện bên kia ta cũng đã nói chuyện qua, trong vòng ba tháng, không có bất luận kẻ nào làm khó dễ ngươi, cũng không có bất luận kẻ nào dám động tay chân với ngươi, kể cả Long Băng Nhan, ngươi có thể phóng tâm mà làm! Ba tháng này, ngươi có thể đem nó coi là kỳ bảo hộ đối với ngươi, cũng có thể đem nó coi thành tông phái coi trọng ngươi. Bất quá, sau ba tháng...
- Sau ba tháng, ta và Long Băng Nhan bằng bản lĩnh của mình, sinh tử tự chịu!
Lâm Hi tiếp lời nói.
Ba tháng thoạt nhìn không dài, kỳ thật đã là gần một trăm ngày. Hơn nữa trong khoảng thời gian này, Lâm Hi có thể bỏ qua đẳng cấp để nhận nhiệm vụ, đồng thời không cần lo lắng công kích đến từ Long Băng Nhan.
Cái này nhìn như không có gì, kỳ thật đã là rất ưu đãi của đại tông phái. Phải biết, thực lực bản thân Lâm Hi là muốn vượt xa cảnh giới của hắn đấy.
Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông hiển nhiên là thấy được điểm ấy, mới hủy bỏ hạn chế cấp bậc cho hắn. Như vậy Lâm Hi có thể đem hết toàn lực làm nhiệm vụ tông phái, đổi lấy đan dược tu luyện và các loại công pháp.
Đây kỳ thật đã là ưu đãi rất lớn. Đặc biệt là không cần phải băn khoăn về Long Băng Nhan, Lâm Hi cũng sẽ không có nỗi lo về sau, có thể đem hết toàn lực đề thăng cảnh giới.
Người trẻ tuổi áo lam nhìn chằm chằm Lâm Hi một cái:
- Lâm Hi, ngươi rất thông minh. Ít nhất ở phương diện này, ngươi liền kém Long Băng Nhan không xa. Ta rất coi trọng ngươi!