A book is to me like a hat or coat - a very uncomfortable thing until the newness has been worn off.

Charles B. Fairbanks

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 310 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 508 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:38:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 186: Chương 186
úc Thanh tiễn ba người ra ngoài. Với tính tình của Bàng Lạc Vũ, Bàng Lạc Tuyết biết mình chỉnh nàng ta như thế, nhất định lát nữa Cúc Thanh cũng sẽ bị mắng.
Bàng Lạc Tuyết kéo tay Cúc Thanh nói "Lát nữa ngươi đổi các loại hương thành hương an thần để giúp nàng ta nghỉ ngơi. Ngươi cũng nói với nàng rằng nhất định phải an tâm, nếu không mọi loại thuốc đều là vô dụng. Hôn nữa, chính ngươi cũng phải thận trọng."
...................
Trở lại Lạc Tuyết các, Bàng Lạc Tuyết chạy ngay vào dược lâu, thấy Sở Mộc Dương đang chơi đùa với Tiểu Tứ Tử, còn Thương Dực đang nhìn chằm chằm bình sứ trong tay mình.
Tiểu Tứ Tử vừa thấy Bàng Lạc Tuyết thì chạy lại chỗ nàng, đưa tay ra muốn nàng ôm mình.
Bàng Lạc Tuyết đưa tay ôm cậu, nhìn tiểu tử mập mạp, to hơn vòng ôm của nàng.
"Tiểu Tứ tử, gần đây có ngoan hay không?" Bàng Lạc Tuyết ôm cậu nói.
Hai tay nhỏ xinh của cậu sờ lên mặt của Bàng Lạc Tuyết, hung hăng hôn một cái nói "Tiểu Tứ tử vẫn ngoan lắm nhưng tỷ tỷ không ngoan, không thèm đến thăm Tiểu Tứ tử. Tỷ tỷ Trường Nhạc và tỷ tỷ Thích Dao cũng thường xuyên đến thăm và chơi đùa với Tiểu Tứ tử."
Tiểu tử nói xong hít hà lỗ mũi của mình. Bàng Lạc Tuyết vốn rất dễ dụ, bảo đảm về sau sẽ thường xuyên đến thăm cậu. Có vậy, cậu mới tha thứ cho nàng.
"Thương Dực, ngươi tính toán sao rồi?" Bàng Lạc Tuyết nhìn Thương Dực đang ngẩn người cầm bình sứ trong tay.
"Dạ, thưa chủ tử, ta đã quyết định xong rồi. Nếu sau này ta có mệnh hệ gì, hy vọng nàng sẽ thay ta chăm sóc cho Tiểu Tứ tử. Ta không hy vọng cậu bé sẽ vì ta mà đoạt lại Bắc Yên, chỉ mong cậu có thể khỏe mạnh và bình yên trưởng thành." Thương Dực đã thay đổi ước nguyện ban đầu của mình.
"Ngươi yên tâm, đồ vật của tiểu Tứ tử, ta nhất định đem về. Cậu bé rất cần ngươi, ta cũng cần ngươi. Ta cũng cần ngươi giúp ta xử lý Sáp Huyết Minh. Hứa với ta, ngươi phải cố gắng sống. Mà ngươi cũng đừng lo lắng gì nhiều. Ta sẽ không tha thứ cho hai vị hoàng tử ở Bắc Yên quốc, dám đả thương người của ta, nhất định họ phải trả giá rất đắt."
Bàng Lạc Tuyết tàn độc nói.
"Tiểu thư, nàng cũng đừng manh động. Ở đây là Đông Tần quốc, lỡ hai nước giao chiến, chỉ sợ tiểu thư cũng lâm vào tình thế khó xử." Thương Dực biết tình cảm giữa Bàng Lạc Tuyết và Dự vương không đơn giản, nên cũng lo lắng không yên.
"Ngươi yên tâm, dù có chuyện gì, bọn họ cũng sẽ đổ tội cho Tấn vương mà thôi." Bàng Lạc Tuyết bình tĩnh nói.
Bàng Lạc Tuyết nói không sai. Hai vị hoàng tử kia đang trú ngụ tại biên giới Đông Tần quốc, họ cũng không biết mình đang bị truy sát, nguy hiểm đang sát gần. Với lại, bọn họ lại đang bị trọng thương, mà Bàng Lạc Tuyết cũng hạ độc bọn họ rồi. Khi họ trở về được Bắc Yên quốc, việc đầu tiên là bọn họ sẽ tìm Tấn vương trả thù. Làm sao bọn họ lại tham dự hôn lễ của Tấn vương được chứ?
"Tiểu thư, công chúa Trường Nhạc tới, nàng nói là có chuyện cần thảo luận với tiểu thư." Liên Ngẫu nói.
"Ta biết rồi. Ngươi tiếp đãi công chúa Trường Nhạc trước, dẫn nàng vào phòng của ta, rót trà cho công chúa giúp ta."
Tiểu Tứ tử nhìn ra ngoài cửa, có chút lo lắng.
"Liên Ngẫu, ngươi cũng dẫn Tiểu Tứ tử đến chơi với công chúa Trường Nhạc. Có lẽ cậu cũng nhớ công chúa
Khuynh Thành Tiểu Độc Phi Khuynh Thành Tiểu Độc Phi - Bình Quả Trùng Tử