Nguồn gốc của thiên tài là nguồn gốc của nhiệt huyết.

Benjamin Disraeli

 
 
 
 
 
Tác giả: Diệp Phi Dạ
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 772 - chưa đầy đủ
Phí download: 23 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1296 / 2
Cập nhật: 2017-11-25 04:45:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 187: Máy Rút Tiền Hay Là Máy Gửi Ngân Hàng? (8 )
m dùng qua sao?" Bạc Sủng Nhi nghe được vậy, ngẩng đầu, chớp mắt nhìn anh, một chút thanh thuần, điển hình dáng vẻ bé con tốt: "Cái đồ vật này sẽ dùng thế nào...... Anh làm mẫu cho em được không?"
Cô say rượu, đã không biết đỏ mặt, cũng nhu thuận hỏi, cô không biết, bộ dạng này của cô, đến cùng câu người phạm tội cơ nào!
Anh vốn cũng say rượu theo, sớm không có nửa điểm tự chủ, nghe cô nói như vậy, anh không nhịn được cảm thấy huyết dịch đảo lộn, hít vào một hơi, sau đó liền đem thân thể của cô, đặt ở dưới thân, cười bên tai cô nói nhỏ: "Vừa rồi, không phải em dùng vô cùng vui vẻ sao?"
Cô xấu hổ đỏ bừng bừng, chẳng qua là cảm thấy hô hấp của anh bên tai, nóng một chút ngứa một chút, thân thể cô run lên, liền nghiêng đầu, cắn gương mặt của anh, lập tức muốn rút lui, lại bị anh đuổi theo tới, hung hăng ngăn chặn, mãnh liệt động thân!
Cô nằm ở dưới thân thể của anh, bị anh hôn đến không thể thở nổi, liên tục cầu xin tha thứ, anh lại chỉ cười nhẹ, không chịu để ý tới cô, vẫn chặn lấy môi cô như cũ, giống như là hận không thể nuốt cô lấy vậy!
Lúc này Bạc Sủng Nhi đã không có khí thế hung hăng vừa rồi, tuy miệng ồn ào, muốn làm Nữ Vương, thế nhưng đã không còn có bất luận khí lực để xô đẩy anh, chỉ là sau khi bị anh tiến vào, trước sau tốc độ nhanh gấp hai lần, cô liền triệt để mềm nhũn, nằm ở dưới thân thể anh, mở to hai mắt, lên tiếng mềm mại, mặc cho anh bận trước bận sau, đem chính mình ăn sạch sẽ.
"Tịch...... Tịch...... Anh nhẹ một chút......"
Cô nhỏ giọng xin tha, giọng nói này lại khiến cho anh tăng thêm sức lực, nhưng cũng nắm tốt tiêu chuẩn, tránh cho cô tổn thương.
Cô muốn qua cắn da thịt anh, lại không có chút khí lực, răng đều yếu dần, giống như là hôn lên, chọc cho ánh mắt anh càng thâm thúy.
Nhiều năm như vậy qua đi, cô lại là trở nên, như vậy...... Càng để anh không cách nào kháng cự!
Kỳ thật anh chính là cũng không biết mình hận hay là yêu, là uống say hay là nằm mơ, chẳng qua là cảm thấy người phụ nữ dưới thân này, ở trong mơ vờn quanh ngắm nhiều năm như vậy, hiện tại thế mà chân thực nằm dưới thân thể như vậy, liền muốn đem cô số ép cho thành bụi!
Thiếu Phu Nhân Vô Lại Thiếu Phu Nhân Vô Lại - Diệp Phi Dạ Thiếu Phu Nhân Vô Lại