Số lần đọc/download: 1223 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 06:19:08 +0700
Chương 182: Lời Nói Sắc Bén
“Đ
ổng khanh, lo lắng trong lòng người chẳng biết, ngươi yên tâm, trẫm sẽ không bạc đãi nàng.” Sau khi cười xong, ngữ khí hoàng thượng cảm khái nói: “Nàng sẽ là con dâu trẫm, chuyện này sẽ không thay đổi, giang sơn này trẫm sẽ giao vào trong tay hai vợ chồng bọn họ, nhưng cũng phải xem bọn họ có đồng ý hay không, trẫm vẫn mong rằng bọn họ có thể truyền xuống nhất mạch, đáng tiếc.”
Hoàng đế cười khẽ lắc đầu, nhìn về phía Đổng lão gia tử, “Đáng tiếc, vị trí kia cháu gái ngươi chướng mắt, nói rằng nàng sẽ chỉ sinh nữ nhi, nàng cũng không sợ ứng nghiệm, quyết tâm muốn dạy dỗ lão lục.”
Từ khi gặp mặt đến bây giờ, biểu hiện yêu thích của hoàng thượng với Tình nha đầu đều rất rõ ràng, lại nghe câu như thế, tảng đá trong lòng lão gia tử rốt cuộc rớt xuống, có lẽ cũng bởi vì nàng vô dục vô cầu mà hoàng thượng mới dám đem Chu Quốc giao cho nàng.
“Tâm nàng không lớn, chỉ muốn làm đại phu, ngài không biết, người ở Hội Nguyên Phủ đều rất thân cận với nàng, giống như đối với người nhà vậy, mỗi lần đến dịp lễ tết đều thu được rất nhiều lễ vật, tiểu thư nhà khác chỉ ở nhà ngồi chờ gả, nhưng nàng mới nhỏ như vậy đã phải gánh vác rất nhiều, chỉ có ở Hội Nguyên Phủ nàng mới cảm thấy vui vẻ, hiện tại bị vướng chuyện trong cung không về được, lão thê thần đau lòng nàng, nói nàng đến Đổng phủ nhiều một chút nàng cũng không dám đáp ứng, lão thần nhìn cũng đau lòng.”
“Đây là lần đầu tiên trẫm nghe, không nghĩ tới nàng còn rất được nhân tâm, cũng đúng, hiện tại trong triều có không ít người rất tin phục nàng.” Bị đối xử như vậy nhưng vẫn có không ít người tin phục đủ để thấy bản lĩnh của nàng bất phàm như thế nào.
“Chuyện này không ai có thể làm tốt hơn Tình nha đầu, đây là chuyện tốt, nếu ngươi đau lòng nàng thì vào triều giúp nàng.”
Lão gia tử lắc đầu, hắn không tin hoàng thượng thật hi vọng Đổng gia lại có thêm mấy thần tử nắm giữ quyền cao, “Lão thần tuổi gia, thân thể và tinh lực cũng không còn, Đổng gia có lão tam là đủ rồi, nhiều hơn cũng chỉ khiến Tình nha đầu thêm phiền.”
Hoàng đế rất vừa lòng thái độ của hắn, Trang Thư Tình thế nào hắn cũng không lo lắng, tóm lại cuối cùng thì nàng cũng sẽ trở thành người của hoàng gia, nếu có người không thức thời muốn dính chút hào quang của nàng để đi lên, hắn sẽ mất hứng.
“Trẫm sẽ không bạc đãi Đổng gia.”
“Hoàng thượng chưa bao giờ bạc đại lão thần, nếu không có hoàng thượng cho phép, tam nhi cũng không thể từ một chức quan nhàn tản đi lên vị trí trọng yếu như vậy, lão thần đa tạ hoàng thượng.”
Hoàng đế thay đổi dáng ngồi, cười lắc đầu, “Điểm này ngươi nói sai rồi, mọi sự trong triều trẫm hiện không quản, cho dù là thành lập bộ nhân sự hay an bày việc xuất chinh,đều là chủ ý của Thư Tình, trẫm sớm để cho nàng quyền tự do đưa ra chỉ thị, không cần thông báo cho trẫm, tất cả làng đều toàn quyền quyết định.”
Một người có thể được tín nhiệm đến mức độ nào mới có thể giao quyền ra như vậy?
Đổng lão gia tử ngẩng đầu nhìn hoàng thượng, thật lâu vẫn không nói gì.
Hoàng đế cười cười, vẽ mặt bình hòa, “Thời điểm ban đầu, trẫm cũng lo lắng, nghĩ rằng nàng không thể chống đỡ được thì Đại Chu sẽ phải như thế nào, nhưng sự thật chứng minh trẫm không nhìn lầm người. Để làm tốt hơn rất nhiều so với dự đoán của trẫm, đổi lại là bất kỳ người nào cũng không nhất định sẽ có thể làm tốt được như nàng, cho dù Chiêm nhi trở về, nhiều chuyện vẫn còn phải nhờ nàng quản, nếu như trước đây trẫm có thể sẽ còn lo lắng nhưng hiện tại trẫm thật sự dám buông tay, cho dù bây giờ có nhắm mắt thì cũng vẫn an tâm.”
“Hoàng thượng!” Lão gia tử sao còn có thể ngồi được, thích người quỳ xuống.
“Đứng lên đi. Trẫm vẫn thích kiểu người lưu loát như Thư Tình, có chuyện nói chuyện, nói xong liền chạy lấy người, cho đến bây giờ nàng vẫn chưa thực sự đứng đắn hành lễ với trẫm, cố tình còn làm như truyện đương nhiên, nếu nói bất kính thì nàng lại chân thành hơn mấy đứa con trai của trẫm nhiều, tính tình này, đúng là thê tử của Chiêm Nhi.”
Cuộc đối thoại của quân thần hai người đều là những câu vô cùng sắc bén.
Đổng lão gia tử sau khi từ trong cung đi ra trong lòng liền không còn lo lắng, ngữ khí khi nhắc tới Tình nha đầu của hoàng thượng đều một bộ như đang khoe ra, giống như Tình nha đầu là người nhà của bọn họ vậy, hừ, tình nha đầu hiện tại vẫn là cháu ngoại của hắn!
Chuyện lão gia tử tiến cung tất nhiên không giấu giếm được Trang Thư Tình, nàng cũng không xuất hiện trước mặt bọn họ, tùy nọn họ đi, dù sao hiện tại hai phương cũng không xảy ra xung đột.
“Chờ sau khi chuẩn bị tốt mọi thứ thì có thể mổ, thuốc điều trị thân thể vẫn phải tiếp tục uống, cứ để tâm lý thoải mái, đây chỉ là một cuộc tiểu phẫu.”
Chu Tri Tiếu theo bản năng cảm thấy khẩn trương, tay trái chạm vào phần ngón tay dư ra bên tay phải.
“Hiện tại nói chuyện này cho đệ cũng vì muốn khảo nghiệm đệ, là người Hoàng Gia, không thể dễ dàng vì chuyện bên ngoài, ngôn lời của bất kỳ ai ảnh hưởng, người nam nhân tâm trí phải kiên cường, Nếu không chỉ cần tiếng gió bên tai sẽ có thể gây hoạ, càng đừng nói là vua một nước.”
Chu Tri Tiếu âm thầm hít sâu, gật đầu nói: “Đệ nhớ kĩ, Trang tỷ tỷ.”
Trang Thư Tình chỉnh lại một chút tấu chương, “Hoàng thượng đã hạ chỉ triệu Tô Văn vào kinh, hắn sẽ là thái phó của đệ, mặt khác, đệ đệ của ta Thư Hàn, sẽ trở thành thư đồng của đệ.”
Hai mắt Chu Tri Tiếu sáng lên, hắn đương nhiên biết Tô Văn là ai, người đọc sách trong thiên hạ, khó ai mà không biết đến hắn.
Có đệ đệ của Trang tỷ tỷ làm bạn học, hắn càng cao hứng, Trang tỷ tỷ xuất sắc như vậy, đệ đệ của nàng nhất định cũng sẽ không kém được.
“Thư Hàn năm nay mười hai tuổi, năm trước thi được hàng nhất, có chút tài danh, để hắn là thư đồng của đệ một nguyên nhân trong đó cũng bởi vì đệ ấy là đệ tử của Tô tiên sinh nên dứt khoát để Tô tiên sinh dạy cho hai người cũng nhau, mặt khác cũng bởi vì ta lười phải lựa chọn người trong các thế gia, nếu chọn không đúng, đặt nhầm một cái tai họa bên cạnh đệ, ta sẽ không biết tìm chỗ nào để mà hối hận, Thư Hàn là do ta dạy dỗ, phẩm tính không phải hoàn hảo nhưng ít nhất không cần lo lắng hắn sẽ dạy hư đệ.”
“Bây giờ đệ thật muốn lập tức nhận thức Thư Hàn.”
“Không vội, chờ sau khi đệ giải phẫu đệ có thể thoải mái đi nhận thức mọi người, trước khi Tô tiên sinh chính thức trở thành thái phó của đệ, đệ có thể đến gặp hắn.”
Kết thúc cơm trưa, Trang Thư Tình tiếp tục đi làm việc, hiện tại chuyện nàng phải xử lý quá nhiều, mấy chục vạn người xuất chinh, chi phí ăn mặc tuy rằng không cần nàng nhất nhất đi chuẩn bị nhưng điều hành lại là do nàng, hơn nữa còn phải xử lý nhân số sau phản loạn, mỗi ngày đều có sổ con từ phủ trình lên…
Nàng còn hận mình không thể có tám cánh tay.
Chu Tri Tiếu tuy rằng nỗ lực khiến bản thân ngày một tốt lên, nhưng rốt cục hắn vẫn đang từ từ chạy đến, Trang Thư Tình nhìn ở trong mắt, cũng không nhiều lời gì thêm, dù sao, hắn có thể đạt được như vậy nàng đã thật vừa lòng.
Giải phẫu được định ra là bốn ngày sau.
Phòng giải phẫu được bố trí ở Lam Chỉ Hiên, vì để cho mọi người mau chóng thích ứng với phòng giải phẫu mới, Trang Thư Tình đã mang hai vị đệ tử cùng với Hạ Mạn, Hạ Trân tiến cung.
Mấy người đã mấy ngày vẫn chưa gặp được Trang Thư Tình, vừa thấy người liền dính tới.
Từ Giai Oánh còn tốt, lúc ở kinh đô đã gặp qua sư phụ một lần, Liễu Tri Quỳnh lại là người trơ mắt nhìn sư phụ bị bắt đi, lúc này thấy người liền đỏ hốc mắt.
“Được rồi, được rồi, không phải ta vẫn còn tốt sao? Đi xem phòng giải phẫu mới, nhìn xem còn thiếu cái gì không.”
Vừa vào phòng giải phẫu, mấy người như cảm giác trở về tới Hội Nguyên Phủ, chỉ là phòng này lớn hơn rất nhiều, cũng sáng sủa hơn, Hội Nguyên Phủ mỗi phòng chỉ có một ngọn đèn, nơi này có ba, dù sao cũng là nơi xa hoa nhất Đại Chu, qua thật không phải người thường có thể so.
Lần lượt lấy dụng cụ ra khỏi hộp giải phẫu đặt lên xe đẩy, bản mỏ cũng được làm theo yêu cầu, tỷ lệ không sai chút nào, máy hô hấp đã làm xong, máy ly tâm cũng đã có…
Từ Giai Oánh kiểm tra lại, thấy không thiếu cái gì mới nói, “Sư phụ, tất cả đả đầy đủ.”
“Đầy đủ hết là tốt rồi, mọi người đêm nay ngủ ở Lan Chỉ Hiên, dưỡng tinh thần cho tốt, ngày mai giải phẫu.”
”Vâng.”
Sau khi lâm triều xong, Trang Thư Tình trở về Lan Chỉ Hiên liền nhìn thấy người đứng chờ ở ngoài cửa.
“Trang tiểu thư.” Vinh Chính đoan đoan chính chính cúi người thi lễ, mấy người phía sau cũng đều khom lưng.
“Miễn lễ, Vinh viện sử đây là…” Trang Thư Tình sao có thể không biết ý đồ của bọn họ, chỉ là nàng cố ý muốn hỏi một câu như vậy chờ bọn họ mở miệng.
Nàng không dấu diếm, thậm chí còn hi vọng y thuật của bản thân có nhiều người có thể học tập, để giúp cho bệnh nhân có thêm nhiều đường sống, thái y viện chính là nơi cắm rễ nảy mầm tốt, cho nên có chút lời, nàng nói không bằng người khác mở miệng cầu.
Vinh Chính vẽ mặt rõ ràng, “Trang tiểu thư, lão phu mặt dày nói lời này khỏi miệng, hi vọng có thể cho chúng ta quan sát lúc Trang tiểu thư giải phẫu, Trang tiểu thư yên tâm, chúng ta nhất định sẽ giữ quy củ.”
”Tò mò?”
“Tò mò tất nhiên là có, chúng ta cũng muốn biết Trang tiểu thư cứu người như thế nào, trước giờ không có bất cứ ai có thể làm được đến trình độ như Trang tiểu thư, không dám cầu Trang tiểu thư có thể dạy cho ta, chỉ muốn mở mang tầm mắt cũng tốt, nói không chừng y thuật của chúng ta cũng có thể có chút dẫn dắt…”
“Ta nguyện ý dạy, chỉ cần các ngươi thật tâm muốn học.” Đánh gãy lời lải nhãi của hắn, Trang Thư Tình nghiêm mặt nói: “Không cần các ngươi phải từ bỏ sư môn để đầu nhập ta, cũng không cần các ngươi buông tha cho y thuật hiện tại, chỉ cần các ngươi tuân thủ quy củ của ta, ta nguyện ý đem y thuật của ta dạy cho các ngươi.”
Đây quả thực là miếng bánh nhân thịt từ trên trời rơi xuống!
Mấy người hai mặt nhìn nhau, tuy rằng cao hứng, nhưng cũng chần chờ, không cần bái sư cũng có thể học được y thuật, thực sự có chuyện tốt như vậy?
Đây chính là sự khác nhau giữa người hiện đại và cổ nhân, quan niệm tôn sư trọng đạo của cổ nhân người hiện đại không thể sánh bằng, chính vì vậy mà nhiều người cả đời chỉ thu ít ỏi vài đệ tử.
Y học hiện đại, chỉ cần thành tích của ngươi đủ tốt, có thể đậu được vào trường đại học, có tiền chi trả học phí, muốn học thế nào, tùy ngươi, chỉ cần đầu óc của ngươi có thể dùng được, Trung y hay tây y học hết cũng được.
Hiện tại Trang Thư Tình nói ra lời này, không thể nghi ngờ là đánh vỡ quy củ.
“Đương nhiên, không muốn học ta cũng không cưỡng cầu.” Lưu lại lời này, Trang Thư Tình bước vào Lan Chỉ Hiên. Thay đổi một thân xiêm y bước ra, Vinh Chính đám người liền tiến lại, nhất tề khom người hành lễ.
“Tiên sinh.”
Không gọi sư phụ nên gọi tiên sinh? Cũng có chút nhanh trí, phạm vi của hai chữ tiên sinh này thật lớn.
“Đi theo ta đi.”
Sáng sớn đã đặt mấy bồn than trong này, độ ấm của phòng giải phẫu cao hơn bên ngoài một chút, Chu Tri Tiếu mặc một thân trung y ngồi trên bàn phẫu thuật, nhìn thấy Trang Thư Tình tiên vào liền kêu nàng một tiếng Trang tỷ tỷ.
Hạ Mạn và Hạ Trân bước lên phía trước mặc đồ giải phẫu cho nàng, châu thoa trên đầu Trang Thư Tình đều lấy ra, sau đó vừa mang mũ vào vừa nói: “Không cần lo lắng, rất nhanh, ngủ một giấc liền kết thúc.”
Chu Tri Tiếu sờ sờ tay phải, nhẹ giọng ‘vâng’ một tiếng.
Trang Thư Tình quay đầu, nhìn về phía mấy người ngoài cửa, “Nếu muốn tới gần quan sát thì phải mặc đồ giống như ta, những đồ này đều được đặt trong ngăn tủ, từ mình đi lấy, đúng rồi, ai là người đứng đầu ngoại khoa?”
Một lão giả khoảng hơn năm mươi phía sau Vinh Chính tiến lên một bước, “Là lão thần.”
”Hạ Mạn, đi giúp hắn mặc đồ giải phẫu.”
”Vâng.”