Reading - the best state yet to keep absolute loneliness at bay.

William Styron

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Nùng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 323 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 595 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:14:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 180: Chương 175
a " Một tiếng thanh thúy, hấp dẫn ánh mắt mọi người trong vườn tới.
Nam nhân kia bụm mặt đứng đó, không nói một lời.
Tiễn Mộc Tín chạy vội tới, thở phì phò đụng trên người Liên Kiều: "Sao ngươi dám đánh biểu ca ta?"
"Đó là do biểu ca ngươi đáng bị đánh!" Liên Kiều lắc người một cái tránh qua, chỉ nam tử kia nói: "Hắn là thứ gì, lại dám tới kéo tay của Cô Nương chúng ta! Ta vẫn chỉ mới đánh hắn một cái bạt tai, còn chưa dùng đao chặt tay hắn, đã coi như là khoan hồng độ lượng rồi."
Nam nhân kia phảng phất tỉnh ngộ lại, quay mặt lại nhìn chăm chú vào Liên Kiều: "Đồ đê tiện kia, lại dám đánh gia!" Hắn vuốt vuốt tay áo: "Tiểu gia không đánh đầu ngươi ra tương, không thể coi là tiểu gia lợi hại!"
"Ngươi dám!" Tương Nghi bước lên trước một bước, bảo vệ Liên Kiều sau lưng, lúc này nàng đã cao không kém Liên Kiều, hai người đứng đó, tựa như hoa tỷ muội.
Nam nhân kia tham tham nhìn chằm chằm mặt Tương Nghi, không tự chủ được: "Cô nương ngươi thật xinh đẹp, nể mặt ngươi, ta sẽ không so đo với nha đầu ngươi."
Tương Nghi không có để ý hắn, kéo tay của Liên Kiều đi mất: "Tự chúng ta đi xem một chút hoa nơi khác."
Nam nhân kia thấy Tương Nghi và Liên Kiều Vai sóng vai đi, đuổi theo: "Ai ai ai, thế nào không chờ ta?"
Lời còn chưa dứt, Phương tẩu đã ra tay, một tay giữ cổ tay nam nhân kia, chợt hất hắn một cái, người kia như diều lung lay bay ra ngoài, chỉ nghe "Ùm" một tiếng, hắn ngã lăn trên đất, ngẩng mặt, trong mũi đã chảy ra hai hàng máu tươi.
"Cô nương, có cái gì không đúng." Phương tẩu chạy tới, quay đầu liếc mắt nam tử còn nằm dưới đất một cái: "Sao lúc này trong nội viện lại có nam nhân trẻ tuổi đi dạo? Tiền gia lại không quy củ như thế sao?"
Tương Nghi lạnh lùng hừ một tiếng: "Kế bà ngoại kia của ta chắc chắn lại đang dùng hoa chiêu gì rồi, chỉ là, ta cũng không sợ bà ta, chúng ta đi."
"Biểu tiểu thư, biểu tiểu thư!" Đi không bao xa, thì nghe ven đường có người vội vội vàng vàng kêu, xoay mặt nhìn một cái, thì thấy là nha hoàn của Hạ thị núp sau cây vẫy tay với nàng. Tương Nghi nghĩ đến vẻ mặt kỳ lạ của Hạ thị, biết nhất định là nha hoàn này qua tới báo tin, nhấc chân đi qua.
"Biểu tiểu thư, có chuyện không tốt." Bạc lôi kéo Tương Nghi đi tới lùm cây bên kia, gương mặt đỏ bừng lên, trên trán đều là mồ hôi hột: "Hôm nay lão phu nhân có tính toán ngài!"
"Tính toán ta?" Tương Nghi nhanh chóng liên tưởng đến nam tử vô lễ mới thấy lúc nãy được: "Bà ta chuẩn bị tính toán thế nào? Sao phu nhân nhà ngươi lại biết?"
"Mặc dù hai bên chúng ta sửa một bức tường, nhưng bọn hạ nhân vẫn có lui tới..." Ngân Tử hạ giọng nói: "Có một đầy tớ tên là Bình An len lén quen biết với Kim Phượng nhà chúng ta, bên này có chuyện gì, hắn cũng tới nói cho Kim Phượng iết, hôm nay sáng sớm, hắn chạy đến..."
Tiền Lư thị tính toán tài vật hai đứa con riêng không được, thì đưa mắt chuyển đến trên người Tương Nghi, chẳng qua là thân phận Tương Nghi hơi đặc biệt, dù sao nàng coi như là người ngoài, kéo không được quá nhiều liên quan với Tiền gia, nếu là mở miệng đi chỗ nàng là bên tống tiền, Tương Nghi cũng sẽ không để ý tới.
Vừa nghĩ tới Tương Nghi có bốn cửa hàng trên hai đường chính, chuyện làm ăn của bốn cửa hàng cũng rất náo nhiệt, Tiền Lư thị đã cảm thấy đau đớn, lão già đáng chết sao lại mặc cho lão thái bà chết tiệt kia đưa cửa hàng tốt như vậy cho con gái chứ. Con gái đã gả ra ngoài ra ngoài như nước đổ đi, tùy tiện cho
Nữ Nhi Lạc Gia Nữ Nhi Lạc Gia - Yên Nùng