I find television to be very educating. Every time somebody turns on the set, I go in the other room and read a book.

Groucho Marx

 
 
 
 
 
Tác giả: Sài Kê Đản
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Shang Yin
Dịch giả: Tiểu Phong
Biên tập: Vũ Thành Trung
Upload bìa: Vũ Thành Trung
Số chương: 327 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3441 / 24
Cập nhật: 2016-10-23 22:23:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 175: Chỉ Muốn Triền Miên Cùng Cậu
ai thân hình cao lớn chen nhau ở trong bồn tắm, hai chân quấn lấy nhau, lồng ngực đối diện lồng ngực, hai má ướt sũng dính sát với nhau, giống như chưa gặp nhau bao nhiêu năm, nhất định phải đem từng chi tiết biến hóa nhỏ nhất trên mặt đối phương nhìn cho ra.
Hai má Bạch Lạc Nhân đau nhức, khóe miệng bị đâm đến mức muốn bạo, cậu đành phải tạm thời đem cự vật ở trong miệng rút ra, dùng đầu lưỡi ở bên ngoài liếm mút, từ dưới lên trên, thong thả mà mềm nhẹ, lúc liếm qua đỉnh cự vật, rất có kiên nhẫn mà kích thích nhiều hơn với bộ vị mẫn cảm này.
" Cậu dâm đãng như vậy, nếu như ngày nào đó bị người khác bắt cóc thì phải làm sao? " Bàn tay Cố Hải vỗ về hai má Bạch Lạc Nhân, biểu tình si mê không thôi, " Cậu mà hầu hạ người khác giống như hầu hạ tôi lúc này, chỉ nghĩ thôi tôi cũng không chịu nổi."
Bạch Lạc Nhân không thèm để ý tới loại ảo tưởng buồn lo vô vớ này của Cố Hải.
Tay Cố Hải lần theo tấm lưng bóng loáng của Bạch Lạc Nhân một đường xuống dưới, ở trong kẽ mông cậu ta vỗ về chơi đùa, nhờ tới dòng nước ướt át mà đâm vào một ngón tay. Do bôi trơn không đủ, chỗ đó lại thật lâu không bị xâm phạm, Bạch Lạc Nhân có một chút đau đớn, ngón tay của Cố Hải cũng cảm giác được lực cản thực lớn.
" Xem ra mấy ngày này cậu cũng rất ngoan ngoãn."
Vì thưởng cho Bạch Lạc Nhân, Cố Hải nhấc lên thắt lưng của cậu, điều chỉnh thân thể cho cậu nằm sấp quỳ xuống, gỡ ra kẽ mông, dùng đầu lưỡi thay cho ngón tay tiến vào khuếch trương. Bạch Lạc Nhân đã rất lâu không có nhận đến cường độ kích thích như vậy, thắt lưng run rẩy hướng về phía trước tránh né, lại bị Cố Hải một phen kéo về.
Hảo hảo hưởng thụ đi, hôm nay tôi sẽ làm cậu sướng chết thì thôi!
Dung sữa tắm bôi trơn, rốt cuộc Cố Hải cũng xâm nhập vào vùng cấm địa ấy, hai người đồng thời quỳ ở bên trong bồn tắm, liên tục những cú thúc thô bạo xỏ xuyên thẳng tiến, ở dưới đầu gối bọt nước văng lên tung tóe.Cố Hải đầu tiên là đem hai tay Bạch Lạc Nhân trói ngược ra sau người, bắt buộc nửa người trên của cậu ta dựng thẳng lên, dính chặt lấy lồng ngực của mình, tiến hành những nụ hôn kịch liệt dây dưa. Sau đó lại đem nửa người trên của cậu ta ấn xuống đáy nước, bên trên mặt nước chỉ lộ ra cặp mông trắng nộn, Cố Hải tùy ý mà thưởng thức, bờ mông dính nước càng thêm vẻ phong phú gợi cảm, lấy tay đánh xuống, cảm giác được bờ mông thực đặc biệt săn chắc cùng co dãn.
Ba!
Một thanh âm thanh thúy theo bàn tay của Cố Hải xuyên qua mặt nước truyền đến tai Bạch Lạc Nhân, cậu lập tức cảm giác được đau đớn. Lúc cậu ta còn chưa hoàn hồn, lại một bàn tay vỗ lên, không nặng thế nhưng thực đau rát, những va chạm phía sau vẫn còn đang tiếp tục, cảm giác đau đớn hòa lẫn khoái cảm, khiến người ta muốn điên lên, Bạch Lạc Nhân lập tức quay đầu kháng nghị.
" Dừng tay lại..."
" Nhưng mà cậu rất sướng." Cố Hải so với Bạch Lạc Nhân còn hiểu bản thân cậu ta hơn.
Theo sau đó, là dày đặc bàn tay thô bạo đánh xuống, Cố Hải đánh rất có tiết tấu, rất nhanh, bàn tay đánh xuống chỗ nào cũng trở nên dị thường nóng rực.
" Ân... A... Cố Hải... "
Bạch Lạc Nhân mất khống chế rên lên, phía sau từng đợt thúc vào cùng với trừ sáp ở trên mông đều tăng mạnh cường độ tần suất, ý thức cậu là kháng cự, thắt lưng lại ngả về phía sau, đón ý hùa theo mong được thêm càng nhiều kích thích.
Rốt cuộc, một tiếng gầm lên phá vỡ thống khổ rên rỉ, Bạch Lạc Nhân run rẩy bắn ra từng đợt chất lỏng màu trắng, Cố Hải như điên cuồng ở trong mật đạo chật khít rong ruổi một trận, sau đó cũng gầm nhẹ đạt tới đỉnh khoái cảm.
Tắm rửa xong, mang theo hương thơm thanh nhạt, hai người lại ôm nhau đến trên giường.
" Hay là cậu nghỉ ngơi một chút, tôi xuống dưới gọi một chút đồ ăn, chúng ta ăn một ít rồi lại ngủ trưa."
Cố Hải làm bộ như không nghe thấy, cố tình cởi ra khăn tắm của Bạch Lạc Nhân, tà ác cười nói: " Để tôi xem có đánh cậu đau không."
Kết quả vừa cởi ra khăn tắm, phát hiện bên trong còn có một cái quần lót, liền kinh ngạc vạn phần: " Tôi nhớ rõ lúc cậu bọc khăn tắm đi ra ngoài, bên trong còn chưa mặc quần lót."
Việc này khiến cho mặt Bạch Lạc Nhân đại hồng, vốn cậu cũng không có cái thói quen này, nhưng đi nhà Vưu Kỳ ở hai ngày, bất đắc dĩ phải đem việc mặc quần lót vào thời khóa biểu hàng ngày, mỗi lần thức dậy, đều tự kiểm tra xem ở bên dưới có còn quần lót hay không. Đương nhiên, nguyên do của việc này cậu khẳng định sẽ không nói cho Cố Hải biết.
" Chậc chậc... " Cố Hải còn tự bản thân say mê, " Muốn cùng tôi chơi đùa có phải hay không? "
Bạch Lạc Nhân nằm sấp trên giường, không nói một câu giả vờ chết.
Tay Cố Hải cởi bỏ quần lót của Bạch Lạc Nhân, nhìn thấy trên làn da màu lúa mạch là từng mảng ảm đạm sắc hồng, không có bàn tay ấn xuống thế nhưng vẫn còn nóng rực. Cố Hải đem hai má dán lên trên cánh mông của Bạch Lạc Nhân, cọ xát một lúc, vươn ra đầu lưỡi ở bên trên chuồn chuồn lướt nước khẽ hoạt động.
" Đừng làm như vậy... Buồn... "Bạch Lạc Nhân cười đẩy đầu Cố Hải ra.
Cố Hải cười, hừ một tiếng, " Còn có càng buồn đâu, muốn thử không? "
Không cho Bạch Lạc Nhân thời gian đáp lại, Cố Hải trực tiếp mở cái miệng tà ác, ở những mảng hồng trên mông Bạch Lạc Nhân cắn cắn, buồn đến mức chân Bạch Lạc Nhân run rẩy, giống như một con cá chép ở trên giường lăn mình trốn tránh.
Cố Hải đuổi theo không bỏ cuộc, kéo lấy hai tay Bạch Lạc Nhân, khiến cho cậu ta trở mình, dùng vật khổng lồ dưới háng đã trở lên cương cứng đặt trước mật khẩu mẫn cảm của Bạch Lạc Nhân, chầm chậm cọ xát lên xuống.
" Cậu còn muốn? "Bạch Lạc Nhân lấy tay chống đỡ ngực Cố Hải đang không ngừng ép xuống.
Cố Hải đem đầu đến gần bên tai Bạch Lạc Nhân, đầu lưỡi trêu đùa vành tai đang cực nóng của cậu ta, hô hô thổi khí nóng, thanh âm ôn nhu khàn khàn. " Cậu không muốn? "
Bạch Lạc Nhân quay đầu, một bộ không phục tùng, biểu tình ẩn nhẫn.
Cố Hải có ý định trêu đùa cậu ta, bàn tay chạm vào đỉnh đầu ' tiểu nhân tử ', ngón tay thô ráp ở bên trên cọ xát, Bạch Lạc Nhân nhíu lại hai hàng lông mày, răng nanh cắn chặt lấy bờ môi, ánh mắt nhìn Cố Hải mang theo một tia ngoan cường.
" Thực sự không muốn? " Cố Hải lại dùng ' tiểu hải tử ' đang ướt sũng cọ xát chung quanh mật khẩu, thong thả mà khiêu khích.
Bạch Lạc Nhân khêu gợi ánh mắt nhìn hai má của tên đó, dùng bàn tay bóp chặt cổ Cố Hải, tiếng thở dốc mang theo câu đầu hàng cùng lên án, " Cậu nói những lời này không phải vô nghĩa sao? "
" Muốn thì phải cầu xin tôi."
Cố Hải ác ý mà cầm lấy phân thân của Bạch Lạc Nhân, lên xuống thực sự rất nhanh, cờ hồ khiến cho Bạch Lạc Nhân không thở nổi.
Bạch Lạc Nhân lấy tay gỡ ra từng ngón tay của Cố Hải, kết quả càng gỡ càng nắm thật chặt, đau đớn vô cùng ma sát ý chí của cậu, trán chảy ra tinh mịn mồ hôi, cáu giận nhìn về Cố Hải, tên này vẫn còn đang giả vờ nghiền ngẫm đâu!
" Cầu xin tôi, cầu xin tôi thao cậu."
Cố Hải đang khiêu chiến điểm mấu chốt chịu đựng của Bạch Lạc Nhân, ý đồ từ bây giờ tạo cho mình quyền khống chế tuyệt đối.
Bạch Lạc Nhân gian nan chịu đựng, khớp hàm gắt gao cắn chặt, bất đắc dĩ thân thể này đã sớm bị Cố Hải thu lấy làm vật chuyên dụng của cậu ta, Cố Hải đối với nó nghiên cứu dày công tôi luyện không hề uổng phí. Từng phòng tuyến trong lòng Bạch Lạc Nhân chậm rãi sụp đổ, mạnh mẽ đem đầu Cố Hải kéo xuống cổ mình, âm thanh khẩn cầu xuyên qua yết hầu.
" Cầu xin cậu..."
" Cầu xin tôi cái gì? " Cố Hải cắn lấy yết hầu Bạch Lạc Nhân, một ngón tay đâm vào bộ vị yếu ớt nào đó.
Hô hấp Bạch Lạc Nhân như bị mạnh mẽ khống chế, răng nanh cắn lấy tai Cố Hải, mơ hồ không rõ nói, " Thao... Tôi... "
Cố Hải sớm nhẫn đến mức thần kinh bạo động, nghe được câu này, giống như bị điên mà thúc một cái xâm nhập vào mật huyệt ấm áp ấy, từng trận xỏ xuyên thô bạo dũng mãnh, mỗi một lần đâm vào đều dồn hết sức, khiến cho người ta kinh tâm động phách.
Tiêu hồn tư vị đã lâu không nếm đến, kích động từng sợi dây thần kinh, Cố Hải gầm nhẹ, bàn tay nắm chặt lấy cằm Bạch Lạc Nhân, kích tình hôn xuống, sau đố thở hồng hộc ép hỏi, " Nhân tử, cậu có phải chỉ để cho một mình tôi thao cậu không?"
Bạch Lạc Nhân nắm chặt lấy tóc Cố Hải, thắt lưng cử động theo từng tiếp tấu đâm vào, trong sự va chạm của Cố Hải phát ra từng tiếng rên rỉ sa đọa, " Ân... Đúng rồi, chỉ cho một mình cậu thao."
Cố Hải nắm lấy tay Bạch Lạc Nhân, hai mắt xích hồng như muốn nhỏ huyết, không hề tiết chế mà cắn lấy đôi môi, cần cổ, ngực.... của Bạch Lạc Nhân. Như một con dã thú đói khát, được đến con mồi bắt đầu điện cuồng
gặm nhấm.
" Bảo bối, bên trong cậu nóng quá, khít quá, khiến cho tôi rất thoải mái... " Cố Hải không tiếc lời mà ca ngợi.
Bạch Lạc Nhân nghe được hai mắt phát hỏa, một bàn tay lùi ra sau tai Cố Hải, " Cậu có thể mỗi lần làm chuyện này nói ít đi mấy câu không? "
" Không thể! Bởi vì tôi biết cậu thích như vậy."
Cố Hải tà ác cười, hai tay gắt gao ôm chặt Bạch Lạc Nhân, cố ý đem môi dán lên tai cậu ta, không có tiết tháo mà biểu lộ sự thô tục, " Bảo bối, cái miệng nhỏ nhắn của cậu nuốt cái của tôi khít quá, ' kê kê ' của tôi có phải ăn thực ngon không? Sao cậu lại ăn hăng hái như vậy hả?..."
" A a a a..."
Chạng vạng, kêu thức ăn ở bên ngoài, cũng là ở trên giường giải quyết, Cố Hải ăn rất ngon, vừa ăn còn ăn thêm đậu hủ của người nào đó, thật không biết cậu ta làm cả buổi chiều, như thế nào mà vẫn còn hưng trí như vậy, Bạch Lạc Nhân bây giờ nhìn đến thân hình của Cố Hải đều có loại ý tưởng muốn chém cậu ta thành 8 khúc.
Buổi tối trước khi đi ngủ, Bạch Lạc Nhân vừa đem chăn đắp xuống liền bị Cố Hải xốc lên, Cố Hải tách ra hai chân của Bạch Lạc Nhân, không nói lời nào đem ' tiểu nhân tử' ngậm vào trong mồm.
Bạch Lạc Nhân một buổi chiều không biết đã bắn bao nhiêu lần, lúc này nơi đó có chút sưng lên, miệng Cố Hải vừa mút lên, một cỗ cảm giác đau đớn tê ngứa đâm xuyên qua từng dây thần kinh của Bạch Lạc Nhân, nước mắt kém chút nữa chảy ra.
" Cậu đủ... A... Không được... Đau.... A a a a... "
Cố Hải thực thích xem loại biểu cảm lã chã chực khóc này của Bạch Lạc Nhân, lạc thú lớn nhất trong cuộc đời Cố Hải chính là ép buộc Bạch Lạc Nhân.
" A a... "
Cố Hải hút mạnh một cái, Bạch Lạc Nhân run rẩy bắn ra tinh hoa của bản thân, Cố Hải một giọt cũng không bỏ nuốt hết xuống bụng.
Đợi cho Bạch Lạc Nhân đã mệt đến mức mềm nhũn, Cố Hải đem cả người Bạch Lạc Nhân ôm vào trong ngực, biểu tình đặc biệt có cảm giác thành tựu.
" Rất nhớ cậu... " Cố Hải hôn lên mặt Bạch Lạc Nhân.
Bạch Lạc Nhân hít sâu một hơi, " Cậu cuối cùng cũng nói một câu tiếng người."
Cố Hải đột nhiên đem mặt để ở cần cổ Bạch Lạc Nhân, cọ đến cọ đi, ôn nhu gọi " Nhân tử, nhân tử, nhân tử, nhân tử... "
Một tên con trai cao lớn thô kệch ở trong lòng mình làm nũng, thực là một trải nghiệm khó chịu, Bạch Lạc Nhân có chút nghĩ tới A Lang.
" Cậu làm gì vậy? " Bạch Lạc Nhân đầy Cố Hải ra.
Cố Hải híp mắt, biểu tình cực kì thiếu đánh, " Mặc kệ, chính là rất nhớ cậu... "
Bạch Lạc Nhân biết, thời điểm người này phát điên tốt nhất không cần phản ứng lại cậu ta, khiến cậu ta lẳng lặng trừu một chút liền tốt.
Quả nhiên, thoáng chốc Cố Hải liền yên tĩnh. Bạch Lạc Nhân nâng lên khuôn mặt Cố Hải, phát hiện cậu ta thế nhưng đã ngủ.
Lần đầu tiên, làm chuyện xấu xong, tự mình ngủ trước.
Ép buộc hơn 20 ngày, lại ngồi hơn 10 giờ máy bay, có thể không mệt sao?... Bạch Lạc Nhân đau lòng nhìn chăm chú Cố Hải thật lâu, bàn tay nhẹ nhàng vuốt qua hai gò má mệt mỏi, giúp cậu ta đắp chăn, sau đó ôm lấy Cố Hải chìm vào giấc ngủ.
Thật lâu sau, Bạch Lạc Nhân mở miệng, " Cậu gầy đi."
" Chả lẽ không." Cố Hải lấy tay xoa xoa bụng Bạch Lạc Nhân, " Tôi cả ngày đều rất nhớ cậu, ăn không vô ngủ không được, có thể không gầy sao? "
Bạch Lạc Nhân lại hỏi: " Anh của cậu lần này về nước còn tính trở lại bên kia nữa không?"
" Nghe ý tứ của anh ta thì lần này chính là tạm thời về tránh nạn một thời gian, chắc là sẽ trở lại, chẳng qua lần này về sẽ lâu một chút."
Bạch Lạc Nhân lại có chút suy nghĩ.
Lực chú ý của Cố Hải sớm không biết chạy đi nơi nào, ngón chân ấn ấn gan bàn chân Bạch Lạc Nhân, đầu gối cố ý ở ' tiểu nhân tử ' cọ lên cọ xuống, bàn tay lén lút thò xuống phía dưới, hơi kéo lấy mấy sợi lông đang trôi nổi, ác ý mà giật xuống 2 sợi., lập tức đưa tới ánh mắt sắc bén của Bạch Lạc Nhân, liền là một ánh mắt này, lập tức câu được hai hồn bảy phách của Cố Hải.
Cố Hải lập tức vươn đầu xuống, đầu lưỡi nhẹ nhàng chạm vào mặt nước, ở trên lồng ngực ẩm ướt của Bạch Lạc Nhân mà liếm, khớp hàm đỡ lấy điểm hồng nho nhỏ, nhẹ nhàng cắn cắn ngay nghiến, Bạch Lạc Nhân mới đầu còn có thể chống đỡ, sau này lực đạo càng lúc càng lớn, nhịn không được thét lên một tiếng.
"Cố Hải..."
"Tôi đây." Cố Hải dùng lực mút vào một ngụm, khiến cho Bạch Lạc Nhân một trận run rẩy.
Bạch Lạc Nhân một đường sờ soạng xuống dưới, cuối tùng tóm được cự vật của Cố Hải, đặt ở trong tay thưởng thức, thấy Cố Hải bộ dạng vội vàng khó nén nổi, tức thời vỗ vỗ lưng cậu ta, khiến cho Cố Hải đứng thẳng lên. Cố Hải nhất thời thụ sủng nhược kinh, nhìn Bạch Lạc Nhân đang há mồm nuốt vào ' tiểu hải tử ' của mình, khoang miệng ấm áp kích thích khiến cho Cố Hải kém chút nữa bắn ra.
" Nhân tử... " Cố Hải thấp giọng gọi.
Bạch Lạc Nhân nâng lên mí mắt liếc nhìn cậu ta, miệng chậm rãi hạ xuống, cẩn thận mà kéo căng từng nếp uốn ra. Ở cùng với cậu ta lâu như vậy, sớm đã biết rõ thân thể cùng tâm tình của đối phương, cần phải kích thích ở chỗ nào, dùng phương pháp kích thích như thế nào, trong lòng cực kỳ rõ ràng.
Cố Hải hô hấp cực kì nặng nhọc, miệng phát ra từng tiếng rên rỉ ngắt quãng, Bạch Lạc Nhân dùng đầu lưỡi khẽ liếm lên đỉnh lỗ tiểu, từng múi cơ thịt trên đùi Cố Hải ngay lập tức căng cứng lại, bàn tay đè lại đầu Bạch Lạc Nhân, hung hăng dập lên dập xuống, yết hầu của Bạch Lạc Nhân bị đâm vào đến phát đau, phát ra ô ô tiếng vang, càng kích thích dục vọng bạo ngược của Cố Hải, cậu ta lại dùng bàn tay tăng nhanh tần suất đưa đẩy đầu Bạch Lạc Nhân, trong miệng phát ra tiếng gầm nhẹ thích ý.
Hai má Bạch Lạc Nhân đau nhức, khóe miệng bị đâm đến mức muốn bạo, cậu đành phải tạm thời đem cự vật ở trong miệng rút ra, dùng đầu lưỡi ở bên ngoài liếm mút, từ dưới lên trên, thong thả mà mềm nhẹ, lúc liếm qua đỉnh cự vật, rất có kiên nhẫn mà kích thích nhiều hơn với bộ vị mẫn cảm này.
" Cậu dâm đãng như vậy, nếu như ngày nào đó bị người khác bắt cóc thì phải làm sao? " Bàn tay Cố Hải vỗ về hai má Bạch Lạc Nhân, biểu tình si mê không thôi, " Cậu mà hầu hạ người khác giống như hầu hạ tôi lúc này, chỉ nghĩ thôi tôi cũng không chịu nổi."
Bạch Lạc Nhân không thèm để ý tới loại ảo tưởng buồn lo vô vớ này của Cố Hải.
Tay Cố Hải lần theo tấm lưng bóng loáng của Bạch Lạc Nhân một đường xuống dưới, ở trong kẽ mông cậu ta vỗ về chơi đùa, nhờ tới dòng nước ướt át mà đâm vào một ngón tay. Do bôi trơn không đủ, chỗ đó lại thật lâu không bị xâm phạm, Bạch Lạc Nhân có một chút đau đớn, ngón tay của Cố Hải cũng cảm giác được lực cản thực lớn.
" Xem ra mấy ngày này cậu cũng rất ngoan ngoãn."
Vì thưởng cho Bạch Lạc Nhân, Cố Hải nhấc lên thắt lưng của cậu, điều chỉnh thân thể cho cậu nằm sấp quỳ xuống, gỡ ra kẽ mông, dùng đầu lưỡi thay cho ngón tay tiến vào khuếch trương. Bạch Lạc Nhân đã rất lâu không có nhận đến cường độ kích thích như vậy, thắt lưng run rẩy hướng về phía trước tránh né, lại bị Cố Hải một phen kéo về.
Hảo hảo hưởng thụ đi, hôm nay tôi sẽ làm cậu sướng chết thì thôi!
Dung sữa tắm bôi trơn, rốt cuộc Cố Hải cũng xâm nhập vào vùng cấm địa ấy, hai người đồng thời quỳ ở bên trong bồn tắm, liên tục những cú thúc thô bạo xỏ xuyên thẳng tiến, ở dưới đầu gối bọt nước văng lên tung tóe.Cố Hải đầu tiên là đem hai tay Bạch Lạc Nhân trói ngược ra sau người, bắt buộc nửa người trên của cậu ta dựng thẳng lên, dính chặt lấy lồng ngực của mình, tiến hành những nụ hôn kịch liệt dây dưa. Sau đó lại đem nửa người trên của cậu ta ấn xuống đáy nước, bên trên mặt nước chỉ lộ ra cặp mông trắng nộn, Cố Hải tùy ý mà thưởng thức, bờ mông dính nước càng thêm vẻ phong phú gợi cảm, lấy tay đánh xuống, cảm giác được bờ mông thực đặc biệt săn chắc cùng co dãn.
Ba!
Một thanh âm thanh thúy theo bàn tay của Cố Hải xuyên qua mặt nước truyền đến tai Bạch Lạc Nhân, cậu lập tức cảm giác được đau đớn. Lúc cậu ta còn chưa hoàn hồn, lại một bàn tay vỗ lên, không nặng thế nhưng thực đau rát, những va chạm phía sau vẫn còn đang tiếp tục, cảm giác đau đớn hòa lẫn khoái cảm, khiến người ta muốn điên lên, Bạch Lạc Nhân lập tức quay đầu kháng nghị.
" Dừng tay lại..."
" Nhưng mà cậu rất sướng." Cố Hải so với Bạch Lạc Nhân còn hiểu bản thân cậu ta hơn.
Theo sau đó, là dày đặc bàn tay thô bạo đánh xuống, Cố Hải đánh rất có tiết tấu, rất nhanh, bàn tay đánh xuống chỗ nào cũng trở nên dị thường nóng rực.
" Ân... A... Cố Hải... "
Bạch Lạc Nhân mất khống chế rên lên, phía sau từng đợt thúc vào cùng với trừ sáp ở trên mông đều tăng mạnh cường độ tần suất, ý thức cậu là kháng cự, thắt lưng lại ngả về phía sau, đón ý hùa theo mong được thêm càng nhiều kích thích.
Rốt cuộc, một tiếng gầm lên phá vỡ thống khổ rên rỉ, Bạch Lạc Nhân run rẩy bắn ra từng đợt chất lỏng màu trắng, Cố Hải như điên cuồng ở trong mật đạo chật khít rong ruổi một trận, sau đó cũng gầm nhẹ đạt tới đỉnh khoái cảm.
Tắm rửa xong, mang theo hương thơm thanh nhạt, hai người lại ôm nhau đến trên giường.
" Hay là cậu nghỉ ngơi một chút, tôi xuống dưới gọi một chút đồ ăn, chúng ta ăn một ít rồi lại ngủ trưa."
Cố Hải làm bộ như không nghe thấy, cố tình cởi ra khăn tắm của Bạch Lạc Nhân, tà ác cười nói: " Để tôi xem có đánh cậu đau không."
Kết quả vừa cởi ra khăn tắm, phát hiện bên trong còn có một cái quần lót, liền kinh ngạc vạn phần: " Tôi nhớ rõ lúc cậu bọc khăn tắm đi ra ngoài, bên trong còn chưa mặc quần lót."
Việc này khiến cho mặt Bạch Lạc Nhân đại hồng, vốn cậu cũng không có cái thói quen này, nhưng đi nhà Vưu Kỳ ở hai ngày, bất đắc dĩ phải đem việc mặc quần lót vào thời khóa biểu hàng ngày, mỗi lần thức dậy, đều tự kiểm tra xem ở bên dưới có còn quần lót hay không. Đương nhiên, nguyên do của việc này cậu khẳng định sẽ không nói cho Cố Hải biết.
" Chậc chậc... " Cố Hải còn tự bản thân say mê, " Muốn cùng tôi chơi đùa có phải hay không? "
Bạch Lạc Nhân nằm sấp trên giường, không nói một câu giả vờ chết.
Tay Cố Hải cởi bỏ quần lót của Bạch Lạc Nhân, nhìn thấy trên làn da màu lúa mạch là từng mảng ảm đạm sắc hồng, không có bàn tay ấn xuống thế nhưng vẫn còn nóng rực. Cố Hải đem hai má dán lên trên cánh mông của Bạch Lạc Nhân, cọ xát một lúc, vươn ra đầu lưỡi ở bên trên chuồn chuồn lướt nước khẽ hoạt động.
" Đừng làm như vậy... Buồn... "Bạch Lạc Nhân cười đẩy đầu Cố Hải ra.
Cố Hải cười, hừ một tiếng, " Còn có càng buồn đâu, muốn thử không? "
Không cho Bạch Lạc Nhân thời gian đáp lại, Cố Hải trực tiếp mở cái miệng tà ác, ở những mảng hồng trên mông Bạch Lạc Nhân cắn cắn, buồn đến mức chân Bạch Lạc Nhân run rẩy, giống như một con cá chép ở trên giường lăn mình trốn tránh.
Cố Hải đuổi theo không bỏ cuộc, kéo lấy hai tay Bạch Lạc Nhân, khiến cho cậu ta trở mình, dùng vật khổng lồ dưới háng đã trở lên cương cứng đặt trước mật khẩu mẫn cảm của Bạch Lạc Nhân, chầm chậm cọ xát lên xuống.
" Cậu còn muốn? "Bạch Lạc Nhân lấy tay chống đỡ ngực Cố Hải đang không ngừng ép xuống.
Cố Hải đem đầu đến gần bên tai Bạch Lạc Nhân, đầu lưỡi trêu đùa vành tai đang cực nóng của cậu ta, hô hô thổi khí nóng, thanh âm ôn nhu khàn khàn. " Cậu khô
ng muốn? "
Bạch Lạc Nhân quay đầu, một bộ không phục tùng, biểu tình ẩn nhẫn.
Cố Hải có ý định trêu đùa cậu ta, bàn tay chạm vào đỉnh đầu ' tiểu nhân tử ', ngón tay thô ráp ở bên trên cọ xát, Bạch Lạc Nhân nhíu lại hai hàng lông mày, răng nanh cắn chặt lấy bờ môi, ánh mắt nhìn Cố Hải mang theo một tia ngoan cường.
" Thực sự không muốn? " Cố Hải lại dùng ' tiểu hải tử ' đang ướt sũng cọ xát chung quanh mật khẩu, thong thả mà khiêu khích.
Bạch Lạc Nhân khêu gợi ánh mắt nhìn hai má của tên đó, dùng bàn tay bóp chặt cổ Cố Hải, tiếng thở dốc mang theo câu đầu hàng cùng lên án, " Cậu nói những lời này không phải vô nghĩa sao? "
" Muốn thì phải cầu xin tôi."
Cố Hải ác ý mà cầm lấy phân thân của Bạch Lạc Nhân, lên xuống thực sự rất nhanh, cờ hồ khiến cho Bạch Lạc Nhân không thở nổi.
Bạch Lạc Nhân lấy tay gỡ ra từng ngón tay của Cố Hải, kết quả càng gỡ càng nắm thật chặt, đau đớn vô cùng ma sát ý chí của cậu, trán chảy ra tinh mịn mồ hôi, cáu giận nhìn về Cố Hải, tên này vẫn còn đang giả vờ nghiền ngẫm đâu!
" Cầu xin tôi, cầu xin tôi thao cậu."
Cố Hải đang khiêu chiến điểm mấu chốt chịu đựng của Bạch Lạc Nhân, ý đồ từ bây giờ tạo cho mình quyền khống chế tuyệt đối.
Bạch Lạc Nhân gian nan chịu đựng, khớp hàm gắt gao cắn chặt, bất đắc dĩ thân thể này đã sớm bị Cố Hải thu lấy làm vật chuyên dụng của cậu ta, Cố Hải đối với nó nghiên cứu dày công tôi luyện không hề uổng phí. Từng phòng tuyến trong lòng Bạch Lạc Nhân chậm rãi sụp đổ, mạnh mẽ đem đầu Cố Hải kéo xuống cổ mình, âm thanh khẩn cầu xuyên qua yết hầu.
" Cầu xin cậu..."
" Cầu xin tôi cái gì? " Cố Hải cắn lấy yết hầu Bạch Lạc Nhân, một ngón tay đâm vào bộ vị yếu ớt nào đó.
Hô hấp Bạch Lạc Nhân như bị mạnh mẽ khống chế, răng nanh cắn lấy tai Cố Hải, mơ hồ không rõ nói, " Thao... Tôi... "
Cố Hải sớm nhẫn đến mức thần kinh bạo động, nghe được câu này, giống như bị điên mà thúc một cái xâm nhập vào mật huyệt ấm áp ấy, từng trận xỏ xuyên thô bạo dũng mãnh, mỗi một lần đâm vào đều dồn hết sức, khiến cho người ta kinh tâm động phách.
Tiêu hồn tư vị đã lâu không nếm đến, kích động từng sợi dây thần kinh, Cố Hải gầm nhẹ, bàn tay nắm chặt lấy cằm Bạch Lạc Nhân, kích tình hôn xuống, sau đố thở hồng hộc ép hỏi, " Nhân tử, cậu có phải chỉ để cho một mình tôi thao cậu không?"
Bạch Lạc Nhân nắm chặt lấy tóc Cố Hải, thắt lưng cử động theo từng tiếp tấu đâm vào, trong sự va chạm của Cố Hải phát ra từng tiếng rên rỉ sa đọa, " Ân... Đúng rồi, chỉ cho một mình cậu thao."
Cố Hải nắm lấy tay Bạch Lạc Nhân, hai mắt xích hồng như muốn nhỏ huyết, không hề tiết chế mà cắn lấy đôi môi, cần cổ, ngực.... của Bạch Lạc Nhân. Như một con dã thú đói khát, được đến con mồi bắt đầu điện cuồng
gặm nhấm.
" Bảo bối, bên trong cậu nóng quá, khít quá, khiến cho tôi rất thoải mái... " Cố Hải không tiếc lời mà ca ngợi.
Bạch Lạc Nhân nghe được hai mắt phát hỏa, một bàn tay lùi ra sau tai Cố Hải, " Cậu có thể mỗi lần làm chuyện này nói ít đi mấy câu không? "
" Không thể! Bởi vì tôi biết cậu thích như vậy."
Cố Hải tà ác cười, hai tay gắt gao ôm chặt Bạch Lạc Nhân, cố ý đem môi dán lên tai cậu ta, không có tiết tháo mà biểu lộ sự thô tục, " Bảo bối, cái miệng nhỏ nhắn của cậu nuốt cái của tôi khít quá, ' kê kê ' của tôi có phải ăn thực ngon không? Sao cậu lại ăn hăng hái như vậy hả?..."
" A a a a..."
Chạng vạng, kêu thức ăn ở bên ngoài, cũng là ở trên giường giải quyết, Cố Hải ăn rất ngon, vừa ăn còn ăn thêm đậu hủ của người nào đó, thật không biết cậu ta làm cả buổi chiều, như thế nào mà vẫn còn hưng trí như vậy, Bạch Lạc Nhân bây giờ nhìn đến thân hình của Cố Hải đều có loại ý tưởng muốn chém cậu ta thành 8 khúc.
Buổi tối trước khi đi ngủ, Bạch Lạc Nhân vừa đem chăn đắp xuống liền bị Cố Hải xốc lên, Cố Hải tách ra hai chân của Bạch Lạc Nhân, không nói lời nào đem ' tiểu nhân tử' ngậm vào trong mồm.
Bạch Lạc Nhân một buổi chiều không biết đã bắn bao nhiêu lần, lúc này nơi đó có chút sưng lên, miệng Cố Hải vừa mút lên, một cỗ cảm giác đau đớn tê ngứa đâm xuyên qua từng dây thần kinh của Bạch Lạc Nhân, nước mắt kém chút nữa chảy ra.
" Cậu đủ... A... Không được... Đau.... A a a a... "
Cố Hải thực thích xem loại biểu cảm lã chã chực khóc này của Bạch Lạc Nhân, lạc thú lớn nhất trong cuộc đời Cố Hải chính là ép buộc Bạch Lạc Nhân.
" A a... "
Cố Hải hút mạnh một cái, Bạch Lạc Nhân run rẩy bắn ra tinh hoa của bản thân, Cố Hải một giọt cũng không bỏ nuốt hết xuống bụng.
Đợi cho Bạch Lạc Nhân đã mệt đến mức mềm nhũn, Cố Hải đem cả người Bạch Lạc Nhân ôm vào trong ngực, biểu tình đặc biệt có cảm giác thành tựu.
" Rất nhớ cậu... " Cố Hải hôn lên mặt Bạch Lạc Nhân.
Bạch Lạc Nhân hít sâu một hơi, " Cậu cuối cùng cũng nói một câu tiếng người."
Cố Hải đột nhiên đem mặt để ở cần cổ Bạch Lạc Nhân, cọ đến cọ đi, ôn nhu gọi " Nhân tử, nhân tử, nhân tử, nhân tử... "
Một tên con trai cao lớn thô kệch ở trong lòng mình làm nũng, thực là một trải nghiệm khó chịu, Bạch Lạc Nhân có chút nghĩ tới A Lang.
" Cậu làm gì vậy? " Bạch Lạc Nhân đầy Cố Hải ra.
Cố Hải híp mắt, biểu tình cực kì thiếu đánh, " Mặc kệ, chính là rất nhớ cậu... "
Bạch Lạc Nhân biết, thời điểm người này phát điên tốt nhất không cần phản ứng lại cậu ta, khiến cậu ta lẳng lặng trừu một chút liền tốt.
Quả nhiên, thoáng chốc Cố Hải liền yên tĩnh. Bạch Lạc Nhân nâng lên khuôn mặt Cố Hải, phát hiện cậu ta thế nhưng đã ngủ.
Lần đầu tiên, làm chuyện xấu xong, tự mình ngủ trước.
Ép buộc hơn 20 ngày, lại ngồi hơn 10 giờ máy bay, có thể không mệt sao?... Bạch Lạc Nhân đau lòng nhìn chăm chú Cố Hải thật lâu, bàn tay nhẹ nhàng vuốt qua hai gò má mệt mỏi, giúp cậu ta đắp chăn, sau đó ôm lấy Cố Hải chìm vào giấc ngủ.
Thượng Ẩn Thượng Ẩn - Sài Kê Đản Thượng Ẩn