Nếu mặt biển mãi mãi bình lặng, chắc chắn những thủy thủ tài ba sẽ chẳng bao giờ có mặt trên đời.

Ngạn ngữ Anh

 
 
 
 
 
Tác giả: Thắng Kỷ
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1591 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1805 / 16
Cập nhật: 2016-07-21 11:53:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 174 : Không Phục Biến Thân Lớn (2)
hậm Kiệt cũng nhìn thấu nam nhân này bị thương không nhẹ, lúc này dù còn có thể mạnh mẽ chống đỡ, nhưng Nhậm Kiệt cân nhắc lại liền cho rằng không cần thiết phải tiếp tục chạy như thế nữa.
- Tiểu tử ngươi làm sao biết hắn sẽ không đuổi theo? Tuy rằng vẻ mặt nam nhân đầy nghi ngờ, nhưng thân hình cũng ngừng lại.
Hắn dừng động tác trước, rõ ràng là một loại tín nhiệm với năng lực của Nhậm Kiệt và với đồng bọn sinh tử, sau đó mới là nghi ngờ hỏi Nhậm Kiệt.
Động tác rất nhỏ này, làm cho hảo cảm của Nhậm Kiệt đối với hắn càng tăng thêm không ít, ngạo nghễ thiên địa, không phục mọi thứ, bị giam cầm vô số năm tháng vẫn không hề sợ hãi. Nhưng khi đứng cùng nhau đối địch, lại có thể nghe lời và biểu hiện của người bên cạnh mà nhanh chóng đưa ra phán đoán, thể hiện đủ tín nhiệm, đây là một loại bản năng.
Loại người như vậy không nhiều, mà người có biểu hiện như vậy, thường thường đều là hạng người đáng phó thác tính mạng.
- Vừa rồi ngươi trọng thương Cửu Đầu Long Vương tranh thủ được thời gian, với tốc độ của ngươi sẽ nhanh chóng trốn ra khọi phạm vi thần thức dò xét của hắn. Nhưng dù sao nơi này cũng là Yêu Thú Thâm Uyên, là địa bàn của Cửu Đầu Long Vương, dù cho ở tình huống thần thức của nó không tra xét ra, nếu nó không tiếc mọi giá muốn tìm tới, truy đuổi chúng ta, vậy nó có thể nháy mắt dùng biện pháp của nó điều động tất cả yêu thú tiến hành ngăn cản, tra xét, phong tỏa.
Nhậm Kiệt nói rồi nhìn xung quanh: - Nhưng hiện giờ xung quanh bình tĩnh như thế, rõ ràng Cửu Đầu Long Vương không có làm to chuyện. Đương nhiên, cũng không bài trừ nó đang nghĩ cách khác, nhưng tạm thời chúng ta không cần phải vội.
- Bóc! Vừa nghe thế, mập mạp liền búng tay nói: - Cái này ta biết, lúc trước phiếu cơm lão đại đã từng phân tích, Cửu Đầu Long Vương này dù là một trong tám đại vương giả, là tồn tại m Dương Cảnh đỉnh phong trong đỉnh phong, nhưng kỳ thật lá gan không lớn. Biết lão Đan Vương tu luyện xảy ra chuyện cũng không dám trực tiếp công kích, biết rõ Mặc tiên sinh có vấn đề nhưng vẫn còn muốn lợi dụng, nhất định là vừa rồi... Ừm, "nói nhiều không phục" một chiêu liền đánh hắn sợ, cho nên không dám đuổi theo.
Từ sau chuyện Minh Ngọc sơn trang, Nhậm Kiệt cùng đám người mập mạp cũng không ít nói chuyện về Cửu Đầu Long Vương, cũng phân tích Cửu Đầu Long Vương rất nhiều. Mập mạp nói bị đánh sợ, mới nhớ đến bây giờ còn chưa biết tên nam nhân này là gì.
Nhắc tới, khắc sâu nhất là hai chữ không phục ngạo nghễ thiên hạ, còn có... hắn luôn nói mãi không dứt, cho nên ngừng một lúc, trực tiếp gọi nam nhân này là "nói nhiều không phục".
- Ừm!
Nhậm Kiệt khẽ gật đầu: - Thoạt nhìn kẻ này rất hung dữ, thật ra sâu bên trong vô cùng chú ý, cẩn thận, nói nghiêm trọng hơn là thật ra nó rất nhát gan, làm việc dè dặt, bằng không vừa rồi đã không bị ta nói mấy câu liền lừa được. Vừa rồi biến thân đánh một chiêu với Cửu Đầu Long Vương đã đánh sâu rất lớn, nhưng đó chỉ là thứ nhất, nguyên nhân trọng yếu hơn nó không truy đuổi theo là vì Kim Sư vừa bị giết, còn ngay khi đó chúng ta xuất hiện ở Minh Ngọc sơn trang, đột nhiên lại xuất hiện ở chỗ nó rồi bỏ chạy, nó sẽ gắn chúng ta với Minh Ngọc sơn trang lão Đan Vương Ngọc Trường Không, nó sợ chúng ta là mồi dụ nên mới không dám tiếp tục đuổi giết.
Mập mạp ở bên cạnh gật đầu liên tục. "Nói nhiều không phục", dù không biết Minh Ngọc sơn trang là chuyện gì, nhưng cũng đại khái nghe hiểu được, khẽ lắc đầu: - Vương giả trong sâu, còn là sâu nhỏ, không có bao nhiêu tiền đồ.
Đối với mập mạp gọi hắn là "nói nhiều không phục", nam nhân này không quá để ý.
Nhậm Kiệt cùng mập mạp đều bị một câu của "nói nhiều không phục" chọc cười, trên thực tế bất luận là trao đổi qua bia đá, hay là Nhậm Kiệt thả hắn ra sau đó, "không phục" cũng không nói nhiều, nhưng rất cứng cỏi.
- Nói thiệt chứ, vừa rồi ngươi biến thân quá ngầu luôn, ngươi không phải Tôn Ngộ Không đó chứ? Lúc này nếu đoán ra Cửu Đầu Long Vương sẽ không đuổi theo, Nhậm Kiệt cũng thả lỏng ra, ngẫm lại đến giờ còn chưa hỏi nam nhân "không phục" này rốt cuộc tên là gì. Nhớ lại chuyện này, không khỏi phải nhớ tới tình huống biến thân khỉ đột khổng lồ, Nhậm Kiệt lại nhìn sang "nói nhiều không phục", hỏi.
- Tôn Ngộ Không? Nam nhân hùng tráng khí thế ngạo nghễ thiên hạ kỳ quái nhìn Nhậm Kiệt, Tôn Ngộ Không là cái thứ gì.
Đừng nói là hắn, ngay cả mập mạp cũng kỳ quái nhìn phiếu cơm lão đại, không hiểu sao phiếu cơm lão đại lại đột nhiên hỏi vậy.
- Cũng là một nhân vật trong truyền thuyết, Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, nói tới thật có chút giống. Không nói tới còn không nghĩ nhiều, lúc này Nhậm Kiệt vuốt cằm nhớ tới câu chuyện Tôn Ngộ Không, càng cảm thấy có chỗ tương tự.
Hơn nữa trong phim ảnh đời trước, ấn tượng càng khắc sâu hơn, mà vừa rồi nam nhân nháy mắt biến thân quá rung động. Thế giới này dù có không ít yêu thú, nhưng cảm giác nam nhân này hoàn toàn khác, bởi vì trên người hắn căn bản không có yêu khí.
- Nghe cái tên này thật là ngầu, Tề Thiên, ngồi ngang hàng với trời, ngữ khí lớn lối bá đạo. Mập mạp nghe rồi khen ngợi.
- Cái thứ gì thế, nói nghe thử, tiểu tử ngươi nói chuyện rất thú vị, bổn đại gia nghe rất mới lạ.
Mập mạp tò mò hưng phấn, nam nhân thì thắc mắc nhìn mình, Nhậm Kiệt tùy tiện nói mấy câu, đơn giản kể lại truyền thuyết hầu ca trong truyền thuyết ở kiếp trước. Hoa Quả Sơn Thủy Liêm Động Tề Thiên Đại Thánh, đại náo thiên cung, bị Như Lai phật tổ trấn áp dưới chân Ngũ Hành Sơn, sau đó đi thỉnh kinh, trở thành Đấu Chiến Thắng Phật. Câu chuyện phải xem kể thế nào, kể chi tiết thì ba ngày ba đêm, kể rút gọn thì lại rất dễ dàng.
Tuy rằng Nhậm Kiệt chỉ kể sơ qua mấy câu, nhưng mập mạp nghe mà hưng phấn không thôi.
- Dữ, quá dữ, con khỉ này quá lợi hại. Nhưng mà phiếu cơm lão đại ngươi kể Phật tổ cũng thật lợi hại, lật tay năm ngón thành núi trấn áp, Tề Thiên Đại Thánh, Đấu Chiến Thắng Phật... Mập mạp nghe xong hô to quá đã, cảm giác Tề Thiên Đại Thánh quá giỏi, quá giỏi.
- Hắn vẫn phục, Tề Thiên Đại Thánh, nó không xứng. Sau khi nghe Nhậm Kiệt kể câu chuyện Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, nghe Nhậm Kiệt nói nó là một con khỉ đá, sau đó đại náo thiên cung, không phục Thiên Đình quản lý, vẻ mặt nam nhân xuất hiện một tia mỉm cười hiếm có. Nhưng nghe đến sau thì sắc mặt của hắn ngày càng khó coi, chờ khi Nhậm Kiệt kể xong, hắn nhìn bầu trời xa, nghe mập mạp ca ngợi liền đột nhiên nói một câu.
Giọng nói tràn đầy khinh thường, lời của hắn cũng làm mập mạp đang hưng phấn không khỏi sững ra, ngay cả ngay cả Nhậm Kiệt cũng không khỏi kinh ngạc. Tiếp theo liền bật cười, không phục, phục, ha ha, thật đúng là thú vị. Không xứng, có người dám nói Tôn Ngộ Không không xứng xưng là Tề Thiên Đại Thánh, nếu là đời trước nói ra câu này, ước chừng sẽ kéo theo vô số người thảo luận tranh luận.
Tề Thiên Đại Thánh, nó không xứng.
Nghe nói lời này, đột nhiên Nhậm Kiệt rất vui vẻ, má nó, thủ hạ của mình có một người lợi hại như thế, cùng biến thân cùng bị trấn áp, dám nói Tôn Ngộ Không không xứng xưng là Tề Thiên Đại Thánh, ngầu đến đỉnh mà.
- Vừa rồi vẫn chưa kịp hỏi, ngươi gọi là gì? Vừa rồi Nhậm Kiệt chẳng qua chỉ đù một câu, dù sao nam nhân này biến thân khỉ đột khổng lồ, còn bị giam cầm trong bia đá, có chút tương tự với câu chuyện Tôn Ngộ Không mà thôi.
- Tên gọi là gì còn không phải như nhau, chỉ là một chuyện thôi, nhưng mà đừng gọi ta Tôn Ngộ Không, bổn đại gia không thích. Ngươi kể Tôn Ngộ Không kia quá kém, người khác chiêu hàng thì nó đi, còn làm chăn ngựa gì, cái gì Ngọc Hoàng đại đế cái gì Phật tổ. Nhưng mà Tề Thiên Đại Thánh, Tề Thiên thì có chút hay, gọi ta Tề Thiên. Nam nhân không quan tâm nói, đối với hắn gọi là không phục hay cái gì khác, hắn cũng không để ý, thậm chí nếu vừa rồi Nhậm Kiệt không giải thích câu chuyện Tôn Ngộ Không, trực tiếp gọi hắn Tôn Ngộ Không thì hắn cũng sẽ không để ý. Nhưng sau khi Nhậm Kiệt kể xong thì hắn lại cảm thấy khó chịu, ngẫm lại liền lấy một cái tên mà Nhậm Kiệt nói.
- Tề Thiên? Tề Thiên Đại Thánh, ha ha, được, sau này gọi ngươi là Tề Thiên. Nhậm Kiệt nghe xong cuối cùng không nhịn được cười to, thầm hô má nó may mà mình không phải sư phụ hắn, hắn phải đi lấy kinh, bằng không mình khó tránh phải gọi là Đường Tăng. Rõ ràng Tề Thiên không để ý tên gọi, nghe Nhậm Kiệt kể câu chuyện Tôn Ngộ Không liền có cảm giác với tên gọi Tề Thiên Đại Thánh, nhưng lại cảm thấy Tôn Ngộ Không không xứng, tiếp theo Nhậm Kiệt hỏi tên hắn, hắn dứt khoát đặt cho mình.
Dược Vương Tà Thiếu Dược Vương Tà Thiếu - Thắng Kỷ Dược Vương Tà Thiếu