Số lần đọc/download: 2105 / 19
Cập nhật: 2016-10-05 22:29:44 +0700
Chương 172 : Tiên Thiên Nhị Trọng. (1)
Đ
ối mặt khoái công của Ti Thuận Thương, Huyền Thiên đã lui một bước duỗi tay ra, ánh sáng màu lam lóe lên. Sơ Lam Kiếm vung ra, một chiêu Toàn Phong Thức bên trong Truy Phong Cửu Kiếm thuận thế thi triển.
Dùng sức lực lớn khủng bố của Huyền Thiên, thì dùng trọng quyền đánh bại Ti Thuận Thương dễ dàng. Nhưng mà át chủ bài như thế có thể không bạo lộ, tận lực không muốn bạo lộ, chỉ cần để cho người khác nhìn không thấu, mới có thể cảm giác được nguy hiểm, một người luôn bộc lộ át chủ bài thì sẽ mang tới nguy hiểm cho mình.
Huyền Thiên dùng thực lực giống như Ti Thuận Phương đối phó Ti Thuận Thương có thể rèn luyện kỹ xảo đối địch của mình. Chỉ có kỹ xảo mới là mấu chốt vượt cấp khiêu chiến, thực lực như nhau địch nhân đều có thể sử dụng kỹ xảo đánh bại, như vậy gặp được địch nhân cường đại hơn mình sẽ không đáng sợ nữa mà còn bằng kỹ xảo mà thắng hắn.
Ti Thuận Thương cảm giác một cỗ lực lượng cường đại xoay tròn đánh bay kiếm của hắn ra ngoài.
Lập tức "keng" một tiếng, hai kiếm giao kích.
Kiếm trong tay Ti Thuận Thương càng theo lực lượng xoay tròn rất nhanh lệch ra bên ngoài và bắn về phía đại môn đang mở rộng.
Huyền Thiên bước một bước về phía trước, thi triển Mãng Ngưu Đính Giác, thân thể nghiêng về một bên, tay phải cầm kiếm không thay đổi, nắm tay trái như là mãng ngưu giác đánh ra một quyền. Mãng Ngưu Đính Giác chỉ thi triển nửa chiêu, Huyền Thiên chỉ đánh ra một sừng.
Nhưng mà một chiêu này trôi chảy vô cùng, nước chảy thành sông, hơn nữa tốc độ nhanh tới cực điểm.
Ti Thuận Thương vừa mới bị Huyền Thiên đánh bay kiếm cũng cảm giác được một tòa núi lớn đập vào mặt, cả người hắn đều bị một quyền này của Huyền Thiên đánh cho bay lên. Hắn hét thảm một tiếng, một ngụm máu tươi phun ra cùng răng tung bay trong gió.
Thân thể Ti Thuận Thương xoay một vòng 360 độ, sau đó dùng tư thế nằm sấp ngã xuống mặt đất, xương mũi thiếu chút nữa bị gãy, máu tươi trong miệng phun ra, lỗ mũi cũng máu me be bét.
Cái gì?
Nội môn đệ tử đang vây chung quanh trừng lớn hai mắt như muốn lòi cả ra.
Ti Thuận Thương lại bị một kiếm của Huyền Thiên đẩy ra, sử dụng nửa chiêu Mãng Ngưu Quyền Pháp Hoàng giai trung phẩm võ kỹ Mãng Ngưu Đính Giác đánh bại.
Huyền Thiên cũng không biểu lộ ra thực lực cường đại, chỉ tương đương với Tiên Thiên Cảnh nhị trọng vũ giả. Thực lực sàn sàn Ti Thuận Thương, một kiếm đẩy trường kiếm trong tay Ti Thuận Thương ra, sau đó cũng vận dụng Toàn Chuyển Chi Lực Toàn Phong Thức mới lộ ra vẻ dễ dàng.
Huyền Thiên cũng không có thi triển võ kỹ cao cấp, Truy Phong Cửu Kiếm là kiếm pháp hắn tự nghĩ ra, nó lợi hại hơn Hoàng giai thượng phẩm kiếm kỹ một chút, nhưng chưa đạt tới huyền giai kiếm kỹ.
Mà quyền pháp thứ hai thi triển lại là võ kỹ nhập môn của Thiên Kiếm Tông, Hoàng giai trung phẩm quyền kỹ Mãng Ngưu Quyền Pháp. Có thể nói, bình thường tới mức không thể bình thường hơn, Thiên Kiếm Tông chí ít có ba thành đệ tử tu luyện trở lên, còn lại nhìn đã chán nên không tu luyện.
Huống chi, Huyền Thiên còn cũng không có thi triển toàn bộ một chiêu Mãng Ngưu Đính Giác. Mãng ngưu có hai cái sừng, thi triển một chiêu này, thường thường là hai quyền đồng thời xuất kích, như là hai cái sừng mãng ngưu. Nhưng lúc này tay phải Huyền Thiên cầm kiếm, vì thế Mãng Ngưu Đính Giác chỉ là quyền trái xuất kích, mới ra một cái sừng tương đương với chỉ thi triển nửa chiêu.
Nhưng mà chỉ nửa chiêu Mãng Ngưu Đính Giác đã đánh trọng thương Ti Thuận Thương- cao thủ Tiên Thiên Cảnh nhị trọng răng rơi đầy đất, thân thể xoay tròn 360 độ trên không trung, cuối cùng ngã xuống đất, nhìn chật vật không chịu nổi!
Thật ứng với câu nói lúc trước của Huyền Thiên: Ngã sấp trên đất, răng rơi đầy đất!
Bất kể là cùng Ti Thuận Thương cùng ba người đồng bọn hay là nội môn đệ tử đang vây xem đều lộ vẻ kinh hãi trong mắt. Nửa chiêu quyền kỹ Hoàng giai trung phẩm lại đánh bại Tiên Thiên Cảnh nhị trọng Ti Thuận Thương, có thể đánh trúng đã là kỳ tích, huống chi uy lực còn không nhỏ, đánh cho Ti Thuận Thương miệng phun máu tươi, răng rụng lia chia, thân thể bị đánh cho bay lên xoay một vòng tròn trên không trung.
Đương nhiên, một quyền kia đánh vào mắt Ti Thuận Thương cố ý sử dụng lực lượng mạnh hơn một chút, bằng không thì không thể tạo nên hiệu quả mỹ mãn như thế.
Rất nhanh, rất mạnh và hơn nữa không chê vào đâu được, một kiếm một quyền vô cùng trôi chảy, như là hành vân lưu thủy và tự nhiên!
Một quyền Huyền Thiên đánh bay Ti Thuận Thương hiện lên trong đầu đám nội môn đệ tử vài lần, chúng đệ tử rốt cục bắt được mấu chốt Huyền Thiên sử dụng nửa chiêu Hoàng giai trung phẩm quyền kỹ, đả bại Ti Thuận Thương.
Về phần vì sao nửa chiêu Mãng Ngưu Đính Giác có uy lực cường đại như thế đánh Ti Thuận Thương ra bộ dạng thế này, trong lòng chúng đệ tử nhao nhao phỏng đoán, nhất định là Huyền Thiên sử dụng tiên thiên chân khí, dùng một kích toàn lực.
Mà ngay cả Ti Thuận Thương ngã sấp trên đất cho rằng đây là một kích hết sức của Huyền Thiên.
Người có suy nghĩ đều chỉ nghĩ trong phạm vi suy nghĩ của mình, chúng nội môn đệ tử bốn phía đều không thể tưởng được Huyền Thiên không phải dùng đem hết toàn lực, hắn chưa sử dụng tới ba thành lực lượng. Vận dụng một chút tiên thiên chân khí bất quá là che dấu tai mắt người ta mà thôi.
Nếu là Huyền Thiên thật sự dùng hết toàn lực, một quyền vừa rồi mang theo sức lực khủng bố của một vạn cân đánh ra đủ để lấy mạng của Ti Thuận Thương. Cho dù không bị đánh bại cũng trọng thương xương cốt, chấn thành mấy mảnh.
- Xem ra Huyền Thiên, thật sự có được thực lực vượt cấp khiêu chiến, tu vi Tiên Thiên Cảnh nhất trọng xông qua Kiếm Các tầng thứ ba, quả nhiên không đơn giản!
- Uh! vừa rồi một kiếm một quyền quá trôi chảy, tốc độ cũng rất nhanh, làm cho người ta khó lòng phòng bị, Ti Thuận Thương bị Huyền Thiên sử dụng nửa chiêu Mãng Ngưu Đính Giác đánh bại, răng rơi đầy đất, e rằng sẽ bị đệ tử nội môn chế nhạo.
- Một kiếm một quyền quá trôi chảy làm cho người ta khó có thể ngăn cản, không biết là Huyền Thiên cố ý gây nên hay là vô tình làm được. Nếu là cố ý thì cho dù Ti Thuận Thương lợi hại hơn Tiên Thiên Cảnh nhị trọng đệ tử cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn.
- Bài danh của Ti Thuận Thương là 139, là tồn tại kế cuối mà thôi. Sở Phong sư huynh tại thời điểm Tiên Thiên Cảnh nhất trọng đã đánh bại toàn bộ đệ tử ở bậc thang thứ hai, chỉ thua mấy đệ tử tiến nhập bậc thang thứ nhất Tiên Thiên Cảnh nhị trọng mà thôi.
- Uh! Sở Phong sư huynh là bất thế thiên tài, vừa rồi Huyền Thiên thi triển thực lực so với Sở Phong sư huynh lúc ở Tiên Thiên Cảnh nhất trọng còn có chênh lệch không nhỏ. Kỹ xảo tuy rằng lấy yếu thắng mạnh, nhưng mà thực lực cũng rất trọng yếu, không biết Huyền Thiên tối đa có thể thắng Tiên Thiên Cảnh nhị trọng đệ tử bào danh bao nhiêu.
...
Đang lúc chúng đệ tử vây xem thấp giọng nghị luận thì Ti Thuận Thương ngã sấp trên đất bò lên, nhặt trường kiếm chạy tới trước mặt ba đồng bọn gào to:
- Dương sư hống, hống phải páo chù cho ta.... (Dương sư huynh, huynh phải báo thù cho ta... @@)