If love is a game, it has to be the hardest game in the world. After all, how can anyone win a game where there are no rules?

CODY MEYERS

 
 
 
 
 
Tác giả: Lý Bố Y
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 372 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 793 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 06:35:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 170
uyển thứ ba
Quyển thứ ba
Chương 170: Hoa vi vân mở [2]
Dịch: Cả Ngố
Nguồn: Sưu tầm
------------------------
Đọc thì phải thank nghe chưa:48:
Lưu Vân cuồng nhiệt hôn nàng. Hoa Phi Lệ thoáng từ chối trong chốc lát, hai tay trắng như tuyết ôm lấy cổ Lưu Vân, thân thể mềm mại dựa vào người hắn. Dưới sự dụ dỗ không ngừng của Lưu Vân, nàng ngây ngô đáp ứng lại, cái lưỡi thơm ngon rụt rè hòa theo hắn.
Hai người ôm hôn nhau mãnh liệt tạo nên những gợn sóng nhỏ. Cảm nhận được thân thể ấm áp của Hoa Phi Lệ, trái tim Lưu Vân như được truyền vào một luồng nhiệt, đập nhanh hơn. Khi hai tay một lần nữa lướt qua thân thể nữ nhân ở trong lòng mình, Lưu Vân cũng không nhịn được nữa, nhấc một chân Hoa Phi Lệ lên vai mình, phần dưới cơ thể cũng đẩy tới.
- Đến giường đi thôi… …
Vào thời điểm mấu chốt, Hoa Phi Lệ đang thần hồn điên đảo dường như nghĩ tới điều gì, đột nhiên khôi phục lại một chút tỉnh táo, thân hình thoáng lui về phía sau, tránh thoát sự tập kích của Lưu Vân.
“Mẹ kiếp!”
Lưu Vân một kích thất bại, trong lòng thầm mắng một tiếng, đứng dậy, nhảy ra khỏi thùng nước tắm, với lấy cái khăn lau khô thân thể, đồng thời thò tay vào trong thùng tắm mà sờ mó rồi lấy khăn tắm quấn cho Hoa Phi Lệ và bế nàng đi tới giường.
Lúc Hoa Phi Lệ được Lưu Vân đặt lên giường thì đã tỉnh táo hơn rất nhiều. Trước ánh mắt tham lam của Lưu Vân, nàng không khỏi thẹn thùng nắm chặt lấy cái khăn tắm. Trước ngực xuất hiện một cái khe thật sâu, hai trái đào tiên cao vút lộ ra một nửa bên ngoài khăn tắm, thấy Lưu Vân đang nhìn chăm chú, Hoa Phi Lệ tựa hồ không chống được ánh mắt cuồng nhiệt đầy đam mê của Lưu Vân, vội vàng nghiêng người lại.
- Thân hình nàng thật là đẹp!
Hoa Phi Lệ nghiêng người nằm, cái mông cùng bên hông hiện ra đường cong động lòng người. Thấy vậy Lưu Vân không khỏi khẽ thở dài.
Lưu Vân xoay người Hoa Phi Lệ lại, cúi xuống hôn lên môi, lên cổ nàng, tay thì cầm lấy chiếc khăn tắm, chậm rãi kéo xuống.
- Dấu răng này là của ai vậy?
Hoa Phi Lệ đang vuốt ve bả vai của Lưu Vân, bàn tay đột nhiên dừng lại ở một vị trí.
Lưu Vân đang đắm chìm trong đôi môi nhỏ nhắn mềm mại của nàng, đột nhiên nghe thấy nàng hỏi vậy, trong lòng chợt căng thẳng. Chuyện tốt cho tới bây giờ đều nhiều như vậy.
- Cái này… … Linh nhi cắn.
Lưu Vân cười xấu hổ, đưa tay nắm lấy ngực nàng, vận lực bóp mạnh làm cho nàng không còn tâm trí nghiên cứu vết cắn nọ.
- Vậy ta cắn bên này.
Hai mắt Hoa Phi Lệ khép hờ, hơi thở gấp gáp, ngẩng đầu lên, rồi mở cái miệng nhỏ nhắn tinh nghịch cắn nhẹ một cái vào vai bên kia của hắn.
- Cắn đi, cắn đi!
Lưu Vân cười hắc hắc, đem khăn tắm vứt ra một bên, đè xuống thân thể nóng bỏng của nàng, mặt thì chúi vào ngực nàng, há miệng ngậm lấy quả anh đào hấp dẫn kia.
Hai thân thể nóng bỏng quấn chặt lấy nhau ở trên giường. Lưu Vân nhanh chóng khiêu khích được xuân tình của cô gái chưa biết việc đời. Hắn kinh ngạc phát hiện phần dưới của nàng vô cùng mẫn cảm. Hắn chỉ cần dùng môi hôn cũng có thể làm cho thân thể nàng run rẩy không thôi.
Trên hai trái đào tiên là cái núm đẹp mê người, Lưu Vân lấy hai ngón tay sờ, Hoa Phi Lệ như bị điện giật, thân thể không ngừng giẫy dụa, vặn vẹo.
- A!
Hoa Phi Lệ khẽ hé môi, giống như một con cá mất nước, hơi thở gấp gấp, hổn hển, dường như không chịu nổi sự kích thích này, ngửa đầu rên rỉ.
Khi ngươi yêu một người phụ nữa, lúc ở trên giường hãy làm cho nàng thỏa mãn, hạnh phúc. Dưới loại tâm lý này dục vọng của Lưu Vân giảm xuống vài phần, giống như một triều thánh giả, tận tụy hôn xuống mỗi tấc da thịt của Hoa Phi Lệ.
Khi môi của hắn hôn đến bắp đùi nàng thì Hoa Phi Lệ không khỏi dùng sức kẹp chặt hai chân lại. Lưu Vân đưa hai tay vào trong tách ra, vùi sâu vào giữa hai chân nàng.
Cơn mưa mùa xuân sớm đã rơi xuống, khi đầu lưỡi Lưu Vân bắt đầu linh hoạt kích thích, ‘nước mưa’ bắt đầu lênh láng. Nửa trên người Hoa Phi Lệ cong lại, hai trái đào tiên không ngừng run rẩy dưới ánh đèn, mồ hôi lấm tấm.
- Nàng muốn gì, Phi nhi?
Nhìn nước nôi lênh láng, Lưu Vân ghé sát vào tai Hoa Phi Lệ khẽ hỏi.
Hoa Phi Lệ không nói lời nào, hai tay dùng sức ôm chặt lấy lưng hắn, làm cho hai thân thể gắn chặt vào nhau hơn.
Lưu Vân cắn nhẹ vào *** tai nàng, chậm rãi di chuyển phần dưới, xuyên qua vùng đất lầy lội, bắt đầu hành trình vĩ đại biến một cô gái trở thành một người đàn bà.
Trong khoảnh khắc Lưu Vân tiến công, Hoa Phi Lệ rơi lệ, cắn mạnh một cái vào vai hắn.
Hoa theo mây di chuyển, mây di chuyển làm hoa mở.
Đêm nay nàng mặc hắn chủ động, chỉ cảm thấy đau nhức cùng ngọt ngào hành hạ.
[Vân ánh hoa kiều, hoa kiều vân túy.]
Một đêm nay hắn khổ sở cày sâu cuốc bẫm, chảy xuống vô số giọt mồ hôi, nỗ lực làm cho nàng hạnh phúc.
Tình cảm mãnh liệt trôi qua, Hoa Phi Lệ lười biếng nằm trong lòng Lưu Vân, khóe miệng mang theo nụ cười thỏa mãn, ngón tay đang tinh nghịch vẽ lên ngực hắn.
- Phi nhi… …
Hai tay của Lưu Vân vẫn đang nằm ở trên hai trái đào tiên của Hoa Phi Lệ, cảm giác mềm mại, co dãn làm cho hắn nghịch mãi không thấy chán.
- Ừm?
Hoa Phi Lệ khẽ hừ nhẹ một tiếng.
- Nàng thỏa mãn chứ?
- Mấy lần sung sướng hạnh phúc tới mức muốn bất tỉnh, chàng nói có tốt hay không?
Hoa Phi Lệ ngẩng đầu nhìn Lưu Vân, thấp giọng nói. Khuôn mặt vẫn còn vương lệ, trong mắt mang theo tình cảm mãnh liệt, chan chứa xuân tình.
- Có phải sự đau nhức cũng là một loại cảm giác thỏa mãn, sung sướng?
Lưu Vân trêu đùa.
- Chàng là tên hỗn đản! Nếu sớm biết phải vất vả như vậy, ta sẽ không cho chàng thực hiện!
Hoa Phi Lệ vừa nói vừa đưa tay nhéo lên lưng Lưu Vân nhưng trên người xuất hiện cảm giác bủn rủn, vô lực.
- Vậy có phải hiện tại vẫn đang luyến tiếc cảm giác này? Lưu Vân vừa nói vừa đem ôm lấy Hoa Phi Lệ đặt lên trên người mình.
- Đúng vậy, thật sự thích! Sau này chàng phải khổ cực rồi!
Sau khi trở thành nữ nhân của Lưu Vân, Hoa Phi Lệ không còn sợ hắn nói lời đùa giỡn nữa, liếc mắt đáp lại.
- Phi nhi của ta, đừng liếc mắt như vậy chứ? Nàng mà liếc mắt có thể làm cho ta chết đi sống lại đấy.
Lưu Vân cảm giác được lúc Hoa Phi Lệ cười mang theo sự mị hoặc khó cưỡng.
- Như vậy mới công bình chứ? Không phải chàng chỉ cần dùng một chút lực cũng làm cho ta chết đi sống lại sao?
Sau cơn triền miên, cuối cùng Hoa Phi Lệ cũng biến thành một đóa tiên hoa nở rộ, tỏa ra sự hấp dẫn chết người. Trong lòng Lưu Vân cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Trái tim hắn hoàn toàn chìm đắm trong sự nhu tình của Hoa Phi Lệ.
- Đau sao?
Hoa Phi Lệ nằm trên người Lưu Vân, nghiên cứu kiệt tác nàng lưu lại trong lúc trở thành nữ nhân của hắn.
- Đau chứ! Nhưng ta phát hiện một vấn đề.
Hoa Phi Lệ vừa nói vừa đưa cái lưỡi thơm tho ra khiêu khích hắn.
- Tiểu yêu tinh, không cho ta nghỉ ngơi sao?
Lưu Vân nhắm hai mắt lại, lẳng lặng hưởng thụ.
- Dấu răng này hình như mới cắn! Nếu như Linh nhi muội muội hỏi, ngươi nên nói thế nào đây?
Hoa Phi Lệ chỉ vào dấu răng ở vai bên kia của Lưu Vân.
- Ta sẽ nói là nàng cắn!
Nam nhân đang thần hồn điên đảo hoàn toàn không có phát hiện trên mặt của Hoa Phi Lệ xuất hiện vẻ đắc ý vì thành công bắt được chứng cớ ngoại tình của hắn.
Dị Giới Quân Đội Dị Giới Quân Đội - Lý Bố Y