Số lần đọc/download: 665 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:50:56 +0700
Chương 164: Bạch Ngưng Lộ Khuynh Thành.
B
ạch gia cũng là một danh môn vọng tộc ở Thiên Không Chi Thành, hệ thống bảo vệ làm tương đối nghiêm mật.
- Vũ Thiến tiểu thư, ngươi cũng ở nơi này a!
Ngay lúc Trương Vũ Thiến đang phiền muộn, thì đột nhiên có một người ngăn cản đường đi của nàng.
Trương Vũ Thiến ngầng đầu nhìn lên, nói:
- Là ngươi? Ngươi vẫn còn dám xuất hiện trước mắt ta, có phải là lại ngứa mũi rồi không?
Ngăn cản Trương Vũ Thiến chính là một thanh niên tóc vàng tướng mạo tuấn tú, hắn gọi là Sử Khảo Đặc, là để tử của Mã Đinh gia tộc trong liên minh vũ khí đạn dược.
- Vũ Thiến tiểu thư, lần trước là ta lỗ mãng. Hôm nay ta chân thành xin lỗi ngươi.
Sử Khảo Đặc Mã Đinh vừa nói xong, trong đại sảnh vừa lúc vang lên tiếng nhạc, Sử Khảo Đặc lập tức nói:
- Vũ Thiến tiểu thư, cho ta một phân mặt mũi, mời nàng nhảy một bài được không?
- Thật tiếc nói cho người biết, ta không biết khiêu vũ.
Trương Vũ Thiến nói xong liền xoay người rời đi.
- Không sao, ta có thể dạy nàng nhảy.
Sử Khảo Đặc chưa chịu từ bỏ ý định, nói tiếp.
Trương Vũ Thiến xoay người, giận dữ nhìn Sử Khảo Đặc nói:
- Ta nói cho ngươi biết, cho dù ta biết nhảy, cũng sẽ không thèm nhảy cùng người, ngươi đừng mơ mộng hão huyền.
- Nếu Vũ Thiến tiểu thư không thích khiêu vũ, chúng ta hay là đi qua địa phương khác ngồi một chút, uống chén rượu tâm sự nha.
Sử Khảo Đặc lại nói.
Trương Vũ Thiến buồn phiền muốn chết, bị tên Sử Khảo Đặc này quấn quýt không rời, lửa giận trong lòng đã áp chế không nổi, Trương Vũ Thiến nói:
- Uống rượu thì quên đi, có điều tâm sự thì có thể.
- Ah! Vậy thì tốt quá. Không biết Vũ Thiến tiểu thư thích tâm sự về chuyện gì.
Sử Khảo Đặc trong lòng cao hứng nói.
Trương Vũ Thiến hướng Sử Khảo Đặc ngoắc ngoắc ngón tay, nói:
- Ngươi đến gần chút, ta nói cho ngươi biết.
Sử Khảo Đặc tiến tới trước người Trương Vũ Thiến, đang muốn lợi dụng cơ hội ngửi mùi hương trên người Trương Vũ Thiến. Đột nhiên một cái nắm tay hiện ta ngay trước mắt hắn.
Binh! Sử Khảo Đặc đầu óc quay cuồng, đồng thời máu mũi phun tung tóe.
A!
Sử Khảo Đặc đau đớn kêu lên, không nghĩ tới Trương Vũ Thiến hung ác vẫn chưa dừng lại, tiếp theo đó chỉ thấy nàng tung ra hàng loạt cuồng phong bạo vũ quyền.
Trong thân thể Trương Vũ Thiến được Du Dương lắp đặt tâm tạng plug-in, Tâm Huyết Thần Tốc cũng sớm đã tu luyện đến đỉnh phong, sau khi đi tới Mặt Trăng, nàng để có thể chạy trốn, mỗi thời khắc đều là tu luyện, hiện tại nàng đã là Niệm Lực Thôi Động tam trọng thiên. Muốn chỉnh một tên Sử Khảo Đặc không học vấn không nghề nghiệp ăn chơi trác tang thật là thừa sức.
Sử Khảo Đặc kêu la thảm thiết lập tức dẫn tới mọi người chú ý, trong đại sảnh mọi người ngừng khiêu vũ, chạy ra xem là có chuyện gì.
Lam Hải Nguyệt thấy Trương Vũ Thiến đánh người, trên trán hiện lên vài tia hắc tuyến, vội vã kéo Sử Khảo Đặc ra khỏi tay Trương Vũ Thiến.
Trương Vũ Thiến đem Sử Khảo Đặc hung hăng đánh ột trận, hờn dỗi trong lòng tiêu tan không ít, đánh người thật so với đánh gấu Teddy thoải mái hơn nhiều.
- Vũ Thiến, ngươi…ngươi tai sao lại đánh Sử Khảo Đặc.
Lam Hải Nguyệt nói.
- Không tại sao. Trong lòng khó chịu, đang muốn tìm thứ gì hả giận thì hắn lại tự mình đưa tới cửa.
Trương Vũ Thiến nhún nhún vai nói.
Trương Vũ Thiến trả lời khiến Lam Hải Nguyệt bó tay. Người ở chỗ này đều là người có thân phận, tự nhiên sẽ không giống Trương Vũ Thiến như vậy động cái là đánh người. Sử Khảo Đặc tuy bị Trương Vũ Thiến vô cớ đánh ột trận, nhưng hôm nay là sinh nhật Bạch Ngưng Lộ, hắn cũng không dám lập tức nổi giận.
Xảy ra chuyện này, Lam Hải Nguyệt cũng không dám để Trương Vũ Thiến rời khỏi chính mình nửa bước, Trương Vũ Thiến đi đâu nàng theo đến đó, mà nàng đi đâu cũng nhất định sẽ kéo theo Trương Vũ Thiến đến đấy.
Sử Khảo Đặc được người đỡ lên, tuy rằng bị Trương Vũ Thiến hung hăng đánh ột trận, nhưng nhìn chung cũng không bị tổn thương lớn lắm, chỉ là một ít vết thương nhỏ ngoài da.
Sử Khảo Đặc, ta thật không rõ, đứa con gái họ Trương ngực thì như sân bay kia có gì hay, lẽ nào ngươi lại có đam mê đặc biệt đó.
Bạn của Sử Khảo Đặc, Thiết Nhi Đức thuộc liên minh tiên tệ nói.
Sử Khảo Đặc dùng giấy bạc lau sạch vết chân trên mặt, nói:
- Móa nó, ta nhất định phải đem nàng cua tới tay. Sau đó…Hừ Hừ.
Sử Khảo Đặc trên mặt lộ ra nụ cười dâm đãng âm hiểm.
- Móa, thật là tốn sức. Ta nghe nói nàng người nhà bên ngoại của Lam gia, đợi ngày nào đó đem nàng gọi ra, sau đó cho nàng tý thuốc.
Thiết Nhi Đức nói.
- Dùng thuốc, vậy mà ngươi cũng nghĩ ra được, thật mất mặt.
Có người bất mãn nói.
- Đúng thế! Con gái cần phải chinh phục dần dần mới có hứng thú. Nhất là nữ nhân xinh đẹp, mấu chốt là quá trình chinh phục nàng, khiến các nàng ngoan ngoãn nghe lời mới có ý tứ.
- Con mẹ nó! Ngươi nói thì dễ! Ta cũng muốn từ từ chinh phục, nhưng hiện nay ngay cả tay ta còn chưa được cầm mà đã biến thành như này! Muốn chinh phục cô nàng này, thật khó quá.
Sử Khảo Đặc nói.
- Có thể hay không tán gái, không có gì là khó khăn. Mấu chốt là nhìn ngươi tán theo cách nào, xem ngươi có bản lĩnh tán gái hay không mà thôi.
Sử Khảo Đặc đang thảo luận cùng người xem bắt Trương Vũ Thiến như thế nào, thì đột nhiên có người cắt chen ngang bọn họ.
- Ngươi là ai?
Sử Khảo Đặc mọi người đang nói chuyện sôi nổi, lại đột nhiên xuất hiện một người bọn họ không quen biết.
Người này dáng người mãnh mẽ, ánh mắt thâm thúy chỉ cần liếc mắt một cái là có thể mê hoặc hàng nghìn thiếu nữ.
Nhìn người nọ, chúng nam nhân ở đây như cảm thấy một cỗ áp lực vô hình, phảng phất như toàn bộ ánh sáng chói lọi đều chiếu trên người của hắn. Thấy Sử Khao Đặc nhìn về phía mình, hắn nói:
- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là…Các ngươi cua gái gặp khó khăn nhưng ta chỉ cần một cái liếc mắt là có thể cua đến tay.
- Chém gió, ngươi nếu như có thể đem người con gái kia cua đến tay. Ta sẽ thua cho ngươi một chiếc Tốc Long chiến cơ vũ trụ.
Sử Khoa Đặc nói.
- Ha ha! Mở to hai mắt ra mà xem nhé.
Người này nói xong, thì hướng Trương Vũ Thiến đi tới.
Thiết Nhi Đức nói:
- Tiểu tử này là ai, các ngươi có biết không?
Tất cả mọi người lắc đầu, ai cũng không nhận ra hắn.
- Đi, cùng đi lên xem!
Thiết Nhi Đức nói.
Mười mấy tên đệ tử nhà giàu theo Thiết Nhi Đức cùng nhau đi lên.
Lúc này Trương Vũ Thiến đang bị Lam Hải Nguyệt kéo tay, hai người đứng bên người Bạch Ngưng Lộ, Lam Hải Nguyệt cùng Bạch Ngưng Lộ đang cùng nhau trò chuyện gì đó.
Đột nhiên, tất cả nữ nhân trong đại sảnh đều cảm thấy một cỗ hấp lực vô hình, làm cho các nàng không hẹn mà cùng nhìn về phía của phòng khách.
- Oa! Hắn là ai?
- Ánh mắt của hắn thật mê người!
- Hắn đang nhìn ta sao?
Trong đại sảnh, các tiểu thư đều là con cháu các đại gia tộc, được giáo dục rất tốt, trước mặt người khác chưa bao giờ thất thố như vậy.
Có điều ngày hôm nay, giờ này khắc này, các nàng lại thất thố rồi! Không phải các nàng năng lực kiềm chế kém, mà là người nam nhân này mị lực quá lớn. Trên người hắn tản mát ra hơi thở của nam nhân, nữ nhân chỉ cần dính lên một chút thì sẽ tự thân sa ngã ngay.
Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người nam nhân có đôi mắt mê người này.
Lam Hải Nguyệt thấy người này, trái tim của nàng đập nhảy mãnh liệt, trong lòng kinh ngạc không gì sánh được.
Trương Vũ Thiến đầu tiên là cả kinh, sau đó là vui mừng, cuối cùng lại tức giận nhìn đối phương, oán giận đối phương tới quá muộn.
Người đến không phải là ai khác, chính là Du Dương. Từ lúc bắt đầu tìm được Trương Vũ Thiến, hắn một khắc cũng dùng vệ tinh theo sát nàng, Trương Vũ Thiến nhất cử nhât động đều ở trong tầm mắt của hắn.
Du Dương trực tiếp bay đến Bạch gia, mà bảo vệ của Bạch gia trước đệ nhị trí não của Du Dương thì giống như là thùng rỗng kêu to, hắn không tốn nửa điểm khí lực để đi vào.
Khi thấy Sử Khảo Đặc quấn quýt lấy Trương Vũ Thiến, Du Dương cũng đã tiến vào Bạch gia, vốn là hắn muốn đi lên xử đẹp Sử Khảo Đặc, nhưng không ngờ Trương Vũ Thiến đã ra tay trước rồi.
Nữ nhân trong đại sảnh đều chú ý đến Du Dương, mà Du Dương chỉ nhìn chăm chú vào Trương Vũ Thiến, bốn mắt nhìn nhau, Du Dương nói:
- Mỹ nữ, để ca ca hôn môi một cái có được hay không?
Bạch Ngưng Lộ gặp qua rất nhiều nam nhân tuấn tú đẹp trai, nhưng nàng tâm cao khí ngạo, không có một người nào lọt vào mắt xanh của nàng, nhưng khi vừa thấy Du Dương lần đầu tiên, nàng đã bị hơi thở nam nhân trên người Du Dương hấp dẫn, phương tâm thiếu nữ cũng không khống chế nổi nữa, mãnh mẽ nhảy lên.
Hôm nay là tiệc sinh nhật của Bạch Ngưng Lộ, nàng là diễn viên chính. Du Dương từ cửa đi vào liền nhìn về chỗ của nàng, tuy rằng nàng không nhận ra Du Dương, nhưng nàng cũng cho rằng Du Dương cũng là đến dự sinh nhật của nàng.
Mà câu nói của Du Dương “Mỹ nữ, để ca ca hôn môi một cái có được hay không?” kia Bạch Ngưng Lộ cũng tưởng là đang nói với nàng đấy.
Trương Vũ Thiến hung hăng trợn mắt nhìn Du Dương, tuy rằng Du Dương đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng, cho nàng kinh hỉ rất lớn, trong nội tâm nàng rất cao hứng, hận không thể lập tức nhào vào trong ngực của hắn, nhưng Du Dương tại trước mọi người đưa ra yêu cầu quá mức như thế làm cho nàng rất giận dỗi.
Trương Vũ Thiến nội tâm đắn đo, suy xét xem có nên đáp ưng yêu cầu của Du Dương hay không. Trương Vũ Thiến tuy là tính cách mạnh mẽ nóng nảy, nhưng đụng đến loại chuyện như này, nàng vẫn là cực kỳ xấu hổ.
Nhìn lại ánh mắt say đắm của của Du Dương kia, Trương Vũ Thiến cũng say mê rồi. Nàng đối với Du Dương mở trừng hai mắt, ý tứ đồng ý với yêu cầu của Du Dương.
Ngay khi Trương Vũ Thiến đợi chờ Du Dương hôn mội thì một cái bóng trắng đột nhiên nhào tới lao vào trong lòng Du Dương, đồng thời chủ động hiến đôi môi của mình.
Bạch Ngưng Lộ tuy rằng không biết Du Dương là ai, nhưng nàng cảm thấy Du Dương chính là bạch mã hoàng tử của mình, chính là người mà lâu nay mình vẫn chờ đợi, người mà sẽ cùng với mình sánh đôi.
Bạch Ngưng Lộ trong nội tâm nghĩ: “Chính mình mộng tưởng giấc mơ tình yêu thực sự xảy ra a! Thật mỹ lệ biết bao! Khiến người khác hâm mộ ước ao a!
Bạch Ngưng Lộ chủ động, lưu loát hôn hít lấy đôi môi của Du Dương.
Tạch tạch tạch! Trong đại sảnh, không gian như đông cứng, vô số nam nữ, đồng thời tan nát cõi lòng.
- Trời ạ! Thiên sứ của ta, nữ thần của ta, Ngưng Lộ của ta!
Một tên con trai đau lòng nói.
- Ách! Cái này…như vậy cũng được sao.
Trong đám người kinh ngạc nhất chắc chắn là Sử Khảo Đặc rồi. Người trong lòng hắn, cưa Bạch Ngưng Lộ mới là khó khăn nhất đấy.
Bạch Ngưng Lộ được xưng là thiên sứ thuần khiết, là nữ thần mỹ lệ, là người được công nhận là bông hoa khuynh thành ở Thiên Không Chi Thành.
Tuy Lam Hải Nguyệt dung mạo cũng không thua kém Bạch Ngưng Lộ, nhưng Lam Hải Nguyệt là hoa sớm đã có chủ, cho nên là không thể đánh đồng cùng Bạch Ngưng Lộ được.
Du Dương vốn là muốn hướng Trương Vũ Thiến hôn, lại không nghĩ tới một cái siêu cấp mỹ nữ đột nhiên nhào vào trong ngực của mình, lại còn chủ động dâng lên nụ hôn nồng nhiệt. Du Dương theo bản năng từ trên người đối phương sờ soạng vài cái, sau đó tay phải chống đỡ trên bộ ngực của đối phương, cực khổ đẩy người đẹp ra, nói:
- Mỹ nữ! Ngươi lầm rồi a! Ta muốn hôn không phải là ngươi!