The worth of a book is to be measured by what you can carry away from it.

James Bryce

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 161 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 486 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 01:34:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 159: Chương 113
rời tờ mờ sáng, Mạnh Yên nặng nề mở mí mắt ra, trừ lực đạo thật chặt bên hông làm cho đôi mắt mông lung của cô nhìn về phía người bên cạnh, chân mày anh khí, đôi môi góc cạnh, thậm chí trong mơ còn mỉm cười vui vẻ.
Không khỏi si ngốc nhìn anh, anh đã bất tri bất giác lột xác từ thiếu niên ngây ngô biến thành người đàn ông thành thục, cuộc sống quân lữ mấy năm này đã làm cho anh tăng thêm không ít vẻ anh tuấn.
"Tỉnh rồi?" Âm thanh mới vừa tỉnh ngủ khàn khàn êm ái, có một tia hấp dẫn khó tả. (sexy)
Mặt cô đỏ lên, đầu tựa vào ngực anh.
Ba ngày ba đêm này, cô bị vây ở trên giường, hai chân không có cơ hội chạm xuống đất. Ở trong ngực anh lần lượt hóa thành xuân thủy, theo anh nảy lên. Cho đến khi mắt cô không mở ra được, hữu khí vô lực cầu xin tha thứ, anh mới bằng lòng dừng tay. Ngay cả ăn uống cũng là anh một mình ôm lấy mọi việc.
Cuối cùng cô cũng biết có vài chuyện không thể nghẹn quá lâu, một khi bộc phát, sẽ chết người.
Anh nhìn dáng vẻ xấu hổ, trên mặt lộ ra nụ cười sung sướng. Nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng bóng loáng của cô, cảm giác tê dại đầy hưởng thụ kia. Theo nhiệt độ da tay từ từ nóng lên…
Cô thầm kêu không ổn, một đè lại tay của anh: "Đừng làm rộn, mau rời giường."
"Ngủ nhiều hơn một chút đi." Anh ôm cô chặt hơn, hôn lên hàng long mi như bươm bướm của cô.
Cô nở nụ cười không có ý tốt: "Anh quên chuyện gặp ba mẹ em rồi sao?" Người này sợ nhất là ba cô, cô mới không tin anh không dám đi.
Anh chợt dừng lại động tác, hồi lâu phát ra tiếng kêu thất bại. Thế gian này cái gì cũng có thể đắc tội, duy chỉ có vị nhạc phụ nhạc mẫu này không thể đắc tội, nếu không sẽ rất thảm.
Hung hăng hôn lên cô vợ nhỏ, lúc này mới không tình nguyện bò dậy.
Sau khi anh xuống bếp làm một chút điểm tâm cho cô ăn, đứng trước tủ treo quần áo lật tung một hồi.
Mạnh Yên cười tủm tỉm nhìn anh, thì ra là anh cũng có thời điểm khẩn trương như vậy. Bình thường ăn mặc đều do cô giúp anh chuẩn bị, tất cả quần áo trong tủ đều do cô mua, anh cũng không cần chọn, cho anh cái gì liền mặc cái đó.
Diệp Thiên Nhiên chọn hồi lâu cũng không chọn được cái nào hợp ý: "Vợ à, mau tới đây giúp anh chọn quần áo đi." Thật là kỳ quái, bình thường nhìn những bộ quần áo này cũng rất tốt, thưởng thức của Tiểu Yên rất cao, quần áo mua cho anh toàn là đồ hiệu, kiểu dáng hào phóng. Sao bây giờ nhìn cái nào cũng không được vậy?
Dĩ nhiên là cô hiểu tâm lý của anh, nhưng là quá khẩn trương."Tùy ý chọn một bộ đi, dù sao những bộ quần áo này cũng không tệ mà."
"Anh muốn chọn một bộ để cho ba em hài lòng." Anh đã chọc ba Mạnh khó chịu trong lòng, nhất định phải cố gắng lấy lòng. Ôm mấy bộ quần áo vừa ý ra ngoài: "Nhìn cái này, có phải quá người lớn hay không? Còn cái này có phải quá tùy tiện hay không? Chọn cái nào đây?"
Cô lắc đầu một cái, tiện tay chọn áo sơ mi trắng cùng quần jean cho anh. Mặc dù đơn giản, nhưng đều là của nhãn hiệu nổi tiếng, nổi tiếng cùng với chất lượng.
Anh thấp thỏm bất an nhận lấy nhìn mấy lần: "Cái này có hay quá tùy tiện không phải? Giống như không đủ trịnh trọng?"
"Sợ cái gì?" Mạnh Yên dựa vào một bên tủ, nhướn mày: "Ai bảo anh lừa gạt con gái nhà người ta, người ta không được đánh anh hay sao?” Cùng lắm là ba cô mắng mấy câu rồi thôi. Thật là!
"Đánh anh mấy cái cũng không sao, ai bảo anh cướp con gái bảo bối của ông ấy làm chi." Anh từ trước đến nay da dầy, đánh mấy cái không đau."Nhưng anh sợ ba sẽ làm khó dễ em." Nếu ba Mạnh không phát tiết cơn giận lên anh mà nổi giận với Mạnh Yên, anh sẽ càng thêm đau lòng.
Trong lòng Mạnh Yên mềm nhũn: "Sẽ không, yên tâm đi."
Lấy tính khí của ba cô, ngay cả cô dù phạm sai lầm, cũng sẽ đổ nguyên nhân lên người khác. Con gái mình vĩnh viễn là tốt nhất, không có sai.
Ba mẹ Mạnh từ ba hôm nay, lúc đầu còn tức giận, dần dần thì tiếp nhận sự thật.
Lý Thiến là người đầu tiên tán thành, lại quay đầu khuyên nhủ chồng: "Đứa bé Thiên Nhiên kia cũng là chúng ta nhìn lớn lên từ nhỏ, nhân phẩm không tệ, quan trọng nhất là nó đối với Mạnh Yên rất tốt."
Bà đã từng lo lắng tương lai con gái ngày sau sẽ rất khổ cực, nhưng những năm này nhìn qua, biết này hai đứa bé không thể tách rời, căn bản không cho người khác có cơ hội xen vào. Nghĩ tới đây, lòng của bà liền bình tĩnh lại. Con cái lớn rồi, có chủ kiến của mình. Chỉ cần yêu nhau vậy hãy để cho bọn chúng đến với nhau đi. Những thứ khác không quan trọng.
Diệp Thiên Nhiên là dạng tính tình gì, bà đều thấy rõ. Nói thật, bà còn là rất thích đứa nhỏ này. Chuyện này con rể cũng không lỗi, ít nhất nó đối với người lớn hai người bọn họ rất tôn kính, có hiếu tâm. Chỉ cần nhìn thái độ nơm nớp lo sợ của nó với Ngọc Cương, cũng đủ hiểu nó để ý đến Mạnh Yên như thế nào.
Lý Thiến nghĩ thông suốt, nhưng Mạnh Ngọc Cương trong lòng vẫn nóng như một cây đuốc: "Nhưng bọn chúng cũng không nên như vậy chứ!" Những năm này, thái độ của ông đối với hôn sự con gái đã mềm hoá không ít, nhưng...
"Bọn chúng làm như vậy là không đúng." Lý Thiến mỉm cười khuyên nhủ: "Nhưng nếu đã thành sự thật, liền tiếp nhận nó đi."
Mạnh Ngọc Cương càng nghĩ càng không cam lòng: "Mới đó mà bà đã nhanh chóng đồng ý, con gái nhỏ đáng yêu của tôi liền bị lừa đi.”
"Ông nha, vô luận là người nào cưới Tiểu Yên, ông cũng nhìn không vừa mắt." Lý Thiến không khỏi bật cười, không trách được nghe người ta nói cha vợ lúc nào cũng thích châm chọc con rể. "Tôi đây có thể hiểu được, nhưng vì Tiểu Yên, phải mau sớm điều chỉnh tâm tình đi."
Cũng không thể để ông già bày vẻ mặt nghiêm trọng, lời nói thì châm chọc đối với Diệp Thiên Nhiên, nếu ông ấy cứ buộc cái gai vào tim mình, đối với tương lai vợ chồng tụi nhỏ càng thêm ảnh hưởng.
Làm sao Mạnh Ngọc Cương không biết cái này? Chẳng qua là trong lòng như bị nghẹn lại, thật khó chịu. Từ chối một hồi, hung hăng trợn mắt nhìn bà vợ một cái: "Mẹ càng hiền thì càng dễ bại mà."
"Cái gì mà bại?" Lý Thiến nghe thấy không vui, lông mày dựng lên: "Có ai mà không khen Tiểu Yên nhà ta thông minh? Ông không biết có bao nhiêu người hâm mộ vợ chồng chúng ta đây sao? Tiểu Yên kinh doanh cái cửa hàng đó đến hôm nay lợi nhuận cũng được một phần ba so với tôi, ông biết bao nhiêu tiền không?”
"Tôi quản nó là bao nhiêu? Người nào quan tâm chút tiền này?" Mạnh Ngọc Cương ngoài miệng nói như vậy, trong lòng lại càng đắc ý. Con gái của mình đúng là không chịu thua, không chỉ đậu đại học danh tiếng còn thi đậu nghiên cứu sinh, hơn nữa tùy tiện là có thể tìm ra được biện pháp, là kiếm được rất rất nhiều tiền …
Thấy ông nghĩ một
Đời Người Bình Thản Đời Người Bình Thản - Nam Lâu Họa Giác