Love is one long sweet dream, and marriage is the alarm clock.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 435 - chưa đầy đủ
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 781 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 06:04:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 149: Bùi Tiên Sinh Bị Mất Mặt
rời ạ, cô vừa rồi đá một cước kia không lợi hại như vậy chứ?
Tô Thi Thi nhảy xuống giường, chạy đến bên cạnh Bùi Dịch, sợ tới mức tay đều đã run run.
“Anh đừng làm tôi sợ mà!” Tô Thi Thi bị dọa sợ muốn khóc. Nhưng Bùi Dịch nằm trên mặt đất, một chút phản ứng đều không có, cũng không biết mới vừa rồi bị cô đạp trúng đến chỗ nào rồi.
“Xe cứu thương... đúng, gọi 120!” Tô Thi Thi vội vàng đi tìm túi xách, lấy điện thoại ra, mới vừa ấn dãy số, trong đầu giật mình một phen.
Bùi Dịch nói sao cũng coi như là nhân vật nổi tiếng, nếu bị bác sĩ dụng cáng nâng ra ngoài...
Ngày mai khẳng định lên bìa tạp chí!
Cô nghĩ nghĩ, gọi cho Tần Phong, gọi anh ta mau đến đây, để cho anh ta khẩn trương kêu bác sĩ đến.
Nửa giờ sau...
“Ha ha ha...”
“Ha ha ha...”
Tần Phong ngồi ở trên mặt đất, đã ha ha ha ha nụ cười đến đau bụng, hoàn toàn dừng lại không được.
“Bùi Dịch, cậu cho dù là thuyền lật trong mương còn có thể chuyển bại thành thắng, lại bị một cô gái đá ngất rồi! Ha ha ha ha...”
Bên cạnh, Bùi Dịch tựa vào ở bên giường, sắc mặt xanh mét, mím môi, không nói được một lời.
Tô Thi Thi ngồi xổm bên cạnh anh, cúi thấp đầu, hận không thể chui xuống sàn nhà mà trốn.
Cô chết chắc rồi!
Bùi Dịch tới cùng tại sao lại choáng quáng cô cũng không rõ ràng lắm, tóm lại hôn mê không quá năm phút đồng hồ. Đúng là ai biết Tần Phong liền ở trong nhà hàng bên dưới, vừa nghe liền chạy đi lên, anh ta đi đến không quá nửa phút Bùi Dịch liền thức dậy
Rồi mới - - liền biến thành hiện tại cái dạng này.
“Thực xin lỗi a.” Tô Thi Thi lặng lẽ lôi kéo tay áo Bùi Dịch, đáng thương tội nghiệp nói, “Đều là lỗi tại chân của tôi, thật sự không liên quan tới tôi.”
Bùi Dịch đen mặt, không nói chuyện.
Bị một cô gái đá ngất... Được, anh nhẫn!
Vừa rồi lúc té xuống, vừa lúc đụng phải huyệt Thái Dương, Iron Man còn bị hôn mê, huống chi là anh!
Bùi Dịch mặt trầm xuống, trên người tản ra lãnh khí, nhất là người bên cạnh kia cứ không ngừng phát ra tiếng cười chói tai, để cho anh tức giận đến muốn giết người.
“Cười đủ chưa?” Bùi Dịch ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Tần Phong. Nút thắt áo sơmi của anh cởi bỏ, lộ ra bắp thịt rắn chắc trong ngực, dị thường chọc người.
Tần Phong kìm lòng không đậu nuốt một ngụm nước bọt, yên lặng dời đi ánh mắt.
Dáng người của Bùi Dịch thật là, anh ta dù là làm đàn ông đều cảm thấy được ghen tị!
“Cái kia... A... Nếu không có việc gì, tôi đi về trước đây, đang hẹn hò vớimỹ nữ.” Tần Phong vừa nói vừa cầm lấy áo khoác đứng lên.“Tôi với anh cùng đi đi.” Tô Thi Thi cầu cứu nhìn anh ta.
“Cái kia... Thi Thi à, em như vậy liền không tốt rồi. Ai biết người đàn ông của em có thể hay không bị em đá gây ra di chứng, em nên kiểm nghiệm kỹ lưỡng, nếu lỡ cậu ta không được...”
“Cút!” Bùi Dịch lạnh lùng trừng mắt nhìn anh ta.
“Tôi biến, tôi lập tức cút!” Tần Phong cầm áo khoác, liều mạng hướng thang máy chạy tới.
“Này...” Tô Thi Thi muốn khóc, quá không nghĩa khí, tốt xấu mang theo cô đi với!
Tô Thi Thi nắm thật chặt áo khoác, thấy Bùi Dịch lại vẫn ngồi dưới đất, thật cẩn thận hỏi: “Anh không sao chứ? Muốn đi bệnh viện hay không?”
“Tô Thi Thi!” Bùi Dịch nhắm chặt mắt lại, cưỡng chế tức giận trong lòng, từ trên mặt đất đứng lên, từng bước một hướng tới chỗ cô đi đến, “Bản lĩnh lớn quá rồi phải không?”
“ Tôi... Tôi thật là không cẩn thận.” Tô Thi Thi lui về sau một bước, trong lòng có chút sợ hãi.
Lúc này Bùi Dịch giống như là con sói nhìn thấy con mồi. Cơ ngực anh rắn chắc, lấp ló sau chiếc áo sơ mi đang mở tung cúc áo kia, giống như là đèn phalóe sáng, hấp dẫn ánh mắt của cô.
Tô Thi Thi kìm lòng không đậu địa nuốt một ngụm nước bọt, đôi má càng ngày càng hồng, cảm giác muốn thiêu cháy rồi.
(Ờh bà sắp bị ổng ăn đến ko lết nổi rồi còn ở đó mà ngắm trai, bà mê ổng quá rồi, ráng chịu đi =,=)
“Tôi thấy hình như không phải là em không cẩn thận.” Bùi Dịch đi đến trước mặtTô Thi Thi, bắt lấy cánh tay của cô, một tay kéo cô vào trong ngực, “Là tinh lực dồi dào!”
“Hu...” Tô Thi Thi không cẩn thận đụng phải cái mũi, nhíu mày trừng mắt nhìn anh, “Tôi thật là không cẩn thận mà! Ai biết anh lại yếu ớt như vậy!”
Một đá liền choáng quáng, vừa rồi thiếu chút nữa không dọa cô sợ chết khiếp!
“Tôi yếu ớt?” Bùi Dịch sắc mặt đen hơn than, nghiến răng nghiến lợi nói: “Được lắm, tôi sẽ để cho em biết tôi tới cùng dẻo dai không yếu ớt!”
Tinh lực dồi dào đúng không? Khí lực rất lớn đúng không? Anh làm cho cô đến để khí lực kêu đều không có!
“A!” Tầng cao nhất của nhà hàng truyền đến một tiếng thét thất thanh, rất nhanh này thanh âm liền thay đổi điều, thành đứt quãng đầm dâm mĩ.
Bùi Dịch nói được thì làm được, Tô Thi Thi đến cuối cùng đến khí lực rên rỉ đều không có, hôn mê ước chừng ba lần!
Ngày hôm sau, Tô Thi Thi là bị ánh nắng ấm áp buổi sáng làm thức tỉnh.
Mở mắt ra, trời xanh mây trắng, chỉ cảm thấy bản thân cách bầu trời đặc biệt gần, các tế bào đangngủ say dường như trong phút chốc đều đã sống lại.
“Thật thoải mái.” Tô Thi Thi duỗi thẳng cái lưng mỏi nhừ, cổ họng bởi vì tối hôm qua kêu hô cả đêm, có chút khàn khàn, nghe ra cực kỳ gợi cảm.
“Bùi Dịch?” Tô Thi Thi đứng dậy, nhìn thấy Bùi Dịch đứng ở bên cạnhtường thủy tinh, mặc xong quần áo đi qua, đứng cách cô một mét, yên lặng nhìn cô.
“Thân thể của anh có hay không chỗ nào không thoải mái?”
Cô ngày hôm qua bị anh dày vò cả đêm không có thời gian để hỏi anh, lúc này nhớ tới lại vẫn là có chút lo lắng
Bùi Dịch quay đầu, đem cô từ trên xuống dưới nhìn lướt qua, nhàn nhạt nói: “Xem ra tôi tối hôm qua còn chưa đủ cố gắng, vậy mà cho em có loại ảo giácnày.”
“Tôi...” Tô Thi Thi chu mỏ.
Cô sai lầm rồi, cho dù toàn bộ đàn ông thế giới xảy ra chuyện, Bùi Dịch cũng sẽ không có chuyện gì!
“Thật lợi hại nha. Người ta cụng đầu, ít nhất cũng sẽ bị chấn động não, Bùi tiên sinh chẳng qua là hôn mê năm phút đồng hồ, tỉnh lại liền tinh lực dồi dào rồi!” Tô Thi Thi lành lạnh nói.
“Chính xác.” Bùi Dịch tiến lên một bước, đứng ở trước mặt Tô Thi Thi, như có như không nhìn cô, “Tô tiểu thư còn giống như chưa thỏa mãn, tôi có thể...”
“Tôi cực kỳ hài lòng!” Tô Thi Thi mặt lập tức liền tái rồi, quyết định không tiếp tục cùng anh nói tiếp cái đề tài này. Quá nguy hiểm rồi!
“Dọn dẹp một chút đi, em sắp muộn giờ làm rồi đấy.” Bùi Dịch nói xong hướng góc phòng thay đồ bằng thủy tinh đi đến.
Nơi này không gian rất lớn, đồ dùng không nhiều lắm, nhưng là những vật dụng càn cho phòng ngủ nên có đều có đầy đủ.
“Tôi... Tôi xin đi trễ là được!” Tô Thi Thi hai tay vịnh trên tường kính, chết sống không chịu đi.
Ai biết người đàn ông nhỏ mọn kia sau này lại vẫn có thể hay không mang cô đến chỗ này, cô rất không dễ dàng nhìn thấy thiết kếđặc sắc như thế, tuyệt đối không thể bỏ qua.
“Cho tôi nửa giờ, tôi đi thăm quan xong liền đi làm có được hay không?” Tô Thi Thi ngửa đầu, đáng thương tội nghiệp cầu xin.
Bùi Dịch nhíu mày, nhàn nhạt nói: “Đêm nay đổi tư thế, tôi khả dĩ suy xét.”
“Anh...” Tô Thi Thi sắc mặt đỏ lên, thật muốn bổ đầu của người đàn ông này ra nhìn xem, bên trong phỏng chừng toàn là màu đen thôi!
Cô nhìn trời đấu tranh tư tưởng một hồi, cắn răng nói: “Thành giao!”
Không phải là giống y như chó nằm úp sấp ở trên giường sao? So với thiết kế đặc sắc này, chuyện kia từ đầu không tính là gì!
Dù sao giống chó cũng không phải một mình cô!
“Tô Thi Thi, đem những cái này tư tưởng trong đầu em ném đi cho tôi!” Bùi Dịch vừa thấy Tô Thi Thi liền biết cô suy nghĩ cái gì, sắc mặt đen thêm vài phần, đột nhiên rất muốn trở về đem hai con chó điên trong nhà cho ném đi!
Lần trước không ném thành công, thật sự là tiếc nuối!
“A lại xảy ra chuyện gì? Anh không phải vội vàng đi làm sao? Đi nhanh đi, ông chủ đến muộn cũng không tốt.” Tô Thi Thi phụ giúp Bùi Dịch hướng thang máy đi đến.
“Tôi để cho lái xe ở dưới lầu chờ em.” Bùi Dịch hôn một cái lên trán Tô Thi Thi, xoay người vào thang máy.
Chờ anh vừa đi, Tô Thi Thi lập tức ở trong phòng đi dạo, quan sát từng chi tiết, trong mắt sáng long lanh, hưng phấn cực kỳ.
Cô không thấy được, trong thang máy còn có một cái bóng dángkhác.
Trong thang máy, Tần Phong nhìn Bùi Dịch, trên mặt đã đã không có vẻ cợt nhả của tối hôm qua. Cuối cùng, có chút tức giận hỏi: “Cậu sao lại đem em ấy đưa đến đây rồi.”
Móc điện thoại ra, định đăng truyện, vừa mở khóa, ngủm củ tỏi...
Mấy hôm nay thật ngàn chấm
Chú À! Đừng Nên Thế! Chú À! Đừng Nên Thế! - Trần Mạc Tranh