Số lần đọc/download: 344 / 5
Cập nhật: 2020-09-16 21:05:28 +0700
Chương 141: Chuyện Cũ Của Lãnh Phong
L
ãnh Phong đuổi tới nhanh chóng, rốt cục trước khi màn đêm buông xuống, vất vả cả đường về tới huyện Khổng. Chuyện thứ nhất cần làm sau khi trở về chính là gặp mặt đả kích dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo của Lý Vĩnh Xương.
Lãnh Phong không gõ cửa, trực tiếp đẩy cửa tiến vào. Đương nhiên có chút thất lễ, nhưng ông ta đột nhiên vào cửa mang đến một trận gió lạnh cùng với khuôn mặt nghiêm nghị đập vào mắt, khiến dáng vẻ bệ vệ của Lý Vĩnh Xương lập tức đứt đoạn. Giống như một chiếc đèn sắp hết dầu, thình lình bị khí thế đằng đằng sát khí của Lãnh Phong xông lên, thiếu chút nữa tắt lửa.
Lý Vĩnh Xương dám bao biện một cách hợp tình hợp lý ở trước mặt Lý Dật Phong, chẳng những không cúi đầu nhận thua, còn già mồm át lẽ phải, vừa thối tha lại vừa ương ngạnh, cũng là do tính cách trong bông có kim của Lý Dật Phong mà gã quen thuộc từ khi quen biết. Mặc dù có châm, nhưng làm người ta không đau, tuy nhiên ở trước mặt Lãnh Phong, gã lại không khỏi nảy sinh khiếp sợ trong lòng. Chủ yếu cũng là Lãnh Phong lạnh lùng và cố chấp để lại cho gã ấn tượng rất sâu sắc, thế cho nên khi tại vị gã có thể dùng chức vụ Phó bí thư và tầm cao của người đứng đầu huyện Khổng để triệt tiêu uy áp đến từ Lãnh Phong.
Nhưng hiện đang không có ai để cậy thế, lại bị Lãnh Phong đánh cho trở tay không kịp, bỗng nhiên không đứng vững nổi, mông ngồi phệt về phía sau. Nghĩ là có thể ngồi lên trên ghế, không ngờ là ngồi vào khoảng không, không ngờ vừa đặt mông liền ngồi trên mặt đất.
Lý Vĩnh Xương tuổi không trẻ, lại không phòng bị, bị ngã không nhẹ, ối một tiếng, ngồi dưới đất đến không đứng lên nổi nữa. Lãnh Phong và Lý Dật Phong đồng thời tiến về phía trước một bước, nâng đỡ gã lên.
Đỡ thì đỡ, Lãnh Phong cũng vẫn là như cũ, sắc mặt không đổi:
- Lý Vĩnh Xương, nghe lời anh nói, chẳng lẽ anh cho là còn có khả năng trở mình sao?
Lý Dật Phong chen vào nói nói:
- Chủ tịch huyện Lãnh, tùy sự việc mà xét, không cần phải nói mấy lời nói vô dụng làm gì.
Lãnh Phong xua tay:
- Bí thư Lý, tôi không phải nói mạnh miệng, cũng không phải nói những lời sáo rỗng, mà là nghĩ thông suốt ra một việc. Vụ án Tiền Ái Lâm góp vốn phi pháp ngày mai sẽ được đăng lên báo Thanh niên quốc gia. Theo tin tức tin cậy cho biết, chuyện này đã viết thành tài liệu tham khảo nội bộ đưa lên trình diện Tỉnh ủy. Bí thư không tỏ thái độ. Chủ tịch tỉnh Trần Hằng Phong giận dữ, phê duyệt chỉ thị phải nghiêm túc xét xử người có trách nhiệm tương quan, và bảo Bí thư phải thường xuyên chú ý tiến triển của việc này, nếu có tin tức liền báo cáo cho ông ấy đúng lúc.
Trong lòng Lý Dật Phong nhanh chóng nổi lên một cơn gió xoáy, Ngọn đuốc thứ nhất từ khi Trần Hằng Phong đảm nhiệm chính là phục hồi lại những phần mộ đã bị san bằng, kết quả bị vội vàng bảo ngừng lại, là đả kích không nhỏ đối với uy danh của ông ta. Hiện tại ông ta lại tự mình phê duyệt chỉ thị vụ án góp vốn phi pháp ở huyện Khổng, còn muốn Bí thư tỉ mỉ chú ý tiến triển tiếp theo của tình thế. Đường đường một Chủ tịch tỉnh trăm công ngàn việc lại để mắt nhiều tới một huyện thung lũng nhỏ bình thường. Một vụ án góp vốn phi pháp nhỏ đến không thể nhỏ hơn bị đưa lên đến tầm cao chính trị, dụng ý chân chính của chuyện này shỉ sợ là vô cùng sâu xa.
Dưới tình huống tiền nhiệm của Trần Hằng Phong thất bại trong ván đầu tiên ở lúc mới bắt đầu, cố ý lấy vụ án góp vốn phi pháp của Tiền Ái Lâm để làm đề tài, ngay cả trí tuệ chính trị của Lý Dật Phong cũng đoán không ra được dụng tâm đích thực của Trần Hằng Phong. Cũng ít nhiều có thể suy luận vài phần — Trần Hằng Phong muốn mượn cơ hội mới nhận chức châm lên đống lửa thứ hai trong ba đống lửa rồi.
Huyện Khổng thật sự là bất hạnh. Chủ tịch tỉnh Trần mới nhận chức đã đặt đống lửa thứ hai trong ba đống lửa lên đây, nếu chẳng may không thể khống chế nổi lửa cháy lớn lên, có thể đốt huyện Khổng thành ra không còn mảnh giáp che thân.
Vừa nghĩ, Lý Dật Phong vừa kinh hãi, có tư cách viết ra tài liệu tham khảo nội bộ đến thẳng lãnh đạo cấp cao Tỉnh ủy, nếu không phải phóng viên Tân Hoa Xã, thì nhất định là phóng viên tòa soạn báo quốc gia trú tại tỉnh Yến. Tài liệu tham khảo nội bộ của phóng viên bình thường trong tỉnh, nhiều lắm trình báo đến cấp thành phố, không đủ tư cách lên thẳng lãnh đạo Tỉnh ủy.
Phóng viên tòa soạn báo cấp quốc gia phỏng vấn vụ án góp vốn phi pháp ở huyện Khổng của Tiền Ái Lâm, Lý Dật Phong chỉ biết đúng một người mà thôi — Hạ Lai. Hạ Lai là con gái của Hạ Đức Trường, lại là do Tưởng Tuyết Tùng sắp xếp đến huyện Khổng phỏng vấn. Một loạt manh mối xâu chuỗi cùng nhau lại, trong đầu Lý Dật Phong lập tức liền hiện lên một ý niệm mãnh liệt, không phải là Hạ Đức Trường đã nhanh chóng dựa vào phía Trần Hằng Phong rồi chứ?
Không phải. lai lịch của Trần Hằng Phong, trong lòng Lý Dật Phong cũng biết, không phải cùng trận doanh với bối cảnh của Hạ Đức Trường, không có khả năng liên thủ... Không đúng, cũng có khả năng, Trần Hằng Phong bây giờ đang rất bị động trong cục diện Tỉnh ủy, Hạ Đức Trường cũng giống vậy. Thậm chí tình cảnh Hạ Đức Trường còn không bằng Trần Hằng Phong, dù sao Trần Hằng Phong là Chủ tịch của một tỉnh, cho dù có bị nhân vật số 1 ở Tỉnh ủy quản chế, ông ta cũng vẫn là nhân vật số hai được quản lý bộ máy Ủy ban nhân dân tỉnh. Nhân vật số 1 cũng không có khả năng ép ông ta tới mức không ngóc đầu lên được!
Còn Hạ Đức Trường thì khác, Hạ Đức Trường nhảy dù xuống, chẳng những không được nhân vật số 1 Tỉnh ủy hoan nghênh, nghe nói ngay cả Trần Hằng Phong cũng kín đáo phê bình chuyện ông ta nhảy dù xuống. Căn cứ các tin đồn tương quan cùng với tình huống Lý Dật Phong nắm giữ, một bộ phận ủy viên thường vụ tỉnh ủy cũng có tâm lý mâu thuẫn ở mức độ tương đương đối với việc Hạ Đức Trường được bổ nhiệm. Nói cách khác, Hạ Đức Trường căn bản chính là người không được Tỉnh ủy hoan nghênh.
Về phần tại sao bổ nhiệm một ủy viên thường vụ, Phó trưởng ban Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy lại làm gần như bị toàn thể Tỉnh ủy phản đối, tin tức trong đó Lý Dật Phong cũng không rõ ràng lắm. Mặc dù ông ta có con đường có thể nghe được rõ ràng, nhưng với cấp bậc hiện giờ của ông ta, vẫn là không nên hỏi nhiều lắm mới hợp lý. Chẳng qua, ông ta cũng mơ hồ đoán được, chỉ sợ vẫn là có liên quan đến thế lực sau lưng của Hạ Đức Trường cố ý bố cục lâu dài để Hạ Đức Trường tiếp nhận chức vụ Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy.
Nói vậy Hạ Đức Trường vì nóng lòng thoát khỏi hoàn cảnh kình địch ở bốn bề trước mắt ở Tỉnh ủy, dưới tình thế cấp bách, thỏa hiệp ở một mức độ nào đó với Trần Hằng Phong, tạm thời liên kết cũng không phải là không thể được. Nghĩ thông suốt chi tiết này, lại so sánh với sự thật Lãnh Phong mới từ tỉnh thành trở về, Lý Dật Phong liền liếc mắt nhìn Lãnh Phong với vẻ mặt đầy thâm ý sâu sắc.
Nếu Lý Dật Phong biết Lãnh Phong vừa mới gặp mặt Hạ Đức Trường thì ông ta sẽ càng khiếp sợ một cách không hiểu nữa.
Lãnh Phong không trả lời ánh mắt chất vấn của Lý Dật Phong, mà vẫn uy nghiêm như cũ nhìn vào Lý Vĩnh Xương.
Lý Vĩnh Xương lúc mới đầu còn ương ngạnh đáp lại ánh mắt của Lãnh Phong, không bao lâu, ánh mắt của gã trốn tránh, rồi tựa đầu xoay sang một bên, nhưng vẫn mạnh miệng nói:
- Tôi không sợ, có người sẽ bảo vệ tôi. Lãnh Phong, anh cũng đừng tưởng rằng một tài liệu tham khảo nội bộ có thể lật đổ được tôi. Tôi có thể không đổ hai mươi năm, anh cho là người bảo vệ tôi chỉ có một người thôi sao?
Khuôn mặt Lãnh Phong lạnh lùng không tỏ vẻ gì nói:
- Tôi dám cam đoan, sau khi anh bước vào, sẽ không còn một người nào bảo vệ anh. Tôi cũng dám mạnh miệng nói thêm câu nữa, Lý Vĩnh Xương, thế lực ở huyện Khổng của anh, trong vòng ba năm, sẽ bị quét sạch toàn bộ!
Lý Vĩnh Xương đột nhiên đứng lên, sau một lát lại suy sụp ngồi xuống:
- Lãnh Phong, đừng nói tuyệt đối như vậy, phải để lại cho mình một đường lui.
Lãnh Phong rốt cục cười lạnh:
- Lúc trước tôi suy xét rất nhiều, luôn muốn để lại một đường lui, mới để đến nông nỗi như bây giờ. Nếu trước kia tôi có thể quyết đoán giống như hiện tại, tôi còn có thể là cộng sự với người có cấp bậc giống như anh sao?
Một câu nói khiến Lý Dật Phong hoảng sợ biến sắc!
Quả thật, trong lòng Lý Dật Phong hiểu rõ bối cảnh khổng lồ của Lãnh Phong. Tuy rằng cũng không rõ lắm Lãnh Phong làm sao lại bị nói là phản bội, bị gia tộc không dung thứ, nhưng ông ta vẫn biết một phần về những chuyện Lãnh Phong đã trải qua. Lãnh Phong là thanh niên trí thức từ thủ đô xuống phía nam, trong lúc làm thanh niên trí thức lại làm ra việc khiến gia tộc không bằng lòng, cuối cùng đưa đến chuyện bị gia tộc vứt bỏ. Trong con nước lớn trở về thành phố, đều cho là ông ta sẽ bởi vì không có chỗ dựa vững chắc là gia tộc mà phải ở lại phía nam sống quãng đời còn lại. Không ngờ đột nhiên còn có một bàn tay khổng lồ ở sau lưng thúc đẩy, mạnh mẽ điều ông ta từ phía nam tới tận thành phố Yến...
Rất nhiều người đều đoán, bàn tay khổng lồ sau lưng thúc đẩy Lãnh Phong trở về thành phố nhất định là một quý nhân mà Lãnh Phong đã kết bạn được trong lúc xuống nông thôn ở phía nam. Nhưng đến tột cùng là ai, lại không người nào biết được. Hơn nữa không ít người cũng không rõ lắm chính là, nếu bàn tay khổng lồ sau lưng có thể thúc đẩy Lãnh Phong trở về thành phố, vì sao không sắp xếp cho Lãnh Phong về Bắc Kinh? Đang lúc không ít người đều dò đoán triển vọng của Lãnh Phong, cho rằng Lãnh Phong được triệu về tỉnh Yến là để đặt bước đầu cho bước tiếp theo về Bắc Kinh, thì một mệnh mệnh không tưởng tượng được, khiến tất cả mọi người đều mở rộng tầm mắt!
Lãnh Phong được bổ nhiệm làm Phó phòng, Phòng Hành chính, Văn phòng Tỉnh ủy!
Phòng Hành chính, Văn phòng Tỉnh ủy là một phòng ban có chức năng tổng hợp, phải chịu trách nhiệm cho các loại sự vụ công tác của Tỉnh ủy, so ra chỉ kém phòng Thư ký và các phòng ban quan trọng gần với lãnh đạo chủ chốt. Lại liên tưởng đến Lãnh Phong mới hơn 30 tuổi đã phải đi phòng Hành chính làm việc nhàn rỗi, không ít người đều nghĩ triển vọng của Lãnh Phong xem như mờ nhạt, cho rằng cái gọi là bàn tay khổng lồ sau lưng của ông ta vừa nói, chỉ là tin đồn vô căn cứ. Lãnh Phong vẫn là một nhân vật râu ria thất bại của nhà họ Lãnh mà thôi.
Lãnh Phong chờ đợi ở phòng Hành chính vài năm, gần như đến thời điểm sắp bị người ta quên lãng, lại có một tờ giấy bổ nhiệm, trực tiếp điều ông ta từ khu phức hợp Tỉnh ủy tới một huyện thung lũng nhỏ không có danh tiếng gì là huyện Khổng, đảm nhiệm Chủ tịch huyện. Mặc dù là thăng lên một bước, nhưng không ít người sau này phân tích hiện trạng của huyện Khổng, cũng không khỏi âm thầm lắc đầu. Lúc này đây Lãnh Phong ra khỏi khu phức hợp Tỉnh ủy, đoán chừng là bước ra một bước, mà không có đường quay đầu lại.
Vận mệnh cuối cùng của Lãnh Phong như thế nào, không ít lão làng trên quan trường căn cứ vào kinh nghiệm quá khứ mà cho ra kết luận. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Lãnh Phong trên cơ bản sẽ vặn tới vặn lui dưới các huyện. Từ Chủ tịch huyện đến Bí thư huyện ủy, sau đó vẫn đảo quanh ở vị trí Bí thư huyện ủy, nhiều lắm lại được triệu về tỉnh Yến đảm đảm nhiệm cục trưởng một cục nào đó không quan trọng trong thành phố. Cả đời liền kẹt tại cấp bậc Cục trưởng, từ nay về sau trở thành một thành viên trong đội quân những cán bộ cấp Cục dừng bước tại cấp Cục trưởng mà vọng sảnh than thở.
Lý Dật Phong tự nhận phân tích không ít về bối cảnh và cách đối nhân xử thế của Lãnh Phong, nhưng khi Lãnh Phong lần đầu tiên ngay mặt phát ra tiếng rống giận dữ bi tráng, tựa hồ như vẫn canh cánh trong lòng với chuyện quá khứ, cũng thực sự khiến ông ta chấn động. Ông ta không khỏi đánh giá Lãnh Phong thêm vài lần, chẳng lẽ trong sự việc mà Lãnh Phong đã trải qua, còn có nội tình gì mà người ta lại không biết sao?
Trước kia, Lý Dật Phong luôn cho rằng Lãnh Phong mặt lạnh nói chuyên lạnh lùng, là một cán bộ lạnh lùng không bình dị gần gũi, trong quan trường cũng không nổi tiếng. Hơn nữa tính cách của Lãnh Phong, ngoại trừ lạnh lùng ra, cũng không có chỗ sát phạt quyết đoán và nhanh gọn, dứt khoát hơn người. Nhưng hiện tại, rốt cục Lãnh Phong đã cho ông ta thấy được mặt khác kiên nghị quyết đoán bừng lên khi giận dữ.
- Thùng thùng...
Tiếng đập cửa vang lên.
Lý Dật Phong mở cửa, đứng ngoài cửa là Bạch Sa và Diệp Lâm.
Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố Bạch Sa khoảng 50 tuổi. Lưng không cong, đầu không trọc, người không mập, coi như giữ dáng không tồi. Mặt chữ điền, lông mày rậm, ánh mắt như điện, vừa vào cửa đã nói:
- Đồng chí Dật Phong, đồng chí Lãnh Phong, đã đến giờ rồi. Nhận chỉ thị của Bí thư Tưởng, Ủy ban Kỷ luật thành phố chính thức áp dụng biện pháp bắt giam đối với đồng chí Lý Vĩnh Xương. Để đảm bảo tính nghiêm túc và công bằng trong việc điều tra lấy chứng nhận công tác, Ủy ban Kỷ luật thành phố quyết định, đưa đồng chí Lý Vĩnh Xương về thành phố Hoàng Lương để tiếp nhận điều tra. Đồng thời, tôi đề nghị vụ án góp vốn phi pháp của Tiền Ái Lâm, cũng chuyển giao đến cơ quan công an của thành phố Hoàng Lương thẩm tra xử lí.
Đưa Lý Vĩnh Xương về thành phố Hoàng Lương điều tra, phù hợp với thái độ bình thường, nhưng đột nhiên Tưởng Tuyết Tùng lại vượt mặt nhúng tay, chỉ thị Bạch Sa cũng phải đưa Tiền Ái Lâm về ở thành phố thẩm tra xử lí, liền có thâm ý sâu sắc rồi.