Số lần đọc/download: 344 / 5
Cập nhật: 2020-09-16 21:05:28 +0700
Chương 138: Kết Cục Và Bắt Đầu
L
ý Dật Phong rốt cuộc không thể nhịn được nữa phải đại nghĩa diệt thân.
Quan Doãn âm thầm gật đầu, Lý Dật Phong bước ra một bước này không dễ dàng, ít nhất nói rõ Lý Dật Phong đối với Tưởng Tuyết Tùng đã hoàn toàn mất đi kiên nhẫn, thà rằng mạo hiểm đắc tội với Tưởng Tuyết Tùng cũng muốn hoàn toàn một gậy đánh chết Lý Vĩnh Xương, cũng là sự thất vọng hoàn toàn và vô cùng phẫn nộ của ông ta với Lý Vĩnh Xương.
Nhưng lại không thể không nói, Lý Dật Phong hành động như vậy chẳng khác nào tử chiến đến cùng, mặc kệ ông ta có phải đem Lý Vĩnh Xương chém rụng lập tức hay khồng, giữa ông ta và Tưởng Tuyết Tùng đã không có khả năng bắt tay. Bất kì một bí thư Thành ủy nào cũng không dễ dàng tha thứ Bí thư huyện vượt qua ông ta liên kết với Chủ tịch thành phố, nhất là Chủ tịch thành phố này xúc tu còn rất dài, không ngờ đưa đến Ủy ban kỷ luật thành phố, cùng với Ủy ban kỷ luật thành phố Bạch Sa quan hệ không giống bình thường.
Quan hệ giũa Chủ tịch thành phố Hô Diên và Bạch Sa rốt cuộc có bao nhiêu chặt chẽ, Quan Doãn không thể hiểu hết, hắn chỉ là từ cuộc nói chuyện điện thoại của Lý Dật Phong và Chủ tịch thành phố nghe nói đến Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Bạch Sa, từ đó dưới sự phân tích cho ra kết luận, Bạch Sa - Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Thành ủy ở Thành ủy không có quan hệ tốt đẹp với bí thư thành ủy Tưởng Tuyết Tùng, lại quan hệ mật thiết với Hô Diên Ngạo Bác - chủ tịch thành phố, thế cục thành phố Hoàng Lương, cũng rất có ý vị sâu xa
Lúc ở cửa chính Huyện ủy dốc sức chiến đấu với mọi người, Quan Doãn không phải là không nghĩ tới không bằng kịp thời thu tay lại, mặc kệ tình thế phóng to, để dưới sự phẫn nộ, gây thành có thể đem Lý Dật Phong lật ngược thành trò hề.
Trên thực tế lúc Kim Nhất Giai đề xuất gợi ý, hắn lúc ấy quả thật động tâm. Nhưng sau đó ở văn phòng của Lý Dật Phong, khi Lý Dật Phong chỉ thị để hắn dẫn đầu ra mặt giải quyết nguy cơ, hắn trong nháy mắt thay đổi chủ ý, quyết định phải thuận theo tự nhiên, có thể hóa giải nên hóa giải nguy cơ, nếu vượt ra khỏi phạm vi năng lực của hắn, cuối cùng nếu không khống chế được… hắn cũng không thẹn với lương tâm. Ít nhất hắn đã bỏ ra toàn bộ cố gắng.
Nguyên tắc của Quan Doãn là, cho dù Lý Dật Phong bị sự kiện liên lụy, cũng không thể là vì cố ý sai sót của hắn tạo thành!
Lý Dật Phong chỉ đích danh hắn ra mặt giải quyết nguy cơ, không phải muốn hắn đi sờ lôi, mà là cho hắn cơ hội một mình chắn một mặt, thành bại, cũng không phải một mình hắn trải qua, dù sao còn có Liễu Tinh Nhã và Quách Vĩ Toàn đồng thời ra mặt, Lý Dật Phong chỉ đích danh hắn, xuất phát từ lòng tốt.
Còn có một nguyên nhân. Khi đó lúc ánh mắt Quan Doãn và ông cụ Dung giao nhau, hắn đã đọc hiểu ám hiệu ông cụ Dung, là đang nói với hắn, không để tùy ý làm, phải tận lực hóa giải nguy cơ. Dựa vào sự ăn ý giữa hắn và ông cụ Dung, lúc ông cụ Dung ra tay dụ dỗ mọi người bỏ đi —— mặc kệ ông cụ Dung nói cái gì. Dù sao dựa vào sự khôn ngoan của hắn có chính là biện pháp —— Hắn biết, ông cụ Dung đang dùng hành động thực tế nhắc nhở hắn, không thể vì cái nhỏ mà lỡ cái lớn trong chuyện này mà đắc tội với Lý Dật Phong.
Quan Doãn cũng nghĩ thông suốt một chút, nhiều bạn hữu nhiều con đường, tuy rằng hắn và Lãnh Phong thân thiết, nhưng với Lý Dật Phong lại không có mâu thuẫn không thể hòa giải, cần gì phải đưa Lý Dật Phong vào chỗ chết? Với lại nói thật, giữa Lãnh Phong và Lý Dật Phong cũng chỉ là bằng mặt không bằng lòng, cũng không phải ngươi chết ta sống. Hắn thật sự mượn việc này kéo Lý Dật Phong xuống nước, có lẽ Lãnh Phong sẽ cảm tạ hắn nhất thời, nhưng nếu ngày sau Lý Dật Phong lại quật khởi và ra tay chèn ép hắn, Lãnh Phong còn có thể nhớ rõ việc hắn yểm hộ ông ta hôm nay?
Có lẽ không.
Quan Doãn biết rằng điểm yếu của hắn trong quan trường là không có hậu thuẫn vững chắc, vừa vặn Lãnh Phong và Lý Dật Phong đều có hậu thuẫn vững chắc, mặc dù nói hắn đã phỏng đoán ra bối cảnh của Lãnh Phong so với Lý Dật Phong sâu không lường được, nhưng bối cảnh Lý Dật Phong cũng không dơn giản, đều không phải vô danh tiểu tốt, hơn nữa quan hệ giữa hắn và Lý Dật Phong hết sức hòa dịu, Ngõa Nhi xuất hiện có lẽ là một mặt, về mặt khác, cũng là có liên quan đến quan hệ càng lúc càng xa giữa Lý Dật Phong và Tưởng Tuyết Tùng.
Chẳng qua… Quan Doãn bỗng nhiên cảm thấy nhức đầu, trong lúc Lý Dật Phong, Lãnh Phong và Tưởng Tuyết Tùng càng lúc càng xa, Tưởng Tuyết Tùng lại đối với hắn càng ngày càng yêu thích, còn muốn điều hắn đến bên cạnh đảm nhiệm Thủ ký, sự việc thêm phức tạp hóa, vân vân, trong đầu hắn bỗng nhiên lóe lên ý tưởng, giống như bỗng chốc bắt được cái gì, đúng, chính là dường như sau khi Hạ Đức Trường từ bầu trời bao la giáng xuống, thái độ của Tưởng Tuyết Tùng đối với Lý Dật Phong, Lãnh Phong liền khéo léo không ít, thái độ đối với hắn cũng thay đổi rất nhiều, chẳng lẽ đằng sau tất cả thay đổi, là kết quả bàn tay đùa ngịch của Hạ Đức Trường?
Phải hay không cũng bởi vậy có thể rút ra kết luận, phe cánh Hạ Đức Trường ở trong tỉnh, cùng với phe cánh của Lãnh Phong và Lý Dật phong trong tỉnh, thuộc phe phái khác nhau. Mà sự quan tâm của Tưởng Tuyết Tùng đối với thế cục huyện Khổng cùng với sự thay đổi thái độ với Lý Dật Phong, Lãnh Phong, cố nhiên cùng sự từ trên cao giáng xuồng của Hạ Đức Trường có quan hệ nhất định, đồng thời có lẽ có liên quan đến sự thay đổi bố cục của thành phố Hoàng Lương.
Dường như một đoạn mạch đang dần hình thành rõ nét trong đầu hắn, hắn tin rằng, hắn đã sắp sửa mò tới mạch đập sau lưng của một loạt sự kiện, khoảng cách chân tướng, thật sự chỉ còn một bước ngắn thôi!
- Quan Doãn, sự việc hôm nay làm phiền cậu rồi, tôi thay mặt Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện, cảm ơn cậu.
Lý Dật Phong làm ra một hành động làm người ta kinh ngạc, ông ta trịnh trọng tạ ơn Quan Doãn.
Liễu Tinh Nhã và Quách Vĩ Toàn nhất thời khiếp sợ, Quan Doãn ngược lại xúc động thật lâu, Lý Dật Phong là người thông minh, hiểu rõ sự việc hôm nay hơi không cẩn thận, sẽ thành sự kết thúc cuộc đời chính trị của ông ta, thay vì nói Lý Dật Phong rõ ràng cám ơn hắn ngăn cơn sóng dữ cứu vãn huyện Khổng, không bằng nói Lý Dật Phong là cám ơn hắn không có thuận thế đẩy một cái lôi ông ta xuống nước.
Quan Doãn thầm nhủ một tiếng may mắn, nếu hắn lúc nãy nghe lời Kim Nhất Giai cố ý đổ nước mà nói…, tuy rằng có thể đem Lý Dật Phong kéo vào trong nước, nhưng Lý Dật Phong chắc chắn sẽ không bị chết đuối, ông ta chắc chắn có ngày lên bờ, như vậy đụng chạm liền kết lớn hơn, vĩnh viễn không có khả năng hòa giải.
- Bí thư Lý, những điều này đều là tôi nên làm, tôi thân là Phó chánh văn phòng Huyện ủy, là có trách nhiệm, ông nói như vậy, quá khiến tôi không đất dung thân rồi.
Quan Doãn lùi lại một bước, hơi hơi hướng Lý Dật Phong khom lưng xuống, thái độ vô cùng khiêm nhường.
Thật sự là một mầm cây tốt, trong lòng Liễu Tinh Nhã lại phát sinh cảm xúc, Quan Doãn không những biết tiến lùi, hơn nữa thái độ ở trước mặt Lý Dật Phong vô cung đoan chính, không chút tự cho mình là công thần của huyện Khổng —— đúng vậy, Liễu Tinh Nhã hiện tại tin tưởng sau khi trải qua việc này, Quan Doãn tuyệt đối được công nhận là công thần bậc nhất của huyện Khổng—— lúc trước làm sao lại không phát hiện Quan Doãn có năng lực như vậy?
- Tốt lắm, không nói nữa.
Lý Dật Phong có chút cảm thán xúc động, đôi mắt đều đã ẩm ướt, hiển nhiên là đã xúc động,
- Tôi trước kia đối với cậu có chỗ hơi quá nghiêm khắc, cậu cũng đừng để trong lòng, coi như là cậu tôi luyện xong rồi. Ngọc không mài, không thành khí, sau này có cơ hội đi tỉnh thành, hoan nghênh đến nhà làm khách, tin tưởng Ngõa Nhi sẽ vô cùng vui mừng khi cậu đến thăm con bé.
Những lời này chẳng khác gì là lời xin lỗi cho sự chèn ép của Lý Dật Phong đối với Quan Doãn hơn một năm qua! Thật sao, đường dường Bí thư Huyện ủy xin lỗi một gã Phó chánh văn phòng Huyện ủy, cho dù chỉ là qua loa nhắc tới, cũng là trường hợp cực kỳ hiếm thấy trong quan trường, tuy nhiên bởi vậy cũng chứng minh, Lý Dật Phong cũng là người có tính tốt, cũng có mặt thành khẩn đối người.
Quách vĩ Toàn đến tận bây giờ hoàn toàn thấy rõ tình thế, nếu như nói trước kia Vương Xa Quân là người tâm phúc bậc nhất của Huyện ủy, nhưng chỉ giới hạn trong sự tín nhiệm của Lý Dật Phong, như vậy hiện tại thân phận người tâm phúc bậc nhất huyện Khổng của Quan Doãn, chính là đồng thời nhận được sự tín nhiệm của Lý Dật Phong và Lãnh Phong, trong quan trường người có thể đồng thời khiến người số 1 và số 2 đều tín nhiệm thật ít ỏi không có mấy, Quan Doãn thật sự là cao thủ trong quan trường.
- Chủ nhiệm Bạch của Ủy ban kỷ luật thành phố và Phó trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Diệp Lâm, đại khái một giờ sau đến huyện Khổng, hiện tại khẩn trương chuẩn bị một chút. Cửa chính hỏng thì hỏng rồi, trước không cần lo, chỉ dành ra một đường xe chạy là được rồi.
Lý Dật Phong lại đem tay đặt lên tài khoản,
- Tài khoản sông Lưu Sa rối tinh rối mù, Lý Vĩnh Xương và Vương Xa Quân xử lý tài khoản, trăm ngàn chỗ hở, rõ ràng có hành vi tham ô
Liễu Tinh Nhã và Quách Vĩ Toàn liếc nhau, trong lòng không hẹn mà cùng nghĩ, Lý Dật Phong hạ độc thủ với Lý Vĩnh Xương rồi, cuộc đọ sức của huyện Khổng, rốt cuộc dẫn phát tới đối kháng bên trong Thành ủy, không hề nghi ngờ, huyện Khổng sắp có động tĩnh lớn cho một lần tẩy bài hoàn toàn rồi.
Đột nhiên, điện thoại Lý Dật Phong lại vang lên, ông ta cũng không kiên dè sự có mặt của mấy người Quan Doãn, lập tức nghe máy, chỉ chốc lát sau để điện thoại xuống nói:
- Chủ tịch huyện Lãnh đã từ tỉnh thành khởi hành rồi, mặc kệ trễ như thế nào, ông ta hôm nay nhất định phải trở về huyện Khổng.
Nhân dịp vở kịch lớn long trọng của huyện Khổng sắp trình diễn, Lãnh Phong nếu không đích thân trải qua, nhất định là việc đáng tiếc của đời người. Nhưng Quan Doãn nghĩ nhiều hơn so với người khác, hắn còn muốn biết cuộc gặp của Lãnh Phong và Hạ Đức Trường, hội đàm bàn về việc gì, đạt thành những nhận thức chung gì, hay là không tật mà chết.
- Tinh Nhã, cậu sắp xếp một chút, lập tức tổ chức hội nghị ban bí thư, nghiên cứu một chút định tính của sự kiện ngày hôm nay cùng với vấn đề Vương Xa Quân cố ý đả thương người. Quan Doãn, cậu dự thính hội nghị.
Lý Dật Phong lấy ra quyền uy của người đứng đầu, nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán, muốn một lần quét sạch loạn cục sau thời đại Lý Vĩnh Xương,
- Còn liên quan đến vấn đề Ôn Lâm từ chức, Lý Lý điều động vào Huyện ủy, cũng cùng nhau thảo luận một chút.
Qua Doãn mừng rỡ trong lòng, tuy hắn cấp bậc không cao, kinh nghiệm lý lịch không đủ, nhưng bình sinh lần đầu dự thính hội nghị ban bí thư, tuyệt đối là cửa lớn mà hắn hơn một năm bước vào quan trường đã mở ra rồi, cho dù chỉ là dự thính, cũng là mở đầu tốt đẹp.
Liễu Tinh Nhã sắc mặt vui mừng, vỗ vỗ bả vai Quan Doãn, gật đầu cười, mọi thứ đều không nói lời nào.
Quách Vĩ Toàn và Quan Doãn sóng vai đi ra văn phòng bí thư, chuẩn bị một chút tài liệu của cuộc họp, anh ta và Quan Doãn đi vào trong viện, cầm thật chặt tay Quan Doãn nói:
- Quan Doãn, tôi vừa mới nhận được điện thoại của bí thư Tưởng, bí thư Tưởng hỏi sự việc hôm nay, tôi báo cáo đúng sự thật với ông ta, cậu trong tình trạng khẩn cấp ngăn cơn sóng dữ, bí thư Tưởng đã biết trước tiên rồi.
Thái độ Quách Vĩ Toàn biến đổi nhanh cũng làm cho Quan Doãn giật mình kinh ngạc, hơn nữa Quách Vĩ Toàn có thể hiện thiện ý với hắn, trong nháy mắt trong lòng hắn vòng mấy vòng, lập tức nghĩ thông suốt mắc xích trong đó, chỉ sợ còn là bởi vì Tưởng Tuyết Tùng khen ngợi hắn.
Nói như vậy, Lý Vĩnh Xương rơi đài, toàn bộ thái độ của Quách Vĩ Toàn thay đổi, sau khi bố cục huyện Khổng đi qua một trận hỗn loạn, nhanh chóng trở về quỹ đạo bình thường, như vậy theo việc Ủy ban kỷ luật lập án điều tra Lý Vĩnh Xương, thế cục huyện Khổng cuối cùng nắm trong tay Lý Dật Phong và Lãnh Phong, hay là bộ máy Huyện ủy lại đối mặt với việc điều chỉnh một lần nữa, mọi thứ, đều sẽ theo kết luận điều tra cuối cùng vụ án Lý Vĩnh Xương tham ô của Ủy ban lỷ luật Thành phố, lại kèm theo sự trở về của Lãnh Phong, mà kéo ra bức màn to lớn!!!