Số lần đọc/download: 895 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 04:02:37 +0700
Chương 132: Chương 110
T
rở lại hầu phủ, A Kết lập tức bảo Thúy Ngọc đi hỏi thăm chuyện mấy người cháu của Lý gia, còn nàng thì ôm nữ nhi vừa tỉnh ngủ không lâu đi Hinh Lan uyển.
Ninh thị nghe nói phủ Vân Dương bá có ý kết thân liền gật đầu: "Nếu chỉ đơn thuần xét về dòng dõi thì đây đúng là một mối hôn sự tốt, chẳng qua không biết mấy nam nhân Lý gia thế nào. Nhiều năm nay ta không ở kinh thành, việc này còn phải nhờ người khác giúp đỡ một chút, Tuyết Nhu là một cô nương tốt, chúng ta không thể bạc đãi nàng." Lúc trước Thái phu nhân kê đơn, nếu Tằng Tuyết Nhu có ý xấu, nói không chừng cháu gái đã thật sự gặp chuyện, hơn nữa có Tằng Tuyết Nhu ở bên cạnh Thái phu nhân, nhi tử và con dâu giảm đi rất nhiều phiền toái.
A Kết cũng thật sự cảm kích Tằng Tuyết Nhu, hơn nữa Tằng Tuyết Nhu ở trước mặt nàng thẳng thắn hào sảng, khiến nàng thật lòng hi vọng Tằng Tuyết Nhu sẽ được gả cho người tốt, nhưng A Kết cũng lo lắng, "Nương, ta nên dùng lý do gì để đưa muội ấy cùng đi đến chùa Long Ân đây?” Sau khi Triệu Trầm đi, Tằng Tuyết Nhu không có cớ để đến Vọng Trúc hiên, nàng mạo muội cho người đi mời, chắc chắn Thái phu nhân sẽ hoài nghi.
Ninh thị cười cười, ý vị thâm trường liếc nhìn nàng một cái, ôm lấy cháu gái nói: "Con tự nghĩ xem, không nghĩ ra thì lại hỏi ta." Con dâu quản lý mọi việc trong nhà càng ngày càng thuần thục, nhưng khi giao tiếp với các nữ nhân khác thì vẫn còn thiếu sót, dù cho Thừa Viễn không có tam thê tứ thiếp, tương lai hai phu thê còn có thể có tử nữ (con trai, con gái), nhi tử cưới tức phụ, nữ nhi gả người ta, một khi thành thân liền đếm không hết những việc vặt, chuyện này phải tự mình học mới biết được. Website đăng truyện chính thức: diendan.com Có một số việc, nếu như tự mình nghĩ thông suốt thì có thể cả đời hưởng thụ, còn như cứ mãi dựa vào sự nhắc nhở của người khác thì chỉ có thể giải quyết vấn đề trước mắt mà thôi.
A Kết kinh ngạc nhưng rồi lập tức hiểu rõ, mẹ chồng đang muốn thử thách nàng thôi.
Triệu Trầm cũng thế, có đôi khi luôn để cho nàng tự suy nghĩ trước, khi nàng nghĩ mãi không ra, hắn mới bằng lòng nói cho nàng biết làm sao để giải quyết vấn đề khó khăn đó.
Giống như là một đứa bé được người lớn đặt kỳ vọng, A Kết có chút muốn cười nhưng trong lòng lại cảm thấy ung dung thoải mái. Nàng hoàn toàn không biết gì những chuyện trong đại trạch, may mắn là có mẹ chồng và trượng phu nguyện ý giúp đỡ nàng.
Nhìn nữ nhi đang chơi đùa trong lòng tổ mẫu của mình, A Kết nghiêm túc suy nghĩ.
Tại Hinh Lan uyển nàng nghĩ tới một biện pháp, trên đường trở về Vọng Trúc hiên lại nghĩ ra một biện pháp khác nữa, A Kết rất vui vẻ, dặn Thúy Ngọc âm thầm gửi tin cho Tằng Tuyết Nhu ở bên kia, sau đó liền toàn tâm toàn ý dỗ nữ nhi chơi.
~Ngày tiếp theo, sau khi ăn điểm tâm, thừa dịp trời còn chưa nóng lắm, A Kết ôm nữ nhi đi dạo trong hoa viên, ở trong đình hóng mát nghỉ tạm thì tình cờ gặp được chủ tớ Tằng Tuyết Nhu.
Đại nha hoàn Tú nhi bên cạnh Tằng Tuyết Nhu bởi vì lần trước gánh tội thay nên tránh họa gặp phúc, nói với người khác là bị Triệu Duẫn Đình bán nhưng thực ra là cầm khế ước bán thân trở về nhà ở Liêu Đông. Thái phu nhân cũng không nghĩ sẽ phạm phải cùng một sai lầm hai lần nên sai một nha hoàn nhị đẳng bên người là Diệp nhi đến hầu hạ Tằng Tuyết Nhu, đồng thời cũng là để giám sát. Đáng tiếc, ngày đầu tiên Diệp nhi đến chỗ Tằng Tuyết Nhu thì Triệu Trầm đã sai Trần Thủ tới nhắc nhở một phen, từ đó Diệp nhi hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của Tằng Tuyết Nhu.
Sai Diệp nhi canh chừng ở bên ngoài, Tằng Tuyết Nhu đi vào đình, ngồi xuống bên cạnh A Kết rồi cúi người trêu đùa Xán Xán trong xe nhỏ: "Mấy ngày không thấy, Xán Xán lại lớn hơn nhiều rồi."
Trong tay Xán Xán nắm chặt một cái vòng tay treo đầy chuông nhỏ, nhìn thấy Tằng Tuyết Nhu thì mắt bé không hề chớp, chỉ tò mò nhìn chằm chằm vào Tằng Tuyết Nhu.
"Xán Xán gọi cô cô, đây là biểu cô cô của con." A Kết nắm tay nhỏ của nữ nhi dạy bé nói chuyện.
Tằng Tuyết Nhu chờ mong nhìn Xán Xán.
Xán Xán nhếch miệng, quay đầu tự chơi.
"Xán Xán còn nhỏ quá mà." Tằng Tuyết Nhu cười nói, tay cầm lấy chân nhỏ của Xán Xán, nghiêng đầu hỏi A Kết: "Biểu tẩu tìm ta có việc?"
A Kết không tiện nói thẳng với nàng rằng Lý gia muốn bàn chuyện hôn sự với hầu phủ, liền nói: "Ngày mai ta cùng với vài vị lão thái, Thái phu nhân hẹn nhau đi Long Ân tự dâng hương, biểu muội có muốn ra ngoài cùng đi dạo không? Bảo Châu và A Trúc cũng tham gia, muội ở nhà hoài cũng thấy chán.”
Tằng Tuyết Nhu vô cùng kinh ngạc, chăm chú nhìn A Kết, trong lòng dần xuất hiện một suy đoán. Nàng ở lại kinh thành chính là vì muốn gả đến nơi này, lần này chẳng lẽ là một cơ hội? Chỉ là, Thái phu nhân ở bên kia...
Tằng Tuyết Nhu hạ mắt suy nghĩ, rất nhanh liền cười nói: "Được thôi, nghe danh Long Ân Tự từ lâu, cuối cùng cũng có thể đi xem một chút, đa tạ biểu tẩu nghĩ đến muội."
Lúc này đổi thành A Kết kinh ngạc, nhìn chằm chằm nàng hỏi: "Muội định nói với Thái phu nhân như thế nào?" Nàng cũng chỉ là muốn nhìn một chút xem Tằng Tuyết Nhu có nghĩ ra cách nào không, nếu nàng ta không nói được thì nàng sẽ nói cách của mình ra, cách này giống hệt như mẹ chồng đã nói cho nàng biết nhưng không ngờ chỉ trong nháy mắt Tằng Tuyết Nhu đã nghĩ ra biện pháp rồi.
Tằng Tuyết Nhu tùy ý cười cười, đưa cằm về phía Vinh Thọ đường: “Muội sẽ nói biểu tẩu vì muốn cầu bình an cho biểu huynh nên muốn đi dâng hương, đã vậy muội cũng muốn đi. Đến lúc biểu huynh bình an trở về thì cũng có một phần công lao của muội nên Thái phu nhân chắc chắn sẽ đồng ý. Biểu tẩu, phàm là chuyện có thể làm cho tẩu khó chịu, bà đều sẽ đồng ý."
A Kết cực kỳ bội phục, nàng phải mất hai khắc mới nghĩ ra được một cách, còn Tằng Tuyết Nhu chỉ trong vài cái chớp mắt đã nghĩ thông.
Nhìn ra A Kết giật mình, Tằng Tuyết Nhu cười khổ, thấp giọng nói: "Chuyện này cũng chả đáng gì, nếu như biểu tẩu là muội, cũng sẽ hạ bút thành văn." Cha mẹ mất sớm, đệ đệ tuổi nhỏ, nàng chỉ có thể dựa vào việc nhìn sắc mặt đoán lòng người để sống qua ngày, biểu tẩu hâm mộ nàng thông minh, nàng ngược lại hâm mộ biểu tẩu có thân nhân và tướng công trân trọng.
Nhìn khuôn mặt cô nương gia hiện vẻ u sầu, A Kết không biết nên an