A truly good book teaches me better than to read it. I must soon lay it down, and commence living on its hint.... What I began by reading, I must finish by acting.

Henry David Thoreau

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 227 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 599 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 03:56:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 130: Con Bài Chưa Lật Của Long Thiên Tôn​
rương Đại Thiểu đối với diện mạo của mình vẫn rất tự tin, nhưng tại một khắc này, tự tin của Trương Đại Thiểu lại gặp thách thức rất lớn, khuôn mặt đối diện này thật là yêu nghiệt.
- Tổ trưởng thật đẹp trai!
Thành viên ám tổ ánh mắt cũng tỏa sáng.
Tuy rằng bọn họ luôn đi theo thanh niên tóc hồng, nhưng đây là lần đầu tiên từ khi vào ám tổ có thể nhìn thấy diện mạo thật của hắn.
- Tôi không phải đoán đường đi.
Trương Đại Thiểu trả lời thanh niên tóc hồng, ngữ khí có chút không vui, đối với việc người ta đẹp trai hơn mình quả thật có chút áp lực. (Hồ Ly: Cái này gọi là gato nè @@).
Thanh niên tóc hồng rất nhanh từ trong khiếp sợ tỉnh lại, lần thứ hai dùng miếng vải đỏ bịt kín mặt mình. Điều này làm cho Trương Đại Thiểu dễ chịu hơn chút.
- Không, điều đó không có khả năng!
Sau khi thanh niên tóc hồng xuất hiện, Long Thiên Tôn vẫn chống gậy ở một bên quan sát. Hắn nghĩ muốn thưởng thức một chút Trương Đại Thiểu chết trong tay Ám tổ như thế nào.
Nhưng tại một khắc này, thân hình Long Thiên Tôn nhoáng lên một cái, té trên mặt đất, hắn không thể tin, đường đường là một đao của tổ trưởng Ám tổ thế nhưng căn bản không làm gì được người thanh niên này!
Nếu Trương Đại Thiểu dùng một phương pháp khác tiếp một đao này, Long Thiên Tôn có thể sẽ tiếp nhận được. Nhưng hắn căn bản không thể tiếp nhận là, Trương Đại Thiểu lại dùng miệng để tiếp được một đao kia! Đó là phi đao, không phải là chân giò hun khói!
- Xem ra, tôi lại lần nữa xem thường cậu.
Long Thiên Tôn nhìn chằm chằm bóng dáng Trương Đại Thiểu, nghiến răng nghiến lợi nghĩ:
- Nhưng mà, cậu nghĩ rằng tôi chỉ có một con bài chưa lật này thôi sao? Lầm rồi!
- Thế nào, đao thứ hai sao chưa xuất?
Trương Đại Thiểu hé miệng, phi đao màu xanh trước mặt rơi xuống, trực tiếp găm vào bên trong sàn nhà bằng gỗ lim, có thể thấy phi đao kia sắc như thế nào.
- Không xuất.
Thanh niên tóc hồng không có tinh thần lắc đầu:
- Hai đao tiếp theo, cũng không làm gì được anh.
-...
Thanh niên tóc hồng không có tinh thần như vậy, làm cho tất cả thành viên Ám tổ đều cảm thấy có chút xấu hổ, biết đối thủ mạnh, cũng biết tôi không phải đối thủ của anh, cũng phải làm bộ một chút, nhưng lại rõ ràng thừa nhận như vậy, thật mất mặt.
Người vây xem xung quanh cũng cảm thấy mất hứng, vốn đang muốn thưởng thức một trận đại chiến kinh thiên động địa, ai ngờ làm qua loa vậy đã xong, thật sự là lãng phí cảm tình.
- Nếu không ra đao, anh còn ở lại chỗ này làm gì?
Trương Đại Thiểu quay đầu, khóe môi nhếch lên một nụ cười yếu ớt.
- Nói rất đúng.
Thanh niên tóc hồng gật gật đầu, bàn tay to vung lên:
- Anh em, lui.
Rồi xoay người rời đi.
Bốn gã thành viên Ám tổ ngơ ngác nhìn nhau, cũng không nói một lời, bước chân gắt gao bám sát phía sau thanh niên tóc hồng, lúc sau đã không thấy bóng dáng.
- Người này, cũng là người có chuẩn bị.
Thần thức Trương Đại Thiểu ở trong khách sạn đảo qua người thanh niên tóc hồng, lẩm bẩm.
Trương Đại Thiểu tinh thông Ma Đồng Thuật, hắn dễ dàng nhìn ra, người này căn bản không phải là người của Long Thiên Tôn, chỉ hợp tác với Long Thiên Tôn một chút mà thôi.
Người như thế, không cần phải là... kẻ địch, huống chi, hắn vẫn là một người biết thời thế.
Sau khi thành viên ám tổ bỏ chạy, nét mặt già nua của Long Thiên Tôn lúc hồng lúc xanh, dù sao, cũng là bỏ đi ngay trước mặt mình!
- Trương Thiên, cậu cũng thật có tài.
Vẻ mặt Long Thiên Tôn nghiêm túc, đôi mắt càng thêm dữ tợn.
- Nhưng cậu cho là không có Ám tổ thì tôi không đối phó được với cậu sao, vậy cậu quá coi thường Long Thiên Tôn tôi rồi!
Trương Đại Thiểu đứng bất động, từ trên cao nhìn xuống nói:
- Có thủ đoạn gì, ông cứ việc lấy ra, để cho tôi mở rộng tầm mắt rằng Long Thiên Tôn ông rốt cuộc có năng lực gì.
- Ha ha ha, Trương Thiên, như vậy thì cậu không có cơ hội làm việc tùy tiện nữa đâu.
Long Thiên Tôn một bộ dạng biết trước, không nhanh không chậm lấy ra một khẩu súng lục vàng.
Cái súng vàng này, không đơn giản chỉ là súng lục màu vàng, mà là dùng vàng ròng thật để làm súng, chính là vật bên người của Long Thiên Tôn.
Trương Đại Thiểu không hề động đậy, ôm cánh tay tùy ý đứng ở nơi đó nhìn động tác của Long Thiên Tôn, hắn không tin Long Thiên Tôn sẽ dùng vật nhỏ đó để đối phó với mình, lão già này đầu óc còn chưa tàn đến vậy.
Pằng! Pằng! Pằng!
Lấy ra súng vàng, Long Thiên Tôn liên tiếp bắn ra ba phát vào không trung, thực hiển nhiên, Long Thiên Tôn đang gửi tín hiệu.
Tiếng súng vừa dứt, một trận tiếng bước chân nặng nề vang lên, khí thế vô cùng, giống như sóng lớn ập đến, chỉ có thiên quân vạn mã mới có khí thế như vậy.
Mọi người trong đại sảnh đều khó hiểu, Long Thiên Tôn triệu tập ai đến vậy? Nghe động tĩnh này, không phải là nhỏ.
Đang lúc kinh ngạc, của khách sạn bị người ta thô bạo đẩy ra, từ ngoài của vọt đến nhiều người mặc đồ quân sự xếp thành một hàng! Trong tay mỗi người đều cầm một cái súng máy bắn tự động, vẻ mặt lạnh như băng, vô tình như sắt thép.
- Quân đội!
Mọi người hoảng sợ thất sắc, Long Thiên Tôn còn có thể điều động quân đội, năng lực này cũng thật nghịch thiên!
Khách sạn chỉ có một cửa, quân đội một loạt xông tới, ước chừng khoảng nửa giờ mới ngừng lại, có khoảng năm sáu mươi người bộ đội.
Sau khi quân đội tiến vào, việc thứ nhất chính là chia ra đứng chung quanh khách sạn, ở cửa cũng canh gác nghiêm mật, nghiêm cấm bất luận kẻ nào ra ngoài.
Người trong đại sảnh sắc mặt đều thay đổi. Âm mưu, đây rõ ràng là một âm mưu!
Trương Đại Thiểu không khỏi gật gật đầu, xem ra, đây là con bài chưa lật của Long Thiên Tôn, không hổ là một thế hệ kiêu hùng.
- Long Thiên Tôn, nếu đây là con bài chưa lật của ông, tôi chỉ có thể nói, ông đã cách cái chết không xa.
Đối với mấy chục bộ đội xông vào kia, Trương Đại Thiểu không có liếc mắt lấy một cái, những người này, cũng không đáng lo.
- Tốt ột tiểu tử cuồng vọng!
Long Thiên Tôn còn chưa có nói chuyện, một giọng nói bừa bãi từ phía sau truyền đến, bước vào bên trong cửa khách sạn là một người đàn ông cao gầy có vẻ có kinh nghiệm.
Ánh mắt người đàn ông cao gầy cũng có chút lợi hại, không giận tự uy, đi đến bên người Long Thiên Tôn.
- Dương đội trưởng!
Long Thiên Tôn vô cùng nhiệt tình nghênh đón, bộ dạng kia giống như đúc thời điểm A Mao đối mặt với hắn.
- Chính là những người này, bọn họ giết người phóng hỏa, không chuyện ác nào không làm, đều là cặn bã của xã hội, chỉ cần tóm gọn được bọn tội phạm này, Dương đội trưởng ngài khẳng định sẽ lập được công lớn, tiền đồ vô lượng a.
Dương đội trưởng không nói gì mà chỉ gật đầu, tuy bộ dáng giả bộ thờ ơ, nhưng bên trong đáy mắt một chút vui mừng chợt lóe rồi biến mất lại bán đứng hắn, hắn đối với món quà lớn này của Long Thiên Tôn vẫn rất vừa lòng.
Sự việc đã tới nước này, cho dù là kẻ ngốc cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Đại thọ năm mươi của Long Thiên Tôn là giả, lợi dụng đại thọ để cấu kết với quân đội để một lưới bắt hết xã hội đen ở Tĩnh Hải mới là mục đích thực sự!
Trương Đại Thiểu xuất hiện chỉ là việc ngoài ý muốn mà thôi.
Tuyệt Phẩm Tiên Y Tuyệt Phẩm Tiên Y - Âu Dương Lưu Lãng