Số lần đọc/download: 6538 / 109
Cập nhật: 2015-03-15 22:10:21 +0700
Chương 130: tiêìn Bôì£ Thâì¬n Tôìc
o
0oCốt Lao thuật la̬ ma phaÌp haÌ£ng nhâÌt ma̬ trung cấp Vong Linh pháp sư phải nắm giữ, nếu vâÌ£n duÌ£ng tha̬nh thaÌ£o ma pháp na̬y, coÌ thêÌ0 taÌ£o điê̬u kiêÌ£n cho hắc ám sinh vật dễ dàng đaÌnh tan địch nhân.
Ba ngày kế tiếp, ơÌ0 phiÌa sau sơn phâ̬n môÌ£ điÌ£a cuÌ0a Ba BiÌ0 Luân ma vuÌ’ học viện, Ha̬n ThaÌ£c tưÌ£ mình luyện tập CôÌt Lao thuật. Với yÌ chiÌ kiên điÌ£nh thêm vào sự thông tuệ sau khi naÌ’o bôÌ£ đươÌ£c mơÌ0 mang khiến cho nhâÌ£n thưÌc cuÌ0a hắn vê̬ baÌ0n châÌt Vong Linh ma pháp càng ngày càng rõ ràng sáng tỏ.
Một số tri thức ma pháp vốn khoÌ hiêÌ0u, trước kia Ha̬n ThaÌ£c phaÌ0i mâÌt thơ̬i gian suy nghiÌ’ hồi lâu mới có thể hiểu được ý nghiÌ’a, bất quá hôm nay đâ̬u oÌc hắn đã trở nên vô cùng minh mâÌ’n. Hắn phát hiện nếu tập trung suy nghĩ trong thơ̬i gian ngăÌn đã có thể biêÌt roÌ’ toa̬n bôÌ£ yÌ tưÌ của các tri thức ma pháp đó.
VoÌ0n veÌ£n ba ngày, việc sử dụng Cốt Lao thuật vốn không ngừng thất bại, đến bây giờ đã có thể phoÌng ra du̬ không quá thuần thục. Mặt khác, hắn cuÌ’ng băÌt đâ̬u luyêÌ£n tâÌ£p ma phaÌp Bạch Cốt ThuâÌ’n Ba̬i, tôÌc đôÌ£ tu luyêÌ£n nhanh như vậy ngay cả chính hắn cũng caÌ0m thâÌy thần kỳ.
"BôÌ£p bôÌ£p bôÌ£p!"
Vài tiếng vôÌ’ tay vang lên từ xa, NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£ phong thaÌi yêu kiê̬u, mỉm cười xuâÌt hiêÌ£n xa xa, chậm rãi đi đêÌn chôÌ’ Ha̬n ThaÌ£c.
Ngư̬ng luyêÌ£n tâÌ£p ma pháp, Ha̬n ThaÌ£c nhìn NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£ noÌi:
- Ta đã gặp qua KhaÌ0m ĐiÌ£ch ĐaÌ£t rô̬i, không ngơ̬ thân phâÌ£n cuÌ0a nàng tại AÌm Mạc thật sự không thấp, xem chư̬ng nhiêÌ£m vuÌ£ cuÌ0a nàng phaÌ0i tăng thêm cho ta thêm một phần rô̬i.
- Hì hì, dù sao nhiêÌ£m vuÌ£ cuÌ0a ta không thể thiêÌu phần giao tiêÌp của chàng với sâm lâm cưÌ£ ma, mặc dù ta không có thân phâÌ£n cao như laÌ’o hô̬ ly KhaÌ0m ĐiÌ£ch ĐaÌ£t nhưng chuyện nói với hắn chỉ là chuyện nhỏ. Ông ta vẫn thiêÌu ta một ân huệ. Sau khi chàng gia nhập nhiệm vụ na̬y, đợi công viêÌ£c tha̬nh công ta sẽ chuyêÌ0n phần lớn công lao cho chàng, như vậy câÌp bâÌ£c cuÌ0a chàng tại AÌm Mạc có lẽ có thể tăng thêm hai sao nữa. - NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£ đi đến trươÌc măÌ£t Ha̬n ThaÌ£c, râÌt tưÌ£ nhiên đưa tay keÌo tay hắn, cươ̬i lấy lòng.
Đang định tán dương NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£ hai câu, Ha̬n ThaÌ£c đột nhiên nhớ tới KhaÌ0m ĐiÌ£ch ĐaÌ£t có vẻ cố kỵ khi nói tới môÌ£t thân phâÌ£n khaÌc cuÌ0a NgaÌ0 MêÌ’ LêÌ£, sắc mặt hắn có chút khoÌ coi:
- Lâ̬n âÌy ta găÌ£p KhaÌ0m ĐiÌ£ch ĐaÌ£t, hăÌn nói với ta vài điều về thân phâÌ£n chiÌnh thưÌc cuÌ0a nàng. Hắn nói ta chú ý một chút, traÌnh gặp nhưÌ’ng phiền toái không câ̬n thiêÌt. Cũng lúc âÌy, ta mới biết nàng laÌ£i la̬ em ruột cuÌ0a Ai MêÌ’ AÌ Tư đại nhân, bất quá về thân phâÌ£n khác cuÌ0a nàng ta vâÌ’n không rõ lăÌm, liêÌ£u bây giờ nàng có thể nói cho ta biết không?
Những lời này vừa noÌi ra, sắc mặt NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£ thoáng biến đổi, nàng chăm chú nhìn Ha̬n ThaÌ£c một lúc rô̬i mới thở dài noÌi:
- Xem ra KhaÌ0m ĐiÌ£ch ĐaÌ£t rất coi trọng chàng, sợ ta lừa chàng. Được rồi, đã như vậy, có một số việc cũng không cần gạt chàng nưÌ’a, kỳ thật ta lập gia đình đaÌ’ nhiều năm rô̬i, chỉ la̬ chúng ta vừa mới lập gia đình hăÌn đã phaÌ0i xuất chinh, sau đó chết trận sa trường, môÌ£t đi không trơÌ0 laÌ£i, sau đó ta trở thành quả phụ cho tới bây giờ.
NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£ vừa nói như vậy. Ha̬n ThaÌ£c trầm mặc một lát sau mới mở miệng hỏi:
- Người kia xem ra thân phận không thấp. Nếu không KhaÌ0m ĐiÌ£ch ĐaÌ£t sẽ không nhắc nhở ta như vậy.
Gật gâÌ£t đầu, NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£ mở miệng noÌi:
- Không sai, chiÌ0 la̬ ngươ̬i đã chêÌt rô̬i, cũng không có gì để noÌi. Sau khi hắn chết, một phần là do ta nằm trong AÌm Mạc, do nhiêÌ£m vuÌ£ nên tác phong làm việc có phâ̬n quái đản, bơÌ0i thêÌ thanh danh ơÌ0 xaÌ’ hôÌ£i thượng lưu của đế quốc không tốt lắm.
- Nghĩa là sao? - Ha̬n ThaÌ£c nhìn NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£, bình thản hỏi.
LăÌc đâ̬u cười, thần sắc NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£ lộ vẻ buồn baÌ’:
- Tựa như khi chàng mới găÌ£p ta, cho ră̬ng ta la̬ một người có hành vi phóng đãng, bởi vì thân phâÌ£n quả phụ, khi ta tiến hành nhiệm vụ của AÌm MaÌ£c, tiếp xúc với người khác, khó tránh khỏi măÌc phaÌ0i một số lơ̬i đô̬n đãi.
NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£ biÌ£ Ha̬n ThaÌ£c phá thân, bởi vậy người ngoài có thể không tín nhiệm NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£, nhưng hắn không thêÌ0 không tin. Bây giờ thấy bôÌ£ daÌ£ng cuÌ0a nàng, hắn bất giác đưa tay ôm NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£ vào lòng, ôn nhu noÌi:
- Người khác nói thế nào ta mặc kệ, nhưng ta hủy đi trong saÌ£ch cuÌ0a nàng, đương nhiên biết nàng không phaÌ0i loaÌ£i ngươ̬i ma̬ boÌ£n họ noÌi, yên tâm đi ta sẽ không chiÌ£u ảnh hưởng cuÌ0a những lơ̬i đoÌ đâu.
NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£ lăÌc đâ̬u caÌ0m kiÌch, buồn baÌ’ noÌi:
- Lơ̬i nhăÌc nhơÌ0 cuÌ0a KhaÌ0m ĐiÌ£ch ĐaÌ£t về ta, xem ra ta phải châÌp nhận sự thật. VơÌi thưÌ£c lưÌ£c cu̬ng tiến bộ cuÌ0a chàng, tương lai thành tưÌ£u không thể haÌ£n lượng, nhưng vơÌi thân phận đặc thù cuÌ0a ta chỉ có thể cùng chàng bảo trì quan hệ ngâÌm ngâ̬m ma̬ thôi, nếu không đê̬u bâÌt lơÌ£i cho hai ta.
YÌ tưÌ bên trong lơ̬i noÌi cuÌ0a NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£, Ha̬n ThaÌ£c râÌt rõ ràng, tựa như lúc trước Ngải Mã nhắc nhở mình chú ý quan hêÌ£ cùng Phạm Ny, giai cấp của thế giới na̬y và một số cấm kỵ không thêÌ0 traÌnh đươÌ£c, nếu phá vỡ quy tắc tất gặp phải đả kích trầm trọng.
Hàn Thạc ôm NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£ va̬o lòng hôn môÌ£t hồi.
Hắn nghiêm mặt lãnh khốc noÌi:
- Nàng yên tâm, ta sẽ không đêÌ0 nàng âÌ0n mình mãi, coÌ một ngày chúng ta có thể quang minh chiÌnh đại qua laÌ£i. Bây giờ sở dĩ không thể biểu hiện công khai là bởi vì địa vị ta còn chưa đủ, nếu có một ngày địa vị cuÌ0a ta có thể tùy ý quyết định sinh tưÌ0 người khác, ta nghĩ tất cả mọi người seÌ’ câm miệng, cho dù mở miệng cũng là tỏ vẻ chúc phúc chuÌng ta.
Lời này vừa nói ra, săÌc măÌ£t NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£ trở nên mừng rỡ, nàng ôm chặt Ha̬n ThaÌ£c, kích động noÌi:
- Chàng có thể ma̬, ta tin tưởng chàng!
Sau một phen triền miên, NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£ theÌ£n thu̬ng noÌi vơÌi Ha̬n ThaÌ£c:
- Chàng nhanh xử lý sưÌ£ ti̬nh sâm lâm cưÌ£ ma cho thỏa đáng, ngươ̬i cuÌ0a Mạch Địch Văn thương hội đã bắt đầu liên hệ giao diÌ£ch vơÌi thương nhân cuÌ0a sâm lâm cưÌ£ ma, họ đang tiến va̬o U Ám sâm lâm, định thu mua một phần khí tài công thành, chàng phải làm cho boÌ£n sâm lâm cưÌ£ ma giao thưÌ âÌy cho bọn chúng.
Gật đầu tỏ vẻ hiểu được, Hàn Thạc suy nghĩ một chút rồi noÌi:
- CoÌ môÌ£t đạo tặc quan hệ vơÌi ta râÌt tôÌt, y muốn cu̬ng la̬m nhiệm vụ na̬y vơÌi chúng ta, không biết có thể thêm hăÌn va̬o không?
- Không thành vâÌn đề, dù sao nhiệm vụ trước mắt do ta phụ trách, thủ hạ của ta cuÌ’ng có không ít ngươ̬i gia nhập, thêm hắn cũng không tiÌnh là nhiê̬u. Nếu hắn đáng tin, khi ta trở về có thể trực tiếp điều đôÌ£ng hắn, như vậy săÌp tơÌi nếu chàng ơÌ0 taÌ£i Ba Bỉ Luân ma vuÌ’ học viện, ta có thể thông qua hắn liên lạc vơÌi chàng, dẫu sao vơÌi thân phận cuÌ0a ta trực tiếp đêÌn học viện của chàng không thiÌch hơÌ£p lăÌm. - NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£ thật ra vô cu̬ng thoaÌ0i maÌi, lập tức đáp ứng lơ̬i đề nghị cuÌ0a Hàn Thạc.
- VâÌ£y đươÌ£c, hắn tên là Thiết Tư Đặc, thời gian gâ̬n đây hẳn là phụ trách cưÌ điêÌ0m bắc khu. Nếu nàng có gì phân phó ma̬ không tiện ra mặt thi̬ cho hắn đi la̬m, ta sẽ nhanh choÌng vê̬ U Ám sâm lâm một chuyến, cưÌ yên tâm lo viêÌ£c cuÌ0a nàng cho tôÌt đi. - Hàn Thạc đaÌp lơ̬i NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£.
- Được, có chuyện gì ta sẽ liên lạc vơÌi chàng, yên tâm đi, nhiệm vụ lần này ta tin chắc seÌ’ nhanh choÌng hoàn thành thôi. - NgaÌ0 MêÌ’ LêÌ£ nói xong rô̬i câÌt bươÌc rơ̬i đi.
Chơ̬ cho NgaÌ0i MêÌ’ LêÌ£ rời đi xong, Hàn Thạc suy xeÌt một chút, liền đi vê̬ hươÌng Bố Tư Đặc thương hội. Thơ̬i gian ươÌc điÌ£nh cu̬ng Phỉ Bích chiÌ0 còn caÌch coÌ hai ngày, bất quá thấy thơ̬i tiêÌt càng ngày càng laÌ£nh, hắn có phâ̬n lo lắng đaÌm ải nhân không đuÌ0 lương thực va̬ đô̬ du̬ng ha̬ng nga̬y, liền quyêÌt định qua Tử Vong Mộ Địa môÌ£t chuyêÌn giaÌ0i quyêÌt vâÌn đê̬ lương thực mu̬a đông cho nhưÌ’ng aÌ0i nhân.
Giờ đây coÌ không gian giới chỉ với dung lươÌ£ng lơÌn hơn, hắn chỉ cần đi môÌ£t lâ̬n la̬ có thể chuâÌ0n biÌ£ xong moÌ£i viêÌ£c, hơn nữa vài ngày tơÌi còn phaÌ0i đêÌn gặp bọn sâm lâm cưÌ£ ma cuÌ’ng câ̬n chuẩn bị lương thực va̬ vâÌ£t duÌ£ng ha̬ng nga̬y. Nhân sôÌ cuÌ0a sâm lâm cưÌ£ ma đông đảo, một lần vâÌ£n chuyêÌ0n lương thực coÌ leÌ’ không gian giới chỉ cũng không đuÌ0 du̬ng, bởi vậy chăÌc nên giaÌ0i quyêÌt vâÌn đê̬ ải nhân rô̬i mới tiÌnh tiếp.
Quen đường đi vào Bố Tư Đặc thương hội, Hàn Thạc cũng không găÌ£p Phỉ Bích, mà là do Phú Tân Ân đến tiếp đãi hắn. Theo Phú Tân Ân cho biết, Phỉ Bích hôm nay ra ngoa̬i. VơÌi quan hêÌ£ cuÌ0a Hàn Thạc cùng Phú Tân Ân luÌc na̬y, cho dù không thông qua Phỉ Bích cũng có thể giải quyết được chuyêÌ£n lương thực.
Bởi vì Phỉ Bích năÌm quyền cao, địa vị Phú Tân Ân cũng tăng lên, gã dâÌ’n Hàn Thạc đi vào thương khôÌ tiÌch trưÌ’ lương thực, hạ lệnh mở thương khố, chuyển toàn bộ lương thưÌ£c Phỉ Bích sơÌm chuâÌ0n biÌ£ săÌ’n bên trong cho hắn va̬o trong không gian giới chỉ.
- À, ngươi giúp ta noÌi vơÌi Phỉ Bích tiểu thư, ta còn câ̬n nhiều lương thực, để cô ấy giúp ta chuẩn bị một chút, chờ hai ngày sau ta tới seÌ’ tính toaÌn giaÌ caÌ0 rõ ràng. - Hàn Thạc nhìn Phú Tân Ân cười noÌi.
- Ha ha, không thành vâÌn đề, vơÌi quan hệ cuÌ0a chúng ta chuÌt việc nhỏ âÌy ta có thể giúp ngươi làm, ngươi không cần lo lắng. - Phú Tân Ân cươ̬i hiÌp măÌt nhìn Hàn Thạc, cam đoan noÌi vơÌi hăÌn.
- Xem ra điÌ£a viÌ£ cuÌ0a Phú Tân Ân tiên sinh tại Bố Tư Đặc thương hội càng ngày càng cao. - Mắt thấy Phú Tân Ân ung dung, thoải mái cam đoan như thêÌ, Hàn Thạc kinh ngạc một chút, mở miệng nói.
- Đâu coÌ, đâu coÌ, đều là nhơ̬ phúc khí cuÌ0a ngươi, nếu không phải ngươi xuất hiện, ta nghĩ ta cuÌ’ng không dêÌ’ da̬ng tre̬o cao như vậy. Phỉ Bích tiểu thư coi trọng ta là vì ta dẫn ngươi đêÌn găÌ£p cô ấy, thật sự phaÌ0i cám ơn ngươi đâÌy. Ha ha, bây giờ Kiệt Khắc cháu cuÌ0a ta không ngơ̬ cũng chiÌ£u ân huệ cuÌ0a ngươi, thêÌ chưÌng toÌ0 ngươi đúng là quyÌ nhân cuÌ0a chúng ta rô̬i. - Phú Tân Ân nhìn Hàn Thạc chân thành noÌi.
- Ngươi quaÌ khách khí rô̬i, thay ta hoÌ0i thăm Kiệt Khắc, nói ta đã tới, chiÌ0 la̬ hôm nay có chuÌt viêÌ£c bâÌ£n nên không ti̬m hăÌn nói chuyêÌ£n được. - Hàn Thạc va̬ Phú Tân Ân khách sáo một câu, rồi mỉm cười rời khỏi Bố Tư Đặc thương hội.