Đôi khi, những thành quả tuyệt vời lại xuất phát từ những thất bại sớm gặp phải.

Thomas H. Huxley

 
 
 
 
 
Tác giả: Vô Tội
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 741 - chưa đầy đủ
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3992 / 74
Cập nhật: 2017-06-18 21:14:09 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 126: Thần Kiếm Tru Tà. Trừu Tủy Đoạt Nguyên
ước biển trong phạm vi mười trượng bị kiếm khí bùng nổ chẳng khác nảo những viện ngọc nước bắn tung tóe lên không trung. Nhất thời không gian xung quanh được bao phủ bởi một làn hơi nước không nhìn rõ phương hướng.
Trong hơi nước có rất nhiều tia sáng màu vàng và tia chớp. Tất cả đều từ Kinh chập do Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc bùng nổ nên bắn ra xung quanh.
- Tự nổ kiếm cương! Con kiến nhỏ kia! Ta phải bằm thây ngươi thành vạn mảnh.
Trên mặt biển tối đen vọng lên tiếng thét chói tai của Ảo Băng Vân.
Ảo Băng Vân so đấu phi kiếm với Lạc Bắc mang theo tâm lý mèo bắt chuột. Nhưng bị Lạc Bắc cho nổ kiếm cương khiến cho ngay cả thân của Kinh Chập cũng bị tổn hại.
Thần binh như Kinh Chập không biết trước đây được luyện chế theo phương pháp nào. Nếu bị hư hỏng cho dù với tu vi của Ảo Băng Vân cao hơn mấy lần cũng không chữa được. Mà Ảo Băng Vân tu luyện chính là Thiên Tâm thủy nguyên quyết, nhưng phi kiếm Kinh Chập được cô đọng sấm chớp mùa xuân có tác dụng khắc với yêu thuật ma công, là một thứ pháp bảo khó kiếm. Lần này, cô ta chơi trò mèo vờn chuột lại bị chuột liều chết cắn cho một cái khiến cho Ảo Băng Vân vừa sợ vừa giận.
- Lạc Bắc!
Tiếng hét chói tai của Thái Thúc cũng vang lên. Một đạo kiếm quang màu bạc vọt lên trời. Kiếm quang chiếu sáng gương mặt trắng bệch của Thái Thúc. Mới vừa rồi Lạc Bắc xuất hiện ý định liều chết, Thái Thúc liền cảm nhận được.
Tại sao?
Tại sao cái thứ gọi là chính đạo trong thiên hạ mà ngay cả những người đồng đảng cũng phải tiêu diệt?
Tại sao cái gọi là chính đạo mà coi thường nhân sinh, bức ép người ta tới mức như vậy?
Trong nháy mắt, một tia chớp màu trắng từ trên không trung mang theo tính hủy diệt rơi xuống chui vào trong Tân Thiên Trạm Lô của Thái Thúc. “ Xoẹt” nó lại phản xạ giống như một dải lụa mà trắng xuất thế giữa trời lao thẳng tới Ảo Băng Vân.
Thần kiếm Tru Tà!
Trong nháy mắt, Thái Thúc cảm thấy so với uy lực của thiên địa, bản thân chẳng khác gì một gốc cây ngọn cỏ. Thái Thúc tu luyện kiếm quyết Tru Tà, trong đó có pháp quyết nhờ phi kiếm dẫn động uy lực của trời đất. Nhưng tu vi của Thái Thúc còn thấp muốn phát ra pháp quyết như vậy thì đầu tiên bản thân không chịu nổi.
- Lạc Bắc! Phải kết hợp lại. Tất cả cùng liều mạng.
Nhưng trong nháy mắt đó, khi ánh chớp chiếu lên khuôn mặt của Thái Thúc không hề có một chút sợ hãi nào trên đó.
- Lạc Bắc...
Khi ánh sáng của Tru Tà phóng tới người Ảo Băng Vân, điều khiến cho Thái Thúc hét lên một tiếng kinh hãi đó là không ngờ Lạc Bắc vẫn đứng ở đó. Nhưng tiếng hét kinh hãi của nàng cũng không thốt ra được, chỉ vừa mới há mồm, một ngụm máu tươi cũng được phun ra.
“ Thái Thúc! Thái Thúc.... Ảo Băng Vân! Ta muốn giết ngươi.”
Trong nháy mắt, đầu óc Lạc Bắc chỉ có một suy nghĩ như vậy.
Tự nổ kiếm cương tương đương với tự nổ nội đan, không chết cũng tàn phế. Khi kiếm cương bùng nổ, Lạc Bắc liền cảm nhận được lục phủ ngũ tạng và kinh mạch vỡ vụn. Nhưng cùng lúc đó một thứ lực lượng mênh mông bất khuất cũng tràn vào trong thân thể hắn dung hợp với chân nguyên của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh mà chữa trị.
Tu luyện Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh còn có tác dụng chữa trị thân thể. Nhưng nếu như bình thường, Lạc Bắc chịu thương như vậy thì trong nháy mắt sẽ kiệt quệ chân nguyên của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh mà không thể chữa nổi. Tuy nhiên thứ lực lượng mênh mông kia dung hợp chữa trị với thân thể của hắn xong còn làm cho chân nguyên Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh mạnh thêm.
Lạc Bắc biết thứ lực lượng đó chính là lực lượng ẩn chứa trong thân Tam Thiên Phù Đồ.
Bên trong Tam Thiên Phù Đồ ẩn chứa lực lượng bất khuất, kiêu ngạo. Vào lúc này như cảm nhận được sự quyết liệt của Lạc Bắc, không ngờ nó chủ động dung hòa với chân nguyên của hắn.
Vốn Lạc Bắc liều chết, làm cho Kiếm cương nổ tung, phi kiếm sẽ không còn tồn tại. Nhưng thứ lực lượng đó trước khi dung hợp với chân nguyên của Lạc Bắc lại như một cơn lốc xoáy hút toàn bộ ngàn vạn tia kiếm khí nổ tung trở lại.
Lạc Bắc dung hợp với thứ lực lượng đó liền có cảm giác Tam Thiên Phù Đồ và chân nguyên của mình như tan ra làm một.
Dưới sự dung hợp của thứ lực lượng kia, Lạc Bắc không ngờ được rằng mình đánh một trận tử chiến với Ảo Băng Vân lại đột phá tới cảnh giới Kiếm cương.
Khi Lạc Bắc đang bất ngờ vì việc đột phá tới cảnh giới Kiếm Cương thì phát hiện Thái Thúc liều chết phát ra Cửu Thiên lôi động trong kiếm quyết Tru Tà rồi phun ra một ngụm máu tươi.
Vào lúc này, ý giết người trong đầu Lạc Bắc chẳng khác nào khi nhìn đám người Lưu Đạo Đan.
- Được được! Không ngờ các ngươi dám làm như vậy. Ta thật sự xem thường các ngươi. Các ngươi dám hủy pháp bảo của ta, ta phải lóc xương lột da các ngươi, lấy sinh hồn và máu thịt của các ngươi để tế luyện pháp bảo.
Trong tiếng nổ vang, trên mặt biển lại vang lên tiếng thét chói tai của Ảo Băng Vân. Tia chớp do Thái Thúc sử dụng Cửu Thiên Lôi Động dẫn xuống giống như một cái trùy nện lên Thái Ất chân thủy thần châu của Ảo Băng Vân. Mặc dù nó bị cản lại nhưng Thái Ất Chân thủy thần châu cũng bị đánh nát hai viên. Pháp bảo này do lấy tinh khí quý thủy trong biển ngưng tụ lại mới tạo ra, bây giờ bị đánh nát hai viên khiến cho cả mặt biển xuất hiện một trận mưa tầm tã, mỗi hạt mưa phải to bằng nắm tay. Mà mười viên Thái Ất chân thủy thần châu của Ảo Băng Vân kết thành trận pháp. Bây giờ bị đánh nát hai viên nên trận pháp cũng bị phá. Mặc dù vẫn còn có thể dùng để đối địch nhưng uy lực cũng giảm xuống còn bảy tám phần.
“ Đúng lúc này!”
Lạc Bắc nhướn mày:
- Không biết ai giết ai!
Trong tiếng thét dài của hắn, Tam Thiên Phù Đồ tản ra ánh sáng màu đen dài một xích chẳng khác gì một con giao long trong mưa gió.
- Con kiến kia! Ngươi vẫn còn chưa chết? A!
Một tiếng nổ vang lên, Tam Thiên Phù Đồ lại giao thủ với Kinh chập một cái khiến cho Ảo Băng Vân đứng trên đầu hải quái thét lên một tiếng chói tai, đồng thời phun ra một ngụm máu.
Vốn Ảo Băng Vân tưởng rằng Lạc Bắc phát nổ Kiếm cương không chết cũng bị trọng thương nhưng không ngờ rằng Lạc Bắc lại dung hợp được với lực trong Tam Thiên Phù Đồ. Mặc dù lực lượng đó mất hơn nửa chữa trị thương tổn thân thể của Lạc Bắc nhưng non nửa dung hợp với chân nguyên cũng giúp cho tu vi của hắn tiến nhanh. Chưa nói Kinh Chập cũng bị hư hỏng, nên khi Lạc Bắc đột phá tới cảnh giới Kiếm Cương, kiếm ý tản ra hơi thở không gì không phá nổi, chỉ một đòn đánh cho Ảo Băng Vân bị thương.
“ Không ngờ vào lúc này mà hắn lại đột phá tới cảnh giới Kiếm cương. Hiện tại phi kiếm của ta không thể thắng được hắn. Thái Ất chân thủy thần châu bị phá, thập nhị đô thiên hữu tướng thần ma mà bò lên cũng không thể đối phó. Phải liều mạng đi tìm người khác. Lúc này ta không nên dây dưa với con kiến này.”
Nghĩ như vậy, Ảo Băng Vân liếc Lạc Bắc và Thái Thúc đầy oán độc sau đó điều khiển hải quái bỏ chạy.
“ Cô ta là người Côn Luân đuổi giết chúng ta, cho dù không phải là kẻ chủ mưu thì cũng là nhân vật quan trọng. Vào lúc này cô ta bị thương, khí thế giảm sút, pháp bảo lại bị phá nên chính là cơ hội tốt nhất. Không thể để cho cô ta chạy thoát.”
Thấy Ảo Băng Vân bỏ chạy, Lạc Bắc liền nghĩ lần này mà để cô ta bỏ đi thì rất khó giết, hơn nữa sau này còn phải chết vì cô ta.
- Thái Thúc sư muội! Muội không phải quân tâm tới chuyện khác cứ tĩnh tâm chữa thương.
Hắn vừa phi hành vừa lấy viên Chu Tước toàn cơ đan của Hắc Phong lão tổ đưa cho Thái Thúc. Lạc Bắc điều khiển Phân thủy thần quang bạng đuổi theo.
Lúc này, Ảo Băng Vân và hải quái ở phía trước, phân thủy thần quang bạng ở giữa còn tám ma thần thì bám theo sau.
Lạc Bắc biết tám ma thần có tác dụng kiếm chế. Với sự có mặt của tám ma thần, Ảo Băng Vân phải liên tục thi triển pháp quyết ngăn cản. Vì vậy mà Lạc Bắc cũng không thu ma thần lại.
- Hôm nay không đùa với các ngươi, các ngươi còn định đuổi giết ta?
Ảo Băng Vân quay đầu lại hai tay bắt một cái pháp quyết. Phía sau hải quái nước biển trong phạm vi nửa mẫu chợt nhô lên ngưng tụ thành một quả cầu nước lao thẳng về phía Phân Thủy thần quang bạng.
“ Ngưng tụ nhiều nước biển như vậy chỉ sợ phải nặng tới ngàn cân.”
Tử Huyền Cốc vừa mới nghĩ như vậy, một tia sáng màu đen đã lao tới xuyên qua quả cầu nước. “ Rầm!” Nước biển trong phạm vi nửa mẫu lại trở về nguyên trạng thái ban đầu.
- Chẳng phải ngươi muốn thử phi kiếm của ta sao?
Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc sau khi phá nát quả cầu nước của Ảo Băng Vân vẫn không hề dừng lại mà tiếp tục lao tới.
- Sao có thể như vậy? Tại sao tu vi của hắn lại tăng lên nhanh như thế?
Pháp thuật Ảo Băng Vân thi triển bị Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc phá vỡ thì hoảng hốt đành phải dùng Kinh chập giao chiến với Tam Thiên Phù Đồ. Lần này, Ảo Băng Vân lập tức cảm thấy Kinh Chập rung mạnh có cảm giác không khống chế được, đồng thời còn bị đánh bay.
- Không ổn! Con hải quái này quá chậm. Phân Thủy thần quang bạng là pháp bảo di chuyển trong nước cho nên không mất nhiều chân nguyên.
Ảo Băng Vân giật mình liền từ đỉnh đầu con bạch tuộc vọt lên. Nhưng chưa phi hành tới mười trượng sau lưng liền có tiếng nổ. Nàng ta vừa quay đầu lại thì thấy kiếm quang màu đen đã tới sau lưng.
“ Oành “ “ Oành “ “ Oành “
Chỉ thấy kiếm quang màu đen và kiếm quang màu vàng giằng co với nhau, mỗi một lần va chạm đều tản ra tia chớp màu vàng chói mắt còn Ảo Băng Vân cũng trở lại đỉnh đầu của hải quái.
Hiện tại tình trạng của Ảo Băng Vân phải nói là cực kỳ xấu hổ. Vốn với tu vi của cô ta thì tốc độ thi pháp so với những người tu đạo bình thường nhanh hơn rất nhiều. Nhưng cô ta không cẩn thận để cho pháp trận Thái Ất chân thủy thần châu bị phá, lại e ngại Thập nhị đô thiên hữu tướng thần ma nên liên tục phải sử dụng pháp thuật để cản lại tám ma thần đó. Mà tốc độ phi độn của Ảo Băng Vân vốn cũng vượt qua Phân Thủy thần quang bạng nhưng vào lúc này Lạc Bắc đột phá tới cảnh giới Kiếm cương, chân nguyên bùng nổ nên tốc độ của Tam Thiên Phù Đồ vượt qua tốc độ phi độn của Ảo Băng Vân. Vì vậy mặc dù Lạc Bắc không thể đuổi kịp nhưng Tam Thiên Phù Đồ có thể chặn lại.
“ Cô ta tinh thông pháp thuật, không thể để cho có cơ hội thở dốc.”
Lạc Bắc tập trung vào Ảo Băng Vân, điều khiển Tam Thiên Phù Đồ tới cực hạn. Kiếm quang màu đen xuyên qua xuyên lại tạo thành một cái võng bao phủ Ảo Băng Vân.
Lần này, Ảo Băng Vân chẳng khác gì Lạc Bắc vừa rồi, muốn giao đấu phi kiếm cũng không được. Bởi vì khi Lạc Bắc đột phá tới cảnh giới Kiếm Cương, tốc độ của Tam Thiên Phù Đồ đã vượt qua tốc độ của Kinh Chập bị hư hỏng.
Từng đòn công kích, Ảo Băng Vân khống chế Kinh Chập của mình phòng ngự làm cho nhất thời không thể thi triển được pháp quyết khác nên bị Lạc Bắc ngăn chặn, chỉ đành điều khiển hải quái bỏ chạy, tránh để tám ma thần đuổi tới.
“ Cô ta như nỏ mạnh hết đà!”
Khống chế Tam Thiên Phù Đồ tung hoành, Phá Thiên Liệt của Lạc Bắc càng lúc càng thuần thục, thậm chí còn tản ra từng đạo kiếm khí vô hình.
Loại ngưng khí thành kiếm này là một pháp quyết đặc biệt trong Phá Thiên Liệt. Mới đầu khi thân kiếm của Lạc Bắc tản ra kiếm ý và chân nguyên ngưng kết không khí quanh mình thành kiếm khí hỗ trợ đối địch. Càng về sau càng giống như Yến Kinh Tà sử dụng kiếm ý và chân nguyên ngưng đọng kiếm khí vô ảnh, vô cùng lợi hại.
Hiện tại, mặc dù Lạc Bắc chỉ mới phát huy được một chút uy lực chân chính của Phá Thiên Liệt nhưng Kinh Chập của Ảo Băng Vân cũng bị nén ép trong phạm vi mười trượng chống đỡ, không có lực hoàn thủ. Nhìn từ xa chẳng khác nào ở đó có một cái kén màu vàng.
- Con kiến kia! Chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi có thể giết được ta phải không?
Đột nhiên, Ảo Băng Vân cất tiếng cười lạnh.
- Chẳng lẽ cô ta còn có thứ pháp bảo lợi hại nào đó chưa dùng tới?
Lạc Bắc căng thẳng dõi mắt quan sát chỉ thấy xa xa có một đường màu đen kéo dài.
Rõ ràng đó chính là đường ven biển. Vô tình hai người đuổi nhau đã vượt qua mấy ngàn dặm mà tới bờ biển.
Trong lúc Lạc Bắc đang căng thẳng, ánh sáng của Kinh Chập tản ra rực rỡ, toàn lực giao chiến với Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc.
Khi Lạc Bắc giật mình thì trên thân Kinh Chập xuất hiện vô số vết nứt. Thanh thần binh mạnh mẽ đó không ngờ không chịu nổi một đòn đó mà vỡ vụn.
Kinh Chập vừa mới vỡ, toàn bộ Lôi cương ẩn chứa trong đó tràn ra tạo thành một tia sét khiến cho Tử Huyền Cốc đứng trong Phân Thủy thần quang bạng cũng không vững.
Sấm xuân vang lên vạn vật thức tỉnh.
Lần này sấm xuân đột ngột xuất hiện khiến cho trên mặt biển bùng lên một vầng sét màu vàng có đường kính hơn mười trượng, ép cho sóng biển dâng lên tới mấy trượng mà tản ra ngoài.
- Cô ta tự hủy phi kiếm!
- Tại sao cô ta lại dùng cách như vậy giao chiến với ta?
Vào lúc này, chân nguyên của Lạc Bắc đã dung hợp hoàn toàn với Tam Thiên Phù Đồ. Cho dù sấm xuân đánh xuống cũng không bị tản mát. Nhưng bị tia sét đánh trúng, Lạc Bắc cũng trào máu tươi.
Lần này, Lạc Bắc chịu thương nặng.
Nhưng Lạc Bắc cảm nhận được rằng Ảo Băng Vân giao chiến với Tam Thiên Phù Đồ của mình lại dùng chân nguyên bản thân cho nổ phi kiếm thì cho dù hắn bị thương nặng nhưng chân nguyên của cô ta cũng bị mất năm, sáu phần. Mà vừa rồi tia sét kia nổ bên người, rõ ràng cô ta cũng bị thương nặng. Lần này, Ảo Băng Vân đả thương địch thủ tám trăm thì cũng làm mình bị thương một ngàn.
- Con kiến kia! Mặc dù ta bỏ một thanh Kinh Chập nhưng Tam Thiên Phù Đồ và Tân Thiên Trạm Lư của các ngươi cũng đều là thần binh. Giết các ngươi, chiếm hai thanh phi kiếm cũng không bị lỗ.
Cũng vào lúc này, Ảo Băng Vân đứng trên đỉnh đầu hải quát chợt thét lên mọt tiếng chói tai. Quần áo của Ảo Băng Vân dính máu nhìn không còn lấy một chút bóng dáng của tiên nữ mà ngược lại có phần giống với yêu ma. Trong tiếng thét chói tai, một tia sáng màu hồng từ trong tay Ảo Băng Vân lao thẳng vào đỉnh đầu hải quái.
Trừu tủy đoạt nguyên quyết!
Giờ phút này, Ảo Băng Vân thi triển pháp quyết mà sau khi Huống Vô Tâm luyện hóa một viên xá lợi lấy được.
Trừu Tủy đoạt nguyên quyết là một môn ma công cực kỳ độc ác của U Minh huyết ma. Môn ma công này có thể trong nháy mắt hút lấy máu thịt, tinh nguyên của người khác nâng cao tu vi của mình, đồng thời cũng để chữa thương.
Ảo Băng Vân điều khiển con hải quái này đã tu luyện được nội đan. Lần này khi cô ta rời bến đã hàng phục nó nhưng vẫn chưa giết là vì vẫn nghĩ tới việc pháp quyết mình tu luyện đã tới thời điểm quan trọng mới dùng Trừu tủy đoạt nguyên quyết hút tinh nguyên của hải quái để đột phá.
Hiện tại Ảo Băng Vân bị Lạc Bắc đuổi giết như nỏ mạnh hết đà nên đành phải dùng pháp quyết đó.
Sử dụng pháp quyết này cho dù có bị thương nặng nhưng chỉ cần hút tinh nguyên hải quái thì có thể lành được bảy, tám phần rồi đánh chết Lạc Bắc dễ như trở bàn tay.
“ Cô ta hút tinh nguyên hải quái định chữa thương?”
Mặc dù Lạc Bắc không biết Ảo Băng Vân dùng pháp quyết gì nhưng tia sáng màu hồng kia vừa vào đầu, con hải quái liền gào lên những tiếng thảm thiết. Vô số những con sóng xuất hiện đồng thời cơ thể của nó giẫy dụa. Từ thái độ không để ý tới hải quái của Ảo Băng Vân lúc trước, Lạc Bắc liền đoán ra được.
Trong nháy mắt, Lạc Bắc biết mình tới thời điểm sinh tử, nên không để ý tới thương thế của bản thân điều khiển Tam Thiên Phù Đồ lao thẳng về phía Ảo Băng Vân. Hai tay Lạc Bắc bắt một vài cái pháp quyết, vài làn khí đen từ trong tay Lạc Bắc tràn ra bay vào trong thân thể của hải quái.
Trong cơn mưa tầm tã, máu huyết của con hải quái cùng với chân nguyên chạy theo tia sáng màu hồng tràn vào trong cơ thể Ảo Băng Vân.
Trong chốc lát đó, thương thế của Ảo Băng Vân cũng hồi phục được hai phần, sắc mặt cũng hồng hào hơn một chút.
- Pháp thuật của ngươi là gì?
Nhưng đột nhiên, Ảo Băng Vân hét ầm lên.
Trong nháy mắt, máu huyết và chân nguyên của con hải quái như đóng băng khiến cho pháp quyết Trừu tủy đoạt nguyên của Ảo Băng Vân bị cắt đứt.
“ Pháp thuật trên thi thần kinh có tác dụng!”
Nghe thấy tiếng hét chói tai của Ảo Băng Vân, trái tim Lạc Bắc đập thình thịch.
Lạc Bắc vừa mới thi triển pháp quyết nằm trong Thi Thần kinh quyết mà Hắc Phong lão tổ đã ở trước động phủ của Mộc đạo tử thử nghiệm với con Tuyết Mao sư hống.
Pháp thuật này biến thân thể thành thi rồi lợi dụng máu huyết và chân nguyên của mình mà rèn luyện xác chết khiến cho nó trở thành cương thi. Nếu muốn có uy lực thì phải thêm vào một chút tài liệu. Cương thi so với Thi vương, thi thần, thi thần tướng linh còn kém hơn nhiều. Nhưng pháp thuật này chỉ cần thi pháp đơn giản, Lạc Bắc lại không có thành kiến với nó nên những pháp thuật có trong bản Thi thần kinh quyết hắn đều xem qua.
Lạc Bắc không hề biết Ảo Băng Vân thi triển Trừu tủy đoạt nguyên quyết. Hắn chỉ thấy Ảo Băng Vân hút chân nguyên của con hải quái nên trong tích tắc mới nghĩ dùng pháp thuật này biến máu huyết và chân nguyên của hải quái để rèn luyện bản thân xác chết. Hành động của Lạc Bắc có thể nói là không thể chính xác hơn được nữa.
Trừu tủy đoạt nguyên quyết là một pháp quyết bá đạo. Khi tia sáng màu hồng vào trong cơ thể, con hải quái liền bị Trừu tủy đoạt nguyên quyết giết chết, nội đan trong cơ thể bị đánh nát. Mà Lạc Bắc phóng ra pháp quyết hóa thi khiến cho máu huyết và chân nguyên từ nội đan bị phá nát của hải quái lập tức ngưng kết trong cơ thể khiến cho pháp thuật của Ảo Băng Vân bị phá nát.
Pháp thuật Trừu tủy đoạt nguyên quyết của Ảo Băng Vân bị cắt không biết có bị cắn trả hay không. Nhưng vào lúc này, Ảo Băng Vân bị thương rất nặng muốn nhờ con hải quái để chữa thương. Sau khi bị cắt đứt, Lạc Bắc liền hiểu rõ đây là thời cơ tốt nhất đánh chết Ảo Băng Vân.
La Phù La Phù - Vô Tội La Phù