Số lần đọc/download: 1272 / 15
Cập nhật: 2022-03-07 21:29:30 +0700
Q.6 - Chương 13: Tọa Ngoạn Quan Hỏa
Đ
êm, đêm khuya, lúc này Trương Tinh Phong đang trên đường đi đến Thanh Châu quận. Mấy ngàn hộ vệ quân lúc này đang tận dụng thời gian nghỉ ngơi, bởi vì sáng sớm ngày mai bọn họ sẽ bắt đầu lên đường.
Trương Tinh Phong hai mắt khép hờ, ngồi trên đệm tĩnh tọa. Cảnh giới của hắn bây giờ là Nguyên Anh hậu kỳ. Mặc dù bởi vì lúc trước tu luyện Phục Ma Kim Cương Quyết, thân thể đã đạt đến một mức cực kỳ lợi hại, nhưng Lục Chuyển Huyền Thân Quyết cũng đã đạt đến giai đoạn quạn trọng "Hỏa Luyện Chi Thân", phải lập tức tu luyện. Nếu như không, phỏng chừng sau này bởi vì nguyên nhân thân thể mà cảnh giới không thể nào tăng lên được.
Lúc này Trương Tinh Phong tâm thần hoàn toàn tẩm nhập vào bên trong "Tử Kim Nguyên Tôn", khống chế từng tia hỗn độn lực trong cơ thể không ngừng xoay tròn, án trứ theo một quỹ tích kỳ diệu bắt đầu ngưng kết lại tại đan điền.
Trương Tinh Phong trên mặt đột nhiên mỉm cười, bởi vì bây giờ hắn đã thành lập Ngũ Hành Chú Cơ Trận bên trong cơ thể, mục đích là để thu thập tam muội chân hỏa bắt đầu tu luyện thân thể. Nếu chỉ dựa vào tâm thần khống chế, Trương Tinh Phong cũng không có khả năng cung cấp nhiều tam muội chân hỏa đến như vậy, cho nên chỉ có thể trước tiên sử dụng Ngũ Hành Chú Cơ Trận để thu thập, sau đó trở lại tu luyện thân thể. Có Ngũ Hành Chú Cơ Trận, tam muội chân hỏa hầu như không tổn thất bao nhiêu. Khi Trương Tinh Phong tu luyện thân thể, cũng không cần phải chú ý đến nó.
"Hỏa" trong "Hỏa Luyện Chi Thân" chính là tam muội chân hỏa. Chỉ có làm cho thân thể bộc phát ra tam muội chân hỏa, "Hỏa Luyện Chi Thân" mới đại thành. Nói cách khác tam muội chân hỏa cùng hắn dung hợp làm một, tam muội chân hỏa chính là hắn, hắn chính là tam muội chân hỏa.
Từng luồng tam muội chân hỏa tiến vào Ngũ Hành Chú Cơ Trận, Trương Tinh Phong cảm thấy cơ thể bắt đầu rung động, cẩn thận dùng tâm thần quan sát. Có thể phát hiện, từng tế bào của cơ nhục đang không ngừng vỡ vụn ra, tam muội chân hỏa lập tức dung nhập vào bên trong, bắt đầu sinh trưởng lại. Lúc này cơ nhục mới sinh trưởng lại có màu trắng, đây là màu sắc của tam muội chân hỏa......
Bên ngoài lều đột nhiên có một tia sáng, bây giờ đã là bình minh.
Trương Tinh Phong bên ngoài cơ thể páht ra hỏa quang, nhưng thần kỳ chính là hỏa quang lại không hề làm hư tổn đến y phục của hắn. Trương Tinh Phong cả người bao phủ trong hỏa quang trôn giống như một vị thần. Đột nhiên hỏa quang nhanh chóng thu liễm lại trở về bên trong cơ thể.
Trương Tinh Phong đột nhiên mở mắt ra, trên mặt khẽ mỉm cười.
"Không ngờ Lục Chuyển Huyền Thân Quyết lợi hại như thế. Ta chẳng qua chỉ tu luyện một đêm, thân thể đã tiến bộ rõ rệt đến như vậy. Xem ra sau này phải thường xuyện rèn luyện thân thể, chỉ có sau khi "Hỏa Luyện Chi Thân" đại thành, cảnh giới mới có thể đạt tới Xuất Khiếu tiền kỳ.”
Trương Tinh Phong đứng lên, miệng nở một nụ cười kỳ quái, bởi vì hắn đã nhớ đến ba mươi vạn cao thủ Thái Hành Sơn.
"Ta đã đến rồi! Những sơn tặc của Thái Hành Sơn!" Trương Tinh Phong thì thào lẩm bẩm.
- Ăn nhanh lên một chút, sau khi ăn xong liền lập tức xuất phát!
Thanh âm của một chiến sĩ bên ngoài đột nhiên vang lên, giọng của chiến sĩ này quả thật rất lớn. Tất cả chiến sĩ của hộ vệ quân đều lập tức gia tốc dùng cơm. Nếu như ăn chậm, đến giờ thì phải lập tức xuất phát, đến lúc đó thì chỉ có thể chịu đói.
————————————————� �—————————————
Trương Tinh Phong đang ở trong Thiết Dương Thành thuộc Thanh Châu quận, đây chính là quan khẩu gần với Liêu Quốc nhất. Tương tự Liêu quốc nếu muốn tiến vào Minh vương triều, chỉ có thể công phá Thiết Dương Thành.
Đương nhiên lộ trình cũng không chỉ có Thiết Dương Thành, còn có con đường khác, chính là Thái Hành Sơn. Chỉ cần vượt qua Thái Hành Sơn, vùng nội địa của Minh vương triều đã hiện ra trước mặt. Nhưng muốn đưa trăm vạn đại quân vượt qua Thái Hành Sơn mà không có sự cho phép của Thái Hành sơn tặc, tuyệt đối không có khả năng.
- Cái gì? Quân đội của Tịnh Châu quận và Dự Châu quận vẫn còn chưa đến!
Thanh âm nóng nảy của Hồng Trụ đột nhiên vang lên bên ngoài phòng.
Trương Tinh Phong nhướng mày: "Nhân mã của hai quận vẫn còn chưa đến sao? Đây quả thật là phiền toái. Đối mặt với một trăm hai mươi vạn đại quân của Liêu quốc, lúc này chỉ có bốn mươi vạn quân đội căn bản là không đủ. Chuyện này thật phiền phức, xem ra chỉ có tử thủ mà thôi!”
"Chi ——"
Cửa phòng bị đẩy ra, Hồng Trụ buồn bực bước vào, nhìn thấy Trương Tinh Phong lập tức oán giận nói:
- Trương bá tước, ngài nói bây giờ nên làm sao đây? Chỉ có bốn mươi vạn quân, chống cự với trăm vạn đại quân Liêu quốc quả thật là rất khó khăn. Trọng yếu nhất chính là Thiết Dương Thành này cũng không được chắc chắn như Phong Vũ Thành, chỉ có thể xem như là một thành trì có đôi chút vị trí chiến lược mà thôi. Bây giờ phòng thủ quả thật rất gian nan!
Trương Tinh Phong nghe xong trong lòng đột nhiên máy động, mỉm cười quay về phía Hồng Trụ tướng quân nói:
- Hồng Trụ tướng quân không cần lo lắng. Ngươi nói xem nếu như ngươi là đại soái của quân đội Liêu quốc, ngươi sẽ làm thế nào? Chẳng lẽ hắn sẽ đến tấn công vào thành trì này hay sao?
Hồng Trụ suy nghĩ một hồi mới lên tiếng:
- Nhìn lại những cuộc chiến trong quá khứ, Liêu quốc đã từng công phá Thiết Dương Thành hai lần. Lần đầu tiên là sử dụng chiến thuật đánh lén cùng với chiến thuật biển người, tử vong hơn năm mươi vạn mới có thể công phá được Thiết Dương Thành. Lần này có lẽ bọn họ hắn sẽ không làm như vậy, dù sao tử vong quá nhiều cũng không phải là chuyện tốt.
- Lần thứ hai chính là dụng kế. Năm đó thám tử của Liêu quốc trà trộn vào quân ta bỏ Nhuyễn Phong Tán vào trong nước, hơn nữa đây chỉ là một dược liệu bình thường, căn bản là không ảnh hưởng gì. Lúc ấy các quân y không chú ý, ai ngờ đến lúc ấy Liêu quốc lại dùng hương của hoa lài kết hợp với Nhuyễn Phong Tán trở thành mê hãn dược cường lực, cho nên năm đó Liêu quốc mới có thể thuận lợi công phá Thiết Dương Thành. Nhưng bây giờ quân y đã chú ý đến Nhuyễn Phong Tán, bọn họ sẽ không thể sử dụng lại kế sách này. Theo mạt tướng thấy, Liêu quốc sẽ không chọn phương pháp cường công, muốn cường công hạ bốn mươi vạn quân đội thủ thành tử vong cũng sẽ vô cùng lớn. Cho nên phỏng chừng chỉ có thể dùng kế!
Trương Tinh Phong khóe miệng khẽ mỉm cười, lộ ra vẻ tán dương nói:
- Nói rất đúng, dù sao quốc gia nào cũng không mong muốn quân đội của mình tử vong quá nhiều. Nếu như phải điều thêm quân đội dự bị đến, phỏng chừng quốc nội sẽ trở nên hỗn loạn!
Dự bị quân, chỉ khi quốc gia đối mặt với tình huống nguy cấp nhất mới xuất động, đa phần là các thường bị quân đã giải ngũ. Thông thường trong một quốc gia số lượng dự bị quân đông gấp ba lần so với thường bị quân. Như Minh vương triều có đến hơn mười ức dân cư, dự bị quân có đến hơn ngàn vạn. Nhưng nếu xuất động dự bị quân lại ảnh hưởng rất lớn đến quốc gia, dân tâm cũng bị lung lay.
Hồng Trụ sau khi nghe Trương Tinh Phong nói liền gật đầu, trong lòng cũng tán thành.
- Nhưng là lần này nhân mã của hai quận đến chậm thật sự cũng là một cơ hội tốt!
Trương Tinh Phong đột nhiên nở nụ cười.
Hồng Trụ ngỡ ngàng, nghi hoặc nói:
- Trương bá tước, ngài nói vậy là có ý gì?
Trương Tinh Phong thần bí nói:
- Ngươi hãy nhìn bản đồ. Nếu như Liêu quốc không muốn cường công, bọn họ sẽ làm sao?
Hồng Trụ xoay người nhìn về phía bản đồ. Qua một lúc lâu sau hắn đột nhiên nở nụ cười, xoay người nhìn về phía Trương Tinh Phong. Trương Tinh Phong bỗng nhiên nháy mắt với hắn, khiến cho Hồng Trụ cũng cảm thấy ngạc nhiên. Hắn làm sao biết được lúc này Trương Tinh Phong đang cao hứng đến cỡ nào?
————————————————� �———————————————
Bên trong lều chỉ huy của đại quân Liêu quốc.
Gia Luật Hồng Tân nhìn sa bàn ở trên bàn, khẽ nhíu mày.
Hắn đang khỗ não vì chưa biết làm cách nào để tấn công Minh vương triều. Đối với sự tình bên trong Thiết Dương Thành, Gia Luật Hồng Tân hiểu rất rõ. Quân đội của Tịnh Châu quận ở phía bắc cách Thanh Châu quận khá xa, trọng yếu nhất chính là quân đội của Tịnh Châu quận lại vừa mới trải qua cuộc chiến tại Phong Vũ Quan, phỏng chừng phải mất ba ngày nữa mới có thể đến nơi.
Còn quân đội của Dự Châu quận, bởi vì số lượng quá nhiều nên di chuyển tương đối chậm, phỏng chừng cũng phải hai ngày nữa mới đến được.
Nói cách khác, trong hai ngày này, mình chỉ phải đối mặt với bốn mươi vạn đại quân bên trong Thiết Dương Thành.
Nhưng bốn mươi vạn đại quân thủ vệ của Thiết Dương Thành cũng không phải có thể dễ dàng công phá. Lúc đầu tưởng rằng Nguyên Mông quân có thể khiến cho Minh vương triều bị thiệt hại năng nề, mình cũng có thể thừa dịp mà vào. Nhưng ai biết được Nguyên Mông quân bỗng nhiên thất bại một cách khó hiểu, hơn nữa còn bại rất thảm, thậm chí ngay cả quân đội của ba quận bắc bộ cũng không hề tổn thất bao nhiêu. Điều này làm cho Gia Luật Hồng Tân cực kỳ tức giận.
- Đại ca, huynh đang đau đầu vì bốn mươi vạn quân thủ thành sao? Tiểu đệ thật ra có đến hai kế sách. Hắc hắc!
Đột nhiên một nam tử gầy gò bước vào bên trong lều.
- Ngươi có biện pháp gì?
Gia Luật Hồng Tân thật sự không hề tin tưởng vào đệ đệ của hắn. Đệ đệ này luôn luôn không để ý gì đến chính sự, lần này đến đây cũng là vì muốn kiếm một chút quân công, sau này có thể dễ dàng phát triển. Nhưng Gia Luật Hồng Tân vẫn thật sự chờ mong hắn có thể phát uy một chút.
- Đại ca, bốn mươi vạn quân đội này nói nhiều cũng không nhiều, nói ít cũng không ít. Nếu như cường công, một trăm hai mươi vạn đại quân không ngừng công kích, phỏng chừng tử vong sáu mươi vạn cũng có thể công phá được. Mặc dù phương án quả thật không tốt, nhưng dù sao nó cũng là một kế sách, đại ca nói có phải không?
Gia Luật Hồng Diệp vừa cười vừa nói.
Gia Luật Hồng Tân cười khổ nói:
- Chẳng lẽ ta không biết hay sao? Nhưng tử vong nhiều như vậy, sau này làm sao có thể tiếp tục tấn công. Sáu mươi vạn viện quân của Minh triều không thể nào dễ nuốt như vậy. Hơn nữa quan trọng nhất là nếu như quân đội không đủ, đến lúc đó Chu Lệ phát hỏa, phái bốn mươi vạn quân đoàn trung ương của kinh thành đến đây thì chúng ta phải làm sao? Không có trăm vạn đại quân thì làm sao có thể tiếp tục tấn công vào nội địa Minh triều đây?
Gia Luật Hồng Diệp đột nhiên nở nụ cười nói:
- Đại ca, chẳng lẽ huynh đã quên trước kia đã từng có người đề xuất một kế hoạch hay sao?
Gia Luật Hồng Tân ngẩn người:
- Kế hoạch trước kia......
Đột nhiên ánh mắt hắn sáng lên, lại nhìn lên bản đồ, kinh hỉ nói:
- Ngươi nói là...... Đúng vậy, tại sao ta lại quên mất? Bây giờ hoàn toàn có thể chấp hành kế hoạch này!
- Đúng vậy, đại ca, bốn mươi vạn đại quân mặc dù không nhiều cũng không ít, nhưng không cách nào tấn công sau lưng chúng ta được. Chỉ cần phái bốn mươi vạn quân đội đóng bên ngoài Thiết Dương Thành, khống chế bốn mươi vạn quân thủ thành. Mặt khác phái tám mươi vạn đại quân lập tức tấn công Thái Hành Sơn, đoạt Thái Hành Sơn làm căn cứ địa. Đến lúc đó, cả Minh vương triều đều đã ở trước mặt chúng ta rồi. Hơn nữa có Thái Hành Sơn làm chỗ dựa, chúng ta có thể tấn công bất cứ nơi nào. Cho dù đại quân của Minh triều đến tấn công, chúng ta cũng có thể dựa vào Thái Hành Sơn để chống đỡ. Ha ha, đến lúc đó, chúng ta chỉ cần nghĩ đến việc làm thế nào để chơi đùa bên trong Minh vương triều mà thôi! Ha ha......
Nghĩ đến đây, Gia Luật Hồng Diệp cũng phải cười phá lên.
Năm đó có người đưa ra kế hoạch này, nhưng khi thực hành thì lại bị thất bại. Chủ yếu là vì Minh vương triều nhìn thấu được, phái trăm vạn đại quân từ phía sau tấn công đại quân của Liêu quốc. Liêu quốc còn chưa kịp tấn công Thái Hành Sơn đã kinh bị Minh triều quân đội từ phía sau cấp công kích đích trận hành đại loạn, hội bại mà chạy. Bây giờ chỉ có bốn mươi vạn quân thủ thành, cho dù muốn ngăn cản cũng không có tác dụng lớn.
Gia Luật Hồng Tân nghĩ đến việc có thể tuỳ thời tấn công, có thể cướp đoạt vô số tài sản của Minh vương triều, cũng phải hưng phấn cười phá lên.
- Người đâu, mau triệu tập sáu vị tướng quân lại đây cho ta. Bổn đại soái có việc muốn tuyên bố!
Gia Luật Hồng Tân sắc mặt đỏ lên, hắn thật sự đang quá hưng phấn. Phảng phất như mảnh đất Minh vương triều màu mỡ giống như là những kỹ nữ ở trước mặt, tuỳ ý cho hắn chiếm đoạt.
Gia Luật Hồng Tân căn bản là không nghĩ đến sơn tặc của Thái Hành Sơn có thể đánh bại hắn. Trong mắt của hắn, tám mươi vạn đại quân chính quy công kích mười vạn sơn tặc, thắng lợi là chuyện đương nhiên không thể nghi ngờ.
————————————————� �————————————————� ��————
- Thật vậy?
Trương Tinh Phong kinh hỉ hỏi lại.
- Đúng vậy, đại soái, bây giờ đại quân của Liêu quốc đang chia làm hai đường, một đường đi về hướng Thái Hành Sơn, tổng cộng khoảng chừng tám mươi vạn, còn một đường đã đến bên ngoài Thiết Dương thành, tổng cộng bốn mươi vạn.
Một viên tướng đứng trước mặt Trương Tinh Phong báo cáo tình hình.
Trương Tinh Phong khoát tay nói:
- Ngươi lui ra trước đi!
- Tuân lệnh!
Viên tướng lập tức tuân mệnh bước ra ngoài lều.
- Trương bá tước, ha ha...... ha ha ha ha...... Tất cả đều phi thường thuận lợi, bọn họ nhìn thấy chúng ta có ít quân quả thật đã quyết định tấn công Thái Hành Sơn!
Hồng Trụ quay sang Trương Tinh Phong cười lớn. Đột nhiên lại nhướng mày nói:
- Nhưng mà Trương bá tước, ngài có xác định sơn tặc của Thái Hành Sơn có thể khiến cho tám mươi vạn đại quân bị thiệt hại năng hay không?
Hồng Trụ vẫn khó có thể tưởng tượng mười vạn sơn tặc lại có thể chống lại tám mươi vạn đại quân của Liêu quốc.
Trương Tinh Phong mỉm cười thần bí nói:
- Chuyện này ngươi không cần lo lắng. Hơn nữa sơn tặc của Thái Hành Sơn không đơn giản chỉ là làm thiệt hại, mà sẽ hoàn toàn đánh tan tám mươi vạn quân của Liêu quốc!
Trương Tinh Phong trong lòng thầm than: "Phỏng chừng chỉ cần năm vạn tiên thiên cao thủ thôi đã có thể hoàn toàn đánh bại tám mươi vạn đại quân rồi!"
Không để ý tới vẻ mặt khiếp sợ, không thể tưởng tượng và nghi hoặc của Hồng Trụ, Trương Tinh Phong xoay người nhìn bản đồ khu vực Thái Hành Sơn.
Trong lòng cười lạnh nói: "Lý Thiên Tường, Lý Thiên Tường, thế lực của ngươi không phải rất lớn hay sao? Tốt lắm, trước tiên để cho tám mươi vạn quân của Liêu quốc chơi đùa với ngươi trước. Nhưng ngàn vạn lần đừng để người Liêu quốc đùa giỡn nhé, tuy nói bọn họ đều chỉ là người bình thường, nhưng dù sao số lượng cũng không ít. Chẳng lẽ không đúng sao?"
Trương Tinh Phong lòng cười ha hả, hắn đã có thể tưởng tượng được vẻ mặt của Lý Thiên Tường lúc này.
Lúc này Lý Thiên Tường đang làm gì?
Hắn đang huấn luyện năm vạn tiên thiên cao thủ và một trăm linh ba cao thủ cường đại nhất đã đột phá nhất phẩm cảnh giới.
- Các ngươi đều đã hoàn toàn nắm được phương pháp tu luyện của "Thiên Ma sách" rồi, bây giờ tất cả phải trông vào bản thân các ngươi thôi!
Lý Thiên Tường lãnh khốc đứng trên đài cao nhìn một trăm linh ba cao thủ đạt đến Thiên chi cảnh phía dưới.
- Tuân lệnh, thiếu chủ nhân!
Chúng cao thủ cung kính hô lớn. Đối với thiếu chủ nhân trước mặt, sự tôn trọng của tất cả các cao thủ đều phát ra từ nội tâm. Hơn nữa bây giờ thiếu chủ nhân lại vừa truyền cho bọn họ "Thiên Ma sách" cực kỳ lợi hại, bọn họ đối với Lý Thiên Tường càng thêm trung thành.
Lý Thiên Tường lúc này trong lòng cũng đang hưng phấn: "Hơn một trăm tuyệt đỉnh cao thủ này sau khi tu luyện "Thiên Ma sách", pháp quyết phổ thông nhất của Ma giới, phỏng chừng công lực đều tăng thêm một bậc. Chín cao thủ Thần chi cảnh trong số đó càng có thể đạt đến Nguyên Anh chi cảnh. Đến lúc đó, chỉ cần...... ha ha...... ha ha ha ha......”
Nghĩ đến đây, Lý Thiên Tường trong lòng cười lớn. Lúc trước bên trong bảo tàng của Thiết Mộc Chân, chẳng qua chỉ là những Ma Khôi do Tiên thiên cao thủ biến thành đã kinh khủng như vậy. Nếu đem những cao thủ đạt đến Nguyên Anh cảnh giới biến thành Ma Khôi, vậy thì......
- Bẩm cáo Thiếu chủ nhân, đang có tám mươi vạn đại quân của Liêu quốc tiến về hướng Thái Hành Sơn chúng ta!
Đột nhiên một đại hán quỳ xuống, cung kính nói.
Lý Thiên Tường ngẩn, đột nhiên lạnh lùng nói:
- Cái gì? Đại quân của Liêu quốc lại dám hướng đến Thái Hành Sơn chúng ta. Đây là chuyện gì vậy?
Lý Thiên Tường lúc này tâm tình vô cùng không tốt. Như thế nào lại gặp phải đại quân của Liêu quốc đây? Sức chiến đấu của đại quân Liêu quốc mặc dù thấp hơn so với sơn tặc của Thái Hành Sơn, nhưng nhân số thì lại hơn gấp vài lần. Trừ phi là điều động năm vạn tiên thiên cao thủ, nếu không thì quả thật không thể nắm chắc phần thắng.
- Bẩm cáo Thiếu chủ nhân, năm đó Liêu quốc đã có đến một lần, nhưng lần đó lại bị quân đội của Minh triều từ phía sau đánh bại. Lần này lại đến, nhất định là vì muốn đoạt Thái Hành Sơn của chúng ta làm căn cứ địa để tấn công Minh triều!
Một hắc y nam tử bên cạnh Lý Thiên Tường cung kính nói.
Lý Thiên Tường khẽ gật đầu. Hắc y nam tử này chính là do Lý Thiên Tường mang từ trong gia tộc đến, là một nhân tài về sách lược do thế gia chuyên môn bồi dưỡng ra.
- Sự tồn tại của năm vạn tiên thiên cao thủ không thể để cho các quốc gia biết được. Nếu không bọn họ nhất định sẽ liên thủ lại để tiêu diệt thế lực kinh khủng này!
Lý Thiên Tường cau mày nói. Đây đúng sự thật, nếu như các quốc gia biết được có sự tồn tại của một đội quân có thể có thể lật đổ cả triều đình, phỏng chừng mấy quốc gia thậm chí sẽ liên thủ lại để tiêu diệt năm vạn tiên thiên quân đội này.
Lý Thiên Tường trầm ngâm nói:
- Mười vạn nhân mã bên ngoài có thể chống lại mười lăm vạn đại quân. Còn mười lăm vạn quân đội mạnh hơn, mỗi một người đều có thể lấy một địch năm, tin rằng bọn họ đủ sức ngăn cản tám mươi vạn đại quân!
- Tốt, ta tuyên bố, hai mươi lăm vạn dũng sĩ toàn bộ chuẩn bị, lập tức để cho năm ngàn tiên thiên cao thủ làm tiên phong. Không phải chỉ là tám mươi vạn quân đội bình thường của Liêu quốc hay sao?
Lý Thiên Tường trên mặt hiện lên vẻ khinh thường.
- Tuân lệnh!
Những đầu mục chung quanh lập tức quỳ xuống hô lớn. Trong mắt bọn họ cũng hiện lên vẻ khinh thường. Những sơn tặc bọn họ cả ngày luyện tập cho đến bây giờ cũng chưa từng để quân đội chính quy của các quốc gia vào mắt.
"Hắc hắc, lần này chính là cơ hội để Thái Hành Sơn chúng ta lập uy!" Bọn sơn tặc trong lòng đều nổi lên sát ý, phảng phất như một bầy sói đang chờ đợi những con cừu non đáng thương.
Đáng tiếc là lúc này những con cừu non vẫn còn đang suy nghĩ làm cách nào để tiêu diệt bọn sơn tặc mà không tổn thất!
Mà lúc này bên trong Thiết Dương Thành, Trương Tinh Phong lại đang ngồi một bên xem náo nhiệt. Vô luận là ai thắng, chính thức được lợi vẫn là hắn mà thôi.