Số lần đọc/download: 509 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:06:25 +0700
Chương 119: Mỏ Khoáng Khai Thác Ra "Cửu Long Khiếu Thiên Thạch"
“C
hính là mỏ khoáng này, thích hợp cho công ty chúng ta nhất.” Ngay sau khi mỏ khoáng ngọc thạch trung bình thứ hai được bắt đầu bán đấu giá, Trương Lệ Anh liền nói nhỏ.
Gia Vệ lập tức nhìn về phía trên đài chủ tịch, ở phía sau người chủ trì, có một màn hình rất lớn, trên đó đang giới thiệu về mỏ khoáng này.
Đây là mỏ khoáng rất lớn, bốn phía đều là núi, giống như là ở bên trong thung lũng.
Theo giới thiệu ở bên trên, mỏ khoáng này có đầy ngọc thạch, nhưng cũng không phải là loại cao cấp băng chủng, mà là loại trung cấp băng chủng, hơn nữa loại trung cấp ngọc thạch này chủ yếu cũng khó lấy được ngọc.
Như vậy thoạt nhìn, mỏ khoáng ngọc thạch này cũng không phải đặt biệt tốt, ít nhất so với mỏ khoáng đầu tiên thì không cách nào so sánh được.
Có điều, đối với công ty châu báu Trương thị mà nói thì mỏ khoáng ngọc thạch này cũng đủ rồi, ngọc thạch quá mức cao cấp công ty châu báu Trương thị cũng không cần nhiều, dù sao công ty bọn họ không co nội tình lớn lắm, đối với việc xử lý loại ngọc cao cấp có chút không quen thuộc.
Gia Vệ gật gật đầu, chợt nhìn về phía Lương Dũng cách đó không xa.
Lương Dũng dường như cũng cảm giác được ánh mắt của Gia Vệ, sau khi Gia Vệ nhìn về phía hắn, hắn cũng nhìn về phía Gia Vệ, mà làm Gia Vệ hơi ngạc nhiên là trên mặt Lương Dũng cũng không có vẻ tức tối hay biểu tình lạnh lùng nào, mà là có vẻ tiếu ý.
Gia Vệ quay mặt lại, trên mặt tràn đầy vẻ âm trầm.
Lương Dũng này tuyệt đối không tầm thường, là một người lòng dạ rất sâu.
Có điều trong chốc lát, Gia Vệ lại thoải mái cười một tiếng.
Lương Dũng lòng dạ rất sâu thì thế nào?
Ngươi không phạm ta, ta không phạm ngươi, ngươi nếu phạm ta, vậy kẻ đó chỉ có duy nhất một đường chết.
Gia Vệ cũng không phải thiện nam tín nữ gì, mặc dù hắn chỉ mới là một học sinh chuẩn bị thi đại học, nhưng sau khi trải nhiều chuyện, ở trong lòng Gia Vệ bây giờ, một số tính mạng là thần thánh, nhưng một số tính mạng, lại không đáng tồn tại.
“Công ty châu báu Trương thị có thể xuất ra tối đa bao nhiêu tài chính?” Gia Vệ thấp giọng đối với Trác Thiến hỏi.
Trác Thiến mắt nhìn Trương Lệ Anh, rồi nhìn về phía Gia Vệ, nói: “3000 vạn đôla, đây là cực hạn của công ty, nhiều hơn nữa thì công ty muốn hoạt động bình thường sẽ có chút khó khăn.”
“Công ty có tài sản trăm tỷ lại chỉ có thể xuất ra một chút tiền như vậy?” Gia Vệ lông mày cau lại.
Công ty châu báu Trương thị thế nhưng có tài sản hơn trăm tỷ, mà 3000 vạn đôla, cũng chỉ mới không được hai tỷ nhân dân tệ mà thôi.
“Công ty muốn hoạt động bất luận về mặt nào cũng cần tài chính, đây đã là tài chính tối đa ta có thể xuất ra rồi.” Trương Lệ Anh lạnh lùng nói, giống như còn ghi hận Gia Vệ, đối với Gia Vệ nói chuyện cũng không có thay đổi ngữ khí.
Gia Vệ nghĩ lại, nói: “Cứ giơ bảng số lên, số tài chính còn lại, để cho công ty châu báu Vinh Hoa xuất ra, coi như là trả tiền cho sai lầm của bọn họ.”
Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh không nói gì, có hợp đồng Lương Dũng ký tên trong tay, bọn họ ít nhất có thể từ công ty châu báu Vinh Hoa lấy thêm được 3000 vạn đôla, hai nhà công ty tổng cộng được 6000 vạn đôla, mua mỏ khoáng ngọc thạch trung bình phẩm chất không quá tốt này cũng đủ rồi.
Thế nhưng Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh vẫn xem nhẹ quyết tâm của những công ty khác, không quá một thời gian dài, giá khởi điểm 1000 vạn đôla đã được nâng đến giá cao 7300 vạn đôla, cách giá mỏ khoáng đầu tiên cũng không xa.
“Công ty châu báu Tiểu Điền ra giá 8000 vạn, có ai ra giá cao hơn 8000 vạn nữa không?”
Không lâu sau, người chủ trì trên đài chủ tịch dùng Anh ngữ tiêu chuẩn hô lớn, 8000 vạn mua mỏ khoáng mạch này xem như là giá cực hạn rồi.
Mặc dù không đến nỗi thiếu vốn, nhưng ít ra trong gần hai năm tới, công ty châu báu Tiểu Điền không thể nào từ mỏ ngọc thạch này kiếm được một phân tiền rồi.
“8500 vạn.” Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh đều nhíu mày, trong tay nắm chặt bảng số nhưng không có giơ lên, có điều ngay sau đó, Gia Vệ lại đưa ra giá.
Trực tiếp thêm 500 vạn đôla, tại lúc trước đó cũng xem như là đã tới cực hạn rồi, thêm 100 vạn cũng có rất nhiều công ty không muốn thêm nữa, mà Gia Vệ lại trực tiếp thêm 500 vạn.
Tất cả mọi người nhìn về phía bên này, sau khi thấy Gia Vệ bên cạnh Trác Thiến, rất nhiều người đều như có suy nghĩ gì đó gật gật đầu.
Một số người muốn giơ bảng thêm giá, sau khi tự đánh giá trong chốc lát liền thả bảng số trong tay ra, từ bỏ cạnh tranh.
Bất quá, còn có người đối với mỏ khoáng này nhất định muốn có được.
Tại lúc người chủ trì vừa gõ búa thứ nhất xuống, cách mấy người Gia Vệ không xa phía trước có một nam tử tóc vàng mắt xanh nhấc bảng số của mình lên, cũng giống như Gia Vệ, thêm giá 500 vạn, trực tiếp đem giá nâng lên đến 9000 vạn.
“9000 vạn lần thứ nhất, còn có ai ra giá thêm không?” Thanh âm người chủ trì càng thêm lớn, mỏ khoáng này giá mua cuối cùng so với chuyên gia hội đấu giá dự định cao hơn rất nhiều, cho nên người chủ trì như hắn cũng sẽ được thêm rất nhiều hoa hồng.
“9100 vạn.” Không lâu sau, công ty châu báu Tiểu Điền lại nhấc bảng số lên, có điều chỉ thêm 100 vạn mà thôi.
Hơn nữa, đại biểu công ty châu báu Tiểu Điền lúc này trên mặt đã tràn đầy vẻ cáu gắt.
Công ty châu báu Tiểu Điền muốn tiến vào thị trường Trung Quốc cũng không cần loại cao cấp phỉ thúy có pha pha-lê kia, mà là loại ngọc thạch trung cấp, cho nên so với mỏ khoáng thứ nhất thì công ty châu báu Tiểu Điền càng muốn mỏ khoáng này hơn.
Chỉ có điều, giá trị mỏ khoáng này quả thật kém hơn giá trị mỏ khoáng thứ nhất, cho nên sau khi mỏ khoáng thứ nhất được ra giá 11000 vạn thì không ai nguyện ý lấy giá vượt qua 11000 vạn để mua quyền hợp tác mỏ khoáng này nữa.
Do đó lúc đầu có phải rất ngu ngốc rồi không? Lại bị thiệt thòi lớn nữa.
Thấy công ty châu báu Tiểu Điền ra giá lần hai, nam tử tóc vàng mắt xanh kia liền lắc lắc đầu, từ bỏ mỏ khoáng này.
Dù sao 9100 vạn đã vượt quá giá dự định của họ.
Có điều ngay sau khi người chủ trì muốn gõ xuống búa thứ nhất, Gia Vệ lại không cho hắn cơ hội gõ búa, trực tiếp lớn tiếng nói: “9500 vạn.”
Ngay sau khi Gia Vệ hô lên giá này, Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh đều là vẻ mặt kinh ngạc nhìn Gia Vệ.
Giá 9500 vạn này đã vượt qua giá trị mỏ khoáng này, lấy thực lực công ty châu báu Trương thị, ít nhất trong ba năm không thể thu vốn từ mỏ khoáng ngọc thạch này được.
Đại biểu công ty châu báu Tiểu Điền sắc mặt âm trầm nhìn về phía Gia Vệ, sau khi thấy Gia Vệ cùng Trác Thiến ngồi một chỗ, sắc mặt của hắn càng thêm âm trầm.
Có điều hắn cũng không có tiếp tục ra giá, mà là sắc mặt âm trầm cầm bảng số trong tay hạ xuống.
Sau khi người chủ trì gõ búa ba lần, đó là chứng tỏ quyền hợp tác mỏ khoáng này đã rơi vào tay công ty châu báu Trương thị.
Chỉ có điều, Trương Lệ Anh và Trác Thiến lại cao hứng không nổi.
Cho dù là đổ thạch, hay là mỏ khoáng, đều có nguy hiểm cả.
Mỏ khoáng cỡ trung này mặc dù là một mỏ khoáng mới, hơn nữa trải qua thăm dò bên trong có không ít ngọc thạch, nhưng ai có thể xác định sang năm hoặc mấy năm sau mỏ khoáng ngọc thạch cỡ trung này còn hay không?
Bây giờ thoạt nhìn mỏ khoáng này là một mỏ khoáng cỡ trung, nhưng không ai có thể đủ xác định ngọc thạch khai thác từ mỏ khoáng trung bình này có thể hay không còn ít hơn so với ba mỏ khoáng nhỏ lúc đầu kia.
Cho nên, dùng cái giá 9500 vạn mua quyền hợp tác mỏ khoáng này, chung quy mà nói xem như là thiếu sót.
“Yên tâm, công ty châu báu Vinh Hoa ít nhất sẽ xuất ra 6000 vạn.” Gia Vệ cười nhẹ nói.
Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh đều là vẻ mặt không tin nhìn Gia Vệ, 6000 vạn đôla chính là tương đương với gần 4 tỷ nhân dân tệ, ký vào hợp đồng bất bình đẳng như vậy, công ty châu báu Vinh Hoa chịu xuất tiền ra cho chuyện này mới là lạ.
Dù sao 4 tỷ nhân dân tệ cho dù đối với công ty lớn như công ty châu báu Vinh Hoa mà nói, cũng không phải là một con số nhỏ.
Có điều trên mặt Gia Vệ lại tràn đầy vẻ tự tin.
Dù sao bộ phim ngắn kia hắn cũng đã sao chép lại, đem một bản sao chép lại vào thẻ nhớ, đã tha cho Lương Dũng một lần, Gia Vệ vẫn còn thật không tin Lương Dũng chịu để bộ phim này truyền ra ngoài cũng không chịu xuất ra 4 tỷ nhân dân tệ để cứu lại danh dự công ty cùng gia tộc hắn.
Vừa vặn người có tiền luôn quan tâm nhất chính là hình tượng cùng danh dự.
Bốn mỏ khoáng trung bình tiếp theo công ty châu báu Trương thị không có tham dự, thế nhưng cạnh tranh càng lúc càng kịch liệt.
Cuối cùng một mỏ khoáng cỡ trung so với mỏ khoáng của công ty châu báu Trương thị chỉ tốt hơn một chút mà thôi, lại được bán đấu giá ra với giá cao nhất, 15000 vạn đôla, so với mỏ khoáng đầu tiên còn cao giá hơn nhiều.
Rất nhiều công ty lớn trên thế giới đều đang hối hận, hối hận bọn họ không có cạnh tranh tới cùng mỏ khoáng thứ nhất và thứ hai, nếu không cũng không đến nỗi mỏ khoáng cuối cùng có giá mà bọn họ không thể tiếp nhận nổi.
Mà người đại biểu của công ty đoạt được quyền hợp tác của mỏ khoáng trung bình cuối cùng, trên trán cũng đổ đầy mồ hôi, nếu như không phải là tạm thời thông qua với lãnh đạo, hắn cũng không quyết đoán đoạt lấy được mỏ khoáng ngọc thạch này.
15000 vạn đôla, đó là gần 10 tỷ nhân dân tệ, số tiền lớn như vậy, đối với bất luận công ty châu báu nào cũng là một số tiền thiên văn.
Sau khi nghỉ giải lao trong chốc lát, thanh âm người chủ trì lại lần nữa vang lên.
Lần này tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào màn hình lớn phía sau người chủ trì, bởi vì mỏ khoáng lớn nhất bắt đầu được bán đấu giá, không phải bán đấu giá quyền hợp tác, mà là bán đấu giá quyền kinh doanh.
Tất cả mọi người đều không hiểu, bởi vì Mianma chưa từng công khai bán đấu giá quyền kinh doanh bao giờ, bọn họ không giống như những quốc gia châu Phi đem mỏ khoáng kim cương bán cho thương nhân nước khác, bọn họ chỉ đem mỗi mỏ khoáng bán nhiều lần cho các thương nhân nước khác, làm cho giá trị của mỏ khoáng này chân chính trở thành tiền bạc.
Nhưng lần này Mianma lại là thật sư bán đấu giá quyền kinh doanh, bán đấu giá cả mỏ khoáng.
Nhưng mà ngay khi trên màn hình lớn xuất hiện hình ảnh và chữ thì một loạt âm thanh kinh hô trong lễ đường liền vang lên.
Tất cả mọi người đều trừng lớn mắt nhìn lên màn hình hiển thị, mỗi người đều lộ ra thần sắc không thể tin được.
Mỏ khoáng lớn này, dĩ nhiên lại là mỏ khoáng đã khai thác ra ‘cửu long khiếu thiên thạch’, chính là mỏ trong thung lũng có tiếng rồng ngâm kia.
Chỉ cần một ‘cửu long khiếu thiên thạch’ cũng không thể tính hết được giá trị của nó rồi, ít nhất ‘cửu long khiếu thiên thạch’ so với sau mỏ khoáng trung bình bán đấu giá thì còn có giá trị cao hơn, mà giá trị mỏ khoáng khai thác ra ‘cửu long khiếu thiên thạch’ thì không cần nghĩ nữa rồi.
Trên đài chủ tịch, người chủ trì nhìn biểu tình của những người bên dưới, hài lòng gật đầu, chợt trực tiếp lớn tiếng nói: “Mỏ khoáng cuối cùng, bán đấu giá quyền kinh doanh, khởi điểm 2 tỷ đôla.”