Số lần đọc/download: 538 / 9
Cập nhật: 2017-09-24 23:15:28 +0700
Chương 139 - Phần 2
L
ục Tiểu Thanh cười tà, nhíu mày nhìn Lý Thế Dân nói: “Sao, thừa nhận ta suất hơn ngài, cho nên dùng quy củ trong cung để chèn ép ta sao, chậc chậc, thật là keo kiệt nha.”
Lý Thế Dân thấy Lục Tiểu Thanh không lùi không chối, ngược lại còn nói vô cùng cao hứng, không khỏi tâm tình hiếm khi lại tốt như lúc này, mỉm cười nói: “Ta có suất hay không ta không biết, ta chỉ biết ngươi đời này chả có quan hệ gì với từ này cả.”
Lục Tiểu Thanh cạch một tiếng khép lại quạt giấy, nói: “Phải không?” Không đợi câu trả lời, Lục Tiểu Thanh đột nhiên xoay người, vươn tay ra kéo lấy một mỹ nhân xinh đẹp nhất trong đám tú nữ, trước mặt mọi người liền hôn một cái lên má nàng kia, thấy nàng kia bị dọa cho không thể nhúc nhích, Lục Tiểu Thanh không khỏi buồn cười lại chọn góc độ để cho những người đằng sau mình nhìn thấy rõ, hôn sang má còn lại của nàng kia một cái nữa.
Hôn hai má nàng kia xong, Lục Tiểu Thanh ngẩng đầu lên xoay người lại nhìn Lý Thế Dân nói: “Thế nào? Hoàng Thượng, ta có mị lực hơn hay là ngài có mị lực hơn?”
Lý Thế Dân đứng ở bên cạnh Tân Thành, trên mặt là sự nghiêm túc, trong mắt lại mang theo ý cười, ung dung nói: “Lại đây.”
Trong mắt Lục Tiểu Thanh cũng hiện lên tươi cười, thân hình bất động nói: “Ta tuyển chọn cho ngài nữ tử có diện mạo ưa nhìn nhất, như thế nào lại không có biểu hiện gì sao?”
Lý Thế Dân cũng không có nhìn nữ tử bị dọa sợ đến mức mặt trắng bệch kia, ở trước mặt Hoàng Thượng cư nhiên bị một người nam nhân khác hôn, có thể biết được hậu quả sẽ ra sao, chính lúc nữ tử kia đã mất hết can đảm, Lý Thế Dân đột nhiên nói: “Tiểu Ngụy, trẫm thấy nàng này tướng mạo đoan chính, tính cách khiêm tốn, rất hợp với ý trẫm, đặc phong nàng làm tài nhân.”
Ngụy công công vội ứng lời, lập tức ở trước mặt mọi người liền cao giọng tuyên bố phong nàng kia làm tài nhân, Lục Tiểu Thanh thấy trong mắt nữ tử kia tản mát ra biểu tình khó có thể tin, chúng nữ nhân bên cạnh cũng là cả đám đều là biểu tình giật mình, làm cho Lục Tiểu Thanh không khỏi quay đầu cùng Tân Thành liếc mắt một cái, cả hai đều đang cười thầm trong bụng.
“Lại đây, cùng đến chỗ của Tân Thành nào.”
Lục Tiểu Thanh thấy Lý Thế Dân lên tiếng, lập tức trong mắt lóe lên quang mang tính toán, lập tức xoay mặt nhăn nhó nói: “Hoàng Thượng cũng thật là, hiện tại lại muốn ta và Thành cùng ngài đến tẩm cung của Tân Thành công chúa, Hoàng Thượng, có thể hay không đợi lát nữa hẵng đi, Thanh muốn......” phần sau nói cực nhỏ, đừng nói là người chung quanh không có nghe thấy, mà ngay cả Lục Tiểu Thanh cũng chả nghe thấy bản thân mình đang nói cái gì, bất quá lại thành công làm cho xung quanh vốn tĩnh lặng, giờ càng thêm tĩnh lặng, tĩnh lặng đến mức có thể nghe thấy thanh âm của một cây trâm rơi xuống đất.
Hơi hơi đỏ mặt, ánh mắt lại câu hồn đoạt phách nhìn Lý Thế Dân, nhẹ nhàng bước về phía Lý Thế Dân, tình cảnh này nhìn thế nào cũng cảm thấy quái dị, Lý Thế Dân nhíu mày ngạc nhiên nhìn Lục Tiểu Thanh, Tân Thành đứng ở bên cạnh đầu tiên là ngây ra một lúc, đột nhiên trong mắt chợt lóe sáng, trong mắt tràn ngập ý cười, nháy mắt một cái với Lục Tiểu Thanh, Tân Thành duỗi tay ra nhẹ nhàng ôm lấy cánh tay của Lý Thế Dân, nhấc đầu tựa vào cánh tay của Lý Thế Dân, mặt đỏ bừng cúi thấp đầu xuống, bộ dáng giống như vô cùng thẹn thùng.
Lý Thế Dân thấy Tân Thành thân thiết với mình, theo phản xạ đưa tay ra xoa xoa đầu Tân Thành, ở trong mắt hắn cùng ở trong mắt Lục Tiểu Thanh đây là chuyện vô cùng bình thường, nhưng là vừa rồi các nàng mới biểu diễn một màn đặc sắc hôn môi không thể tưởng tượng nổi kia, cho nên hiện tại một người giống như chú chim nhỏ nép vào người, tựa ở trên cánh tay Lý Thế Dân, động tác thân mật như vậy, một người thì vẻ mặt ửng đỏ, ánh mắt câu hồn đoạt phách chậm rãi đi đến, tình hình diễn ra trước mắt như thế đã nói lên một vấn đề vô cùng nghiêm trọng.
Lục Tiểu Thanh đến gần Lý Thế Dân, đột nhiên ý cười bên khóe miệng càng đậm hơn, dùng quạt nâng cằm Lý Thế Dân lên, Lục Tiểu Thanh cười nhẹ nói: “Hoàng Thượng, ngài thật đúng là cao, cư nhiên còn cao hơn Thanh.” Lời này nói rất nhỏ, đại khái cũng chỉ đủ để cho ba người bọn họ nghe thấy, nói xong Lục Tiểu Thanh lập tức thu quạt lại, Lý Thế Dân khẽ mỉm cười cũng không lên tiếng, ở trong lòng hắn chuyện này chỉ coi như là một phi tử tương lai cùng hắn so chiều à thôi, cho nên không cần so đo với nàng làm gì.
Nhưng là ở trong mắt mọi người xung quanh, một màn này đã thành công làm ọi người rớt cả tròng mắt, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Cư nhiên….cư nhiên Hoàng Thượng lại bị một nam tử đùa giỡn, hơn nữa lại dùng chiêu mà hắn vừa dùng để đối phó với nữ hài tử kia, vốn quan hệ của ba người này đã đủ làm rung động lòng người rồi, hiện tại phát hiện này cư nhiên lại làm ọi người kinh ngạc tột đỉnh, này… Hoàng Thượng cư nhiên lại ham mê nam phong, này …tuy rằng không thể tiếp nhận được sự thật này, nhưng đây lại là Hoàng Thượng, nhìn thấy cũng phải coi như là không nhìn thấy, không chấp nhận cũng phải tiếp nhận, nhưng là lại bị nam tử khác đùa giỡn, quan hệ này là như thế nào đây, chẳng lẽ nói Hoàng Thượng ở trên phương diện kia lại ở thế bị động sao, a di đà phật, thần của ta ơi...
Cùng Tân Thành một trái một phải kẹp chặt Lý Thế Dân đi về phía trước, tuy rằng Lục Tiểu Thanh không có dựa vào hắn thân mật như Tân Thành, nhưng từ khi gặp Lý Thế Dân đây là lần đầu tiên nàng đi gần bên cạnh hắn như vậy, nhưng lại cố ý vô tình đi nhanh hơn hắn một nửa bước, Lý Thế Dân biết Lục Tiểu Thanh không hiểu quy củ, nên cũng để tùy nàng.
Lục Tiểu Thanh tự nhiên biết là ở trong mắt người bên ngoài hình ảnh này đại biểu cho cái gì, hơn nữa vừa rồi bọn họ còn bị nàng gạt, lập tức vừa đi vừa hướng bốn phía nhìn lại, thấy tất cả mọi người đều là giật mình nhìn ba người, trên mặt là vẻ cổ quái cùng kinh ngạc nói không nên lời, ánh mắt nhìn mình mang theo vẻ sùng bái, đúng vậy chính là sùng bái, Lục Tiểu Thanh tự động quy cho đó là ánh mắt sùng bái, tinh mắt thấy cả đám đó mặc kệ là tú nữ hay là mama, cho đến thái giám thậm chí là thị vệ, tất cả đều là bộ dáng khóe miệng co quắp, Lục Tiểu Thanh cũng không có quên ánh mắt hèn mọn vừa rồi bọn họ nhìn mình, hiện tại hình tượng của Lý Thế Dân có vấn đề, ở trong lòng mọi người chỉ sợ cũng đã đạt tới sắc thái đa màu rồi cũng nên, cứ nghĩ đến về sau trong cung sẽ truyền lưu tin tức Lý Thế Dân ham mê có vấn đề cùng ở trên phương diện đó hắn hóa ra lại ở thế bị động, Lục Tiểu Thanh đã cảm thấy vô cùng sảng khoái, không khỏi ở dưới ánh mắt nhìn chăm chú của quần chúng, cười ha ha, buồn bực nhiều ngày qua đã trở thành hư không, hiệp thứ nhất: mình thắng.
Lão Lý xưa nay cực yêu thương Tân Thành, sau khi đem hai người mang về cũng chỉ nói Tân Thành vài câu, Lục Tiểu Thanh tự nhiên ở một bên cười không còn nhìn thấy tổ quốc đâu, Tân Thành cũng là nhịn không được cười tít cả mắt, Lý Thế Dân tự nhiên không rõ hai người rốt cuộc đang cười cái gì, còn tưởng rằng hai người cảm thấy là nữ phẫn nam trang chơi rất vui vẻ, liền cảm thấy một người vài ngày tới sẽ trở thành phi tử của mình lại có quan hệ tốt với nữ nhi mà mình yêu thương nhất, ở trong cung chiếu cố tốt cho nhau âu cũng là một chuyện tốt, cho nên cũng không nói gì hai người nữa.
Bị tước đoạt tư cách mặc nam trang, Lục Tiểu Thanh cũng không giận, chơi đùa một lần thành công là được rồi, chơi nhiều hơn nữa ngược lại sẽ phản tác dụng.
Buổi tối, Lục Tiểu Thanh đang ngủ ở trên giường, ngẩng đầu nhìn trăng sáng treo cao trên bầu trời đêm, không khỏi lẩm bẩm nói: “Bọn Vô Diễm nhất định sẽ nghĩ ra biện pháp tìm được người, lão Lý khẳng định cũng nhanh chóng sẽ phát hiện ra, ta cũng không thể để cho lão coi chừng bọn Vô Diễm cùng Thiên Vũ được, phải nghĩ biện pháp hấp dẫn lực chú ý của hắn mới được, ha ha, giống như hôm nay vậy, lão Lý a..., đừng cho Lục Tiểu Thanh ta là người dễ bắt nạt, ta không chỉnh ngươi gà bay chó sủa, ta sẽ không mang họ Lục.” một khi đã hạ quyết tâm, đôi mắt của Lục Tiểu Thanh nhanh như chớp vòng vo mấy vòng, khóe miệng hiện lên một nụ cười quỷ dị.
Sáng sớm ngày hôm sau, Lục Tiểu Thanh liền dẫn theo thái giám có nhiệm vụ giám thị nàng hướng ngự thiện phòng mà đi, nói là đồ ăn trong cung chán ngấy, muốn tự mình xuống bếp làm đồ ăn, chuyện nhỏ này tự nhiên là không ai không đồng ý cả, người trong ngự thiện phòng thấy đi theo Lục Tiểu Thanh đều là công công đẳng cấp cao, mà Lục Tiểu Thanh cũng không động đến đồ ăn khác, tất nhiên là muốn mình tự làm ình ăn, cho nên bọn họ cũng không cảm thấy có một chút vấn đề nào.
Lục Tiểu Thanh cũng biết khẳng định việc này đã được bẩm báo đến tai lão Lý rồi, bất quá chỉ là làm cơm cũng không có gì đáng phải lo lắng, tự nhiên là hắn sẽ đồng ý thôi, cho nên thái giám bên người mới cần cù giúp mình mở đường như thế.
Lục Tiểu Thanh muốn làm cái gì, tên rất đơn giản chỉ có bốn chữ: Mãn hán toàn tịch [2], người trong ngự thiện phòng không có một ai biết đó là cái gì, hơn nữa cách thời gian làm cơm vẫn còn sớm, cho nên đều cười hớ hớ nhìn Lục Tiểu Thanh một người chơi đùa, Lục Tiểu Thanh lớn lên lại xinh đẹp, miệng lại ngọt, một câu lại một câu đại thúc, đại ca, tiểu đệ, làm ọi người đều cực kỳ thích nữ tử có lai lịch không rõ nhưng khẳng định là có địa vị rất lớn này.
[2] Mãn Hán toàn tịch: hay Tiệc triều đình Hán Thanh, là một trong những đợt tiệc lớn nhất được ghi chép ở Mãn Châu và lịch sử Trung Hoa. Đợt tiệc này bao gồm 108 món độc đáo từ nhà Thanh và văn hóa người Hán. Đợt tiệc này đã được tổ chức trọn 3 ngày với 6 bữa tiệc. Nghệ thuật ẩm thực và kỹ thuật nấu nướng được thể hiện từ các đầu bếp khắp nơi ở Trung Hoa.
Một khi đã ưa thích thì tự nhiên sẽ vì nàng mà chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, tất cả nguyên liệu đều được lấy từ trong kho ra để cho Lục Tiểu Thanh sử dụng. Hơn nữa khi thấy Lục Tiểu Thanh bận rộn không xoay sở kịp, thì một người lại một người phi thường nguyện ý tham gia giúp đỡ nàng, nội dung của Mãn Hán Toàn Tịch này thật sự là không nhiều lắm, vật liệu cần dùng mọi người thật sự cũng biết không nhiều lắm, chẳng qua cũng chỉ là mấy trăm vị mà thôi, nào là chân gấu, vây cá, tổ yến, não khỉ, nhớ được món nào đều bị Lục Tiểu Thanh lừa gạt lấy hết.
Về phần cách làm, Lục Tiểu Thanh vẻ mặt thoải mái như gió xuân, không giấu giếm một chút nào, hướng dẫn ọi người cách làm, mặc kệ là vật liệu gì toàn bộ thống nhất ném vào trong nồi to, sau đó cho thêm nước vào nấu là xong.
Nguyên liệu đã được cho vào nồi, gia vị vẫn còn thừa nhiều, ở dưới sự hỗ trợ của mọi người trong ngự thiện phòng, cộng thêm sự hỗ trợ của thái giám đi theo giám sát nàng, không bao lâu từ trong ngự thiện phòng tỏa ra mùi thơm ngào ngạt, nào là mùi hoa hồi, mùi hoa quế, mùi hạt tiêu, còn có mùi hương phấn, tất cả mùi hương liệu tràn ngập toàn bộ không gian. Toàn bộ ngự thiện phòng từ buổi sáng đến giữa trưa vô cùng náo nhiệt, chỉ nghe thấy “Chưa đủ, mùi vị không tốt nguyên liệu phải thay đổi, đại sư phụ làm lại một lần nữa cho ta.”
“Ai nha, thứ này không phải dùng như vậy, Mãn Hán Toàn Tịch của ta đang tốt đẹp vậy mà đã bị ngươi làm nát bét mất rồi, mau mau làm lại cho ta, chờ làm tốt mọi người cùng nhau ăn nha.”
“Thịt này không phải thịt tươi mới, giết thêm một con heo nữa cho ta, giết thêm cả gà cả vịt nữa.”
“Tiểu Thanh cô nương, đến đây, đây đều là thức ăn vừa mới được mua về, cô nương chọn đi.”
“Đến đây, đến đây, đây là hương liệu Giang Nam tiến cống, tuyệt đối tốt hơn cái vừa rồi nhiều, cho vào nồi nhất định sẽ thơm hơn rất nhiều so với cái vừa rồi.”
“Cái kia không phải Tiểu Thanh cô nương muốn, ngươi nghĩ sai rồi, ai nha lại nát bét rồi, mau, mau làm lại.”
Không khí ở trong ngự thiện phòng chưa từng có náo nhiệt như lúc này, mọi người đều tập chung tinh thần vào làm Mãn Hán Toàn Tịch của Lục Tiểu Thanh, một lần lại một lần càn quét nguyên liệu cất giữ ở trong kho, khi Lục Tiểu Thanh một lần lại một lần không khống chế được kêu to một tiếng, nhóm sư phụ vẫn luôn tự mãn khen ngợi trình độ của mình, hạ quyết tâm nhất định phải làm ra Mãn Hán Toàn Tịch vừa ý nhất, không khỏi một đám đỏ mắt quyết tâm, không ra Mãn Hán Toàn Tịch thì dù chết cũng phải sống lại làm tiếp.
Phần đông phía trong phía ngoài ngự thiện phòng, thậm chí là bọn thái giám ở nơi xa nhất, cũng đều bị nhiệt tình sôi sục ngất trời này làm cho rung động, đều hăng hái tích cực tham gia, không khí vui vẻ náo nhiệt, một người vui không bằng tất cả mọi người cùng vui, thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt đã đến giữa trưa.
Ở bên trong Dưỡng Tâm điện, Lý Thế Dân đã phê xong tấu chương, vặn thắt lưng một cái, nói: “Tiểu Ngụy, truyền lệnh đi.” Ngụy công công đứng ở bên cạnh vội đáp ứng lui ra bên ngoài.
Một khắc sau vẫn chưa có động tĩnh gì, hai khắc sau vẫn không hề có động tĩnh, Lý Thế Dân không khỏi kỳ quái kêu: “Tiểu Ngụy, sao lại thế này, chẳng lẽ còn chưa chuẩn bị xong hay sao?”
Ngụy công công đứng ở ngoài cửa vẻ mặt xấu hổ, ba bước thành hai bước vọt vào bên trong, quỳ trên mặt đất run run nói: “Hoàng Thượng, có thể chờ một chút được không, ngự thiện phòng vẫn chưa mang đồ ăn tới.”
Lý Thế Dân không khỏi nhíu mày nói: “Hôm nay ngự thiện phòng đã xảy ra chuyện gì?”
Ngụy công công lau lau mồ hôi nói: “Bởi vì Lục cô nương sáng sớm tới ngự thiện phòng để nấu nướng, mãi cho đến tận bây giờ còn chưa làm xong, cho nên ảnh hưởng tới tiến độ của ngự thiện phòng, hơn nữa, hơn nữa......”
Lý Thế Dân khóe miệng nhếch lên một nụ cười: “Hơn nữa cái gì? Nói cho trẫm nghe một chút.”
Ngụy công công xấu hổ nói: “Tất cả nguyên liệu nấu ăn dùng cho hôm nay đều bị Lục cô nương nấu hết rồi, nhưng là trước mắt vẫn chưa được một món nào thành công cả, này...... này, bữa trưa hôm nay Hoàng Thượng có muốn ăn chút gì đó để lót dạ hay không? Bên ngự thiện phòng khả năng là không có cách nào đưa đồ ăn ngon lại đây được.”
Lý Thế Dân nhướng mày nói: “Tất cả nguyên liệu trong ngự thiện phòng đều đã bị dùng hết? Ngay cả cơm trưa cũng không có?”
Ngụy công công nuốt xuống một ngụm nước miếng nói: “Khả năng không chỉ có bữa trưa, nguyên liệu cất giữ nhiều năm ở trong kho cũng đều đã bị Lục cô nương lấy ra nấu hết rồi, hiện tại đi mua cũng không kịp, Hoàng Thượng khả năng chỉ có thể phải chấp nhận ăn điểm tâm thôi.”
Lý Thế Dân nửa ngày vừa giận vừa tức lại vừa buồn cười, nói: “Gọi Lục Tiểu Thanh tới đây cho ta.”
Ngày nào đó toàn bộ trong hoàng cung, bữa trưa không có ai được ăn cơm, cộng thêm bữa tối cũng chỉ có chủ tử là có một chút để ăn, những người khác đều là sống ở nơi không thiếu thức ăn nhất thiên hạ, lại phải ôm bụng đói một ngày.