A book is to me like a hat or coat - a very uncomfortable thing until the newness has been worn off.

Charles B. Fairbanks

 
 
 
 
 
Tác giả: Cá Vây Hồng
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 198 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 630 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:11:11 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 116
hật ra, Vũ Thần trong thâm tâm chẳng sợ ai đàm tiếu điều gì. Dù sao Phong Lữ về sau chính là phi tử của hắn, hắn gặp gỡ hay trò chuyện với nàng thì có ai dám bàn tán nào? Hắn sợ là sợ cái người vừa mới lên tiếng cơ. Hoàng đệ của hắn - Lưu Vũ Hàn.
Ài, trong tất cả năm người con của tiên hoàng, chỉ có hắn và Vũ Hàn là hoàng tử do Hoàng hậu chính thất sinh ra. Tuy ở các vương quốc khác hay xảy ra tranh chấp ngai vàng, nhưng ở Lưu Vũ vương triều lại hoàn toàn khác biệt, huynh đệ cùng cha khác mẹ mà tình như thủ túc, có khi còn hơn cả huynh đệ ruột thịt.
Nhưng không may ở chỗ, mỗi người bọn họ đều có tính tự do rất cao, không hề muốn bị bó buộc vào vương vị hay hoàng thất, dường như từ khi sinh ra số phận đã không thuộc về Hoàng cung.
Nhị đệ năm 18 tuổi đã rời bỏ hoàng cung để sống tiêu dao trên giang hồ, nguyện làm một đại hiệp lừng lẫy bốn phương chứ không muốn làm một vị vương tử ăn chơi trác táng.
Tam đệ từ nhỏ thông thạo y thuật, lại có tấm lòng nhân hậu ấm áp, năm 20 tuổi từ bỏ thân phận hoàng tử để đi khắp nơi cứu chữa cho dân thường, trở thành một vị thần y trong mắt dân chúng.
Ngũ đệ năm 17 tuổi đã đoạt danh hiệu kinh thành đệ nhất tài tử, may mắn được Phất Lão quân sư nổi tiếng thiên hạ thu nhận làm đồ đệ, theo lão đi chu du khắp nơi. Hiện nay danh tiếng của hắn thừa sức để các đế quốc hùng mạnh muốn được diện kiến một lần phải xếp hàng dài dài.
Nếu không phải mẫu hậu một mực không cho phép, thậm chí còn dùng chiêu bài “nước mắt cá sấu” đối phó với Tứ đệ, có lẽ Tứ đệ cũng theo bước Nhị đệ, giờ đã tiếu ngạo trên giang hồ rồi.
Ài, nói ra thì cũng thật xấu hổ.Khi còn nhỏ vì nghĩ mình là lớn nhất nên hắn hay trêu chọc các đệ dệ. Lão Nhị từ nhỏ đã rất có dáng dấp trượng phu, căn bản không để trong lòng. Lão Tam tính tình điềm đạm ôn hòa, chỉ cười xòa cho qua. Lão Ngũ thì còn nhỏ nên chỉ khóc òa lên một trận rồi thôi. Còn lão Tứ....Không nghĩ đến một lần, hắn lại bị Tứ đệ chơi xỏ lại. Thừa lúc hắn đang ngủ trưa hóng mát ở Thượng Uyển, lão Tứ không chút do dự vứt ngay cái tổ ong to bằng quả dưa vào người hắn, tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng đã hại hắn bị ong đốt sưng vù cả mặt, nửa tháng trời không dám gặp ai. Dù cho sau đó Tứ đệ bị Phụ hoàng cùng Mẫu hậu nghiêm khắc trừng trị, nhưng mỗi lần nhìn thấy hắn, Tứ đệ không chút kiêng dè đều nhoẻn miệng cười rất quái dị. Từ đó, vô hình chung mỗi khi gặp Tứ đệ, hắn thường cảm thấy sống lưng lạnh toát hết cả, mồ hôi chảy từng giọt trên trán.
“…Tiểu nữ nào dám lừa dối Vương gia..Sự thực là ở Vọng Nguyệt Các của Đại tiểu thư có trồng một loài hoa quanh năm đua nở, màu sắc rực rỡ, hương thơm say đắm lòng người, thu hút rất nhiều ong bướm vây quanh, khiến người ta không nhịn được mà muốn hái, thực sự là kì trân bảo vật. Hoàng thượng đến Vọng Nguyệt các khẳng định là muốn thưởng lãm loài hoa này.”
“ Vậy sao? Hừm, tuy ta cũng rất muốn tiến đến xem loài hoa kia rốt cuộc có vẻ đẹp như thế nào…”
Nữ nhân bên cạnh đột nhiên lườm nam nhâm một cái đầy nguy hiểm. Ý tứ là “ Huynh dám?”
“….. Khụ..khụ..Nhưng việc công cấp bách, ta phải mau chóng đi tìm Hoàng thượng cùng hồi cung. Nếu Hoàng thượng không xuất hiện tại khách đường Phong phủ sau một lúc nữa, ta chắc chắn rất là khó xử, nhất định phải tự thân đi tìm một phen mới được…” Nam nhân vội vàng kết thúc vấn đề, kẻo làm nữ nhân kia tức giận thì hắn cũng khó sống, thầm vuốt mồ hôi a.
“..Vâng..tiểu nữ sẽ nhanh chóng đi tìm người…” Nữ nhân nhoẻn miệng cười đầy ý tứ.
Sau đó, âm thanh hai người vụt tắt, khẳng định là lại nấp vào chỗ nào đó quan sát tiếp.
Phía trong. Loài hoa “kì trân vật bảo” được Hoàng thượng đích thân ngự lãm kia còn đang đỏ mặt như nắng hồng đứng bối rối.
Mà vị Hoàng thượng đứng bên cạnh, sớm đã khóc không ra nước mắt.
Sau khi kết thúc chuyến “thưởng lãm” của mình, Vũ Thần nhanh chóng tiến về phía khách đường Phong phủ. Hắn biết Tứ đệ đã cố ý nói vậy thì chắc đang đợi hắn ở đó. Nghĩ đến đây, cước bộ của Vũ Thần không khỏi nhanh hơn.
Quả nhiên, bước đến trước khách đường của Phong phủ, một thân ảnh quen thuộc đập vào mắt hắn.
Nữ Kiếm Khách vs Tứ Vương Gia Nữ Kiếm Khách vs Tứ Vương Gia - Cá Vây Hồng