Trên mỗi ngọn núi đều có những lối đi mà khi đứng dưới thung lũng, bạn không thể nhìn thấy được.

James Rogers

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: Minh Khoa
Upload bìa: Lý Mai An
Số chương: 188 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5824 / 14
Cập nhật: 2017-07-22 16:29:00 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 116: Bôi Thuốc
uy rằng nội tâm có chút u oán cùng sầu bi, nhưng nàng không phải là loại người dễ dàng như vậy buông tha, dù là Nhiếp Ly đã thích người khác không phải là nàng, những nàng cũng sẽ một mực lẳng lặng đứng cạnh bên Nhiếp Ly, chỉ cần được nhìn thấy Nhiếp Ly là nàng đã mãng nguyện, nàng chỉ mong có một ngày, Nhiếp Ly sẽ chú ý tới nàng,
Tiếu Ngưng Nhi cũng không nghĩ ra, Nhiếp Ly đã dùng phương pháp gì, để có thể ở trong biệt viện của Diệp Tử Vân.
Chẳng lẽ phụ thân Diệp Tử Vân, Thành chủ đại nhân không ngăn cản Nhiếp Ly hay sao?.
Cảm giác được trong đôi mắt Tiếu Ngưng Nhi nhàn nhạt u oán, Nhiếp Ly lúng túng sờ lên đầu, hắn biết tâm ý của Tiếu Ngưng Nhi đối với hắn, khó khăn nhất chính là đáp trả ân huệ của mỹ nhân, dù sao hắn và Diệp Tử Vân đã tồn tại hai kiếp tình duyên, cái loại này sinh tử ràng buộc bất chấp như Tiếu Ngưng Nhi tạm thời không thể phải làm như thế nào.
"Hắc hắc, Ngưng Nhi ngươi đến tìm ta có chuyện gì không?" Nhiếp Ly cười cười nói.
"Ta vừa mới làm một ít bánh ngọt Quế Hoa, muốn đưa tới đây cho ngươi ăn." Tiếu Ngưng Nhi lẳng lặng đứng yên, lộ ra dáng vẻ động lòng. Bình thường ở trước mặt người ngoài, Tiếu Ngưng Nhi luôn một bộ dáng bang lãnh, như một tảng đá, chỉ có thời điểm đối mặt Nhiếp Ly, mới thể hiện ra cái bộ dángôn nhu. Đổi lại bất kỳ một nam nhân nào, chứng kiến bộ dáng Tiếu Ngưng Nhi như vậy, chỉ sợ cũng không thể không động tâm.
Nhiếp Ly lúc này mới chú ý tới Tiếu Ngưng Nhi mang theo cái giỏ nhỏ.
Đúng lúc này, Diệp Tử Vân cũng xuất hiện trên đường nhỏ bên cạnh, chứng kiến Nhiếp Ly nhìn mình, Diệp Tử Vân bĩu môi nhìn quét qua.
Bầu không khí lập tức lúng túng.
Nhiếp Ly cảm thấy đau đầu vô cùng, hai nữ nhân tụ cùng một chỗ, không biết sẽ phát sinh chuyện gì, loại tình huống này hắn còn hoàn toàn chưa bao giờ gặp, không biết nên xử lý như thế nào.
"Chúng ta vào tán gẫu a." Nhiếp Ly đi về phía trước một bước, lập tức cảm giác được trên bờ mông nóng rát đau, hí...iiiiii một tiếng ngược lại hít một hơi khí lạnh.
"Nhiếp Ly, ngươi làm sao vậy?" Tiếu Ngưng Nhi thấy Nhiếp Ly khác thường, lập tức đi lên nâng tay Nhiếp Ly.
"Vừa mới bị càng quét cái mông..bờ mông bây giờ nó nở hoa rồi." Nhớ tới cách đùa lưu manh của Diệp Tông, Nhiếp Ly trong nội tâm căm giận không thôi, Diệp Tông cái tên ngụy quân tử này, không giữ lời hứa tiểu nhân! Cá độ thua liền chơi xấu!
Diệp Tử Vân cũng là cảm thấy Nhiếp Ly khác thường, cũng muốn quan tâm một thoáng, nhưng chứng kiến Tiếu Ngưng Nhi đã nâng ở tay trái Nhiếp Ly, lập tức đem bộ mặt giận hờn, khẽ hừ một tiếng, Nhiếp Ly cái tên hoa tâm đại củ cải này, ta không thèm để ý tới ngươi nữa!
"Ai đánh ngươi nữa?" Tiếu Ngưng Nhi nghe được bốn chữ “bờ mông nở hoa”, khuôn mặt hơi đỏ lên, hỏi.
"Là cái tên tiểu nhân bỉ ổi Diệp Tông, trong phủ thành chủ, trừ hắn ra còn ai dám đánh ta!" Nhiếp Ly tê tê...ê...eeee mà quất lấy hơi lạnh, Diệp Tông cái lão gia hỏa này còn thật sự là ngoan độc, bờ mông đến bây giờ còn nóng rát, lão gia hỏa này dùng kình khí Yêu Linh Sư Hắc kim cấp, với tu vi hiện tại của Nhiếp Ly, không cách nào hóa giải.
"Thành chủ đại nhân hắn... Hắn đánh vào mông của ngươi?" Tiếu Ngưng Nhi trong đầu hoàn toàn hỗn loạn, nàng nghĩ mãi mà không hiểu, Thành chủ đại nhân tại sao phải đánh Nhiếp Ly? Hơn nữa coi như là đánh, cũng không phải đánh mông Nhiếp Ly chứ! Tiếu Ngưng Nhi không cách nào tưởng tượng ra được hình ảnh như vậy.
Nghe Nhiếp Ly mà nói, Diệp Tử Vân lập tức có chút khẩn trương nhìn Nhiếp Ly: "Cha ta lại đánh ngươi nữa? Ngươi không sao chứ?"
Diệp Tử Vân nhớ tới sự tình lần trước, phụ thân nổi giận thiếu chút nữa giết Nhiếp Ly, lần này lại là vì cái gì? Chẳng lẽ phụ thân đại nhân vẫn là không định buông tha Nhiếp Ly?"Nhiếp Ly, ngươi hay là đi nhanh lên đi, cha ta hắn sẽ không bỏ qua cho ngươi!" Diệp Tử Vân sốt ruột nói, nàng thực rất lo lắng, phụ thân hắn sẽ làm mấy thứ gì đó đối với Nhiếp Ly. Nhiếp Ly lắc đầu nói: "Ngươi yên tâm đi, phụ thân ngươi thật sự muốn giết ta, cũng sẽ không rảnh đâu mà đánh vào mông ta như vậy, hắn còn phải cầu ta ở lại đây. Lần này là hắn thua ta trong đợt cá cược liền chơi xỏ lá, không nghĩ tới phụ thân ngươi hắn vô sỉ như vậy, ta tính sai đánh giá quá thấp cái lão lưu manh này!"
Nghe được Nhiếp Ly mà nói, Diệp Tử Vân biểu lộ gương quái dị, nàng hoàn toàn không biết Nhiếp Ly cùng phụ thân giữa rút cuộc đã xảy ra chuyện gì.
"Nhiếp Ly, ta không cho phép ngươi nói cha ta vô sỉ!" Diệp Tử Vân lập tức vì Diệp Tông giải thích, nàng suy nghĩ, Diệp Tông một mực là một con người tuân thủ tín nghĩa, nói một là một nói hai là hai, vì an nguy Quang Huy Chi Thành cúc cung tận tụy có chết mới thôi, mặc dù có chút nghiêm khắc, nhưng phẩm hạnh là hoàn toàn không có vấn đề.
"Được rồi, ta sai rồi." Nhiếp Ly tranh thủ thời gian nói xin lỗi, dù sao Diệp Tông là phụ thân Diệp Tử Vân a, Diệp Tử Vân với tư cách là nữ nhi đương nhiên không cho phép Nhiếp Ly mắng Diệp Tông, nhưng mà ngoài miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng trong lòng Nhiếp Ly đem Diệp Tông tổ tông mấy đời âm thầm chửi rủa.
"Nhiếp Ly, thương thế của ngươi như thế nào?" Bên cạnh Tiếu Ngưng Nhi tuy rằng hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, nàng chỉ biết là, Nhiếp Ly bị thương, hơn nữa Thành chủ Diệp Tông là người gây ra thương tích. Diệp Tông là một Yêu Linh Sư Hắc kim cấp, nên chắc chắn vết thương sẽ nặng lắm?
Chẳng lẽ đi vào Phủ thành chủ Nhiếp Ly phải chịu ngược đãi? Nghĩ đến đây, Tiếu Ngưng Nhi trong đôi mắt đã có ngấn lệ.
"Ngưng Nhi, ta không sao, chỉ là đi lại có chút khó khăn." Nhiếp Ly cười khổ một cái nói.
"Nhiếp Ly ngươi có loại đan dược có thể trị liệu thương thế thoáng một phát đã lành không?" Diệp Tử Vân ôn nhu mà hỏi thăm, Nhiếp Ly bị phụ thân đánh Diệp Tử Vân trong lòng thập phần áy náy.
"Đan dược thì không có, thuốc mỡ trị thương ngược lại là có một chút, các ngươi ai giúp ta bôi một vòng?" Nhiếp Ly liếc nhìn Diệp Tử Vân, hì hì cười nói.
Vừa nghĩ tới vị trí vết thương của Nhiếp Ly, hai tiểu cô nương thoáng cái mặt liền đỏ lên, Nhiếp Ly bị thương là ở bờ mông a! Các nàng đã lớn như vậy, chưa từng đã làm chuyện như vậy?
Thật muốn giúp đỡ Nhiếp Ly xức thuốc mỡ sao?
"Cha sai thì con chịu, ta phải chấp nhận ủy khuất một chút vậy." Nhiếp Ly thở dài một tiếng nói ra.
"Nhiếp Ly, ta giúp ngươi bôi thuốc." Tiếu Ngưng Nhi khó khăn quyết định, lúc trước chính mình tu luyện, may mắn có Nhiếp Ly, nàng mới có thể nhanh như vậy khỏe lại, tu vi tăng lên nhanh như hiện tại. Lúc này Nhiếp Ly bị thương, nàng đương nhiên là phải trả ơn rồi.
"Cái này không tốt lắm đâu." Nhiếp Ly hơi có vẻ lúng túng, tuy rằng Ngưng Nhi cũng rất thân nhưng cũng chưa tới trình độ đó.
"Hay vẫn là để cho ta đi, dù sao Nhiếp Ly bị thương, là do phụ thân ta làm." Diệp Tử Vân khi suy nghĩ một chút, trịnh trọng nói nói.
Nhiếp Ly nhìn nhìn Tiếu Ngưng Nhi, lại nhìn một chút Diệp Tử Vân, hắn còn tưởng rằng sẽ không ai đáp ứng chứ, không nghĩ tới hai tiểu cô nương rõ ràng còn giành nhau, thật sự là hạnh phúc nhưng đầy phiền não. "Chúng ta trước xem một chút thương thế của Nhiếp Ly." Tiếu Ngưng Nhi biết Nhiếp Ly thích là Diệp Tử Vân, nàng thầm nghĩ dùng cách thức của mình, chậm rãi cải biến tâm ýNhiếp Ly, mà không phải cùng Diệp Tử Vân tranh đoạt.
Nhiếp Ly được Diệp Tử Vân cùng Tiếu Ngưng Nhi một trái một phải địu đi vào gian phòng. Trên thực tế tuy rằng bị Diệp Tông bạo đánh một trận, tuy rằng bờ mông nóng bỏng mà đau, không có nội thương, có thể thấy được Diệp Tông đã nhẹ tay rồi đấy. Với tư cách là một tu luyện giả mà nói, vết đau nhức này nhịn một chút cũng đã lành, không nghĩ tới hai thiếu nữ này lại chuẩn bị giúp hắn xức thuốc cao.
Nhiếp Vũ chớp mắt to nhìn nhìn Diệp Tử Vân, lại nhìn một chút Tiếu Ngưng Nhi, cái nhìn tinh quái như đã hiểu ra điều gì khác thường.
"Tiểu Vũ, muội có thể ra đứng ở bên ngoài canh phòng giúp ca."
"Ân." Nhiếp Vũ thanh thúy mà lên tiếng, chạy vội ra, đóng cửa lại.
Sau một lát, trong phòng truyền đến thanh âm cổ quái.
"A ~ "
"A ~ nhẹ một chút."
Thanh âm này khi thì cao vút, khi thì mang theo một tia sảng khoái **, nếu có ngoại nhân nghe thấy, không biết sẽ liên tưởng ra cái dạng gì.
Trong phòng, hai thiếu nữ đôi má đỏ tựa hai quả táo, hai người dùng bàn tay nhỏ thon dài lau thuốc mỡ lên mông Nhiếp Ly. Nếu như chỉ một người làm chuyện này sẽ phi thường lúng túng nhưng bởi vì có cả 2 người nên mới có thể có được can đảm mà không ngại.
Hai thiếu nữ liếc mắt nhìn lẫn nhau, cũng nói không rõ trong nội tâm tâm tình mình như thế nào.
Diệp Tử Vân nội tâm rất là phức tạp, theo thời gian trôi qua, Nhiếp Ly ở chỗ này càng lâu, nàng tựa hồ cũng dần quen có Nhiếp Ly tồn tại, chí ít có Nhiếp Ly, nàng sẽ không cảm giác cô độc, mặc dù biết Nhiếp Ly thích mình, nhưng nàng đối với Nhiếp Ly cảm tình còn không có phát triển thành cái loại nam nữ, nhưng hết lần này tới lần khác cùng Nhiếp Ly đã có rất nhiều ràng buộc. Đồng thời, nàng cũng biết Tiếu Ngưng Nhi thích Nhiếp Ly, nàng không muốn làm loại người đoạt người yêu của người khác, trong nội tâm nàng có chút phiền não.
Ba người một mực không nói gì, bầu không khí hơi có vẻ lúng túng.
"Ta nhớ được hai người các ngươi là bạn chơi thân từ nhỏ a? Tử Vân một mực bảo vệ Ngưng Nhi ngươi đã từng tặng gấu bông cho nàng." Nhiếp Ly nằm lỳ ở trên giường, giả bộ như lơ đãng nói.
"Làm sao ngươi biết?" Diệp Tử Vân kinh ngạc mà hỏi thăm, nàng xác thực hoài niệm khi còn bé có một đoạn thời gian như vậy, nhưng về sau, Tiếu Ngưng Nhi đột nhiên không còn tới Phủ thành chủ. Nàng còn nhớ rõ Tiếu Ngưng Nhi nói với nàng: Chúng ta là người của hai thế giới, ngươi tựa như một công chúa ở trong lâu đài, mà ta thì là một cô nương bình thường, giữa hai chúng ta vĩnh viễn đều có một bức tường ngăn cách vĩnh viễn không thể nào phá được.
Diệp Tử Vân rất trân trọng Tiếu Ngưng Nhi tặng cho nàng gấu bông, đó là kỷ niệm mà nàng nhớ nhất trong quá khứ, bởi vì trong nội tâm Diệp Tử Vân, Tiếu Ngưng Nhi là bằng hữu duy nhất của nàng. Sau này Diệp Tử Vân muốn đi học trong lớp Võ giả sơ cấp, cũng là bởi vì Tiếu Ngưng Nhi.
Nghe được Nhiếp Ly cùng Diệp Tử Vân đối thoại, Tiếu Ngưng Nhi hai vai khẽ run lên, chẳng qua là nàng cúi đầu, hơi có chút thất thần, một mực trầm mặc không nói lời nào.
"A ~ Ngưng Nhi, đau quá." Nhiếp Ly hí...iiiiii rồi một tiếng.
"Nhiếp Ly, thật xin lỗi." Tiếu Ngưng Nhi phục hồi tinh thần lại, tranh thủ thời gian nói xin lỗi.
"Không có việc gì, hặc hặc." Nhiếp Ly cười cười, hắn tựa hồ có chút đã hiểu ra.
Hai thiếu nữ đẹp ở bên cạnh cho mình xức thuốc cao cho mình, thật đúng là vui vẻ hưởng thụ.
Sau một lát, thuốc mỡ bôi lên hoàn tất, Nhiếp Ly lúc này mới mặc quần vào, nhớ tới lão gia hỏa lưu manh Diệp Tông, vẫn hận đến nghiến răng ngứa ngáy, chỉ tiếc, mình bây giờ thân thể chỉ là một tiểu hài tử mười mấy tuổi mà thôi, thêm vào đó đối phương là phụ thân Diệp Tử Vân, mình cũng không có biện pháp xử lý hắn thế nào. Trừ phi hắn đồng ý không cản trở mình và Diệp Tử Vân, bằng không, thù này phải trả.
Yêu Thần Ký Yêu Thần Ký - Phát Tiêu Đích Oa Ngưu Yêu Thần Ký