Số lần đọc/download: 992 / 1
Cập nhật: 2017-11-18 21:14:06 +0700
Chương 115: Chương 115
B
ánh pudding sữa, Ninh Vi Nhàn rất thích, cô thích nhất là sữa tươi, nhưng khi Nhan Ninh nghe được, gương mặt nhỏ nhắn nhăn lại: “Con có thể đổi thành mùi vị khác không?” Cậu ghét nhất là sữa tươi.
“Dĩ nhiên là không được, trẻ con uống nhiều sữa tươi thì mới có thể phát triển tốt chiều cao được.” Ngay lập tức Nhan Duệ liền không đồng ý, ôm con trai từ trong lòng vợ mình ra tung hứng lên trên cao rồi bắt lấy, Nhan Ninh không nhịn được hét ra tiếng thật to, nhưng chơi một lúc thì càng chơi càng thích, cuối cùng Nhan Duệ cũng thả cậu xuống, cậu còn kéo tóc ba để ba có thể tiếp tục chơi với cậu. Ninh Vi Nhàn ngồi trên giường coi hai cha con chơi đùa như điên, cô sờ bụng, dịu dàng an ủi đứa nhỏ trong bụng đừng sợ, bé cưng ngoan nha, đây là ba và anh trai con, bọn họ đang muốn chới đùa với con thôi, chờ khi con ra đời, thì họ cũng sẽ ôm con, chơi với con như vây.
Một nhà ba người bọn họ lại vui vẻ náo nhiệt một lúc thì ai nấy đều đói bụng, Ninh Vi Nhàn mang giày xuống giường, còn Nhan Duệ cũng đem con trai để xuống, hai chân Nhan Ninh vừa mới chạm đất, liền đi đến nắm tay Ninh Vi Nhàn: “Mẹ, con dắt mẹ đi nha.”
Con trai có lòng hiếu thảo, dĩ nhiên cô sẽ không từ chối rồi. Ninh Vi Nhàn mỉm cười hạnh phúc, ôm chặt gương mặt nhỏ nhắn nhưng phúng phính đầy thịt của con trai: “Được, Ninh Ninh dắt mẹ đi, mẹ vui mừng còn không kịp nữa đây nè.”
Khuôn mặt nhỏ của Nhan Ninh đỏ lên, cậu cố ý đi chậm lại, Ninh Vi Nhàn đều nhìn thấy tất cả những chuyện đó, mặc dù không biết Nhan Duệ đã khuyên bảo con trai như thế nào, nhưng mọi chuyện biến chuyển thành như tình huống trước mắt, cô đã rất vui vẻ rồi, cũng không thắc mắc hai cha con họ làm sao có thể thông cảm được với nhau. Trong phòng ăn, thức ăn đã được dọn lên, Ninh Vi Nhàn có một thói quen là sẽ ăn một chén canh trước khi ăn cơm, hôm nay vừa đúng lúc chính là loại canh mà cô thích, cho nên cô đã không nhịn được mà ăn nhiều hơn một chút, lúc ăn cơm cũng ăn không nhiều, làm cho hai cha con Nhan Duệ hết sức lo lắng.
“Vi Nhàn, ăn thêm một chút nữa đi, em ăn ít quá.” Chân mày Nhan Duệ cau lại, múc thêm cho cô một ít cơm trắng. Ninh Vi Nhàn trừng mắt nhìn chằm chằm chén cơm của mình, chân mày cũng nhếch lên: “Không ăn, em không đói bụng, không muốn ăn nhiều.”
“Mẹ, mẹ ăn như vậy không được đâu, cùng lắm là ăn thêm một chút thôi mà..., nếu không em trai hay em gái sinh ra sẽ ốm nhom cho coi, không khỏe mạnh giống như con đâu.” Nhan Ninh đang dùng muỗng nhỏ múc cơm, thấy mẹ mình không chịu ăn nữa, liền cầm cái muỗng lắc lắc, gương mặt thì ra vẻ nghiêm túc.
Chồng mình khuyên, Ninh Vi Nhàn cũng không để ý lắm, nhưng bây giờ là con trai đang nói..., cô liền không tự chủ đươc nghe theo, thế là lại chịu khó cố gắng ăn thêm một chút nữa.
Lớp học buổi chiều của Nhan Ninh bắt đầu lúc ba giờ, trường học quy định học sinh ngoại trú có thể không cần ở lại trường vào giờ nghỉ trưa, cho nên cậu có thể được ở nhà thêm vài tiếng nữa. Chuyện xảy ra buổi trưa cũng làm cho cậu tốn rất nhiều sức lực, cho nên bây giờ cả người có vẻ mệt mỏi, Ninh Vi Nhàn thấy cậu như vậy thì rất đau lòng, liền nói với Nhan Duệ xin cho cậu nghỉ học, dù sao với trình độ của Ninh Ninh nhà cô, thì cậu nhóc có đi học hay không cũng không có vấn đề gì. Bình thường Ninh Vi Nhàn có thói quen nghỉ trưa, hai cha con Nhan Duệ dưới sự lôi kéo của cô cũng đã bắt đầu nghỉ trưa, cũng may giường ngủ cũng khá lớn, đủ để cho ba người bọn họ cùng nhau chen lấn. Nhan Ninh nằm ngủ giữa ba và mẹ, cậu nằm ở bên cạnh mẹ, tay nhỏ của cậu vuốt ve bụng cô không ngừng, rất ngạc nhiên: “Mẹ, có phải bụng của mẹ sẽ càng ngày càng lớn không, giống như mấy cô gái trên TV vậy đó?”
Ninh Vi Nhàn gật đầu khẳng định: “Ừ, đúng như vậy đó, càng lúc càng lớn, giống như một trái bóng hơi vậy. Đợi đến khi trái bóng nổ tung, em gái sẽ ra đời.” Thấy con trai bị mình làm cho sợ,