Số lần đọc/download: 1062 / 11
Cập nhật: 2017-05-20 08:59:49 +0700
Chương 114
G
RANDMOTHER NHÌN VÀO BỘ BA ĐANG ĐỨNG Trước mặt mụ. Chúng đều có vẻ tả tơi và kiệt sức, nhất là con chó. Mụ cảm thấy cơn đau nhức trong người mình nhói lên. Mụ quấn tấm thân đồ sộ của mình lại thành một cuộn ngay trước mặt chúng, không rời mắt khỏi chúng, ánh mắt nhìn chòng chọc của mụ giữ chặt chân chúng lại. Mụ đã cảm nhận được dòng nọc độc đang đọng lại trong miệng.
Ba đứamụ nghĩ. Trước đây, mụ cũng đã từng trông thấy một bộ ba. Tất cả cùng gắn kết chặt chẽ với nhau bởi tình thương mến.
Tình thương. Sssssịttttt!!! Mụ đã trả đến mức giá nào cho tình thương?
Một người chồng đã bỏ đi theo một kẻ khác. Một đứa con gái mất vào tay một gã đàn ông. Một ngàn năm bị giam giữ trong một cái bình. Mụ nhìn cái bộ ba rã rời đang đứng trước mặt mình, hai con mèo lông xám và một con chó bị cột vào cái cây. Một sự hi sinh. Mụ cuộn đuôi vào bên dưới người rồi búng nhẹ cái lưỡi to dày màu đen của mình.
Ánh nắng buổi sáng đã lan rộng ra, trở nên nhạt màu hơn. Lúc này thì mụ đã có thể nhìn thấy bộ ba đó rõ ràng hơn, và mụ quan sát cả ba đang đứng bất động, ở đây, ngay bên cạnh dòng sông Bayou Tartine này. Mụ biết rằng con cá sấu chúa cũng đang ở gần đó. Biết rằng nó sẽ trồi lên bất cứ lúc nào. Mụ mỉm cười. Sẽ sớm thôi, mụ nói. Nhưng ngay khi mụ thốt ra lời, mụ chợt nghe một tiếng vù vù trong bầu không khí ẩm ướt. Mụ ngước đầu lên. Ở đó, mụ nghe tiếng của đám rắn đàn em họ của mụ, những con rắn đuôi chuông, rắn rung chuông lùn, rắn nước mõm lợn phương Đông.
Chào bà chịiiiigiọng của chúng ngân nga.
Đó là một cái tên cũ, lần đầu tiên mụ nghe là đã lâu lắm rồi, vào cái ngày đó thì mụ đã từng lặn ngụp trong dòng sông nước bạc Sabine, con sông ấm áp chảy về phía đông, mụ đã bơi ở đó, hướng vào cánh rừng rậm và uy nghiêm này.
Trong một giây ngắn ngủi, mụ rời mắt khỏi những tù nhân của mình và nhìn lên đám cây xanh rì, mụ nhìn thấy tùng mảng trời xanh đang đậu lại trên những tàng cây cao, mụ trông thấy ánh mặt trời rơi từng mảnh nhỏ trên nền đất xung quanh mụ. Mụ đã từng bị tước đi ánh nắng đó. Dòng nọc độc chảy xuôi xuống họng mụ đắng nghét và sắc lạnh. Mụ nặng nề nuốt xuống, quay ánh mắt nhìn chằm chằm đáng sợ về phía bộ ba đang đứng trước mặt mụ.
Trả giá!
Bà chịiiiiii!
Một lần nữa, đám em họ lại kêu tên mụ, những con rắn bắt chuột thường, và rắn bắt chuột màu đỏ, những con rắn san hô màu đen và vàng. Mụ đánh lưỡi vào không khí, nếm lấy hơi ẩm buổi sáng đang lởn vởn trên bộ vảy màu đen và xanh thẫm của mình, những chiếc vảy hình thoi, trông giống như những mảnh gương nhỏ sáng ngời trong những tia nắng mỏng manh nhảy múa trên nền đất. Một cơn đau nhói đâm xuyên người mụ. Phải trả giá!
Bà chịiiiiii!
Những tiếng kêu này cứ vo vo trong tai mụ, khu rừng cũng đang rền rĩ. Cơ thể mụ rung lên rộn ràng. Mụ quất cái đuôi kinh tởm ra sau rồi dựng đứng nó lên. Mụ đã trả giá.
Mụ lại quay sang nhìn ba con vật trước mặt mình thêm một lần nữa. Cả ba được gắn kết với nhau bằng tình thương yêu. Rồi từ khắp xung quanh, đám đàn em mụ cứ cất tiếng kêu không ngừng.
Bà chịiiiiii!
Phải, mụ nghĩ. Ta cũng biết một đôi điều về tình yêu. Và ngay sau đó, mụ há rộng cặp hàm như bẫy thép của mình ra và táp!