Số lần đọc/download: 1062 / 11
Cập nhật: 2017-05-20 08:59:49 +0700
Chương 112
C
UỐI CÙNG KHI PUCK MỞ MẮT RA THÌ TRỜI ĐÃ Sáng rõ. Nó đứng dậy và nhìn qua vai của Ranger. Suốt đêm qua, nó và Sabine đã cùng cuộn tròn người bên cạnh con chó. Suốt đêm, chúng nằm rúc vào ngực, ngay bên dưới hai tai của con chó săn già nua.
Sabine để ý thấy trong đêm, hơi thở của con chó thỉnh thoảng trở nên nhẹ nhàng hơn và đều đặn hơn. Nó hi vọng là có lẽ con chó đã khỏe hơn. Nó đứng gần bên đứa em trai và nhìn con chó săn. Mặt của nó hãy còn sưng với vệt máu khô đọng dài bên mép. Một bên mắt hãy còn sưng vù và khép kín. Con mèo con nhăn mặt lại, nó cảm thấy đau lòng khi nhìn vào con chó.
Trong khi chăm chú nhìn, nó chợt nghe một tiếng thở dài nho nhỏ thoát ra từ miệng con chó. Có thể đó là một dấu hiệu tốt. Ngay lập tức, Sabine bận rộn với việc gắng hết sức lau chùi cho con chó. Puck cũng phụ với chị. Cả hai cùng nhau liếm vào những vết nhăn trên mặt và trên hai cái tai rũ dài.
Ranger thấy người lâng lâng. Nó cảm nhận được những cái lưỡi nham nhám của những con mèo con. Chưa bao giờ có thứt gì khác làm cho nó thấy dễ chịu như lúc này. Nó gắng sức hé mở một bên mắt. Kìaở ngay trước mặt nó là một con chim ruồi. Con chim sáng lung linh trong ánh nắng ban mai.
Hình ảnh con chim làm cho nó nhắm mắt lại. Rồi nó mở mắt nhìn thêm lần nữanhưng con chim đã bay mất. Thay vào đó là một con mèo con, con mèo cái của nó... và lại một con khác nữa! Nó bị hoa mắt chăng? Nó nhấc đầu lên và nhắm con mắt lành lặn lại. Đó chính là Sabine.
Chúng đang nhìn nó.
Phải! Đúng rồi! Còn có một con nữa, đang ngồi ngay sát bên cạnh Sabine! Lẽ nào điều đó lại có thể xảy ra? Nó có dám tin tưởng vào mắt mình không? Nó nhìn thêm một lần nữa. Nó nhìn thấy Sabine, con mèo nhỏ Sabine, thật sự đúng như vậy. Nhưng khi nó nhìn sang con mèo kia và kìa, một hình trăng lưỡi liềm ở ngay trên trán.
Chính là Puck!
Một làn sóng hạnh phúc trào dâng khắp người con chó già. Cơn đau như thu nhỏ lại, những chỗ bầm thâm tím, những vết thương, viên đạn nằm trong chân, tất cả đều thu nhỏ lại trong niềm vui sướng. Nó tựa người lên và liếm Puck với biết bao nhiêu là nước dãi ứa ra từ miệng.
Nhưng niềm hạnh phúc của nó chợt ngưng lại. Gã đàn ông đâu rồi? Con người với bộ mặt giống như mặt của loài cá thời tiền sử, Gar Face? Nó dõi mắt tìm kiếm thật cẩn thận suốt hai bờ con sông nhánh nhưng chỉ nhìn thấy có mỗi khẩu súng trường cũ kĩ, phân nửa trên bờ, phân nửa nằm dưới nước. Ngay lập tức, Ranger biết rằng điều gì đã xảy ra. Nó hạ thấp đầu xuống. Chẳng có gì hân hoan trong cái chết này, ngay cả cái chết của một kẻ như Gar Face. Bạn có thể cho là với sự tàn nhẫn mà gã đã hành hạ Ranger thì hẳn là con chó phải cảm thấy đôi chút thỏa mãn, hoặc thậm chí sung sướng trước cái chết của gã.
Nhưng thực sự thì Ranger chẳng cảm thấy gì hơn là sự nhẹ nhõm khi cuối cùng thì gã đàn ông đó cũng biến mất.
Nó quay lại và nhìn vào hai con mèo con thân yêu.
Đây chính là gia đình của nó.
Một con chó săn già và hai con mèo con lông xám.