Số lần đọc/download: 804 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 00:44:04 +0700
Chương 113: Người Có Quan Hệ Với Bí Thư Thành Ủy?
Ă
n cơm ở căn-tin nhà ăn thị trấn, nói chuyện với cô về phương hướng công tác, Bành Viễn Chinh đồng ý để thị trấn viết bản thảo, rồi hắn sẽ đích thân kiểm tra và sửa chữa.
Sau đó, Bành Viễn Chinh và Mã Tự quay về thành phố, trở lại văn phòng thì đã hơn 4 giờ chiều.
Sau khi trở về, Phòng Tin tức Thành ủy có cuộc họp, gọi điện đến mời Bành Viễn Chinh tham dự. Bành Viễn Chinh đồng thời kiêm Phó chủ nhiệm Phòng tin tức Thành ủy, công tác bên đó dù không phải là chủ yếu, nhưng cần tham dự thì phải tham dự.
Chủ nhiệm Phòng Tin tức Thành ủy do Phó trưởng ban thư ký Thành ủy Khang Đống kiêm nhiệm, mà Phó chủ nhiệm thì có hai người, một là Phó chủ nhiệm thường trực Tạ Tiểu Dung, một là Phó chủ nhiệm kiêm nhiệm Bành Viễn Chinh. Nói cách khác, Phó trưởng ban thư ký là lãnh đạo trên danh nghĩa, Bành Viễn Chinh thì kiêm chức, người thật sự chủ quản Phòng Tin tức Thành ủy chính là Tạ Tiểu Dung.
Bành Viễn Chinh đẩy cửa phòng họp, thấy Khang Đống ngồi ngay chính giữa, Tạ Tiểu Dung và một số nhân viên đều có mặt. Ngoài ra, còn có một “người quen cũ” khiến Bành Viễn Chinh hết sức kinh ngạc, đó là Cao Ý Tuyên - bạn học đại học của Lý Tuyết Yến.
Tuy Bành Viễn Chinh mặt không đổi sắc, nhưng trong lòng lại thực sự kinh ngạc: Sao Cao Ý Tuyên lại xuất hiện ở cuộc họp của Phòng Tin tức.
Cao Ý Tuyên ngẩng đầu nhìn Bành Viễn Chinh, mỉm cười, khẽ gật đầu, xem như chào hỏi.
Thật ra Cao Ý Tuyên đã sớm muốn chuyển đén thành phố Tân An, vì Lý Tuyết Yến. Y ở tỉnh, Lý Tuyết Yến ở Tân An, hai người hai nơi, không tiện để gặp mặt thường xuyên. Sau mấy lần khuyên Lý Tuyết Yến đến tỉnh công tác không thành, Cao Ý Tuyên đành phải xin chuyển đến đây để được gần với Lý Tuyết Yến hơn.
Công tác của y được sắp xếp ổn thỏa chỉ trong một thời gian ngắn, nhưng chân chính thúc đẩy y hạ quyết tâm đến Tân An là bởi vì Bành Viễn Chinh. Lần đó, bị bẽ mặt ở nhà hàng Tân An, thái độ của Lý Tuyết Yến đối với Bành Viễn Chinh khiến y cảm thấy có sự uy hiếp mãnh liệt từ Bành Viễn Chinh. Cho nên, ngày hôm sau Cao Ý Tuyên liền chuyển đến Tân An, cương vị và chức vụ của y là Phó chủ nhiệm Phòng giám sát văn phòng Thành ủy, cấp trưởng phòng.
- Trưởng ban Thư ký Khang, Chủ nhiệm Tạ, tôi xuống thị trấn Vân Thủy hỗ trợ công tác tuyên truyền, đã tới muộn, để lãnh đạo đợi lâu.
Bành Viễn Chinh mỉm cười, nói xong liền không khách khí, ngồi xuống.
Khang Đống gật đầu:
- Không cần gấp gáp, đồng chí Viễn Chinh đã tới. Tốt, mọi người đều đã dông đủ, bây giờ chúng ta bắt đầu họp. Trước khi họp, xin giới thiệu đồng chí Cao Ý Tuyên một chút. Cao Ý Tuyên là đồng chí vừa chuyển đến văn phòng Thành ủy, nhậm chức Phó chủ nhiệm Phòng giám sát. Đồng chí Cao Ý Tuyên từng công tác ở Sở giao thông tỉnh, văn phòng Tỉnh ủy, Ủy ban Kinh tế Thương mại tỉnh và nhiều cơ quan trực thuộc tỉnh, kinh nghiệm tương đối phong phú.
Tiếng vỗ tay thưa thớt vang lên, Cao Ý Tuyên mỉm cười, Tạ Tiểu Dung liếc mắt nhìn y, khóe miệng hiện lên một nụ cười ra vẻ xem thường.
Khang Đống giới thiệu sơ qua về Cao Ý Tuyên, liền đi thẳng vào vấn đề chính.
- Gần đây, công tác ở thành phố rõ ràng khá nhiều. Cùng lúc, hoạt động giáo dục tư tưởng đang được đảy mạnh, việc học tập quán triệt tinh thần cuộc nói chuyện “Nam tuần” đang ở giai đoạn cao trào, nhiệm vụ tuyên truyền rất nặng; mặt khác, kinh tế thành phố Tân An phát triển, và việc đô thị hóa cũng đang được thực hiện với tốc độ cao. Đầu năm, nhà nước đã xác định muốn xây dựng một xa lộ cao tốc vắt ngang trung bộ tỉnh ta tới vùng duyên hải phía Đông, tổng vốn đầu tư cho công trình khoảng 2,1 tỉ Đô la Mỹ, dự tính sáu tháng cuối năm chính thức khởi công. Hiện giờ đang trong giai đoạn điều tra nghiên cứu quy hoạch và luận chứng kỹ thuật. Muốn giàu, phải lo làm đường, đường cao tốc này phải đi qua năm thành phố trong tỉnh, có thể nói, đường đi qua thành phố nào, kinh tế thành phố đó sẽ nhờ đó mà phát triển mạnh mẽ lên.
Trước mắt, cạnh tranh quyết liệt với thành phố chúng ta là thành phố Trạch Lâm. Trạch Lâm có ưu thế của Trạch Lâm, thành phố chúng ta có điểm mạnh của chúng ta, nhưng rốt cuộc rơi vào khu vực của ai, còn phải xem ai làm được đến nơi đến chốn. Hội nghị thường vụ Thành ủy ngày hôm qua đã bố trí, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố thành lập tổ lãnh đạo công tác, lãnh đạo chủ chốt đích thân đứng ra phụ trách, nỗ lực huy động mọi lực lượng, bằng bất cứ giá nào cũng cố gắng tranh thủ để đường cao tốc này đi qua thành phố Tân An. Thành ủy giao nhiệm vụ cho chúng ta, do Phòng Tin tức dẫn đầu, các đơn vị khác phối hợp, tập trung ưu thế ở tỉnh và Thủ đô tiến hành đẩy mạnh tuyên truyền với thanh thế to lớn. Rượu ngon cũng cũng sợ ngõ hẽm sâu, có thể tranh thủ dự án được hay không, vấn đề tuyên truyền cũng rất quan trọng.
Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố hết sức coi trọng công tác này, yêu cầu Trưởng ban Thư ký Trần đích thân chỉ huy, tôi phụ trách phối hợp. Tôi đã cân nhắc, công tác này cụ thể do đồng chí Tạ Tiểu Dung nắm, đồng chí Cao Ý Tuyên rất quen thuộc đối với cơ quan trực thuộc tỉnh cũng phối hợp. Các đơn vị văn phòng Thành ủy, Ban Tuyên giáo, Cục giao thông và Ủy ban Kinh tế Thương mại, mỗi nơi điều một đồng chí tạo thành tổ công tác. Tổ trưởng tổ công tác do tôi đảm nhiệm, tổ phó là ba đồng chí Tạ Tiểu Dung, Cao Ý Tuyên và Bành Viễn Chinh đảm nhiệm.
Đồng chí Tạ Tiểu Dung quen thuộc tuyên truyền tin tức và tình hình thành phố, đồng chí Cao Ý Tuyên quen thuộc tình hình cơ quan Tỉnh, hai đồng chí phối hợp chặt chẽ, tranh thủ triển khai công tác ngay lập tức. Trước hết đề ra phương án cụ thể để tôi thẩm duyệt rồi báo cáo lên Trưởng ban Thư ký Trần và lãnh đạo chủ chốt Thành ủy. Về phần đồng chí Viễn Chinh, Phòng Tin tức Ban Tuyên giáo hiệp trợ tổ công tác, đồng thời phối hợp câc cơ quan truyền thông lớn tham dự, có vấn đề gì không?
Khang Đống nói xong, nhìn về phía Bành Viễn Chinh.
Bành Viễn Chinh cười cười:
- Xin Trưởng ban Thư ký Khang yên tâm, chúng tôi nhất định phối hợp công tác tốt với Chủ nhiệm Tạ và Chủ nhiệm Cao.
- Ừ.
Khang Đống gật đầu:
- Tốt, định như vậy đi, tan họp!
Nói xong Khang Đống đứng dậy rời đi.
Cao Ý Tuyên đứng dậy, cười híp mắt đi về phía Bành Viễn Chinh, chủ động giơ tay bắt tay Bành Viễn Chinh:
- Trưởng phòng Bành, chúng ta lại gặp nhau rồi!
- Ha ha, thật sự là không ngờ Chủ nhiệm Cao ở cơ quan lớn trên tỉnh lại chuyển đến chỗ chúng tôi công tác.
Bành Viễn Chinh bắt tay Cao Ý Tuyên, thần sắc rất bình tĩnh.
Cao Ý Tuyên cười to:
- Sau này tôi công tác ở thành phố, còn cần Trưởng phòng Banh trợ giúp nhiều hơn.
- Chủ nhiệm Cao khách khí quá. Nếu tôi có chỗ nào hữu dụng, xin rất sẵn lòng.
Hai người đứng đó, nói toàn những lời xã giao, khách sáo, Tạ Tiểu Dung lẳng lặng đứng nhìn, theo cô nhận thấy, Cao Ý Tuyên này là kẻ “tiếu lý tàng đao” (1) không phải tốt lành gì.
Sở dĩ cô có phần bài xích và phản cảm đối với Cao Ý Tuyên, là vì Cao Ý Tuyên được phân công phụ trách tuyên truyền đối ngoại, rất có khả năng cướp mất sự nổi bật của cô, cô vất vả lo liệu công việc, nói không chừng sẽ bị Cao Ý Tuyên lấy đó làm thành tích cho mình.
Trên thực tế, sở dĩ Cao Ý Tuyên được tham dự vào, ngoài vấn đề kinh nghiệm ở tỉnh, còn vì y khá có lai lịch, cấp trên điểm đích danh y tham dự công tác, nói toạc ra là để y tích lũy thành tích, quen thuộc mạng lưới quan hệ, mau chóng đứng vững ở văn phòng Thành ủy Tân An.
- Tốt lắm, khi nào rảnh nói chuyện sau.
Cao Ý Tuyên vừa đi, Tạ Tiểu Dung liền đi tới:
- Đồng chí Viễn Chinh!
- Chị Tạ.
Bành Viễn Chinh cười:
- Vừa mới đầu năm đã có công tác quan trọng, xem ra nửa năm tới chị Tạ vất vả lắm đây.
Tạ Tiểu Dung thở dài;
- Cậu nói đúng, chắc chắn là sẽ rất bận rộn. thật ra làm chút công việc cũng không có gì, sợ là sợ vất vả bao ngày, kết quả là lại “cốc mò, cò xơi!" Hơn nữa, nếu chúng ta thành công thì không nói, không thành công, chẳng phải là công dã tràng sao?
Lời nói Tạ Tiểu Dung hình như có điều ám chỉ, Bành Viễn Chinh suy nghĩ.
Tạ Tiểu Dung lại hạ giọng:
- Cậu quen Cao Ý Tuyên?
- À, chỉ một lần ăn cùng bữa cơm, rất ngẫu nhiên thôi, thật ra cũng không quen.
Bành Viễn Chinh cười thầm trong bụng, thầm nghĩ: “Người phụ nữ này người không xấu, trình độ viết lách cũng cao, nhưng tầm mắt quá hẹp, không đủ để dung chứa người dưới tay.
- Tôi nghe nói người là con cháu cán bộ cáo cấp ở tỉnh, là người Bí thư Thành ủy Đông Phương Nham điều vào. Ngay từ đầu đã bố trí ở Ủy ban Kinh tế Thương mại thành phố, nhưng thằng nhãi này không đến trình diện, sau lại bố trí vào Phòng Giám sát văn phòng Thành ủy.
Tạ Tiểu Dung giễu cợt bĩu môi:
- Viễn Chinh à, để loại ăn chơi trác táng này vào đây, chỉ thêm phiền thôi, cũng không biết rốt cuộc lãnh đạo nghĩ như thế nào!
Bành Viễn Chinh cười cười, dù hắn không thích Cao Ý Tuyên, nhưng cách nói này của Tạ Tiểu Dung, hắn không thể đồng ý.
Tạ Tiểu Dung thấy Bành Viễn Chinh không hưởng ứng, hơi ngượng, liền chủ động chuyển đề tài:
- Nghe nói các cậu đi thị trấn Vân Thủy.
Bành Viễn Chinh gật đầu:
- Dạ, thị trấn Vân Thủy muốn làm dự án phát triển tuyên truyền, tìm tới chúng ta, tôi đã xuống xem, giúp họ vạch kế hoạch.
Tạ Tiểu Dung chăm chú nhìn Bành Viễn Chinh, đột nhiên thần bí mỉm cười:
- Viễn Chinh này, em chồng tôi là Lý Tuyết Yến, cô ấy có ấn tượng rất tốt đối với cậu, tối qua khi ăn cơm, cô ấy không ngừng khen ngợi cậu, nói Trưởng phòng Bành thế này, thế này, cha chồng tôi thình lình thốt lên một câu: Con cũng lớn rồi, nếu nhìn trúng chàng trai nào, thì dẫn về nhà cho ba xem!
Bành Viễn Chinh ngẫn người, lúng túng cười nói:
- Tôi và Lý Tuyết Yến chỉ là bạn bình thường thôi, ha ha.
- Thật là bạn bình thường chứ?
Tạ Tiểu Dung cười khẽ, tiếp tục truy tới:
- Cho dù là bạn bình thường cũng không quan trọng, ai chẳng bắt đầu tình yêu bằng tình bạn! Nói thật đi, Tiểu Bành, cậu có bạn gái chưa? Nếu chưa, em chồng tôi thật sự là rất khá, cậu có thể suy xét một chút.
(1) Tiếu lý tàng đao: trong nụ cười có chứa dao nhọn, tương tự như câu "miệng nam mô, bụng một bồ dao găm" của Việt Nam.