Trong chừng mực nào đó, chúng ta đôi khi phải chấp nhận những điều không như ý. Nhưng tuyệt đối không được từ bỏ niềm hy vọng.

Martin Luther King, Jr

 
 
 
 
 
Tác giả: Gió lạnh
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 125 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 753 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:19:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương NgoạI TruyệN 1.1 TiếP
iện tại, lâm thiên bảo vô cùng hồn nhiên chạy nhảy khắp nơi, thử mấy trò chơi mới và tiện thể kéo luôn ông anh lạnh lùng. Cô cầm tay thiên, bước đi bên nhau dưới một màu xanh tuyệt đẹp, cỏ mịn nâng chân hai người. Chợt. Một chiếc lá rơi xuống, khẽ đáp đầu hắn, đậu vào mái tóc đen không muốn rời. Cô nhìn lâm hàn thiên cười. Mười năm. Hai người bên nhau đã mười năm. Trải qua bao giông tố trên biển cuối cùng cũng đáp bến hạnh phúc. Cô nhón chân, định lấy chiếc lá trên đầu hắn xuống. Nhưng chiếc lá như vẫn cứng đầu, không nỡ luyến tiếc rời khỏi mùi hương nam tính. Thời gian càng dài, tình yêu của hai người càng sâu đậm, càng yêu hơn. Thiên cười, ôm lấy cô, hơi đỡ người cô lên. Những ngón tay cầm chiếc lá phong màu đỏ, giơ ra trước mặt hắn, miệng vẫn cười. Nụ cười đẹp hơn nắng sớm. Còn hắn, vẫn ôm lấy cô, mắt nhìn lên gương mặt thanh tú
- mười năm nay hình như em vẫn còn quá bé thì phải!
- còn anh hình như thì là... - cô nói
- anh mặt nào cũng tốt lên. Nhưng anh vẫn cảm thấy về phương diện giường chiếu thì chỉ mới đạt một trình độ rất thấp
- sao- cô nhăn mặt
' anh mà mới trình độ thấp thì thử hỏi ai sẽ là trình độ cao '- cô thầm nghĩ
- mặt em không nên nhăn như vậy. Sẽ rất khó coi- hắn thì thầm vào tai cô
cô cuối cùng cũng phì cười. Lâm hàn thiên cúi xuống, mau chóng tìm làn môi mềm mại. Nhưng...
- cảnh báo cảnh nóng. Nơi này còn có trẻ em chưa đủ tuổi trưởng thành. Ba mẹ đúng là nơi nào cũng có thể biến thằng tình yêu bất diệt
giọng nói quá đỗi quen thuộc. Quen đến...... Phát cáu. Hắn vùi mặt vào hõm vai cô
- ruốt cuộc có phải là con do anh sinh ra không?
Hắn đau khổ đến muốn rơi lệ. Lại một lần nữa, cô cười trên nỗi đau của ai đó
vì chuẩn bị cho ngày hallowin nên wonderland thu hút bởi trò chơi rất đắt khách: quái vật trong đêm. Nhìn cách bày trí bên ngoài đã đủ kinh sợ. Đến nhiều người lớn còn không dám vào huống gì trẻ con. Song. Hôm nay, wonderland gặp phải một đối thủ đáng gờm, chuyên gia phá phách lâm thiên bảo. Vừa nhìn thấy tấm biển quảng cáo liền lập tức lôi cả nhà, nằng nặc đòi vào bằng được. Trước quán kem. Lâm hàn thiên bắt chéo chân nhìn cậu con trai thứ hai đang xoay như chong chóng tìm đủ lý do
- ba. Bảo bối thật sự rất yêu ba. Con thật sự muốn vào
- không. Nguy hiểm
- không nguy hiểm thật mà. Ba. Con hứa sẽ ra đây an toàn không rơi một cọng tóc
- chưa đủ thuyết phục
lâm thiên bảo tức giận, lại ngồi bên cô, lấy thìa đâm liên tiếp vào trong
- ly kem không có tội
- nhưng với em nó có tội. Còn phạm tội rất nặng
thiên nhìn lâm thiên bảo chỉ biết cười trước bộ dạng giận cá chém thớt. Lâm thiên bảo lập tức đẩy ly kem nhão như cháo, nhào vào lòng thiên, mặt xịt xuống
- con giận sao?
Nhất quyết không trả lời
- được rồi. Ba đầu hàng con. Đi mua vé xe
thằng bé nhìn hắn, nhoẻ miệng cười
- con biết mà
trước quầy vé, người bán vé nhìn thiên
- anh muốn mua mấy vé
- hai vé- lâm thiên bảo lên tiếng
- ba nghĩ chỉ mình con- hắn chau mày
- ba. Con cũng mẹ lôi ông anh băng giá đi cùng. Để lâu ngày anh ấy mốc mất
- xin hỏi cậu bé này bao nhiêu tuổi
- ba tuổi- hắn đáp
- vậy thì không thể. Chúng tôi sợ...
- ông chú dám động đến lòng tự trọng của lâm thiên bảo. Thách thức nhị thiếu gia, tôi sẽ phá tan ngôi nhà kia. Ông hãy đợi đấy- lâm thiên bảo trừng mắt nhìn lão chủ quầy vé rồi quay sang hùng hổ lôi lâm hàn phong đi đến trước cánh cửa liền dừng lại
- đừng nói với anh là em sợ
- em mà sợ. Em chỉ sợ anh không giữ nổi tim trong lồng ngực
- tim anh bám rất chắc chỉ lo em tè ra quần
- anh dám xúc phạm em
- sao. Mạnh miệng đã sợ rồi sao- gã chủ vé nhìn lâm thiên bảo
- ông im miệng- lâm thiên bảo hét lên làm tất cả những người xung quanh bắt đầu chú ý. Đám đông dần tụ lại. Cô đến bên hắn
- sao vậy?
- hôm nay wonderland loạn mất- thiên lắc đầu
cô khó hiểu nhìn lâm hàn thiên. Lâm thiên bảo giơ ngoan trỏ, chỉ thẳng vào mặt tên bán vé
- lâm thiên bảo hôm nay không phá ngôi nhà này thì toàn bộ tài sản thừa kế từ lâm gia sẽ thuốc về ông
tất cả ồ lên kinh ngạc. Nhị thiếu gia mới ba tuổi của boss lớn lâm hàn thiên đang thách thức một món hời lớn với kẻ vô danh tiểu tốt kia. Lâm hàn thiên nhíu mày
- anh chưa chia tài sản
camera được chiếu trên màn ảnh lớn, tất cả đều nhìn chăm chú không rời như xem một bộ phim thế kỷ mà nhân vật chính là hai thiếu gia đáng yêu của JK. Không thể hot hơn. Cánh phóng viên nhận được tin liền ào tới.
Bảo Bối Thiên Tài Anh Nhớ Em! Bảo Bối Thiên Tài Anh Nhớ Em! - Gió lạnh