Số lần đọc/download: 491 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:54:39 +0700
Chương 14
- Giáo sư bảo sao? Ngài đã tìm ra được thuốc giải ư?
Ôi! Giáo sư quả là một thiên tài. – Hắc Long hết lời tâng bốc ngài Richard.
- Hừm, cậu vẫn chứng nào tật nấy. Chỉ trách tôi biết cậu dụ ngọt rồi nhưng vẫn không thể tránh được kiếp nạn. Tôi đã từng nói với cậu rồi: Chỉ cần là độc dược, không thứ gì là tôi giải không được, trừ cái lần đó thôi (Giáo sư nhớ tới vụ Dơi Huyết Tử). Cậu lại đây! – Giáo sư gọi Thành đến chỗ ông. – Bây giờ tôi sẽ tiêm cho cậu thuốc giải độc. Đêm nay, vừa đúng trăng tròn; cậu sẽ không bị chất độc quái ác kia hành hạ nữa. Cậu vẫn mang theo thuốc cấp cứu dự phòng của “lão già ma mãnh” kia đúng không?
- Vâng, thưa giáo sư!
- Vứt nó vào sọt rác đi!
- Giáo sư, nhỡ mà...
- Nhỡ cái gì nữa... tôi nói cậu không nghe à! Tôi không đủ uy tín để cậu tin tưởng hay sao? Nếu vậy tôi bỏ mặc không cứu cậu nữa.
- Xin lỗi giáo sư, tôi, tôi sẽ vứt nó ngay. – Nói rồi, Thành ném luôn mấy viên thuốc vào sọt rác.
Giáo sư Richard đã tiêm thuốc giải độc cho Thành, và đúng như lời giáo sư nói; chất độc bị hòa tan, không còn cơ hội khởi phát lần nữa. Thành sung sướng tột cùng, ngay đêm đó chạy về gặp Uyển Phượng.