Cách bạn sử dụng thời gian quan trọng hơn cách bạn tiêu tiền. Sai lầm về tiền bạc còn có thể chỉnh sửa được, nhưng thời gian thì không bao giờ quay lại.

David Norris

 
 
 
 
 
Tác giả: Lệ Ưu Đàm
Thể loại: Tuổi Học Trò
Upload bìa: Nguyễn Lợi
Số chương: 130 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 992 / 1
Cập nhật: 2017-11-18 21:14:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 107: Chương 107
uổi tối sau khi tắm rửa xong, Ninh Vi Nhàn vẫn còn nhớ rõ không quên chuyện buổi sáng, cô đã leo lên giường từ rất sớm, ngồi ôm chiếc gối ôm lớn vào trong ngực mình, khi Nhan Ninh vừa định bò lên giường, không hiểu tại sao đột nhiên lại leo xuống, hấp ta hấp tấp chạy xuống dưới lầu mang lên rất nhiều đồ ăn vặt cùng với trái cây, sau đó cậu leo lên giường, đem gối ôm trong ngực của Ninh Vi Nhàn quăng qua một bên, sau đó bò vào trong ngực Ninh Vi Nhàn thay chỗ cái gối ôm. Hai mẹ con bọn họ mẹ một miếng con một miếng đem gói khoai tây chiên xử lý, vô cùng mong đợi và tò mò đối với chuyện xưa sắp được Nhan Duệ kể lại.
Vừa bước ra khỏi phòng tắm, vốn trong lòng Nhan Duệ còn đang rất lắng, nhưng khi nhìn đến bộ dạng của hai mẹ con bọn họ giống như vậy, tâm lý nặng nề của anh cũng được thả lỏng trong thoáng chốc, anh sải bước đến bên giường, tay cầm khăn lông tùy ý lau vài cái lên mái tóc vẫn còn ướt coi như làm cho có vậy. Ninh Vi Nhàn không tự chủ nhíu chặt lông mày lại, cũng may nhiệt độ trong phòng cao, cho nên cũng không sợ anh bị cảm lạnh.
Anh vươn tay ôm vợ con vào trong ngực mình, đôi tay anh ôm bọn họ thật chặt, giống như không muốn để mất đi bọn họ vậy. Nhan Ninh ngồi ở trong ngực Ninh Vi Nhàn, có thể nói là đang bị tới hai người ôm, khỏi cần nói thì cũng biết khó chịu như thế nào rồi. Cậu nhăn cái mũi lại, nguyên cả khuôn mặt nhỏ nhắn dồn lại thành một cục, nhìn qua giống như một cái bánh bao trắng trắng, mềm mềm: “Ba à...... Ba ôm nhẹ một chút, con bị ba ôm rất khó chịu.”
Nghe con trai nói vậy, nhan Duệ cũng buông lỏng tay ra một chút, nhưng vẫn còn rất chặt, anh cúi đầu, hôn lên má của Ninh Vi Nhàn một cái nhẹ nhàng, anh chỉ cảm thấy ôm cô vào lòng thật thỏa mãn, cảm giác giống như mình đang có tất cả vậy. Anh không dám tưởng tượng nếu có một ngày anh mất đi cô, thì không biết thế giới của anh, cuộc sống của anh sẽ biến thành như thế nào, chắc chắn sẽ sụp đổ thành từng mảnh, từng mảnh nhỏ, đến lúc đó anh cũng không thể nào còn sống để mà hít thở không khí dưới ánh mặt trời nữa rồi: “Vi Nhàn, em thật sự muốn nghe chuyện này sao?”
Ninh Vi Nhàn có thể nghe ra được trong giọng nói của Nhan Duệ có sự run rẩy cùng sợ hãi, cô nhíu đôi lông mày lại, vừa định nói chuyện với Nhan Duệ thì Chocolate từ trong cái ổ nhỏ kế bên giường đã nhô cái đầu nhỏ ra, kêu những tiếng ô ô rất nhỏ, Nhan Ninh nhìn thấy như vậy, từ
Quay Đầu Quay Đầu - Lệ Ưu Đàm Quay Đầu